Yến Thiếu Ngu nắm lấy tay của Cố Nguyệt Hoài, nhẹ giọng nói: "Em thấy căng thẳng hả Khóe mắt cùng đuôi mày của Cố Nguyệt Hoài đều tràn ngập sự vui vẻ và ngọt ngào, cô nghiêng đầu nhìn anh: "Anh có thấy căng thẳng không Yến Thiếu Ngu nở nụ cười rồi nắm chặt tay cô hơn, khẽ ừ một tiếng, anh thực sự rất căng thẳng "Ngoan Cố Nguyệt Hoài đưa tay xoa đầu của Yến Thiếu Ngu, ánh mắt của cô dành cho anh dường như vượt qua năm tháng vô định, kể ra thì ở đời trước hai người đã không thể đi được đến bước này, cũng coi như là một tiếc nuối, nhưng ngược lại thì ở đời này thì thật sự là viên mãn rồi Lúc này, nhân viên văn phòng lấy lại tờ giấy báo cáo kết hôn, cười nói: "Hãy chụp chung một bức hình nhé "Được Hai người nắm tay nhau và cùng ngồi xuống trước phông nền chụp hình Mặc dù ở thời đại này, hình chụp đều là trắng đen, nhưng dù sao cũng là ảnh cưới nên cần phải nghiêm túc một chút Cố Nguyệt Hoài dựa sát vào người của Yến Thiếu Ngu, trên mặt của cô nở nụ cười, còn Yến Thiếu Ngu thì lại nghiêm lại nét mặt của mình, cả người anh cũng trở nên cứng đờ Nhân viên văn phòng cầm máy ảnh nhìn hai người rồi bật cười, anh ấy ngẩng đầu nhìn về phía Yến Thiếu Ngu, trêu ghẹo nói: "Đồng chí Yến, thả lỏng nào, anh cứ thế này mà lên ảnh thì sẽ nhìn như bị lão địa chủ ép hôn vậy, nhìn cô xem đồng chí Cố tự nhiên thế nào kìa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Yến Thiếu Ngu lại càng thêm căng thẳng, không biết để tay ở chỗ nào, trên mặt của anh cũng nở nụ cười không được tự nhiên cho lắm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài nhìn anh một cái, tức giận nói: "Vậy càng trông giống bị ép hôn hơn đấy, nhìn em này Khóe miệng của Yến Thiếu Ngu không kìm được mà giật giật, anh nhìn Cố Nguyệt Hoài, thấy trên mặt cô nở nụ cười, trong ánh mắt phản chiếu bóng dáng của anh, ngay sau đó, đôi môi đỏ mềm mại đó đã hôn lên khóe môi anh Yến Thiếu Ngu bất ngờ, gương mặt ngay lập tức ửng đỏ "Nhìn bên kia kìa Cố Nguyệt Hoài chỉ vào chỗ máy ảnh, Yến Thiếu Ngu vô thức nhìn qua "Tách tách ——"
Máy ảnh đã chụp lại khoảnh khắc này Nhân viên văn phòng nói: "Bây giờ tôi mới bắt đầu đi rửa ảnh, chờ khoảng nửa tiếng sau thì có thể lấy được ảnh Anh ấy cũng biết là chiều nay Yến Thiếu Ngu phải đi làm nhiệm vụ, mà người vợ mới cưới này của anh cũng phải rời khỏi đơn vị ngay Nên anh ấy mới nghĩ phải nhanh chóng đi rửa ảnh cưới cho bọn họ Như thế thì chẳng phải có thể cầm ảnh về cho mọi người trong nhà cùng xem nữa sao Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, lấy ra hai viên kẹo Thỏ Trắng (*): "Anh vất vả rồi, cho anh kẹo mừng đám cưới này (*) Kẹo Thỏ Trắng: Nhãn hiệu kẹo sữa nổi tiếng của Trung Quốc Nhân viên văn phòng bất ngờ, rồi nhận lấy kẹo mừng đám cưới, cười nói: "Đồng chí Cố thật đúng là chuẩn bị chu đáo mà, được, tôi nhận kẹo này, chia sẻ một chút không khí vui mừng, biết đâu