Nhưng dù anh đang nghi hoặc về lời nói của cô, thì anh vẫn thành thật lắc đầu Mạnh Hổ không giống với anh, anh ấy không được coi là vô cùng xuất sắc trong số các tân binh, nhiệm vụ quan trọng như vậy còn chưa đến lượt anh ấy Ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài thả lỏng lại, cô còn chưa nói gì thêm thì giọng nghẹn ngào của Thành Cương ở bên kia vang lên to như cái loa, nói: "Thiếu Ngu, nói xong chưa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cùng đi về không Cố Nguyệt Hoài kéo Yến Thiếu Ngu đứng dậy, rồi cô nhẹ giọng nói: "Mau trở về đi Yến Thiếu Ngu mím môi, lợi dụng bóng đêm, anh cúi người hôn khẽ lên trán Cố Nguyệt Hoài: "Ngày mai anh đến đón em Môi của Cố Nguyệt Hoài cong lên, cô gật đầu nói: "Được Yến Thiếu Ngu và Thành Cương vừa mới rời khỏi ký túc xá tạm thời dành cho người thân đến thăm thì chị dâu Thành đã che miệng, ngồi xổm trên mặt đất, không kiềm chế được mà khóc nức nở Cố Nguyệt Hoài than nhẹ, đỡ chị ấy đứng lên, và dìu chị ấy trở về phòng Khi ngọn đèn trong phòng sáng lên, thì sự bi thương trên mặt chị dâu Thành cuối cùng cũng không thể che giấu được Chị ấy khóc một lúc lâu rồi mới dùng tay áo lau đi nước mắt đang tràn ra bên ngoài Có lẽ là chị chú ý tới trong phòng còn có người, nên mới đứng dậy rót chén nước cho Cố Nguyệt Hoài Khi đưa chén nước qua cho cô thì chị nói: "Em dâu, đã để em chê cười rồi Giọng của chị dâu Thành khàn khàn, dường như là bị cát sỏi lăn vào, lộ ra vài phần chua xót [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài nhận lấy chén nước, rồi nhẹ nhàng nói: "Chắc chắn anh Cương sẽ bình an trở về Nhắc đến chuyện này, trong mắt của chị dâu Thành lại có nước mắt Chị ngồi xuống đầu giường, bụm mặt nói: "Em nói xem chuyện này là thế nào, đột nhiên phải đi, vậy chắc chắn là rất khẩn cấp, nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, nếu.. nếu.. Chị dâu Thành không nói tiếp câu đó, nhưng sao Cố Nguyệt Hoài có thể không nghe ra được ý muốn nói của chị ấy Cô cũng không phải là người biết an ủi người khác, nên chỉ nói: "Chị dâu, chị nên tin tưởng anh ấy Lúc này chị dâu Thành bỗng nhớ ra, người phải đi làm nhiệm vụ không phải chỉ có Thành Cương nhà mình mà còn có người yêu của Tiểu Cố, cậu ấy là tân binh còn trẻ tuổi mà đã phải ra ngoài làm nhiệm vụ, hơn nữa hai người còn chuẩn bị kết hôn Loại chuyện này ai gặp phải cũng đều khó chịu, nhưng chị là chị dâu, không phải lần đầu tiên gặp chuyện này, vậy mà còn không bình tĩnh bằng một cô bé, chị dâu Thành nghĩ vậy thì tâm trạng cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, và cũng không muốn khóc nữa Chị ấy nói: "Đúng, chúng ta nên tin tưởng họ, chắc chắn sẽ bình an trở về Chị dâu còn muốn ăn kẹo mừng đám cưới* của hai đứa nữa (*) Kẹo tặng người thân, bạn bè nhân dịp đám cưới để bày tỏ lòng biết ơn đến những vị khách đến chúc mừng và chia sẻ niềm vui cùng họ Chị dâu Thành nở một nụ cười còn đắng hơn cả thuốc hoàng liên Cố Nguyệt Hoài gật đầu, cũng không nhiều lời, cô an ủi chị ấy vài câu rồi trở về phòng của mình Tối nay cô còn phải chuẩn bị nước giếng trong không gian nữa Cố Nguyệt Hoài đổ đầy vào một bình nước, và nghĩ ngày mai sẽ mang cho Yến Thiếu Ngu, còn có nhân sâm lần trước mà cô cho anh, mang theo nó không chừng sẽ giúp anh cầm cự được khi bị thương nặng, lúc này cô cũng không có tâm trạng để suy nghĩ anh có nghi ngờ hay không, bây giờ thì còn có cái gì quan trọng hơn tính mạng của anh sao *
Sáng sớm hôm sau, Cố Nguyệt Hoài vừa rửa mặt xong, Yến Thiếu Ngu đã tới "Hôm nay không huấn luyện sao Cô có hơi kinh ngạc, vì còn tưởng rằng giữa trưa mới đi ký tên được Yến Thiếu Ngu lắc đầu: "Đi ăn cơm trước, sau đó đi ký tên Anh đã nói như vậy, đương nhiên Cố Nguyệt Hoài không bận tâm nữa, hai người đi đến căn tin, đây là lần đầu tiên mà cô đến căn tin quân đội Khi đi vào thì thấy người đông nghìn nghịt, họ ăn cơm với tốc độ rất nhanh, ngay ngắn và có trật tự Yến Thiếu Ngu đi lấy cơm, bữa ăn sáng gồm bánh bao, cháo và dưa muối, có vẻ như rất phong phú Cố Nguyệt Hoài không mặc quân phục, đương