Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 558: Đương nhiên!





Cố Nguyệt Hoài hít một hơi thật sâu cùng với Yến Thiếu Ngu đứng dậy, chuẩn bị vào phòng trò chuyện với Tần Hữu Công
Lúc này, cửa phòng từ bên trong mở ra, Cố Vĩ bước ra ngoài, hai mắt ông ấy có hơi đỏ, khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài thì trên khuôn mặt lộ rõ vẻ vô cùng cảm kích: “Quân y Cố, thủ trưởng mời cô và Thiếu Ngu vào.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, bước vào phòng, ánh mắt liền tập trung nhìn vào Tần Hữu Công đang nằm trên giường
Khi ông ấy nhắm mắt lại thì không cảm thấy gì, nhưng bây giờ tỉnh dậy, đôi mắt đã trải qua nhiều sóng gió lại phản chiếu ra sự áp bức mạnh mẽ, không giống như một người vừa được cứu từ bờ vực sinh tử trở về
Cũng phải thôi, có thể trở thành người đứng đầu của nhà họ Tần, người này sao có thể đơn giản được
Khi cô nhìn về phía Tần Hữu Công, ánh mắt của Tần Hữu Công cũng dừng lại trên người Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu
Một lúc sau, ông ấy mấp máy môi, giọng nói có chút khàn: “Cô chắc là quân y Cố
Cảm ơn cô, nếu không có cô ra tay cứu giúp, có lẽ cái mạng già này của tôi phải bỏ ở đây rồi
Cô đã cứu tôi thì cũng xem như là đã cứu nhà họ Tần.”
Cố Nguyệt Hoài rất bình tĩnh, khẽ gật đầu nói: “Thủ trưởng khách khí rồi, đây là trách nhiệm của tôi.”
Tần Hữu Công như mỉm cười, ông ấy quay đầu nhìn về phía Tần Lập Quốc và Tần Thục Hoa: “Hai con ra ngoài trước đi, cha có chuyện muốn nói với quân y Cố.”
Tần Lập Quốc gật đầu đồng ý, thuận tay đắp lại chăn cho Tần Hữu Công, quay đầu mỉm cười cảm kích với quân y Cố rồi mới rời khỏi phòng
Người nóng tính như Tần Thục Hoa lần này cũng không nói gì thêm, lặng lẽ theo sau Tần Lập Quốc ra ngoài
Hai người vừa rời đi, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều
Ánh mắt Tần Hữu Công chuyển qua nhìn Đường lão: “Lão Phùng đâu?”
Đường lão ngừng một lát, nhìn Cố Nguyệt Hoài, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lão Phùng đã đi điều tra Giáng Đầu Sư đứng sau lưng nhà họ Khương rồi
Thủ trưởng, tôi cho rằng việc cấp thiết hàng đầu bây giờ là phải cân nhắc đến lời của quân y Cố nói lúc trước, cẩn trọng điều tra những người bên cạnh ngài.”
Tần Hữu Công sững người, lập tức trong lòng hơi trầm xuống: “Đường lão nói vậy ý là sao?”
Ông ấy biết lần này mình bị mắc bệnh lạ nguy hiểm là do Giáng Đầu Sư gây ra, người ra tay sau lưng không ai khác chính là người nhà họ Khương, nhưng chuyện này có liên quan gì đến những người bên cạnh ông ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ nói rằng bên người ông ấy có nội gián
Đường lão không lên tiếng mà nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Quân y Cố?”
Trong mắt ông ấy, Cố Nguyệt Hoài đã chữa khỏi bệnh cho Tần Hữu Công, là ân nhân của nhà họ Tần, đương nhiên những lời cô nói tự nhiên sẽ có trọng lượng
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, kiên nhẫn giải thích: “Giáng Đầu Sư xuống tay với thủ trưởng cần phải có một bên trung gian, hoặc là đồ dùng cá nhân hoặc là đồ ăn của ngài
Nếu không phải là người thân cận thì sẽ không làm được chuyện này bởi tiếp cận thủ trưởng không phải là chuyện dễ.”
