Bạch Mai cầm lấy mép của cái bát với đôi tay run rẩy, nước mắt dần tích tụ trong mắt: "Nguyệt Hoài.. "Bây giờ em phải đi làm rồi nên không có thời gian để dỗ dành chị được Em sẽ gọi anh cả dậy để anh ấy lau nước mắt cho chị nha Cố Nguyệt Hoài húp xong bát cháo thì chớp mắt, giọng điệu trêu chọc, sau đó liền đi gõ cửa phòng trong Giọng nói của cô cao vút và mang theo sức xuyên thủng cực mạnh: "Dậy đi Bữa sáng sắp nguội rồi "Có chuyện gì vậy Có chuyện gì vậy Yến Thiếu Ly đang ngủ trên đầu giường ở bên ngoài thì lập tức bật dậy, hoảng hốt cực độ Bạch Mai dở khóc dở cười, tiến lên đưa áo choàng cho cô ấy, nói: "Không có gì, không có gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu em muốn ngủ thêm thì cứ ngủ đi Yến Thiếu Ly thở phào nhẹ nhõm, nằm phịch xuống giường, kéo chăn đắp kín người rồi ngủ tiếp Bên phòng trong cũng xảy ra một trận nhốn nháo, Cố Đình Hoài là người đầu tiên mở cửa, anh ấy dụi mắt rồi cười giễu nói: "Bé con, suýt nữa thì tim của anh bị em làm cho rớt ra ngoài đấy, có chuyện gì vậy Cố Nguyệt Hoài xua tay: "Không có gì, em chỉ muốn nhắc anh đừng quên việc đi lên huyện hỏi về vật liệu xây nhà Tối nay khi em về sẽ mang bản vẽ đến Cố Đình Hoài thở phào, gật đầu: "Được, em yên tâm, hôm nay anh sẽ đặt hết tất cả vật liệu Cố Nguyệt Hoài nói xong liền ra khỏi cửa, Bạch Mai tháo tạp dề rồi lấy túi đeo lên vai, nói với Cố Đình Hoài: "Em đi làm với Nguyệt Hoài đây, bữa sáng để ở trong nồi, lát nữa cha thức dậy thì anh hâm lại nhé Nói xong, Bạch Mai chạy theo Cố Nguyệt Hoài Cố Đình Huệ vừa cười vừa lắc đầu, một ngày mới đã bắt đầu rồi, hôm nay còn phải chuẩn bị cho việc xây nhà, cả gia đình sẽ phải bận rộn lắm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng nghĩ kỹ lại thì cuộc sống trong gia đình thực sự đã ngày một tốt hơn.
*
"Nguyệt Hoài, đợi chị với Bạch Mai gọi với theo Cố Nguyệt Hoài quay đầu lại nhìn cô ấy, ngạc nhiên hỏi: "Bệnh viện mở cửa lại rồi à Bạch Mai gật đầu: "Bệnh viện có nhiều việc lắm, sao có thể đóng cửa lâu thế được Chỉ là tội nghiệp cho Trương Nguyệt, kết quả cuối cùng được phán quyết lại là tự sát mà không phải là vụ giết người vì tình Một cô gái tốt như vậy lại chết một cách ẩn khuất Cố Nguyệt Hoài lặng im không nói gì, bởi vì ở kiếp trước người chết ẩn khuất chính là Bạch Mai Hoàng Thịnh bị bắt, vì có Lý Nhĩ Tân làm nhân chứng nên chắc chắn anh ta đã giết người nhưng sau khi Lý Nhĩ Tân được cô cứu về Nhà họ Hoàng chỉ cần động tay một chút là lập tức có thể biến thành cố ý giết người không thành sau đó còn giảm được vài năm tù, thậm chí còn có thể tìm người chịu tội thay Đó là đặc quyền của kẻ có quyền lực, điều này đều có thể xảy ra trong mười năm hay kể cả hai mươi năm nữa, huống chi bây giờ luật pháp còn chưa được hoàn thiện Dù Hoàng Thịnh có thể thoát nhưng chắc chắn sẽ không trở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử nữa Một khối u ác tính như thế, giữ lại sẽ càng khiến người ta thêm lo sợ Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, Hoàng Thịnh bị bắt đi rồi nên cô không thể tiếp cận anh ta được nữa, thật đáng tiếc Hai người nhanh chóng đến công xã Hoàng Oanh sau đó thì tách ra Tuy chỉ mới vài ngày trôi qua nhưng khi trở lại [Nhật báo Quần Chúng], cô vẫn có cảm giác xa lạ Dù vậy, sự nhiệt tình như lửa của Vạn Thanh Lam đã nhanh chóng xua tan sự bỡ ngỡ trong cô: "Nguyệt Hoài, Nguyệt Hoài, cuối cùng thì cậu cũng đến rồi Tớ nhớ cậu chết mất Vạn Thanh Lam ôm chặt lấy Cố Nguyệt Hoài, khuôn mặt của cô ấy đỏ bừng lên vì phấn khích Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng vỗ vai của cô ấy: "Tớ đã về rồi đây, còn mang quà cho cậu đó "Quà? Mắt của Vạn Thanh Lam như sáng lên Cố Nguyệt Hoài