Chuyện cậu chán ghét Cố Nguyệt Hoài cũng không phải một sớm một chiều Từ nhỏ, lúc người đàn bà kia vẫn chưa đi, người bà ta tin tưởng nhất là anh cả, thích thằng ba nhất, mà cậu bị kẹt ở giữa thì bị bỏ mặc, cả nhà chỉ có bà là thương cậu, hay vuốt tóc kể chuyện xưa cho cậu nghe Đáng tiếc, bà cũng không thể sống lâu thêm vài năm Người đàn bà kia đi rồi, vốn tưởng rằng cuộc sống sẽ khá hơn, trong nhà sẽ có người quan tâm đến cậu Nhưng lúc bấy giờ Cố Nguyệt Hoài lại trở thành cục cưng được mọi người trong nhà nâng niu, cậu vẫn bị ngó lơ, hơn nữa cha với anh cả cũng bất công cực kỳ, đến nỗi mặt trăng cũng có thể hái xuống cho nó, lâu ngày sự chán ghét và ghen tỵ dần chôn sâu trong lòng cậu Trước đây Cố Nguyệt Hoài trắng trẻo đáng yêu như cục bột, dường như mọi người chung quanh ai cũng thích nó Cậu cũng từng nghĩ sẽ đối xử tốt với Cố Nguyệt Hoài một chút, nhưng mỗi lần như vậy, nhìn lại chênh lệch giữa hai người, nó còn cần người anh dư thừa này đối tốt à Không cần Ngày qua ngày, Cố Nguyệt Hoài bị chiều đến sinh hư, cư xử hoàn toàn không để tâm đến cảm xúc của người khác Cả nhà họ phải chịu đủ mọi sự tra tấn, xem thường từ mọi người trong đại đội, trở thành gia đình bị người người phỉ nhổ, vất vả khổ sở chính là vì thỏa mãn "cuộc sống đầy đủ" của Cố Nguyệt Hoài Cố Duệ Hoài nghĩ đến chuyện trước kia, ngọn lửa tích tụ trong ngực bỗng chốc phừng lên Cậu cực kỳ ghét Cố Nguyệt Hoài "Haiz Cố Đình Hoài liếc nhìn Cố Duệ Hoài, thấy được ánh mắt bướng bỉnh của cậu, thở dài một hơi Anh ấy lấy bánh bột mì trong cà mèn ra, đưa cho Cố Duệ Hoài: "Ăn đi Cổ họng Cố Duệ Hoài như bị nhét vào một miếng bông gòn, vừa khô vừa chát Cậu cắn mạnh một miếng bánh ngô, lấp đầy cái miệng mình lại, cũng trả bánh bột mì lại cho Cố Đình Hoài: "Em còn phải trả lại tiền cho Cố Nguyệt Hoài, bánh ngô rẻ hơn một chút Nói xong, cậu quay đầu sang một bên, bộ dạng không bị bánh bột mì đánh gục Cố Đình Hoài lặng lẽ cười, lắc đầu *
Bên kia, Cố Nguyệt Hoài ra khỏi trạm y tế thì ngồi trên tảng đá trước cửa, hít một hơi thật sâu Cô sợ nếu không đi sẽ bị Cố Duệ Hoài làm cho tức đến mức thăng thiên luôn, một phát thành Phật, sang phát thứ hai là xuất thế luôn Tuy đã biết rằng anh hai không thích cô, nhưng đời trước cô không cần, đời này lại để ý [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô hiểu loại chán ghét đó sâu sắc bao nhiêu, có lẽ đã khắc vào xương tủy cậu từ lâu Thế mà, đời trước cậu lại có thể chịu đựng điều đó, vì chăm sóc đứa em gái là cô mà phu thê ly tán Cố Nguyệt Hoài tự giễu cười, kéo hai vạt áo lại Tới bây giờ cô mới so đo với Cố Duệ Hoài hiển nhiên đã muộn, dù sao người mắc nợ cũng không phải cậu mà là cô của đời trước, còn cô của đời này là tới để trả nợ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cố Nguyệt Hoài chớp đôi mắt sáng trong xinh đẹp, chuẩn bị ngày mai quay về đại đội tìm chủ nhiệm Vương xin thư giới thiệu, lại mượn thêm chút phiếu lương thực Những năm này muốn đi xa nhà, không có thư giới thiệu thì hoàn toàn không đi được Lúc này người trong nước còn chưa biết căn cước là gì, trước khi ra ngoài phải có thứ gì đó để chứng minh chính xác thân phận của mình, cũng chính là thư giới thiệu Đây là bằng chứng hợp pháp duy nhất để đi du lịch hay công tác Thậm chí là những cặp vợ chồng đã kết hôn, nếu muốn ở khách sạn cũng phải có giấy đăng ký kết hôn và thư giới thiệu Cố Nguyệt Hoài ngồi ở cửa suy nghĩ về chuyện ngày mai, đến tận khi nghe thấy tiếng gọi: "Bé con Bên ngoài lạnh lắm, mau vào trong đi Cô quay đầu lại, nhìn thấy Cố Đình Hoài đứng dưới ngọn đèn yếu ớt ở cửa trạm y tế đang ngoắc tay với cô, bỗng nhiên khẽ cười "Vâng Em vào đây Cố Nguyệt Hoài đi theo Cố Đình Hoài về phòng bệnh, Cố Duệ Hoài đã ngủ say "Bé con Cố Nguyệt Hoài