Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 444: Họ hàng thẳng thắn





Cố Nguyệt Hoài cầm đồ đạc rời khỏi [Nhật báo Quần Chúng], cũng không nán lại công xã mà đi thẳng về đại đội sản xuất Đại Lao Tử
“Bé con
Sao em về rồi?”
“Chị dâu
Này là?”
Cô Nguyệt Hoài vừa về tới đã thấy Cố Tích Hoài và Yến Thiếu Ương ngồi bên bàn đọc sách, hai người nhíu mày nhìn đồ đạc trong tay cô rồi cùng nhau tiến lên cầm giúp, trong thùng đựng đủ thứ đồ đạc làm việc, đủ để chứng minh một điều
Cố Tích Hoài không biết nên nói gì, chỉ vỗ vai cô: “Muốn khóc thì cứ khóc đi.”
Cậu ấy biết tìm được một công việc như thế này không phải dễ, cũng biết ngày xưa Cố Nguyệt Hoài đã phải cố gắng rất nhiều rất nhiều, tuy không biết tại sao [Nhật báo Quần Chúng] lại đuổi việc cô nhưng điều có thể nói lúc này cũng chỉ là những câu an ủi
Cố Nguyệt Hoài hoang mang nhìn cậu ấy một cái: “Khóc gì cơ
Bồi thường tiền lương nửa năm, em còn đang vui thầm đây này.”
Một tháng lương của cô là 25.84 đồng, nửa năm không tăng lương, tiền lương nửa năm là 155 đồng, đây là một số tiền khổng lồ
Vốn dĩ cô còn định chờ Yến Thiếu Ngu về rồi mới nghỉ việc, theo anh lên quân khu tám làm quân y, giờ thì hay rồi, không những nghỉ việc trước mà còn nhận được số tiền bồi thường nửa năm khổng lồ, chuyện tốt này cô còn cầu cho nó đến thêm vài lần nữa ấy
Nghe thấy câu này, khóe môi Cố Tích Hoài giật giật, Yến Thiếu Ương bên cạnh không kìm được bật cười
Cố Nguyệt Hoài rửa tay xong, nhìn cánh cửa phòng đóng chặt bèn nhướng mày: “Thiếu Ly và Thiếu Đường vẫn chưa dậy?”
Thường thì sáng sớm, sau khi cô đi làm với Bạch Mai thì Yến Thiếu Ly sẽ chui vào phòng, ôm Yến Thiếu Đường ngủ một giấc dài
Yến Thiếu Ương ho một tiếng, hơi ngại ừm một tiếng, nói ra thì họ cũng được coi là ăn nhờ ở đậu, nhưng chẳng có mấy ai đi ăn nhờ ở đậu mà sống thoải mái như họ đây cả, thật làm người ta thấy ngại ngùng
Cố Nguyệt Hoài cũng không nói gì, nghe sau nhà có tiếng động bèn vén rèm ra ngoài
Cô đi tới sân sau, trông thấy mười mấy thanh niên trai tráng đang làm việc, đây là lần đầu cô thấy cảnh xây nhà, mấy người này có người lạ trong đội xây dựng trên huyện, cũng có người quen trong đại đội, qua làm việc kiếm cơm ăn
Cố Đình Hoài ngẩng đầu lên thấy Cố Nguyệt Hoài, ngạc nhiên nói: “Bé con
Sao em về rồi?”
“À, nghỉ việc rồi, không phải em sắp đi bộ đội sao
Về nhà nghỉ trước mấy hôm.” Cố Nguyệt Hoài không nói thẳng, không phải sợ mất mặt, chỉ là không muốn Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài lo cho cô, suy cho cùng thì chuyện bị lãnh đạo chĩa mũi nhọn cũng không phải nhỏ
Nghe vậy, Cố Đình Hoài gật đầu, cái này giống chuyện Cố Nguyệt Hoài có thể làm ra thật
“Được rồi, mọi người làm việc đi, em về phòng nghỉ một lát.” Cố Nguyệt Hoài xua tay, quay người rời đi
Cô về phòng rót một ly nước ấm, ngồi trên mép giường đất nhấp từng ngụm nhỏ
“À phải rồi, bé con, em biết chưa, hôm nay bí thư thông báo trên loa, nói nhà ai thiếu lương thực thì có thể đến thành phố Phong mua, ở đó mở phố lương thực, bằng giá với trạm lương thực, em xem mình có cần không?”
Cố Tích Hoài ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách, nhìn Cố Nguyệt Hoài
Tuy cậu ấy biết nhà mình nhiều lương thực nhưng sẽ có lúc ăn hết, chẳng ai biết tình hình năm nay sẽ như thế nào, trong nhà nhiều miệng ăn, có thể tích trữ thêm chút lương thực cũng coi như là phòng ngừa chu đáo
“Đến thành phố Phong mua lương thực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bí thư biết được từ đâu?”
Lúc này Cố Nguyệt Hoài thấy ngạc nhiên thật, nhân viên của [[Nhật báo Quần Chúng] nhạy tin đã đành], sao cả Vương Phúc cũng biết
Nếu vậy thì xem ra tốc độ lan truyền tin tức còn nhanh hơn cô tưởng tượng
Cô khẽ híp mắt lại, lương thực để lại cho Hình Kiện có đủ chống đỡ một tháng không
“Nghe nói dạo này công xã đông vui lắm, ngày nào cũng có người biểu tình phản đối nào ở cổng, toàn phản đối chuyện Hoàng Thịnh giết người, người ta xúm lại với nhau bàn tán nhiều cực, phố lương thực ở thành phố Phong là chuyện dạo này mọi người nhắc đến mỗi ngày.”
