Vừa thấy hai người họ đi ra, đám người Mạnh Hổ liền tò mò xúm lại đi tới hỏi: “Đội trưởng, như thế nào Tỉnh rồi à?”
Cố Nguyệt Hoài cười khẽ một tiếng: “Đương nhiên rồi, mọi người tin tưởng tôi như vậy, sao tôi có thể làm cho mọi người thất vọng được?”
Mạnh Hổ cười ra tiếng, đấm mạnh vào không khí, đắc ý liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt nói: “Tư tưởng của người Thủ đô thật là không tốt, chúng ta chữa trị xong rồi thì mau chóng quay về đi.”
Nói đến đây, khóe môi Cố Nguyệt Hoài chợt kéo xuống, nhìn Yến Thiếu Ngu: “Anh nói với họ đi.”
Yến Thiếu Ngu không hề ngại ngùng, thẳng thắn nói: “Lần này đến Thủ đô chúng ta có hai nhiệm vụ, hộ tống quân y Cố bình an bảo vệ an toàn để chữa trị cho thủ trưởng Tần là nhiệm vụ thứ nhất Nhiệm vụ thứ hai là đối phó với Giáng Đầu Sư hắc ám đứng sau nhà họ Khương.”
Mạnh Hổ chớp chớp mắt, cùng những người xung quanh nhìn nhau rồi thấp giọng nói: “Đội trưởng, không phải chứ, vừa rồi tôi chỉ muốn hỏi, Giáng Đầu Sư là gì Nghe hai người nói có vẻ mơ hồ kỳ quái, có phải là kẻ lừa đảo bán thuốc giả thần bí hay không?”
Yến Thiếu Ngu liếc nhìn anh ấy một cái, giải thích ngắn gọn Sau khi nghe xong, đám người Mạnh Hổ không khỏi trợn mắt há hốc mồm Mạnh Hổ nuốt nước bọt, không biết là đang kinh ngạc hay sợ hãi: “Đội trưởng, thật sự có loại người như vậy sao?”
Yến Thiếu Ngu nhướng mày, đưa tay vỗ vỗ vai Mạnh Hổ: “Sợ rồi à?”
Bị lời này kích động, Mạnh Hổ lập tức không vui: “Sợ Hổ Tử tôi từ trước đến giờ có sợ gì sao Chỉ là lần đầu tiên được nghe nói đến, chẳng phải nên có một chút phản ứng sao Thôi, cậu cũng đừng nói nữa, chúng ta ngay lập tức xuất phát, đánh cho bọn họ một trận!”
Trong lúc nói chuyện, anh ấy còn xắn tay áo lên, trừng mắt nhìn đội trưởng, dáng vẻ như một kẻ lỗ mãng Cố Nguyệt Hoài đứng bên cạnh nhìn, thần sắc có chút phức tạp Chỉ dựa vào những người như họ liệu có thể giải quyết được tên Giáng Đầu Sư thần bí đang ẩn náu sau lưng nhà họ Khương hay không Cô cảm thấy dường như chuyện này quá sức với bọn họ, có thể bị lật thuyền trong mương*, sợ rằng chưa đánh đã bị đối phương mai phục trước. (*) Lật thuyền trong mương: Mương là nơi không có sóng hay gió nên không thể bị lật thuyền, ý chỉ việc cực kỳ xui xẻo Hiển nhiên Yến Thiếu Ngu cũng cảm thấy như vậy, anh cau mày, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc: “Tôi nói cho mọi người điều này không phải để cho các cậu xem thường đối thủ của mình Thủ đoạn của Giáng Đầu Sư vô cùng quỷ quyệt xảo trá, sẽ không dễ đối phó, chúng ta phải ra tay dứt điểm ngay từ đầu!”
Đám người Mạnh Hổ thấy thế, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, chào Yến Thiếu Ngu theo quân lễ, lớn tiếng nói: “Rõ Đội trưởng!”
