“Chẳng phải thế sao Em nhìn này, chừng này lương thực thì làm được gì cơ chứ?” Cố Tích Hoài hơi ghét bỏ xách túi lương thực trong tay, nhẹ tênh chẳng nặng được bao nhiêu, mấy thứ này còn chẳng đáng tiền vé xe lửa của hai người họ nữa Cố Nguyệt Hoài nghe thấy lời nói trẻ con của cậu ấy bèn cười khẽ: “Có nhiều người bán lương thực như vậy, xếp hàng thêm vài lần là được rồi mà Họ cũng đâu thể kiểm tra xem anh đã mua lương thực hay chưa Tuy hiệu suất sẽ thấp hơn một tí nhưng mà có thể mua được nhiều hơn.”
Cố Tích Hoài vừa nghe vậy thì ánh mắt liền sáng bừng lên, cậu ấy cảm thấy rất có lý Cố Nguyệt Hoài cũng không ngăn lại mà để mặc cho cậu ấy chạy đi khắp nơi mua lương thực, ánh mắt cô đảo qua người bán lương thực trong đám người, quả thật là nhóm người dưới quyền của Hình Kiện và Hổ Tử Không biết chuyện con trai của Mặt Sẹo - Thái Lan được xử lý như thế nào Hai người bôn ba ở phố lương thực cả buổi sáng, trong tay có thêm đến bảy tám túi lương thực, những lương thực mua được này đủ cho cả nhà ăn tận hai tháng Cố Tích Hoài vỗ tay cười nói: “Thế nào Dẫn anh trai em theo có ích quá chứ nhỉ?”
Cố Nguyệt Hoài bật cười: :Tìm nhà khách nào đấy ngủ một giấc thôi, ngày mai lại đến mua lần nữa, sau đó là có thể về được rồi.”
Cố Tích Hoài cảm nhận sức nặng của mấy túi lương thực đang xách trong tay, sững sờ: “Mua nữa hả?”
*
Tại nhà khách, mỗi người một phòng đơn Cố Nguyệt Hoài chỉ vào túi lương: “Anh ba, anh ở đây trông lương thực của chúng ta nhé, em ra ngoài mua cơm.”
Cố Tích Hoài nhíu mày, cậu ấy nghĩ đến sự hỗn loạn ở thành phố Phong nên mở lời: “Để anh đi cho, em ở lại nhà khách đi.”
“Anh mà đi là em sẽ cảm thấy không an tâm Được rồi, đừng nhiều lời nữa.” Cố Nguyệt Hoài từ chối cậu ấy, xoay người rời khỏi nhà khách Cô còn phải đi tìm Hình Kiện, không còn nhiều thời gian nữa, cô vừa bước ra khỏi cửa liền bắt một chiếc taxi đang đỗ ở bên đường Đầu năm nay, những người có thể đi xe taxi toàn là kẻ có tiền, tài xế dập điếu thuốc trong tay, thái độ vô cùng tốt Cố Nguyệt Hoài nói địa chỉ, xe taxi phóng đi như mũi tên rời dây cung, đưa cô đến căn nhà cho thuê ở miền quê Cả đường cô trốn tránh đoàn người rồi đi đến căn phòng được thuê, cẩn thận kiểm tra một chút, ở phía trên vải bố phủ lớp bụi mỏng, trông cứ như khoảng thời gian này không có ai lui tới Thế này cũng được, nhà kho này mà bị nhiều người chú ý quá cũng không tốt Cố Nguyệt Hoài lấy ra chiếc chìa khóa trong không gian Sumeru, cô mở cửa phòng bước vào rồi thả hết lương thực, trứng, thỏ và gà ra Cô biết chợ đen có một con đường rất có triển vọng, thế nên lần này cô bày ra càng nhiều lương thực thì càng có thể chống đỡ được trong khoảng thời gian dài Cô rời khỏi phòng rồi khóa chặt cửa lại, sau đó men theo con đường nhỏ đến hang ổ của Hình Kiện Bởi vì sợ Thái Lan trả thù nên lần trước cô cho anh ta hai trăm đồng để anh ta sắp xếp người của mình, nhưng địa chỉ cụ thể ở đâu thì cô cũng không biết Bây giờ muốn tìm người chỉ có thể đến chỗ hang ổ, dựa vào đầu óc của Hình Kiện thì hẳn là sẽ giữ người lại Khi Cố Nguyệt Hoài vào hang ổ, phần lớn nhà đất phôi đã vườn không nhà trống, chỉ còn lại sự hoang vu Nhưng cô vẫn nghe được tiếng động thấp thoáng vang lên từ trong căn nhà thiếc Đây là nơi mà trước đây Hình Kiện dùng để làm nơi giam giữ những người bị họ lừa, vô cùng bí ẩn Khi Cố Nguyệt Hoài đến gần, cô nghe thấy tiếng “hu hu hu” của phụ nữ ở bên trong Tuy không lớn nhưng cô cảm thấy hơi quen tai, giống như có người đang bị trói nhốt ở đây Tiếng động này nghe không được bình thường lắm, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài trở nên âm u, chẳng lẽ Hình Kiện không thể lay chuyển được Thái Lan, vẫn thực hiện những hành vi này sao Cô cảm thấy hơi tức giận, nếu bản thân đã bỏ ra nhiều công sức như vậy, dùng lương thực tiền bạc để nuôi ra một kẻ ác thì tối hôm nay cô phải vì dân trừ hại [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài vừa nghĩ vậy, cô liền đá văng cánh cửa bằng tôn Tiếng động bên trong im bặt đi, do là ban ngày nên khi ánh sáng chiếu vào trong thì người phụ nữ đang bị trói cũng rụt cổ lại cuộn mình vào trong góc, vùi đầu vào đầu gối, dáng vẻ run bần bật khiến người khác nhìn mà xót xa trong lòng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài trở nên lạnh lùng, cô tiến lên vài bước, vừa định đưa tay chuẩn bị cởi dây thừng trên người cô ấy thì sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng xé gió Cô liền lăn đi, né cây gậy ném thẳng vào đầu cô Ngay sau đó, cô túm lấy cây gậy, quét đôi chân dài qua khiến người phụ nữ đánh úp kia ngã lăn ra đất "A-- giết người rồi--" Người phụ nữ ôm đầu, ra sức gào đứt hơi khản tiếng Cố Nguyệt Hoài cười lạnh, cầm cây gậy đánh người phụ nữ đã đánh lén cô chẳng hề nương tay Khuôn mặt của người nọ trông rất quen mắt, trước đây cô đi qua thành phố Phong để đổi chuyến, bởi vì Hổ Tử mềm lòng nên đã bắt người phụ nữ về đây, hình như tên là Lý Tam Nương Vậy mà người này vẫn còn làm mấy chuyện nghiệp chướng này, lần trước cô thật sự chưa chỉnh đốn kỹ càng rồi Cố Nguyệt Hoài nghe thấy tiếng khóc của Lý Tam Nương dần dần trở nên yếu ớt nên ném cây gậy sang một bên, nói bằng giọng điệu lạnh lùng: “Hình Kiện đâu?”
