Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 419: Cuộc sống bình thường





Lông mày của Cố Nguyệt Hoài khẽ di chuyển, Cố Duệ Hoài sắp kết hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô thật sự có chút ngạc nhiên, dù gì thì ở kiếp trước Cố Duệ Hoài cũng vội vàng kết hôn với người ở đại đội Phiền Căn nhưng ở kiếp này lại có chuyển biến lớn
Cậu ta tha thứ cho Lâm Cẩm Thư cũng coi như đã trở thành người con ngoài giá thú của nhà họ Tần, đại khái cũng sẽ không cưới một người phụ nữ ở nông thôn
Tuy nhiên như vậy cũng tốt, xem ra cậu ta đã hoàn toàn quên đi Điền Tĩnh rồi
“Bé con
Ngủ chưa?” Cố Tích Hoài lại gõ cửa, giọng nói bất giác trở nên nhẹ nhàng hơn
Cố Nguyệt Hoài nhếch môi, đáp một câu: “Em sẽ không đi, không có thời gian.”
Nói xong, cô cũng không chờ Cố Tích Hoài tiếp tục, liếc nhìn Yến Thiếu Đường đang ngủ say một cái rồi xoay người vào không gian Sumeru
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về sau, cô còn cần phải liên tục cung cấp lương thực cho phố chợ đen ở thành phố Phong nên không thể cứ một ngày vãi chài, hai ngày phơi lưới mãi được
Mỗi ngày đều cần phải thu hoạch và trồng trọt, cũng may là từ khi cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn thì những việc này đối với cô cũng không quá mệt nhọc
Bên ngoài, khi Cố Tích Hoài nghe thấy lời nói của Cố Nguyệt Hoài thì mím môi, sau đó quay sang nhìn Cố Chí Phượng đang cười khổ mà lắc đầu
“Cha, con đã nói với cha rồi, bé con tính tình thẳng thắn như vậy nên không thể nào tha thứ cho anh hai được đâu.”
“Cha thử nghĩ xem lúc đó bé con đã đối xử với anh hai thế nào
Anh hai lại đối xử với em ấy ra sao
Chân của anh hai bị gãy cũng là do bé con đưa anh ấy vào bệnh viện, ngay cả tiền viện phí cũng là do con bé đi vay mượn để trả, sau đó còn tự mình đi đến thành phố Chu Lan.”
“Nói thật, em ấy chỉ là một cô bé vừa mới trưởng thành, chuyện trong nhà của chúng ta có cái gì mà em ấy không gánh vác đâu?”
“Anh hai đã làm quá nhiều chuyện sai lầm, bây giờ nghĩ lại, con cũng không muốn đi dự đám cưới của anh ấy.” Cố Tích Hoài vò đầu, khuôn mặt tuấn tú mang theo chút phiền muộn, vừa nhắc đến chuyện Cố Duệ Hoài sắp kết hôn, cậu ấy cũng đã cảm thấy cả mặt nóng ran rồi
Lúc đó, Cố Duệ Hoài vì Điền Tĩnh mà gần như mỗi ngày đều gây sự với gia đình của mình, thậm chí còn làm tổn thương đến bé con
Sự độc ác đến mức mà còn muốn bóp chết cả người đó, mỗi lần cậu ấy nghĩ lại đều cảm thấy rợn người, nên cũng không thể trách việc bé con không muốn đi được
Yến Thiếu Ly đang ở phòng trong nói chuyện với Yến Thiếu Ương nên cũng không ở bên ngoài
Nếu cô ấy thật sự nghe thấy được những lời này, không biết sẽ nhìn họ bằng ánh mắt gì nữa
Cố Chí Phượng ngồi ở bên cạnh cái bàn, vẻ mặt điềm tĩnh không biết đang nghĩ gì
Cố Tích Hoài liếc nhìn ông, lại nháy mắt với Cố Đình Hoài: “Anh cả, anh thấy sao?”