Cố Nguyệt Hoài nhìn thoáng qua bên ngoài, chỉ thấy màn đêm đen như mực, trong mắt cô không khỏi nhuốm đầy sương lạnh Yến Thiếu Ngu bắt gặp sự lạnh lùng trong ánh mắt của cô, nhẹ giọng hỏi: “Đang đợi lão Phùng sao?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, kéo anh ngồi xuống sô pha trong đại sảnh, nhỏ giọng nói về thỏa thuận giữa cô và lão Phùng “Lão Phùng đã phái người theo dõi nhà họ Khương, nếu lãnh đạo tỉnh lại, thuật Giáng Đầu sẽ mất tác dụng, nhất định sẽ phản tác dụng lại trên người tên Giáng Đầu Sư, giống như Điễn Tĩnh lúc trước Chỉ cần chúng ta theo dõi chặt chẽ, nhất định có thể biết trước danh tính của tên Giáng Đầu Sư.”
“Việc này có liên quan đến nhà họ Tần, lão Phùng sẽ tự dồn hết tâm tư vào đó.”
“Thêm nữa, ông ấy cũng đang điều tra Sử Uyển Đình, em tin rằng chắc sẽ sớm có kết quả thôi.”
Cố Nguyệt Hoài nói xong, đôi mắt đen láy của Yến Thiếu Ngu lóe lên hai lần, nhìn cô với ánh mắt có chút bất đắc dĩ: “Đây vốn là nhiệm vụ giao cho bọn anh, vậy mà em còn phải vất vả mượn lực giúp bọn anh Thủ hạ của lão Phùng là người tài giỏi, khó khăn của nhiệm vụ nay đã được giảm bớt, khiến nhiệm vụ trở nên dễ dàng hơn đôi chút.”
“Anh với em mà còn phân biệt nữa hả [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Còn có một chuyện nữa.” Cố Nguyệt Hoài thu lại vẻ mặt, nghiêm túc nhìn Yến Thiếu Ngu “Chuyện của nhà anh?” Yến Thiếu Ngu nhìn cô, giọng điệu nhẹ nhàng, đôi mắt đào hoa hẹp dài lại đầy sự ấm áp dịu dàng Cố Nguyệt Hoài cũng không có gì ngạc nhiên khi anh đoán được, dù sao thì cô vẫn luôn xem nó như một con bài để trao đổi thương lượng kể từ khi đến đây Cô gật đầu nói: “Lão Phùng đã đồng ý với em, khi nào Tần Hữu Công có chuyển biến tốt, ông ấy sẽ sửa lại án xử sai cho nhà họ Yến Nhưng mà, chuyện này chắc chắn sẽ liên lụy đến Lãnh Trung Dị Không biết ông ta có ý định gì, nếu ông ta cứ cố chấp buộc tội không buông nhà họ Yến, chỉ e rằng sẽ khó lật lại bản án.”
Nhắc tới kẻ khởi xướng ra chuyện này, Cố Nguyệt Hoài cũng tràn ngập vẻ chán ghét Lãnh Trung Dị là đúng là một kẻ tiểu nhân vong ân bội nghĩa, nhà họ Yến vì cứu ông ta nên mới gặp nạn Nhưng ông ta ngược lại chẳng thèm quan tâm, thậm chí còn có thể nhàn hạ thoải mái bội tình bạc nghĩa một người phụ nữ, khiến cho người đó vì yêu mà sinh hận, cuối cùng khiến nhà họ Yến rơi vào cảnh khốn đốn Đối với một người như vậy, rất khó để cô tin rằng ông ta sẽ nhận ra lỗi lầm, giúp nhà họ Yến sửa lại án xử sai Ánh mắt của Yến Thiếu Ngu hơi lóe lên, trầm ngâm nói: “Chuyện ở Thủ đô, anh sẽ đi một chuyến đến Đài Loan, em không cần đi theo, cứ về quân khu chờ tin tức của anh Anh sẽ mang người trở về.”
Cố Nguyệt Hoài nhíu chặt mày, có chút không vui: “Anh chắc chắn chứ?”
“Chắc.” Yến Thiếu Ngu gật đầu, anh khẽ cười, nhưng ánh mắt lại hiện lên vẻ u ám Cố Nguyệt Hoài không nói gì thêm nhưng trong lòng đã hạ quyết tâm, đến lúc đó nếu anh không mang theo cô, cô sẽ lặng lẽ theo sau [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đài Loan đang hỗn loạn, Lãnh Trung Dị cũng không phải là người bình thường, muốn tiếp cận ông ta, khó khăn này không cần phải nói nhiều cũng biết Sao Yến Thiếu Ngu có thể không nhìn ra cô đang suy nghĩ gì Anh nhẹ nhàng thở dài, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô: “Yên tâm đi, anh chắc chắn một trăm phần trăm Nhưng trước đó, điều kiện là nhà họ Khương phải rơi đài trước Nếu không bọn họ sẽ không cho phép Lãnh Trung Dị đặt chân lên đất Thủ đô, càng sẽ không cho phép ông ta đứng ở tòa án quân sự vì nhà họ Yến mà bào chữa cho nhà họ Yến.”