nhiên là nổi bật giữa chốn rừng xanh Hạ Lam Chương vừa đến thì thấy người, Mạnh Hổ gọi cậu ấy hai tiếng, và nhìn theo tầm mắt của cậu, thì anh ấy cũng thấy được Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, trong mắt không giấu được sự vui vẻ Anh ấy nói: "Đi mau, chúng ta qua chào hỏi bọn họ, nhìn thấy không, đó chính là bạn gái của Thiếu Ngu đấy Cổ họng của Hạ Lam Chương chuyển động, cũng không từ chối, mà nhẹ nhàng đồng ý, cứ mặc cho Mạnh Hổ lôi kéo cậu ấy qua đó Cố Nguyệt Hoài đang ăn cháo, chợt nghe thấy tiếng chào to của Mạnh Hổ: "Đồng chí Cố, xin chào, lại gặp nhau rồi Cố Nguyệt Hoài buông đũa xuống, rồi ngước mắt nhìn, khi nhìn thấy Hạ Lam Chương thì cô sửng sốt, sau đó cười nói: "Xin chào, đồng chí Hạ, đã lâu không gặp, không ngờ có thể gặp được cậu ở đây, cuộc sống của cậu ở quân khu thế nào Cô thật sự không có ý định làm như không quen Hạ Lam Chương, giọng nói thản nhiên quen thuộc Nói thật, cô và Hạ Lam Chương cũng được coi là bạn bè, mặc dù là có quan hệ người theo đuổi và người được theo đuổi, nhưng cô cũng đã nói rất rõ ràng Hạ Lam Chương là một người lạc quan, chắc hẳn cậu ấy cũng đã buông bỏ từ lâu rồi Hơn nữa ở đời trước cậu ấy có thể trở thành đồng đội mà Yến Thiếu Ngu có thể phó thác ở phía sau, cũng đủ để chứng minh cậu ấy là một người tốt "Đồng chí Hạ Đã lâu không gặp Mạnh Hổ nhìn về phía Hạ Lam Chương, lại nhìn Yến Thiếu Ngu, anh có cảm giác cả thế giới đều quen biết Cố Nguyệt Hoài, chỉ có riêng anh ấy là không biết Hạ Lam Chương nghe thấy giọng của cô, thì mím môi cười khẽ, rồi tự nhiên nói: "Đồng chí Cố, đã lâu không gặp, cuộc sống của tôi rất tốt, dù sao cũng phong phú hơn hàng ngày phải đạp xe lắc lư xung quanh công xã, cô thì sao, lần này cô đến đây để “Làm báo cáo kết hôn Cố Nguyệt Hoài cười xán lạn, trong giọng nói tràn đầy sự hạnh phúc Hạ Lam Chương khựng lại, một lát sau, trên mặt của cậu ấy xuất hiện nụ cười chân thành: "Chúc mừng cô, đến lúc đó nhớ thông báo với tôi một câu Yến Thiếu Ngu không nói gì, cũng không cắt ngang cuộc trò chuyện của họ Mạnh Hổ ở bên cạnh nghe, lại cảm thấy vô cùng hâm mộ, xem ra ân nhân của anh ấy thật lòng thật dạ với Thiếu Ngu "Hai người không định ăn sáng sao Yến Thiếu Ngu ngẩng đầu nhìn hai người họ, giọng điệu vẫn rất bình tĩnh "Ơ đúng Mau mau, chúng ta nhanh lên, nếu không lấy cơm thì không đủ thời gian Mạnh Hổ vừa nghe vậy thì như bị xù lông, rồi kéo tay của Hạ Lam Chương chạy như bay tới chỗ cửa chắn lấy cơm, Hạ Lam Chương chỉ kịp gật đầu với Cố Nguyệt Hoài Cố Nguyệt Hoài ăn bánh bao xong, thì phủi tay: "Đi thôi, đi ký tên Con ngươi hẹp dài của Yến Thiếu Ngu hiện lên một tia u ám, anh nói: "Anh nghĩ em sẽ hỏi anh về chuyện của Hạ Lam Chương Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên nhìn anh, rồi cười khẽ: "Tại sao em lại muốn hỏi Cũng không phải chuyện quan trọng gì, không nói đến thì thôi, nhưng mà trùng hợp thật, hai người là bạn cùng phòng à Yến Thiếu Ngu gật đầu Sau khi rời khỏi căn tin, hai người đi đến văn phòng bộ đội Vào cửa, bên trong đang có một đôi làm thủ tục báo cáo kết hôn Cố Nguyệt Hoài tò mò nhìn, quá trình cũng không quá phức tạp Chỉ cần trả lời một vài câu hỏi, đọc hiểu vài điều lệ đơn giản khi kết hôn với quân nhân, sau đó có thể ký tên rời đi Đến khi điều tra lý lịch xong, thì bên trên sẽ trực tiếp gửi giấy đăng ký kết hôn Nhanh chóng đến lượt Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, hiển nhiên là nhân viên văn phòng có biết đến Yến Thiếu Ngu Anh ấy cười lấy tờ giấy báo cáo kết hôn đã được điền đầy đủ thông tin ra, và chỉ vào một góc, nói: "Đồng chí Yến đã ký tên rồi, đồng chí Cố ký vào đây là được rồi Cố Nguyệt Hoài rũ mắt nhìn chữ ký được viết vô cùng nắn nót, và không hề ẩu ở bên dưới, môi của cô cong lên Cô nghiêng đầu nhìn Yến Thiếu Ngu, thì thấy được sự vui vẻ sâu trong mắt của anh Cố Nguyệt Hoài cầm lấy bút, rồi cũng viết hoa tên mình bên dưới tên của Yến Thiếu Ngu Nhân viên văn phòng nhận lấy tờ giấy báo cáo kết hôn, và đóng con dấu, như vậy là thủ tục kết hôn cũng đã hoàn thành được hơn một nửa.