Cổ họng Cố Tích Hoài hơi chuyển động, nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài: “Thật sự là như vậy sao?”
Cố Nguyệt Hoài liếc cậu ấy một cái: “Không thì sao?”
Nghe vậy, Cố Tích Hoài không nói thêm gì, nhưng ánh mắt lại liếc nhìn Lưu Úy Lam, không biết đang nghĩ gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài hơi sáng lên, nói: “Anh ba, Úy Lam chuẩn bị đi rồi, chúng ta tiễn cô ấy ra nhà ga đi.”
“Hả?” Cố Tích Hoài lập tức trở nên ngượng ngùng: “Anh đi không ổn lắm đâu?”
Cố Nguyệt Hoài cong cong mắt, không thèm để ý: “Vậy anh ở đây đợi em đi, đi thôi Úy Lam.”
Lưu Úy Lam gật gật đầu, hai người vừa đi vài mét, Cố Tích Hoài liền nhấc bước đuổi theo: “Hai cô bé xinh đẹp như hai em rất dễ thu hút sự chú ý của người khác, nhà ga rất hỗn loạn, vẫn là anh nên đi cùng hai đứa, phòng trừ có chuyện.”
“Ồ.” Cố Nguyệt Hoài đáp nhẹ, không có phản ứng đặc biệt gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lưu UÚ Lam còn khách sáo nói một tiếng: “Cảm ơn đồng chí Cố, anh và Nguyệt Hoài đúng là anh em, nhiệt tình giống nhau.”
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, cười như không cười nói: “Lòng nhiệt tình Cũng không hẳn, đối với con người.”
Vừa nói xong, bỗng nhiên mặt Cố Tích Hoài đỏ bừng lên, cười ha ha: “Em nói gì vậy Anh vẫn luôn là người rất nhiệt tình, đồng chí Úy Lam đừng để ý, em gái tôi thích nói đùa.”
Lưu Úy Lam cười cười, gật đầu nói: “Không sao đâu.”
Cố Tích Hoài và Cố Đình Hoài không giống nhau, cậu ấy là một người khôn khéo tinh tế, biết bản thân muốn gì, trên đường tới nhà ga, cậu ấy cố ý tiến lại gần Lưu Úy Lam, cẩn thận từng tí một hỏi chuyện con gái nhà người ta, từ tên đến địa chỉ, rồi nơi học tập, mỗi khi nghe được đáp án, khuôn mặt anh tuấn lại lộ ra nụ cười sung sướng Cố Nguyệt Hoài nhìn hai người, đáy mắt hiện lên một tia sáng Quả nhiên, giữa người với người tồn tại sự thu hút lẫn nhau Giống như anh ba Cố Tích Hoài, tuy cậu ấy đã hơn hai mươi tuổi, nhưng chưa từng tốn sức vào phương diện tán gái, ngày thường vẫn luôn chuyên tâm đọc sách, nhưng hôm nay gặp được Lưu Úy Lam, vậy mà lại rất để tâm Ba người cùng nhau đi tới nhà ga, Lưu Úy Lam còn cố ý đi vòng quanh chỗ Lưu Tam Nương bị nhốt, nhưng bây giờ cô ta đã không còn rồi, trên mặt đất vẫn còn vết máu lưu lại, vừa nhìn đã biết là bị thương không nhẹ Cố Tích Hoài nhíu nhíu mày, nói: “Đồng chí Úy Lam mau lên tàu đi, ở đây rất loạn, cô cẩn thận vết máu, hình như vẫn còn mới, nhìn lượng máu này, người có thể sống hay không cũng không chắc.”
Người nói vô tình, người nghe có ý Lưu Úy Lam nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, trong lòng cả hai đều hiểu nhưng không nói ra, ánh mắt nhìn về phía Cố Tích Hoài đang ngẩn người Cố Nguyệt Hoài xua xua tay: “Đi đi, đã đổi địa chỉ rồi, có thời gian rảnh thì đến huyện Thanh An tìm tôi, cũng có thể viết thư.”
Lưu Úy Lam gật đầu, cầm vé xe lên lưu luyến bước đi Cố Nguyệt Hoài và Cố Tích Hoài chờ tới khi tàu hoả bon bon đi xa mới quay người trở về nhà khách, lúc này trời đã bắt đầu tối rồi, Cố Tích Hoài bọc quần áo, quay đầu nhìn ánh mắt phức tạp của Cố Nguyệt Hoài Cậu ấy nhẹ ho một tiếng, nói: “Đồng chí Úy Lam này có lai lịch gì gì Anh thấy cô ấy không giống người có xuất thân bình thường.”
Vừa nãy trên đường cậu ấy hỏi không ít lời, chỉ biết cô ấy là người Thủ đô, còn về việc gia đình làm gì đều không hỏi được, nhưng từ cách cô ấy nói chuyện và sự hiểu biết cho thấy, có lẽ là gia đình giàu có, ý nghĩ này làm cậu ấy càng trầm mặc Cố Nguyệt Hoài suy tư rồi hỏi Cố Tích Hoài: “Anh ba, anh thích đồng chí Úy Lam?”