Cố Đình Hoài không chút do dự, lập tức nói: “Cha, bé con không muốn đi thì không đi, có chúng ta đi là đủ rồi.”
“Cha cũng biết những việc thằng hai làm không đáng để tha thứ, chỉ là..
chỉ là nói các con đã kết hôn rồi, về sau không chừng mỗi người đều phải đi mỗi ngã, khi bé con đi đến tỉnh H, sau này không biết khi nào mới có thể gặp lại.”
“Trong lòng cha… haiz.” Cố Chí Phượng buồn bã mà lắc đầu, trong lòng không biết là cảm giác gì
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài nhìn nhau, cả hai đều tỏ ra thoải mái: “Cha, bé con đã hy sinh quá nhiều vì gia đình của chúng ta, cũng nên có cuộc sống của riêng mình rồi, cha đừng nghĩ nhiều nữa, không phải chúng con vẫn còn ở đây sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy đó cha, cha đã lớn tuổi rồi hay là cha suy nghĩ đến chuyện bé con nói đi, tìm cho chúng con một mẹ kế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yên tâm, chúng con chắc chắn không phản đối đâu.” Cố Tích Hoài nói xong, không nhịn được bật cười
Cố Chí Phượng nhếch môi, không vui mà lườm Cố Tích Hoài một cái: “Nói bậy bạ gì đó!”
“Ha ha, nếu không thì cha cứ nhìn tụi con như vậy mãi cũng không được đâu
Hơn nữa, ngày mai đi dự đám cưới của anh hai, cha xem Lâm Cẩm Thư thì có đôi có cặp còn cha chỉ có một mình, không cảm thấy tự ti sao?”
Cố Tích Hoài cười toe toét, lời nói ra lại khiến mặt của Cố Chí Phượng tối sầm thêm
Song, sau màn ồn ào của cậu ấy thì cơn sóng gió nặng nề vì đám cưới của Cố Duệ Hoài cũng đã dịu đi rất nhiều
*
Ngày hôm sau, Cố Hoài Nguyệt dậy rất sớm, khi đi ra ngoài đã ngửi thấy mùi thơm
Bạch Mai đang bận rộn trước bếp, thấy cô ra tới thì mỉm cười nói: “Tỉnh rồi à
Sáng nay chị có làm bánh bao nhưng không ngon bằng nhân em làm, em thử xem, có chỗ nào cần cải thiện thì cứ chỉ bảo cho chị.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn bầu trời bên ngoài mới tờ mờ sáng, lông mày nhíu lại: “Chị dậy lúc mấy giờ?”
Bạch Mai khựng lại, cười giễu: “Tối qua chị không ngủ được, khi xảy ra loại chuyện như vậy nếu không nhờ em, có lẽ tối qua chị đã phải ở trong cục cảnh sát rồi, vậy làm sao mà ngủ được chứ?”
Cô ấy hít sâu một hơi, tiến lên nắm lấy tay của Cố Nguyệt Hoài: “Nguyệt Hoài, thật sự là nhờ có em.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Không phải đã nói rồi sao, đều là người một nhà cả.”
Bạch Mai mỉm cười, nói: “Em đi đánh răng trước đi, bánh bao đã chín rồi, để chị lấy nó ra.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, sau khi rửa mặt xong và quay trở lại thì Bạch Mai đã dọn sẵn đồ ăn lên bàn, bánh bao mềm mại, dưa muối và cháo gạo
Bữa sáng thịnh soạn như vậy cũng chỉ có nhà họ Cố mới có, nếu để cho người khác thấy được thì e rằng sẽ gây ra không ít phiền phức
“Thử đi.” Bạch Mai đưa bánh bao cho Cố Nguyệt Hoài
Nghĩ đến chuyện tối qua, ánh mắt ngưỡng mộ và cả giọng điệu của cô ấy có chút kích động: “Nguyệt Hoài, sao em lại giỏi thế
Rõ ràng chúng ta học cùng nhau nhưng em lại có thể nhìn ra Lý Nhĩ Tân chưa chết, còn chị thì thật sự đã rất hoảng loạn.”