quay đầu lại, thấy Cố Đình Hoài vỗ giấy các tông ở dưới giường, phía trên còn dùng áo khoác làm gối đầu Cô sửng sốt, chợt nhìn quần áo mỏng manh của Cố Đình Hoài, cười lắc đầu nói: "Anh cả ngủ đi, sáng mai anh còn phải về làm việc nữa, em không buồn ngủ chút nào Anh mau ngủ đi, không cần lo cho em đâu Cố Đình Hoài không đồng ý nhìn cô, còn muốn nói tiếp thì bị Cố Nguyệt Hoài đẩy nằm xuống bìa các tông: "Ngủ nhanh lên Nhìn vẻ mặt hung dữ pha chút lo lắng của em gái, trong lòng anh ấy ấm áp, cũng không nhiều lời nữa, vốn còn muốn nằm một lát thì đổi cho bé con nằm ngủ, ai ngờ vừa đặt lưng xuống đã ngủ luôn Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, liếc mắt nhìn Cố Duệ Hoài đang say giấc trên giường một cái, nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn kéo một nửa chăn xuống đắp lên người Cố Đình Hoài, để anh cả không bị lạnh Cố Duệ Hoài giật giật, nhưng không mở mắt ra Cố Nguyệt Hoài cũng không để ý đến cậu, ngồi xuống ghế nhỏ bên cạnh giường, nhắm mắt nghỉ ngơi Lúc này Cố Duệ Hoài bỗng nhiên mở mắt ra, cậu nhìn chiếc chăn chỉ còn một nửa trên người mình, lại nhìn Cố Nguyệt Hoài đang ghé vào bên giường ngủ, ánh mắt có chút phức tạp, một lúc lâu sau mới bĩu môi nhắm mắt lại lần hai Sáng hôm sau, Cố Nguyệt Hoài thức dậy sớm Cô lại tới căn tin mua đồ ăn sáng, khi về phòng thì thấy Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài "Cha thấy con đúng là bị Điền Tĩnh làm cho mê muội lú lẫn rồi Cố Nguyệt Hoài vừa về tới phòng bệnh, chợt nghe giọng nói nóng nảy, khó thở của Cố Chí Phượng Một y tá đang buộc dây cho bệnh nhân nhìn về phía Cố Chí Phượng, ngữ khí bất mãn vô cùng: "Người nhà bệnh nhân bên kia, phòng bệnh còn nhiều bệnh nhân khác, không được lớn tiếng ồn ào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Chí Phượng đỏ mặt, hơi tức giận Cố Tích Hoài quay đầu nhìn y tá và các bệnh nhân khác nói: "Xin lỗi mọi người, chúng tôi sẽ nhỏ giọng lại "Cha, anh ba Cố Nguyệt Hoài bưng bữa sáng vào, vừa nhìn thấy con gái, khuôn mặt lúc đỏ lúc đen của Cố Chí Phượng mới tốt hơn chút: "Bé con, hôm nay cha được nghỉ, con về nhà với anh cả đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài gật gật đầu: "Vâng, con về tìm chủ nhiệm Vương xin thư giới thiệu Nói tới thư giới thiệu, Cố Chí Phượng mới nhớ đến việc con gái nói muốn đi xa một chuyến, lúc này mặt mũi lại tối sầm nhìn Cố Duệ Hoài trên giường bệnh, thật sự là nhìn không vừa mắt chỗ nào, nếu không phải vì nó không nên thân, bé con cần gì phải đi xa Cố Đình Hoài hơi sửng sốt: "Thư giới thiệu Bé con muốn đi đâu Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, thoải mái nói: “Không có gì, chúng ta về trước đi anh cả, anh sắp trễ giờ làm rồi kìa Lúc cô lôi được Cố Đình Hoài ra khỏi trạm y tế còn không quên cầm theo hai chiếc bánh bao vừa mua ở căn tin, bánh bao thịt vỏ dày nhân mỏng này, so với bánh bột mì còn đắt hơn một hào, một cái tận năm hào, mới ra lò nên vẫn còn nóng Hai người đi nhanh thế nào, từ huyện thành trở về cũng mất gần một tiếng, hơn nữa Cố Đình Hoài còn phải đi làm, công việc mỗi ngày đều rất tốn sức, Cố Nguyệt Hoài thương anh cả, đương nhiên không thể để anh ấy đi bộ về nhà Vừa ra khỏi thị trấn, bọn họ liền bắt một chiếc xe bò trên đường về đại đội Đại Lao Tử Mỗi người ba xu tiền, tổng cộng sáu xu, tiện đường chở hai người về đại đội Đại Lao Tử Cố Đình Hoài có hơi không muốn, nhưng lại không thể chống lại ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài, cười khổ một tiếng lên xe bò, trong không khí se lạnh của sáng sớm, hai người ngồi ăn từng miếng từng miếng bánh bao nóng hổi, lại ra một cảm giác khác Cố Đình Hoài vẫn nhớ chuyện thư giới thiệu, vừa cắn hai miếng bánh bao thì hỏi: "Bé con, rốt cuộc là em muốn đi đâu