Cố Nguyệt Hoài cũng không giấu giếm, cô siết chặt tay đang nắm tay Yến Thiếu Ngu, nở nụ cười dịu dàng, giọng nói vô cùng vui vẻ: "Đây là chồng của cháu, đã đăng ký kết hôn rồi ạ Sắp tới cháu sẽ tổ chức đám cưới Đến lúc đó ông bà, cô bác, chú thím cũng đến nhé ạ Cố Đình Hoài đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng có chút ghen tị Còn Bạch Mai thì khá ngạc nhiên, thời gian cô quen biết Cố Nguyệt Hoài không hề ngắn Có thể nói từ trước đến giờ cô luôn tỏ ra ung dung, bình tĩnh và lạnh lùng Cho dù đối diện với bất kỳ vấn đề nào cũng có thể đối phó dễ dàng, chưa bao giờ khiến cho người khác phải lo lắng Việc này khiến cho mọi người dễ quên mất tuổi tác của cô Nhưng khi ở bên cạnh Yến Thiếu Ngu, dường như cô đã trở về với bản tính thật sự của mình Dáng vẻ và biểu cảm còn ngọt ngào hơn rất nhiều so với những cô gái trẻ đang yêu, xem ra cô thực sự rất thích Yến Thiếu Ngu Sau khi nhận được sự xác nhận từ Cố Nguyệt Hoài, mọi người nhìn nhau ngạc nhiên, thế mà đã lặng lẽ đi đăng ký kết hôn rồi sao Một bà cô không còn muốn ăn khoai lang trong bát nữa, nhìn Yến Thiếu Ngu, tò mò hỏi: "Cậu trai trẻ, cậu làm nghề gì Có công việc ổn định không Cố nha đầu là đứa con gái mà ông Cố yêu thương nhất, không thể gả cho.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] chứ Trong lòng bà thầm nghĩ, nếu bà sinh được một cô con gái xinh đẹp như thế này thì chắc chắn bà sẽ gả con của mình cho người thành phố rồi Bà cô chưa nói hết câu, nhưng ai cũng hiểu ý của bà, mọi người đều có thể thấy Cố Chí Phượng yêu thương con gái út của mình đến nhường nào Ngay cả lúc cô còn mập mạp như con heo, ông cũng đã nâng cô như nâng búp bê sứ rồi, huống hồ chi bây giờ Yến Thiếu Ngu thẳng thắn đáp: "Đi lính ạ Đi lính Mọi người nghe thấy lời này, trên mặt ai nấy cũng đều lộ ra vẻ tiếc nuối Thời buổi này, nhà nào có người đi lính thì điều kiện cũng đều như nhau Hơn nữa tiền trợ cấp của tân binh không nhiều, mỗi tháng chỉ vài đồng Chưa nói nói đến chuyện chu cấp cho gia đình, ngay cả tiêu xài cho bản thân còn không đủ Hơn nữa, sau này hai người lại phải sống hai nơi khác nhau, mà Cố nha đầu lớn lên lại xinh đẹp thế này, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì "Cháu à, làm lính không thể ở nhà mỗi ngày, cháu phải suy nghĩ thật kỹ càng "Đúng vậy, nghe nói mỗi tháng tân binh cũng chỉ được trợ cấp có vài đồng, như thế thì đủ làm được gì chứ Cố nha đầu này, cháu không thể chỉ nhìn mặt mà đưa ra quyết định được Đây là chuyện lớn cả đời của một người phụ nữ, thím khuyên cháu hãy suy nghĩ kỹ "…"
