Trung tá trẻ gật đầu một cách nặng nề Nhưng bọn họ chưa kịp nghĩ cách rời đi thì đột nhiên lều trại bắt đầu rung chuyển giống như bị tấn công bởi thứ gì đó kỳ quái Ngay sau đó, những sợi dây leo to lớn đã phá toang lều Đến lúc chết hai viên Trung tá vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra Bên ngoài, Yến Thiếu Ngu nhìn doanh trại bị những sợi dây leo phủ đầy thì không thể che giấu sự ngạc nhiên trên khuôn mặt Anh vẫn đánh giá thấp khả năng của Cố Nguyệt Hoài Trong khu rừng sâu núi thẳm này, cô có thể đi vào như chốn không người, không có gì có thể cản bước chân cô Ngay sau đó, anh thở phào nhẹ nhõm Với tình hình này, căn cứ ngầm của nước M sắp đổi chủ rồi “Đi thôi!” Cố Nguyệt Hoài bước ra khỏi bụi cỏ ẩn nấp, tiến vào doanh trại Yến Thiếu Ngu theo sát cô Từng bước chân hai người đi qua, những dây leo dần dần rút lại, cuốn quanh những gốc cây, trở lại như cũ, không nhìn ra điều gì bất thường Những binh lính trong doanh trại đều chết với vẻ mặt ngỡ ngàng, biểu cảm của họ bị đông cứng lại Khi đến trại chính, nhìn thi thể của hai Trung tá kia, Yến Thiếu Ngu cũng hơi thổn thức Đây là cấp bậc cao nhất của quân đội nước M mà trung đội 168 từng gặp phải, không ngờ một lần lại chết cả hai người Cố Nguyệt Hoài kéo cầu vai từ vai của Trung tá, đưa cho Yến Thiếu Ngu: “Cầm lấy đi anh.”
Yến Thiếu Ngu sững người [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Do dự một chút rồi cầm lấy cầu vai, anh nhẹ nhàng vuốt ve cảm nhận sự lạnh lẽo của nó Sau khi bắn bồi thêm phát súng vào thi thể, Cố Nguyệt Hoài dẫn Yến Thiếu Ngu đến lối vào của căn cứ ngầm Anh híp mắt, nhìn vào lối vào đường hầm không mấy nổi bật: “Chính là ở đây sao?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, nói: “Trong căn cứ ngầm này còn nhiều người Trước tiên anh đừng vào, cứ chờ ở đây, em sẽ dọn dẹp bên trong một chút Đây có thể là lực lượng còn sót lại của nước M [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chiếm được nơi này là chúng ta có thể quay lại tiền tuyến.”
Yến Thiếu Ngu gật đầu, nắm chặt tay Cố Nguyệt Hoài, nhẹ nhàng nói: “Vất vả cho em rồi.”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười lắc đầu: “Em cũng là công dân nước Z, em không muốn đồng bào của mình chết trên chiến trường Nếu có thể chiến thắng mà không mất một binh một tốt, tại sao lại không làm chứ Em còn thấy rất tự hào khi có thể giúp một tay.”
Cuộc thanh trừng diễn ra nhanh chóng, mặc dù rễ cây dây leo dưới lòng đất đã bị cắt đứt để xây dựng căn cứ ngầm Nhưng dưới tác động của năng lượng chữa lành, dây leo nhanh chóng mọc lên giết chết tất cả những người lính đang làm việc trong căn cứ ngầm Trong căn cứ ngầm có gần trăm người, để tiêu diệt hết toàn bộ thì cũng phải tốn chút công sức Cố Nguyệt Hoài hít sâu một hơi, che giấu cảm giác mệt mỏi đang trào lên trong cơ thể Quay đầu nói với Yến Thiếu Ngu: “Đi thôi, vào trong nào anh.”
Hai người nắm tay nhau, bước xuống từng bậc cầu thang, đi vào đường hầm Hiển nhiên người nước M đã rất cẩn thận Lối vào đường hầm uốn lượn quanh co, còn nhiều ngã rẽ, nếu không có cảm nhận của Cố Nguyệt Hoài thì e rằng đi hai ngày cũng không tìm được đích đến thực sự Khi đến phía dưới cùng, không khí càng trở nên loãng hơn nhưng hành lang tối tăm đã bắt đầu có ánh sáng Lúc trước, Cố Nguyệt Hoài mới chỉ cảm nhận được tình hình ở đây Nhưng khi thấy tận mắt, cô vẫn không khỏi cảm thấy ngạc nhiên Công trình này chiếm diện tích rất lớn Thậm chí nơi đây còn được trang bị nhà máy phát điện, hệ thống thoát nước và nhà tắm Cũng có phòng lính theo đơn vị tiểu đội, phòng họp, phòng y tế, phòng điện thoại và sở chỉ huy sĩ quan,…
Sắc mặt Yến Thiếu Ngu rất nghiêm trọng: “Có lẽ công trình này đã được xây dựng từ lâu E rằng nước M đã có ý định đánh trận từ trước, xe vận chuyển chạy bằng điện vẫn trên đường ray [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hầm dọc, cửa thông gió, các cơ sở rất hoàn thiện, chỉ trong vài năm thì không thể hoàn thành những thứ này.”