Tần Hữu Công cau mày, môi mấp máy, một lúc lâu sau, ông ấy nhắm mắt lại rồi lại mở ra: “Những lời nói của quân y Cố tôi đã ghi nhớ, yên tâm, tôi sẽ không để cho người ta có cơ hội ra tay lần thứ hai.”
Ông ấy tạm thời bỏ qua chuyện này, nhìn Cố Nguyệt Hoài, hiếu kỳ hỏi: “Quân y Cố còn trẻ, cũng không phải là người Thủ đô, sao lại biết rõ về Giáng Đầu Sư như vậy, còn có thể giải được bùa chú tà ma của Giáng Đầu Sư?”
Cố Nguyệt Hoài điềm nhiên đáp: “Thủ trưởng, có một số người trời sinh ra đã tương khắc với một số vật, trùng hợp thay người đó chính là tôi.”
Tần Hữu Công kinh ngạc nhìn cô một cái, ông ấy cũng không hoài nghi gì
Trên đời quả thực có rất nhiều chuyện khó có thể giải thích được
Ông ấy không kìm được thở phào nhẹ nhõm
Lần này ông ấy cảm thấy vận mệnh của mình sắp kết thúc, lại không ngờ rằng có thể thể tìm được đường sống từ chỗ chết, gặp được một quân y chuyên chế ngự tà ma
Điều này chứng tỏ mạng của ông ấy vẫn chưa tận
Tần Hữu Công bình tĩnh lại cảm xúc trong lòng, quay lại nhìn Yến Thiếu Ngu đang đứng bên cạnh Cố Nguyệt Hoài
Vẻ mặt của ông ấy có chút phức tạp, trong mắt cũng hiện lên chút dao động
Ông ấy còn nhớ rõ đứa con trai này của Yến Thú Chi - ông lão mà dù đi đến đâu cũng luôn miệng khen ngợi đứa con trai này, khiến cho người ta khó có thể quên được
Chỉ là sau khi nhà họ Yến gặp nạn, đứa trẻ này cũng lưu lạc nơi đất khách
Lúc đó, thái độ của ông ấy là khoanh tay đứng nhìn
Nhưng bây giờ chỉ trong một năm ngắn ngủi, vị trí của hai bên đã thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái độ của anh lựa chọn không giống ông ấy, mà để người yêu của mình cứu ông  ấy
Đôi khi số mệnh và duyên phận thật sự huyền diệu khó giải thích
Ông ấy ho khan hai tiếng, nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Yến Thiếu Ngu, mỉm cười: “Cậu con trai nhà họ Yến, không định chào hỏi hay sao?”
Yến Thiếu Ngu với đôi mắt đẹp đẽ tràn đầy vẻ hờ hững, đối diện với ánh mắt của Tần Hữu Công: “Thủ trưởng, nếu tôi là ông, hiện tại sẽ không có tâm trạng để nối lại tình cảm đâu.”
Đường lão cau mày, có chút không hài lòng với thái độ của Yến Thiếu Ngu, nhưng Tần Hữu Công lại không nói gì, tất nhiên ông ấy cũng sẽ không vượt quá chức phận
Tần Hữu Công cười cười, cũng không để ý đến thái độ lạnh nhạt của anh, ngược lại còn tự giễu nói: “Ồ
Vậy cậu nói xem, với cái thân thể này của tôi bây giờ, có thể làm được gì?”
Tuy nhiên, những gì Yến Thiếu Ngu nói tiếp theo khiến ông ấy không thể cười nổi
“Nhà họ Khương đã liên lạc với nước E, muốn tiến hành buôn bán lương thực
Trong lòng ông biết rõ, nếu nhà họ Khương thành công, lương thực được phân phối, thanh danh của ông ta trong nước và dân chúng sẽ đạt đến tầm cao mà ông khó có thể với tới.”
“Danh tiếng của nhà họ Khương trước nay chưa từng có, nhà họ Tần nay lại lung lay, mặc dù ông có thể sống sót nhưng có thể cứu vãn được gì?”