cười, rồi lấy từ trong túi ra một cuốn sổ tay rất đẹp, Vạn Thanh Lam nhìn thấy liền vội vàng ôm lấy, vẻ mặt thích thú không gì sánh bằng: "Cảm ơn Nguyệt Hoài, thật tốt quá Tớ thích lắm "Thích là được, tớ đi gặp tổng biên tập một lát Nhìn Cố Nguyệt Hoài đi vào phòng của tổng biên tập, Vạn Thanh Lam chớp chớp mắt, đột nhiên lo lắng mà nhìn Hoàng Bân Bân: "Anh nói xem, có phải Nguyệt Hoài không muốn làm nữa và chuẩn bị từ chức không Nghĩ vậy, Vạn Thanh Lam cảm thấy cuốn sổ trong tay không còn hấp dẫn nữa, vẻ mặt cũng trở nên ủ rũ Hoàng Bân Bân nhìn cô ấy, an ủi: "Đừng tự hù dọa chính mình nữa Nếu Nguyệt Hoài đã về rồi thì chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ không nghỉ việc nhưng cô ấy là người có chủ kiến, có lẽ cũng sẽ không còn ở lại đây lâu đâu Vẻ mặt của Vạn Thanh Lam ủ rũ, tức giận lườm Hoàng Bân Bân một cái: "Anh đúng là biết cách làm cho người ta thất vọng Hoàng Bân Bân bật cười, đưa tay xoa đầu của Vạn Thanh Lam: "Anh sợ em hy vọng quá nhiều, cuối cùng lại thất vọng thôi "Biết rồi, biết rồi, anh làm gì thế, nhiều người nhìn kìa Vạn Thanh Lan vội vàng gạt tay của Hoàng Bân Bân ra, lúng túng nhìn xung quanh như thể sợ bị người ta nhìn thấy hành động của hai người, mặt cũng ửng đỏ, từ dáng vẻ của cô ấy thì cũng có thể thấy được tình ý mập mờ giữa hai người Hoàng Bân Bân cười khẽ, tự tin nói: "Anh sờ đầu người yêu của mình thì có gì sai "Ôi, đã bảo là đừng nói nữa mà, làm gì vậy Vạn Thanh Lan có chút tức giận, giơ tờ giấy lên nhằm che đi ánh mắt của Hoàng Bân Bân nhưng trong lòng thì lại ngẫm nghĩ, sao trước đây không biết Hoàng Bân Bân mặt dày thế này chứ Bên kia, Cố Nguyệt Hoài đi vào phòng của tổng biên tập Cô nhìn thấy Lý Hướng Tiền đang ngồi trên ghế sô pha thì có chút ngạc nhiên vì mỗi lần đến chỗ tổng biên tập thì đều gặp phải một vài người Lý Hướng Tiền rõ ràng cũng ngạc nhiên, bất chợt trên mặt lộ ra vẻ suy tư, sau một lúc lâu thì mỉm cười mà chỉ vào Cố Nguyệt Hoài: "Tôi nhớ cô Cô là nữ đồng chí đứng nói chuyện với lão Trình ở lớp học đêm lần trước Lần trước anh ta đứng ở cửa, nhìn thấy Trình Lăng đang nói chuyện với người khác, vì thái độ của anh ấy không như bình thường nên anh ta nhìn thêm một chút Không ngờ lại thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, cả công xã Hoàng Anh cũng khó mà tìm được người thứ hai Cố Nguyệt Hoài gật đầu nhẹ: "Chào thầy Lý, tôi là Cố Nguyệt Hoài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lý Hướng Tiền mỉm cười: "Chào đồng chí Cố, không ngờ cô lại làm ở [Nhật báo Quần Chúng] Ngụy Lạc nhìn hai người một cái, sau đó không chút khách sáo nói với Cố Nguyệt Hoài: "Cuối cùng em cũng chịu về, lâu như vậy cũng không có tin tức gì, chị còn tưởng em nghỉ việc mà không gửi đơn từ chức đấy Cố Nguyệt Hoài ho nhẹ, nghiêm túc nói: "Tổng biên tập nghĩ gì vậy Em là người như thế sao Ngụy Lạc cười khẽ, lườm Cố Nguyệt Hoài: "Được rồi, em đừng có mà giả vờ Lý Hướng Tiền đứng ở một bên nhìn hai người đối đáp, vẻ mặt đầy sự lạ lẫm Từ khi còn nhỏ, hình ảnh về mẹ của anh ta luôn rất mờ nhạt Bà ấy rất bận nên thường không có thời gian nấu ăn cho anh ta, chỉ khi anh ta phạm lỗi thì mới nghiêm khắc phê bình Dần dần, anh ta cũng không muốn ở cùng bà ấy thêm nữa Sau khi cha mẹ ly hôn, anh ta trở nên trầm lặng ít nói Mỗi lần có cơ hội đến Hồng Kông, anh ta cũng rất ít khi về nhà Anh ta luôn nghĩ mẹ của mình - Ngụy Lạc là một người cứng rắn và quyết đoán còn hơn cả đàn ông, đối xử với bất kỳ ai cũng đều nghiêm khắc Nhưng hôm nay anh mới nhận ra rằng rõ ràng không phải như vậy, bà ấy cũng có thể hiện ra những biểu cảm sống động như thế này với cấp dưới Gương mặt của Lý Hướng Tiền ngẩn ngơ, tâm trạng thì vô cùng phức tạp.