sau này tôi cũng cưới được một nữ đồng chí đẹp như cô nhỉ Nói xong, anh ta cầm máy ảnh đến phòng tối để rửa ảnh Ở thời đại này, máy ảnh còn sử dụng các phim ảnh kiểu cũ, thời gian rửa ảnh khá lâu, rồi đến xử lý hậu kỳ, cần phải trải qua hơn mười công đoạn mới hoàn thành, trong đó kỹ thuật cao nhất chính là rửa ảnh trong phòng tối Trong phòng làm việc chỉ còn lại Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, cô lấy ra một viên kẹo, bóc giấy gói kẹo ra rồi nhét vào miệng anh Cô nghiêng đầu khẽ cười: "Ngọt không Yến Thiếu Ngu mím môi: "Em chuẩn bị lúc nào vậy Cố Nguyệt Hoài lấy trong túi ra một nắm kẹo đưa cho Yến Thiếu Ngu: "Chuẩn bị lúc tới đây, nè, anh cầm đi, lát nữa còn phải chia kẹo mừng đám cưới cho đồng đội của anh nữa Yến Thiếu Ngu nhét kẹo vào túi quân phục, để lại một viên, cũng bóc kẹo ra rồi đưa đến bên miệng của Cố Nguyệt Hoài Hai người cũng không cần phải chờ quá lâu, trong lúc họ nói chuyện thì nhân viên văn phòng đã mang ảnh chụp ra Anh ấy cười nói: "Với khuôn mặt này thì hai người đều có thể làm minh tinh được đấy, nhìn này, ảnh chụp rất đẹp, đúng không Cố Nguyệt Hoài nhận lấy ảnh và ngắm một chút, rồi không khỏi nở nụ cười Trong bức ảnh, cô và Yến Thiếu Ngu ngồi kế nhau, cả hai hết sức thân mật Cô thì tràn ngập ý cười, càng làm cho gương mặt xinh đẹp có chứa sự hân hoan vui vẻ trở nên nổi bật Trên mặt của Yến Thiếu Ngu thì vẫn còn vẻ ngượng ngùng, sự lạnh lùng và kiêu ngạo ở giữa hai chân mày cũng biến mất, chỉ còn lại chút bối rối, nhìn như cậu thanh niên chưa trải sự đời Yến Thiếu Ngu cũng đến gần để xem ảnh, anh có hơi ngạc nhiên, dường như không tin được người trên ảnh là mình "Cảm ơn anh nhiều nhé Cố Nguyệt Hoài vô cùng hài lòng nói, cẩn thận cất tấm hình đi Hai người rời khỏi phòng làm việc, yết hầu của Yến Thiếu Ngu chuyển động một cái, nói: "Để anh lái xe đưa em đến nhà ga Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: "Không cần đâu, anh còn phải chuẩn bị đồ mà, lấy đâu ra nhiều thời gian như vậy Được rồi, về kí túc xá đi, em có đồ cho anh, lúc anh đi tiền tuyến thì nhớ mang theo nhé, khi cần đến thì nói không chừng còn có thể cứu mạng đó Cô kéo Yến Thiếu Ngu về kí túc xá tạm thời dành cho người nhà, và đưa cho anh thuốc bột đã chuẩn bị cùng nước giếng ở trong không gian: "Loại thuốc này trước đây chú Từ cũng đã dùng rồi, anh cầm đi, còn có nước này nữa, dù thế nào thì cũng phải mang theo đấy nhé [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài cũng không giải thích nhiều, sau khi Yến Thiếu Ngu nhận lấy thì cũng không hỏi gì thêm, hai người giống như có một sự ăn ý kỳ lạ nào đó "Được rồi, ký thì cũng đã ký rồi, chuyện cũng đã giải quyết xong rồi, em thấy vẫn còn sớm, nếu bây giờ xuất phát thì anh vẫn kịp lên xe lửa đấy, nên không cần phải đưa em đi đâu À vậy thì anh giúp em nói một tiếng với chú Từ, em sẽ không qua