Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 56: Cố Nguyệt Hoài hay Điền Tĩnh?





Hai mắt Cố Nguyệt Hoài cong cong, khẽ cười nói: "Em muốn tới thành phố Chu Lan một chuyến
Huyện Thanh An chính là thị trấn của thành phố Chu Lan
May là huyện Thanh An không phải một thị trấn lạc hậu, còn có nhà ga, tuy khoảng cách hơi xa nhưng so với đi ô tô thì thoải mái hơn rất nhiều
"Thành phố Chu Lan
Hai đầu mày Cố Đình Hoài nhăn thành hình chữ "xuyên"
Cuộc sống của cả nhà họ dường như chỉ quanh đi quẩn lại ở huyện Thanh An, anh ấy lớn từng tuổi này rồi vẫn chưa đến thành phố Chu Lan bao giờ, càng đừng nói tới Cố Nguyệt Hoài nhỏ tuổi, thế nên liền phản đối nói: "Em đi Chu Lan làm gì
Không được, một thân một mình em đi không có ai trông nom, cha nghĩ gì thế, sao có thể để em tới Chu Lan một mình được
Cố Nguyệt Hoài mím môi, cất giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết: "Anh, em có việc cần làm ở thành phố Chu Lan, chắc chắn phải đi
Cố Đình Hoài nắm chặt tay có chút bất lực, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: "Là vì thằng hai
Cố Nguyệt Hoài không trả lời, chỉ cười nói: "Anh cả, chúng ta là người một nhà
"Anh đi với em
Cố Đình Hoài hít sâu một hơi, đau lòng nhìn em gái mình, trong lòng càng bất mãn với Cố Duệ Hoài hơn
Tưởng tượng đến bộ dáng đần độn kia, lại cảm thấy có mười cái đầu trâu cũng không kéo nổi thằng nhóc đó
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: "Trong nhà còn cần có người trông nom, em có thể đi một mình
Cố Đình Hoài còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn vẻ mặt vững như kiềng ba chân của em gái mình, cũng biết bây giờ có nói gì cũng vô ích
Đột nhiên anh ấy cảm nhận được rằng, con bé không còn vui vẻ tự tại, cái gì cũng không để trong lòng như trước đây nữa
Gánh nặng gia đình, đã được em gái gánh bớt phần nào
Trên mặt Cố Đình Hoài xuất hiện vẻ buồn phiền và hổ thẹn, nhất thời không biết dùng lời gì để biểu đạt tâm tình mình hiện giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài ăn bánh bao xong, cất giọng hát vu vơ vài câu, dáng vẻ không thèm để ý, nhăn mũi lại, làm bộ đau đớn nói: "Anh cả, bánh bao không ăn nhanh sẽ lạnh đó, một cái tận năm xu lận đó
"Em đó
Cố Đình Hoài bật cười, tay búng nhẹ một cái lên trán cô
*
Đại đội Đại Lao Tử
Lúc hai người về tới đại đội cũng là lúc bắt đầu giờ làm việc, Cố Đình Hoài không về nhà mà vội vàng nhận công cụ đi thẳng tới đường sông