Người dân ở quê là vậy, họ luôn dựa vào ý kiến chủ quan của mình để suy nghĩ lung tung Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy mọi người có vẻ không hài lòng Cô mím môi, hơi nâng cằm: “lúc trước chồng của cháu đã chiến đấu với bọn quỷ Tây của nước M ở tiền tuyến, giành được chiến thắng Các cô chú cần phải biết rằng, bây giờ mọi người có thể thoải mái ngồi ăn dưới gốc cây như thế này đều là nhờ vào sự bình yên mà các chiến sĩ ở tiền tuyến mang lại Nên đừng cứ nhắc đến đi lính là tỏ ra vẻ khinh thường Nói xong, Cố Nguyệt Hoài liền kéo tay Yến Thiếu Ngu quay lưng rời đi, đi được vài bước, cô còn quay đầu lại, cười mỉa mai: "À đúng rồi, đến lúc tổ chức đám cưới của cháu, các cô chú không cần đến nữa đâu ạ Những lời này của cô nói ra khiến mọi người xấu hổ, ai nấy đều mặt đỏ tai hồng Trên đường về nhà, Bạch Mai bật cười: "Nguyệt Hoài, em giỏi thật đấy Cô từ nhỏ đã chịu đủ những lời bàn tán từ những người phụ nữ trong làng Mỗi khi gặp đều phải đi đường vòng, sợ mình lại trở thành chủ đề bàn tán của cả đội Cô ấy không ngờ Cố Nguyệt Hoài lại có cách riêng, dùng chính lời nói của họ để phản bác lại Cố Đình Hoài cũng cười, nói: “Bé con này chỉ sợ Thiếu Ngu phải chịu uất ức Khi nói điều này, giọng anh ấy đầy cảm thán mà cũng có chút phức tạp Lúc này trong lòng anh ấy không còn ghen tị nữa, chỉ còn cảm giác nặng nề Từ khi Cố Nguyệt Hoài gánh vác việc nhà, dường như mỗi người trong gia đình đều được cô bảo vệ dưới đôi cánh của mình Bây giờ kết hôn rồi, cô cũng sẽ bảo vệ chồng của mình giống như vậy Rõ ràng người cần được bảo vệ phải là cô mới đúng Bạch Mai hiểu được ẩn ý trong lời của Cố Đình Hoài, nhẹ nhàng nói: "Thiếu Ngu sau này chắc chắn sẽ không để Nguyệt Hoài chịu ấm ức đâu Dù cô ấy không biết nhìn người nhưng từ khi gặp Yến Thiếu Ngu Ánh mắt anh chưa từng rời khỏi Cố Nguyệt Hoài, loại tình cảm này không phải chỉ ngày một ngày hai mà thành được Hơn nữa ánh mắt của anh dù có lạnh lùng nhưng vẫn rất chính trực, không phải kiểu người nội tâm phức tạp gì Cố Nguyệt Hoài không nói gì, Yến Thiếu Ngu thì thấp giọng nói: "Vâng, em sẽ không để cô ấy chịu ấm ức đâu Với bản lĩnh hiện tại của Cố Nguyệt Hoài, người có thể khiến cô chịu ấm ức cũng không nhiều Nhưng anh biết cô còn có những bí mật riêng của mình, có vẻ như cô đã chịu đựng nó rất lâu rồi, không thể nói ra bí mật này với bất cứ ai Anh cũng sẽ không cố ý hỏi, chỉ mong một ngày nào đó sẽ có thể giúp đỡ được cho cô [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi bốn người trở về nhà, bữa tối do Yến Thiếu Ly làm đã được chuẩn bị xong Không khí trong nhà có chút nặng nề, Cố Chí Phượng ngồi bên đầu giường, Yến Thiếu Ly ôm Yến Thiếu Đường ngồi trong sân, Cố Tích Hoài và Yến Thiếu Ương thì cầm quyển sách ngồi dưới ngọn đèn dầu và nhờ vào ánh sáng phát ra từ ngọn đèn ấy để đọc Căn nhà mới rộng lớn nhưng không một ai lên tiếng, yên tĩnh đến lạ thường Cho đến khi sự yên lặng bị phá vỡ bởi tiếng reo vui của Yến Thiếu Đường: "Chị [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chị về rồi Về rồi Bỗng nhiên Yến Thiếu Ly ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu đang nắm tay nhau từ xa bước đến Nước mắt cô ấy rơi lã chã, vừa khóc vừa cười, chạy đến bên hai người, cô ấy ôm Cố Nguyệt Hoài trước tiên, rồi mới ôm lấy Yến Thiếu Ngu, tay chân luống cuống "Anh cả, chị dâu, hai người sao rồi ạ Vẫn không sao chứ Yến Thiếu Ly biết được chuyện hai người đã đi lên tiền tuyến qua lời nói của anh hai Mỗi đêm cô ấy đều khóc rồi ngủ thiếp đi, chỉ sợ rằng hai người sẽ xảy ra chuyện và không thể trở về được nữa Nếu như thế thì gia đình họ thật sự sẽ tan nát mất Dù tuổi tác của chị dâu không lớn, nhưng cô chính là chủ kiến không thể thiếu của họ Mà anh cả lại là điểm tựa của chị dâu, bất kỳ ai xảy ra chuyện cũng không được Cố Nguyệt Hoài đưa tay lau đi nước mắt trên mặt Yến Thiếu Ly, giọng nói nhẹ nhàng: "Không sao, khóc cái gì mà khóc chứ Anh chị đã trở về rồi mà Mọi người trong nhà cũng nghe thấy động tĩnh, từng người từng người kéo rèm đi ra Cố Chí Phượng nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, mắt già đỏ hoe, suýt nữa không kìm được mà khóc Ông hít một hơi sâu, cuối cùng cũng nói được một câu: "Không sao là tốt, không sao là tốt rồi "Cha, là do con không tốt, không nói với cha tiếng nào mà liền.. Nhìn thấy mắt Cố Chí Phượng đỏ lên, Cố Nguyệt Hoài mím môi, trong lòng cũng có chút khó chịu Nhưng khi đó Yến Thiếu Ngu đang trong cơn hiểm họa, nếu cô không đi, sợ rằng sẽ thật sự xảy ra chuyện "Không sao, con và Thiếu Ngu có thể bình an trở về nhà, thì còn gì quý hơn chứ Đi vào nhà thôi nào Cố Chí Phượng xua tay, gọi mọi người vào trong nhà Một đại gia đình già trẻ lớn bé, lại còn là lần đầu tiên họ cùng ngồi quây quần ăn cơm trong nhà mới Yến Thiếu Ngu nhìn căn nhà được xây dựng kỳ công, trong lòng cũng có chút cảm thán Anh thật sự đã lấy được một người vợ vô cùng kiên cường.
Anh quay sang nhìn Yến Thiếu Ương, bước tới vỗ vai anh ấy, nở một nụ cười: “Em đã khỏe hẳn chưa Yến Thiếu Ương mắt đỏ hoe, gật đầu mạnh: "Em khỏe hẳn rồi ạ Tất cả là nhờ có chị dâu Trong lòng anh ấy, anh và chị dâu có vị trí ngang bằng nhau Anh ấy mong hai người họ có thể bên nhau trọn đời, mãi mãi không xa cách nhau Yến Thiếu Ngu hiểu được ý của anh ấy, khóe môi khẽ nhếch, gật đầu nói: "Anh biết Để mừng buổi tối đoàn tụ ngày hôm nay, Cố Nguyệt Hoài đã đặc biệt nấu thêm vài món ăn, bày ra một bàn đầy thức ăn Khi mọi người ngồi vào bàn, Cố Nguyệt Hoài không thể không nhắc đến chuyện ở tiền tuyến Nhưng cô chỉ kể sơ qua tình hình, cuối cùng khi cô nói về quân hàm của Yến Thiếu Ngu và mình, cả bàn ăn trở nên im lặng, cốc trên tay cũng suýt nữa cầm không chắc Thiếu tá Trung úy Bây giờ cả gia đình họ đang ngồi ăn cùng với các sĩ quan sao