Lý Tam Nương hoảng sợ nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, khi đã thấy rõ khuôn mặt của cô, vẻ mặt cô ta biến thành khiếp sợ: “Là cô à?”
Tuy mỗi ngày “hàng hóa” qua tay cô ta rất nhiều, nhưng hàng tốt thế này cũng chỉ có mỗi người này thôi Cô ta nhớ rất rõ ràng, vốn dĩ cô ta còn muốn giao người này lại cho ông chủ Thái, thế mà lúc quay lại anh Hình bảo người ta đã chạy mất rồi Điều này khiến cô ta nổi cáu rất lâu, dù sao mặt hàng chất lượng tốt như vậy có thể bán được với giá hời lắm đấy Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, giọng điệu ngày càng lạnh lùng: “Hình Kiện đâu rồi?”
Lý Tam Nương cuộn hai chân của mình lại, nói bằng giọng khàn khàn: “Anh Hình đi rồi, không còn ở đây nữa.”
Cố Nguyệt Hoài hơi híp mắt lại, bình tĩnh trở lại: “Cô là người của Thái Lan?”
Nếu Hình Kiện đã đi thì Lý Tam Nương không nên ở lại đây mới phải Vả lại cô ta vẫn còn làm mấy chuyện thiếu đạo đức, lừa gạt người khác đủ để chứng minh rằng người mà cô ta thật sự trung thành là Thái Lan Hình Kiện vừa đi là cô ta đã sử dụng nơi này Lý Tam Nương run cầm cập không dám nói gì, chuẩn bị giả ngu giả ngơ từ đầu đến cuối Cố Nguyệt Hoài bước đến trước mặt người phụ nữ bị trói, cô ấy vẫn không dám ngẩng đầu, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra Cố Nguyệt Hoài cởi bỏ dây thừng trên người cô ấy, sau đó bước đến trước mặt Lý Tam Nương trói cô ta lại thật chặt Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, người phụ nữ vẫn gục đầu như cũ, dáng vẻ như chim sợ cành cong, cô nói: “Người xấu đã bị trói rồi, cô có thể đi, cẩn thật chút nhé, đừng để bị lừa nữa.”
Giọng nói của Cố Nguyệt Hoài êm ái tựa như gợn sóng nơi nước trong khiến cho người phụ nữ bình tĩnh trở lại Qua một lúc lâu, cô ấy mới thật dè dặt ngẩng đầu, tuy trong mắt vẫn ánh lên vệt nước nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy Cố Nguyệt Hoài vô tình nhìn lướt qua, trong chớp mặt vẻ mặt của cô liền cứng đờ, trong mắt cũng ánh lên sự kinh ngạc Sao lại là cô ấy Chẳng phải lúc này cô ấy đang ở Thủ đô sao Vì sao lại xuất hiện ở thành phố Phong Trong lòng Cố Nguyệt Hoài đặt ra ba câu hỏi liên tiếp, thấy người phụ nữ giãy dụa đứng dậy, cô bèn tiến đến để giúp đỡ “Cảm, cảm ơn.” Người phụ nữ hơi sợ hãi lùi về sau một bước, nhưng khi nhìn thấy con ngươi linh động của Cố Nguyệt Hoài, trong lòng cô ấy lại dâng lên sự tin tưởng và ấm áp [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thứ tình cảm khó hiểu lại càng kỳ lạ hơn với một người vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết như cô ấy Cố Nguyệt Hoài nhìn khuôn mặt quen thuộc của người phụ nữ, cô nhíu mày nói: “Sao cô lại ở đây?”
Tuy khuôn mặt của cô ấy trông trẻ hơn nhiều so với lúc cô thấy ở đời trước, thế nhưng khí chất trong lành như hoa lan trên người cô ấy lại không hề thay đổi Vừa nhìn là đã biết xuất thân từ gia đình giàu có, nhân sĩ Thủ đô Đời này bọn họ không qua lại gì với nhau, nhưng đời trước bọn họ là-- thông gia