Cố Nguyệt Hoài cắn một miếng bánh bao có nhân thịt lợn và hành lá: “Đợi sau này chị trở thành bác sĩ thật thì sẽ không còn hoảng loạn nữa.”
Làm sao mà cô nhìn ra được việc Lý Nhĩ Tân sống hay chết
Ngay cả nhịp tim cũng chỉ có thiết bị y tế mới có thể phát hiện ra được, vậy nên cô cũng không thể cảm nhận được
Cô biết Lý Nhĩ Tân chết giả là vì khi năng lực chữa trị tràn vào cơ thể của anh ta thì đã bị hấp thụ, từ đó cô mới biết anh ta chưa có chết
Trong sách y khoa có nói đến triệu chứng chết giả, cô đương nhiên là đã hiểu rõ
Bạch Mai ăn từng miếng một, nhỏ giọng hỏi: “Vậy sau này Lý Nhĩ Tân sẽ bị bại liệt thật sao?”
Cố Nguyệt Hoài không chắc chắn nói: “Có lẽ là vậy.”
Trên thực tế, hôm qua cô có thể cứu Lý Nhĩ Tân nhưng không thể để lộ quá nhiều về năng lực chữa trị
Việc có thể cứu anh ta tỉnh lại đã ngoài dự đoán của mọi người và nếu sau này Lý Nhĩ Tân may mắn, có khi còn có thể đứng dậy được
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu, hỏi: “Sau khi đăng việc cắt đứt quan hệ lên báo, Từ Đông Mai và Bạch Sơn có đến tìm chị không?”
Hôm qua cô đã đi ngủ sớm nên đã không kịp nói chuyện rõ ràng, cũng không biết rằng sau khi cô rời đi, có xảy ra chuyện gì không
Bạch Mai im lặng một lát, nói: “Khi chị và anh cả của em về thăm đại đội Phiền Căn thì có mang đồ đến thăm ông nội Tạ, sau đó cũng đến nhà của Thạch Đầu nhưng trên đường về thì bị bọn họ chặn lại.”
“Họ cũng không làm gì quá đáng, chỉ nói là dù có đăng báo tuyên bố thì chị mãi mãi vẫn là con gái của bà ta.”
“Chị tin à?” Cố Nguyệt Hoài cười khẩy
Bạch Mai cười giễu: “Đương nhiên là không tin, bọn họ nói những lời này chẳng qua cũng là vì lợi ích
Ngu ngốc bao nhiêu năm qua, khó khăn lắm mới thoát khỏi cuộc sống như thế, chị mừng còn không kịp thì nói chi đến việc có thể vì lời hay ý đẹp của bọn họ mà mềm lòng
Giờ chị chỉ muốn trải qua những ngày tháng tốt đẹp cùng với anh cả của em, sống một cuộc sống rất đỗi bình thường.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Như vậy rất tốt, đợi đến khi nhà xây xong sẽ tổ chức lại hôn lễ cho hai người.”
“Tổ chức lại hôn lễ?” Bạch Mai hơi ngạc nhiên, dường như không thể tin được
Cô ấy tự nguyện gả cho Cố Đình Hoài, lúc hai người nhận giấy kết hôn có thể nói là không có gì cả nhưng cô ấy cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có hôn lễ
Sống trong cuộc đời này, chỉ cần người đàn ông ấy tốt là đã đủ rồi, làm sao còn có thể mong đợi thêm được điều gì nữa chứ
Cố Nguyệt Hoài uống một ngụm cháo, cười khẽ: “Tất nhiên rồi, người khác có được thì cô dâu mới của nhà họ Cố cũng phải có.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.