Cố Nguyệt Hoài nhìn anh ấy đi xa rồi mới trở về nhà
Cô về phòng khóa cửa lại, tiến vào không gian
Cả đêm không xay hạt lúa mì nào khiến cô hơi không quen, có điều nhìn trong kho hàng chồng chất đầy lúa mì, Cố Nguyệt Hoài nhoẻn miệng cười, việc tối quan trọng hiện giờ là mua thớt, đem vào không gian làm việc
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Xay hạt lúa mì, gieo trồng thêm lần nữa, đồng thời nhặt cả trăm quả trứng gà xong, nông vụ hôm nay mới xem như hoàn thành
Cố Nguyệt Hoài đi vào nhà tranh, lấy bốn hộp gỗ sơn đỏ ra ngắm nghía, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn được một cái nhẫn ngọc bích kém nổi bật nhất, cô không hiểu lắm về trang sức, nhưng cũng biết "Người thường nhìn bề ngoài, người trong nghề nhìn chất
Chiếc nhẫn ngọc bích này màu sắc sáng trong, xinh đẹp rạng ngời, hẳn là hàng thượng phẩm
Có điều, chiếc nhẫn này đã xem như hàng hiếm có khó tìm hiện nay rồi
Cố Nguyệt Hoài cầm nhẫn, lại tìm thêm mười cái trứng gà nữa rồi mới rời khỏi không gian
Cô cẩn thận cất kỹ nhẫn vào túi tiền, cầm trứng gà đi tới nhà Vương Bồi Sinh
Lần tai bay vạ gió này, chủ nhiệm Vương xem như đã giúp đỡ hết vốn liếng, đây là ân tình, huống chi bây giờ cô còn có việc nhờ ông ấy hỗ trợ, đương nhiên không thể keo kiệt
Cố Nguyệt Hoài vừa ra tới cửa đã bắt gặp Nhậm Thiên Tường đang đứng trước cửa nhà Điền Tĩnh nhìn ngó xung quanh
Cô không nhịn được cười lạnh một tiếng, Nhậm Thiên Tường mạng lớn thật đấy
Lúc này còn chưa có tội danh "quấy rối phụ nữ", nếu không Nhậm Thiên Tường chắc hẳn sẽ phải vào tù ngồi vài năm
Hiện giờ không có chứng cứ, Điền Tĩnh lại đi bệnh viện kiểm tra rồi, Nhậm Thiên Tường vào cục cảnh sát cũng chỉ ngồi vài ngày là ra
Có điều, anh ta vừa thoát khỏi vòng lao lý đã chạy đến tìm Điền Tĩnh, thật ra cũng là dấu hiệu tốt
Tra nam tiện nữ vốn nên xứng đôi vừa lứa, ngoài ra còn thêm một Trần Nguyệt Thăng nữa, sau này chắc sẽ ngày càng náo nhiệt đây
Cô rất muốn xem thử Điền Tĩnh có thể giống như đời trước, an toàn thuận lợi mà thoát thân, tiếp tục đứng ngoài quan sát hay không
Nghĩ tới đây, Cố Nguyệt Hoài nâng cao khóe môi, đi nhanh ra sân
Nghe được tiếng động, Nhậm Thiên Tường trông gà hóa cuốc vội vàng vừa trốn vừa nhìn về chỗ phát ra âm thanh, nhưng vừa nhìn thấy người tới, anh ta liền cứng đờ
Người đẹp có dáng người nở nang, khuôn mặt xinh đẹp này là ai
Đột nhiên, mắt Nhậm Thiên Tường bỗng trợn to lên, kinh hãi: "Em..
em là, em là Cố Nguyệt Hoài?