“Đại đội mình chưa đến lúc hết cạn đạn lương, nhưng nhà nào cũng ăn củ sắn ngán rồi, phải ăn lương thực, bí thư nghe ngóng được tin này bèn phổ biến cho mọi người.” Nghĩ đến cuộc sống của mọi người, Cố Tích Hoài không kìm được thở dài
Cậu ấy may mắn đến cỡ nào mới có thể theo em gái ăn no mặc ấm mỗi ngày còn sắp ở nhà mới nữa chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát rồi gật đầu nói: “Vậy được, hai hôm nữa em đến thành phố Phong một chuyến.”
Đúng lúc cô cũng muốn tìm cơ hội đi gặp Hình Kiện xem doanh thu con phố trong chợ đen dạo này ra sao, tiện thể để lại chút lương thực cho anh ta, nếu không Yến Thiếu Ngu trở về, cô không có thời gian để đi
Cố Tích Hoài nhíu mày: “Em tự đi
Không được, để anh đi chung với em.”
Cố Nguyệt Hoài vừa định nói gì đó, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng xe hơi tắt máy
“Lâm Cẩm Thư lại đến à?” Cố Tích Hoài đứng dậy, giọng điệu hơi mất kiên nhẫn
Có điều, cậu ấy nhanh chóng biết là mình đoán sai rồi
“Nếu không nhờ có phúc của chị cả, không biết chừng nào em mới có thể được đi xe hơi ấy!” Giọng nói nịnh nọt của Cố Ngân Phượng truyền vào tai, Cố Tích Hoài nhíu mày chặt hơn, vô thức nhìn sang Cố Nguyệt Hoài: “Chuyện gì vậy, sao bà ta lại đến đây?”
Tuy nói bà bác hai này mặt rất dày, nhưng lần trước chia tay không mấy vui vẻ, cậu ấy còn tưởng bà ta không đến nữa chứ
Ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài chợt lạnh đi, nhớ ra chuyện đụng mặt Cố Thiên Phượng ở cổng đơn vị lần trước, cô vốn còn nghĩ sao nhiều năm thế mà cứ im hơi lặng tiếng, hóa ra là không lay động được Nhiếp Bội Lan, hôm nay mấy người này cùng nhau kéo đến, khỏi cần nghĩ cũng biết mục đích
Xem ra hôm nay phải làm người cha Cố Chí Phượng đau lòng rồi
Cố Ngân Phượng vừa xuống xe đã nghe thấy tiếng động đằng sau nhà, mắt bà ta sáng rỡ: “Ôi, này là đang thi công xây nhà đấy hả?”
Câu này vừa được thốt ra, đừng nói là Cố Thiên Phượng mới xuống khỏi ghế phó lái, mà ngay cả Nhiếp Bội Lan mặt mày ghét bỏ cũng khẽ híp mắt lại, xây nhà
Thằng tư Cố ngày xưa nghèo đến nỗi cơm còn ăn không no vậy mà lại xây nhà trong thời điểm thiếu lương thực này ư
Dù đang trong thời điểm huy hoàng của quá khứ, bà con muốn đắp đất xây nhà cũng là chuyện chẳng dám nghĩ tới rồi
“Chị cả, em đã nói mà, chắc chắn mẹ đã để lại báu vật, nếu không chị nói xem sao khi không thằng tư lại giàu vậy
Không những trả sạch trăm mấy đồng cho em và anh cả không chớp mắt, còn cho anh cả mượn năm chục đồng, giờ thì hay hơn nữa, sắp xây nhà mới luôn kìa!” Giọng điệu của Cố Ngân Phượng cực kỳ khoa trương, mắt đảo láo liên, lấp lánh ánh sáng
Nhiếp Bội Lan giấu đi cảm xúc, liếc bà ta một cái: “Được rồi, em đừng có làm nhiều trò điên rồ, chẳng phải muốn nhờ chị nói chuyện với thằng tư sao
Tính nó mềm mỏng, niệm tình cũ, các em hạ mình chút là được.”
Cố Ngân Phượng cười híp mắt: “Được ạ
Chỉ cần con nhỏ Cố Nguyệt Hoài không có ở nhà, chắc chắn chuyện hôm nay sẽ thành công!”
Hôm nay họ cố tình chọn đến buổi sáng vì nghĩ Cố Nguyệt Hoài phải đi làm, trong nhà chỉ có Cố Chí Phượng và mấy thằng cháu ngu ngốc, chuyện chắc ăn chín phần mười rồi, dù Cố Nguyệt Hoài có về thì họ cũng đã được chia tiền đến tay, còn quan tâm cô nữa à
Cố Thiên Phượng chắp tay sau lưng ra dáng anh cả, nhưng gương mặt lại hiện lên vẻ mừng rỡ
Dạo này gia đình ông ấy không được yên ổn, cứ dăm ba bữa là thằng con trai Cố Gia và con dâu mới lại cãi nhau, mà hễ cãi nhau là con dâu bỏ về nhà mẹ, tận mấy hôm không ở nhà, nghĩ tới lời đồn trong nhà máy về cô ta, ngày nào trong nhà cũng bị mây đen che phủ
Nhưng giờ thì khác rồi, nếu ông ấy có thể được chia ít tiền cầm về, chắc chắn tình hình gia đình sẽ chuyển biến tốt ngay thôi! 
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.