Cố Nguyệt Hoài cũng rất nghiêm túc Mặc dù cô không hiểu nhiều về cơ sở của căn cứ ngầm nhưng nghe những lời của Yến Thiếu Ngu, cô cũng hiểu rằng vì để chuẩn bị cho chiến tranh, nước M đã chuẩn bị rất nhiều Nếu không phải lần này tình cờ phát hiện ra căn cứ này, mà họ cứ theo kế hoạch ban đầu là rời đi bằng đường biển thì sợ rằng căn cứ quân sự này thực sự sẽ bị nước M giấu kín Yến Thiếu Ngu bước vài bước, nhìn đống thi thể dưới đất, mím môi, tiến lên bắn thêm phát súng vào mỗi cái xác Cố Nguyệt Hoài nói nhỏ: “Thông tin về căn cứ quân sự này là một chiến công không nhỏ, cần phải nắm chắc.”
Yến Thiếu Ngu khẽ ngạc nhiên rồi cười gượng Anh đã thấu hiểu cảm giác “ăn bám” này Cố Nguyệt Hoài nhận thấy tâm trạng của anh, nhíu mày nói: “Em là quân y, dù có nhận được công lao quân sự mà thăng chức thì cũng không có thực quyền Em có công hay không không quan trọng, ngược lại là anh, đừng có bướng bỉnh Vợ chồng là một, của em cũng là của anh mà.”
Không chỉ Yến Thiếu Ngu phải trở về Thủ đô mà cô cũng phải về Điền Tĩnh vẫn còn ở đó, mối thù giữa họ phải được giải quyết Với thuộc tính đập mãi không chết của Điền Tĩnh thì sợ là dù ở đâu cô ta cũng có thể như cá gặp nước, dùng tất cả các biện pháp để leo lên, lợi dụng tất cả những người có thể lợi dụng Đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp phải một số trở ngại Tất nhiên, lần sau gặp lại, chắc chắn cô sẽ ra tay giết Điền Tĩnh ngay lập tức, không để cô ta gây thêm sóng gió Không biết có phải vì lần đến Lăng Xuyên Nham lần này, cô giết quá nhiều kẻ địch hay không mà không thể kìm nén sát khí được Ban đầu Yến Thiếu Ngu còn định nói nói anh không bướng bỉnh, anh chỉ cảm thấy như vậy là không công bằng với cô Nhưng khi nhìn thấy biểu cảm tối tăm của cô, anh không nhịn được mà nhíu mày đưa tay lên, chạm vào khuôn mặt lạnh lẽo của cô, lo lắng nói: “Em sao thế Có phải đã sử dụng năng lực quá nhiều không?”
Cố Nguyệt Hoài thu lại biểu cảm trên khuôn mặt, mỉm cười: “Không sao đâu, đi thôi, kiểm tra xem có ai còn sống không.”
Yến Thiếu Ngu càng mím chặt môi Nhưng thấy cô không muốn nói thêm, anh cũng không hỏi nữa Hai người đi khắp công trình ngầm rộng lớn, bắn bồi vào gần trăm xác chết Nhìn vào kho đạn dược và lương thực dồi dào, ngay cả người sản xuất lương thực như Cố Nguyệt Hoài cũng không thể kìm được tiếng kinh ngạc: “Nước M đúng là chi mạnh tay.”
Yến Thiếu Ngu cũng gật đầu: “Sau khi chiến tranh kết thúc, số lương thực này có thể được đưa về nước, dùng để cứu trợ người dân.”
Anh biết rõ tình hình thiếu lương thực hiện tại Nhiều người ăn không đủ no, số lương thực này đúng như mưa rào mùa hạ Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài chớp mắt, nghĩ đến số lương thực tồn trong không gian Sumeru của mình, cô nói: “Thực ra, ngọc bài không chỉ có khả năng điều khiển dây leo, mà nó còn có năng lượng chữa lành Đó cũng là một trong những lý do em học y.”
Yến Thiếu Ngu không ngạc nhiên chút nào, đôi mắt đào hoa nở nụ cười: “Anh biết.”
“Anh biết?” Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên, rồi như hiểu ra điều gì đó Đôi mắt lóe lên: “Anh biết nước em mang theo có vấn đề Có phải lúc trên đường từ huyện Thanh An đến thành phố Hoài Hải, anh gặp phải sự cố, từ đó phát hiện ra, đúng không?”
Yến Thiếu Ngu gật đầu: “Không có nước giếng nào có thể chữa lành vết thương hết Lúc đó anh đã nghĩ, có phải em là một vị thần tiên nào đó, là ông trời phái xuống cứu anh không Nếu không thì tại sao lại đến bên anh hết lần này đến lần khác?”
Nghe những lời tình cảm này, má Cố Nguyệt Hoài ửng hồng Cô nhìn Yến Thiếu Ngu với ánh mắt khó tả: “Rõ ràng trước kia anh ngoan lắm mà, sao chỉ mới chia xa có nửa năm thôi mà anh thay đổi nhiều vậy?”
Yến Thiếu Ngu rũ mắt, trên mặt hiện lên vẻ đáng thương: “Em không thích sao?”
Cố Nguyệt Hoài nhếch miệng: “Yến Thiếu Ngu, hóa ra đây mới là bản chất thật của anh, đúng không?”
Dù giọng điệu có vẻ chê bai, nhưng ánh mắt cô lại tràn đầy ý cười Cô hiểu Yến Thiếu Ngu hơn bất kỳ ai Khi còn nhỏ anh kiêu ngạo, ngông cuồng Sau khi gia đình gặp biến cố mới giấu đi bản tính, trở thành người ít nói Nhưng thực tế, anh là một con người nổi bật hơn bất cứ ai