đâu, không làm lỡ chuyện của các anh Cố Nguyệt Hoài cầm lấy đồ đã sắp xếp sẵn từ trước, rồi nói với Yến Thiếu Ngu Yến Thiếu Ngu rũ mắt, môi mím chặt, không biết lúc này nên nói cái gì mới có thể kiềm chế được cảm xúc đang dâng trào Cô nhón chân, hôn lên đôi môi mỏng và lạnh của anh: "Em đợi anh về Đuôi mắt của Yến Thiếu Ngu phiếm hồng, anh ôm chặt lấy eo thon của cô, cắn mạnh vào môi cô, vừa nhìn là biết người chưa có kinh nghiệm Sau một lúc, anh mới buông tay ra: "Đợi anh trở về Con đường lúc rời đi dễ đi hơn so với lúc đến Yến Thiếu Ngu dẫn Cố Nguyệt Hoài lên thuyền, rồi đứng ở bến cảng nhìn con thuyền dần đi xa, cuối cùng biến thành một chấm đen nhỏ Anh hít một hơi sâu, sự không muốn xa rời trên khuôn mặt đã chuyển đổi thành sự lạnh nhạt và kiên nghị, rồi quay người trở về đơn vị đồn trú (*) (*) Đơn vị đồn trú: Từ chỉ khu vực cụ thể mà quân đội đóng quân tại đó, làm cơ sở cho căn cứ quân sự hoặc sở chỉ huy quân sự Anh còn phải làm rất nhiều việc, tiếp theo còn phải đánh một trận ác liệt *
Cố Nguyệt Hoài ngồi trên boong thuyền, nhìn nước biển trong vắt, cô thở dài Cô mở túi đã được sắp xếp ra, chuẩn bị lấy ra mấy cục kẹo mừng đám cưới để chia cho mọi người trên thuyền Tuy nhiên, vừa mở túi ra thì đập vào mắt cô là một phong thư, cũng không tính là dày Cô có hơi ngạc nhiên và lấy ra xem, bên trong đặt ngay ngắn bảy đồng tiền, cùng một số phiếu lương thực và phiếu thịt, nhìn qua thì có hơi ít Trong đó còn kèm theo một lá thư, bên trên chỉ có một dòng chữ ngắn: Tiền trợ cấp cho tân binh ít, em cứ cầm trước đi Hình như sau đó anh còn viết thêm một câu sẽ cố gắng gì đó, nhưng rồi lại cảm thấy câu này không khác gì lời hứa suông nên đã dùng bút gạch đi mấy câu sau đó Cứ nghĩ đến vậy mà Yến Thiếu Ngu lại làm mấy việc như thế, Cố Nguyệt Hoài không khỏi bật cười Cô cất phong thư đi, nhìn ra mặt biển mênh mông, khóe môi lại chứa ý cười, mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp Sau khi xuống thuyền thì có người sắp xếp xe đưa Cố Nguyệt Hoài đến nhà ga thành phố Hoài Hải Trong lòng cô cảm thấy ấm áp, biết rằng đó là do Yến Thiếu Ngu sắp xếp, sau lại lấy ra một ít kẹo mừng đám cưới để chia cho mọi người Nhà ga thành phố Hoài Hải vẫn đông nghẹt người như mọi khi, cô xách theo hành lý vào ga mua vé rồi lên tàu, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ Hai ngày sau đã đến thành phố Phong Ga thành phố Phong hỗn loạn khỏi phải nói, vừa xuống xe cô đã phải đụng tới màn đuổi bắt cướp giật đến ba lần Cố Nguyệt Hoài khẽ nhíu mày, nghĩ đến những gì đã xảy ra ở đại viện thị ủy thành phố Hoài Hải thì biết Tiếp theo, Tống Lâm sẽ không thể rảnh rỗi mà sửa sang lại chỗ này được, Hình Kiện cũng không có cách nào thoát khỏi con trai của Mặt Sẹo, sau này sẽ không tránh khỏi rắc rối Cô lắc đầu, mọi chuyện chính là như vậy, kế hoạch mãi mãi không thể đuổi kịp sự thay đổi.