“Việc cấp thiết bây giờ là ngăn chặn việc buôn bán lương thực giữa nhà họ Khương và nước E
Tốt nhất là có thể lợi dụng chuyện của Giáng Đầu Sư, kéo nhà họ Khương xuống
Những việc này có cần tôi giải thích rõ ràng hơn với ông không?”
Yến Thiếu Ngu chậm rãi nói, mỗi câu nói ra đều làm cho sắc mặt của Tần Hữu Công trầm xuống thêm một phần
Đường lão ở bên cạnh nghe vậy sắc mặt thay đổi, giật mình nhìn Yến  Thiếu Ngu
Ông ấy cũng không ngờ rằng, trong căn phòng nhỏ này lại có người dám bàn bạc với thủ trưởng chuyện làm sao kéo nhà họ Khương xuống đài, và người đó lại là một thanh niên trẻ vắt mũi chưa sạch
“Thủ trưởng ra lệnh, chúng tôi đến Thủ đô một là vì cứu ông, thứ hai là đối phó với Giáng Đầu Sư sau lưng nhà họ Khương
Nhà họ Khương lợi dụng thuật  tà ma hại người, bá quyền thông qua các thủ đoạn phi chính trị
Những hành vi như vậy, ông cũng không thể bỏ qua được, đúng không?”
Chỉ vài ba câu ngắn ngủi đã xua tan sự mờ mịt trong mắt Tần Hữu Công
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi ông ấy nhìn Yến Thiếu Ngu lần nữa, thần sắc đã hoàn toàn thay đổi
Ông ấy đã từng cho rằng người nhà họ Yến là người bảo thủ, nắm quyền lực trong tay lại không biết cân nhắc lợi hại, chỉ một mực mù quáng đắm chìm trong sự ngu ngốc “người không phạm ta, ta không phạm người”, mới tạo ra kẽ hở cho kẻ khác lợi dụng
Nhưng hiện giờ xem ra có vẻ như không phải ai trong nhà họ Yến cũng giống nhau
Ít nhất thì người trước mặt ông ấy này có một đầu óc rất tốt, rất thông minh
Một lúc sau, ông ấy mới nói với Đường lão: “Đường lão, ông gọi Cố Vĩ vào đi.”
Đường lão vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu, xoay người vội vàng đi ra ngoài
Ông ấy biết những gì họ sắp thảo luận đủ để điên đảo toàn bộ tình thế ở Thủ đô
Tần Hữu Công hơi ngả lưng: “Cậu con trai nhà họ Yến, cậu thực sự không tồi
Cậu có ý định quay về Thủ đô không?”
Ý tứ trong lời nói của ông ấy rất rõ ràng, ông ấy muốn dìu dắt vị hậu bối này
Yến Thiếu Ngu còn chưa kịp mở miệng, Cố Nguyệt Hoài đã nhẹ giọng nói: “Thủ trưởng, Thiếu Ngu tâm tính thẳng thắn, không thích hợp với chốn quan trường.”
Nghe vậy, Tần Hữu Công cứng họng, bật cười, cũng không để ý nữa, tiếp tục nói: “Chuyện của nhà họ Yến, tôi sẽ để tâm, xem như là phần thưởng cho việc các cậu đã cứu tôi lần này
Nhưng mà nếu bị nhà họ Khương ngăn cản, phía Đài Loan bên kia cũng không có câu trả lời rõ ràng, chỉ bằng một lá thư cũng rất khó có thể minh oan cho nhà họ Yến được
Cho nên hai người phải có kế hoạch trước.”
Vừa dứt lời, Yến Thiếu Ngu liền ngước mắt lên, một đôi mắt đào hoa hẹp dài sáng rực: “Nếu nhà họ Khương sụp đổ, Lãnh Trung Dị sẽ đích thân đến tòa án quân sự làm chứng
Ông có thể đảm bảo nhà họ Yến trong sạch không?”
Tần Hữu Công hơi sửng sốt, nhìn Yến Thiếu Ngu một cách sâu sắc rồi nở một nụ cười trên môi: “Đương nhiên!” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.