Vừa nghe được “hổ lang chi từ”*, mặt Cố Tích Hoài lại đỏ lên, vốn muốn định trả lời lấy lệ hai câu, nhưng nhìn sắc mặt nghiêm túc của Nguyệt Hoài, liền mím môi nói: “Cũng không phải thích, chỉ là…”
Cậu ấy cũng không biết phải giải thích như nào, vẫn luôn cảm thấy muốn tiếp xúc nhiều hơn với đồng chí Úy Lam này Cố Tích Hoài trầm ngâm một lát, trả lời: “Chắc là có ấn tượng tốt, nói là thích vẫn quá sớm.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, nói: “Em cũng không biết nhà đồng chí Úy Lam có bối cảnh gì, nhưng mà có ấn tượng tốt thì nên mạnh dạn chút, chưa ra tay đã chùn bước, đây không giống với tính cách của anh Không phải cô ấy đang làm việc ở thành phố Hoài Hải sao Anh có thể đến đó cùng làm, vừa hay em cũng muốn tới quân khu thành phố Hoài Hải làm quân y, đây không phải trùng hợp sao?”
Không sai, nơi mà Lưu Úy Lam đến hỗ trợ học tập tình cờ là một ngôi làng hẻo lánh ở thành phố Hoài Hải, vị trí nơi đó rất hẻo lánh, núi đồi vây quanh, cũng không có đường lớn, điều kiện rất khó khăn, một cô gái như cô ấy nguyện ý tới chỗ như vậy hỗ trợ học tập, nhân phẩm hiếm có Nghe lời Cố Nguyệt Hoài nói, Cố Tích Hoài như phá vỡ tảng băng trong lòng: “Em nói đúng!”
Khoé môi Cố Nguyệt Hoài cong cong, cười ha ha: “Vậy lần này về nói chuyện cẩn thận với anh cả đi, vốn anh ấy định bỏ căn nhà này rồi ra ngoài nhập ngũ, anh mà rời nhà, vậy anh ấy sẽ không có cách nào đi xa được.”
Nghe vậy, Cố Tích Hoài lộ vẻ thất vọng, cậu ấy cũng biết chuyện này Cố Nguyệt Hoài cười nhẹ: “Em xem trọng anh đó anh ba.”
Cả đời này, cô vẫn luôn hi vọng tất cả mọi người có thể có một cuộc sống viên mãn Mặc dù anh cả vì kế sinh nhai mà phát sầu, nhưng anh ấy có Bạch Mai, điều kiện ở nhà tốt hơn là đi học xa, có rất nhiều cách kiếm tiền, chứ không phải chỉ có duy nhất một cách là đi lính, rời xa nhà mới là điều không đáng nhất Cô hy vọng đưa cơ hội này cho Cố Tích Hoài, giúp cậu ấy sớm có bảy tám năm bên cạnh người mình yêu Đúng vậy, Lưu Úy Lam chính là chị dâu ba đời trước của cô Sau khi khôi phục thi đại học năm 1977, Cố Tích Hoài cầm sách chuyên ngành thi vào Bắc Đại, gặp được Lưu Úy Lam trong trường Cha mẹ Lưu Úy Lam đều là cán bộ, nhưng chưa bao giờ cậy chức quyền mà xem thường người khác, họ có ấn tượng vô cùng tốt về Cố Tích Hoài, năm hai người tốt nghiệp thì tổ chức hôn lễ cho cả hai, nhưng khi đó Cố Tích Hoài đã không còn liên lạc với bọn họ nữa rồi Nói là bọn họ, thực chất trong nhà chỉ còn lại cô và Cố Duệ Hoài, nhưng mà hai người họ, Cố Tích Hoài đều không nhận Sau này, cha mẹ Lưu Úy Lam bị người của Điền Tĩnh tố nhận hối lộ mà từ chức, bị bắt vào tù Gia đình vốn hạnh phúc mỹ mãn bỗng tan nát trong một đêm, Lưu Úy Lam ngày ngày dùng nước mắt rửa mặt, nhưng lúc đó cô ấy đã mang thai sáu tháng, chỉ có thể vì đứa nhỏ mà sốc lại tinh thần, nhưng không lâu sau, thi thể Cố Tích Hoài bị người ta phát hiện ở đầu ngõ Cậu ấy bị người ta hợp lại đánh chết, tư thế chết rất thảm Lưu Úy Lam không chịu nổi cú sốc này, thả mình xuống từ tầng cao kết thúc cuộc đời tươi trẻ Tại sao cô lại biết Lưu Úy Lam, bởi vì đời trước người thay cô ấy thu dọn thi thể là cô Lúc đó Điền Tĩnh đã trở thành người có quyền thế, giậm chân một cái người khắp Thủ đô đều phải run rẩy, còn cô lại giống như một quái vật sống trong bóng tối, không dám lộ mặt, chỉ có thể ở trong tháp ngà voi của Yến Thiếu Ngu như một con rối không cảm xúc Đến khi nghe tin về cái chết của Cố Tích Hoài và Lưu Úy Lam, lúc đó, thế giới này đã không còn người thân của cô rồi Nghĩ lại chuyện cũ, tim Cố Nguyệt Hoài thắt lại, sắc mặt tối sầm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Tích Hoài nghe xong lời cổ vũ của Cố Nguyệt Hoài, gật đầu thật mạnh, sắc mặt nghiêm túc hơn bình thường, cậu ấy đem bao lương thực vác qua vai, trịnh trọng nói: “Em yên tâm đi, anh ba nhất định sẽ cố gắng, đem về cho em một chị dâu tốt!”
Mặt Cố Nguyệt Hoài giãn ra, nở nụ cười thật tươi