Cố Nguyệt Hoài lườm anh một cái nói: “Nói thì dễ, nhưng việc nhà họ Khương rớt đài còn khó hơn gấp trăm lần so với bắt Giáng Đầu Sư.”
Thủ hạ và thế lực nhà họ Khương hỗn tạp, căn cơ vững chắc, dễ rút dây động rừng, muốn khiến cho cả gia tộc hoàn toàn sụp đổ, khó khăn này không khác gì lấy kinh đi thỉnh kinh Nói như vậy, chuyện này giống như quay lại điểm xuất phát mà không có hồi kết Trên mặt Yến Thiếu Ngu đột nhiên lộ ra một tia ý cười, nhưng đáy mắt lại lạnh lùng: “Khó sao?”
Đồng tử Cố Nguyệt Hoài khẽ rung động, nhíu mày, hạ giọng nói: “Anh muốn ra tay với Khương Bính Nhung?”
Tần Hữu Công bệnh nặng khiến cho nhà họ Tần suýt chút nữa sụp đổ Cứ như vậy, nếu Khương Bính Nhung đứng đầu nhà họ Khương chết thì cả phe cũng sẽ như ruồi không đầu, đến lúc đó chẳng phải sẽ bị nhà họ Tần nắm trong tay Chỉ là bên cạnh Khương Bính Nhung có rất nhiều người tài giỏi, giết chết ông ta không phải chuyện dễ dàng Nghe vậy Yến Thiếu Ngu bật cười, giơ tay vỗ vỗ đầu Cố Nguyệt Hoài: “Đang nghĩ cái gì vậy?”
Anh ngừng lại một chút: “Có Giáng Đầu Sư trong tay, nhà họ Khương cách cái chết cũng không xa Nhà họ Tần sẽ không bỏ qua cơ hội này.”
Cố Nguyệt Hoài nheo đôi mắt xinh đẹp lấy lại tinh thần Đúng thế, Giáng Đầu Sư đứng sau nhà họ Khương làm loạn khiến Tần Hữu Công bị bệnh nặng khó trị, suýt chút nữa thì bỏ mạng Nếu như Tần Hữu Công có chút khí phách cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua món nợ này Một khi Giáng Đầu Sư bị bắt sống, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, nhân chứng và vật chứng đều có, sao còn phải lo Khương Bính Nhung không bị lật đổ Ông ta nuôi Giáng Đầu Sư nhiều năm, không thể nào chỉ làm ra một chuyện xấu này, nói không chừng sẽ còn có những bất ngờ khác Đến lúc đó, khi các tờ báo lớn đăng tin, tất nhiên Khương Bính Nhung sẽ bị người dân nước Z chỉ trích bằng lời nói và ngòi bút, bè phái của nhà họ Khương sẽ bị mọi người đánh sụp Bỗng nhiên, đôi mắt sáng của Cố Nguyệt Hoài dừng lại, trong lòng có chút nghi ngờ: “Thiếu Ngu, những gì chúng ta có thể nghĩ đến, lão cáo già hồ ly Khương Bính Nhung kia đương nhiên cũng sẽ nghĩ ra Anh nói xem, bọn chúng có thể tiên hạ thủ vi cường (*) không?”
(*) Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước chiếm được lợi thế Yến Thiếu Ngu kinh ngạc nhìn cô, nhẹ nhàng gật đầu: “A Nguyệt, em đúng là rất nhạy bén.”
Cố Nguyệt Hoài cau mày: “Lúc này rồi mà anh còn có tâm trạng mà đùa giỡn sao?”
Yến Thiếu Ngu khẽ nhún vai: “Cho nên, xem lần này ông trời ưu ái ai Đi thôi, chúng ta đi thăm vị lãnh đạo nhà họ Tần một chút Anh tin rằng ông ấy sẽ nắm chắc được cơ hội này, chúng ta ở một bên hỗ trợ là được.” [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]