Cố Nguyệt Hoài lạnh mặt, nói nhiều với Nhậm Thiên Tường một câu cũng ngại bẩn, xoay người đi ngay
Nhậm Thiên Tường đuổi theo hai bước rồi dừng lại, nhớ tới lúc đó mình suýt chút nữa bị đánh chết, lại phải vào cục cảnh sát, không nhịn được rụt cổ lại
Có điều nhìn theo bóng dáng Cố Nguyệt Hoài, đáy mắt anh ta không khỏi hiện lên vẻ mừng như điên
Anh ta vốn dĩ cảm thấy Cố Nguyệt Hoài vừa béo vừa xấu, cần gì phải vì cục cưng của nhà họ Cố này mà phải hy sinh bản thân
Nhưng bây giờ lại phải khen một câu, cô biết giảm béo, biết chưng diện, dáng người còn duyên dáng yêu kiều như thế, gầy thêm chút nữa chắc chắn còn đẹp hơn cả Điền Tĩnh
Đây nào đâu phải mắt cá, phải là long châu trong bảo khố mới đúng
Chỉ là, nghĩ đến lời nói sắc bén và thủ đoạn của Cố Nguyệt Hoài, Nhậm Thiên Tường lại có hơi muốn lùi bước
Người phụ nữ này cũng không phải Điền Tĩnh hiền hòa dịu dàng của anh ta, tiếp xúc với cô, không để ý một chút có thể mất mạng, hơn nữa nhìn bộ dạng ghét bỏ anh ta của cô, sao có thể cam tâm tình nguyện gả qua
Nhậm Thiên Tường lâm vào trầm tư, Cố Nguyệt Hoài hay là Điền Tĩnh đây, mệnh đề nan giải này làm khó anh ta rồi
*
Cố Nguyệt Hoài cũng không biết suy nghĩ lúc này của Nhậm Thiên Tường, cô đem trứng gà tới nhà Vương Bồi Sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Bồi Sinh là lão thanh niên trí thức, năm đó xuống nông thôn không lâu thì cưới vợ là người của đại đội Đại Lao Tử, sau đó ở lại trong thôn, nhiều năm như thế trôi qua dường như đã muốn an cư lạc nghiệp luôn ở đây
Cô không đi qua khu chăn nuôi trước mà chạy tới nhà ông ấy, cô chỉ muốn tặng trứng gà
.Dù sao khu chăn nuôi nhiều người phức tạp, không phải nơi tốt để tặng đồ
Vương Bồi Sinh là con trai độc nhất trong nhà, sau khi quyết định an cư liền đưa cha mẹ về đây sống cùng, nhưng cha ông ấy mất sớm, hiện giờ trong nhà chỉ còn mỗi mẹ già
Cố Nguyệt Hoài gõ cửa, cao giọng hô: "Bà nội Vương, bà nội Vương ơi
Một lúc sau, một bà cụ đi đứng chậm rãi ra mở cửa, tóc bà ấy bạc phơ, nếp nhăn trải rộng khắp khuôn mặt, trông vô cùng phúc hậu, vừa nhìn thấy đã biết là một bà cụ hiền hòa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẹ của Vương Bồi Sinh tuổi đã cao, đã không tham gia lao động từ lâu
Cố Nguyệt Hoài nhẹ giọng nói: "Bà nội Vương, cháu là Nguyệt Hoài đây
"Nguyệt Hoài
À à, con gái nhà họ Cố
Bà cụ nghĩ ngợi một hồi mới nhớ ra, trong lòng cũng âm thầm giật mình, bà ấy nhớ rõ con bé này tướng tá mập mạp, đâu có gầy thế này
Có điều chỉ là nghĩ trong đầu, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ hiền hòa hỏi: "Sao thế cháu gái
Cháu tới đây có việc gì à
Bà ấy biết thanh danh con gái nhà họ Cố trong thôn không được tốt, bị mọi người ghét bỏ
Nhưng mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, bà ấy sẽ không vì thế mà khó chịu với một đứa nhỏ
Hơn nữa bà ấy nghe con trai nói, cô bé này biết chữ, còn vẽ tranh tường rất đẹp nữa
Cố Nguyệt Hoài khom người, đặt trứng gà vào tay bà cụ, nói: "Hôm qua anh cháu bị sói cắn, nhờ có chủ nhiệm Vương giúp đỡ đưa đến trạm y tế, cháu tới đây muốn nói cảm ơn
Bà nội Vương kinh ngạc, cúi đầu nhìn trứng gà tròn vo trong rổ, hoảng sợ nói: "Ôi chao, không được, trứng gà là thứ tốt, nhà chúng ta không nhận được đâu, cháu gái mang về đi, lời cảm ơn của cháu bà nội nhận, sẽ nói lại với chú Vương của cháu
Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, cũng không cầm lấy liền quay đầu đi mất, vừa đi vừa nói: "Bà nội Vương, rổ bà cứ để trước cửa nhà, cháu sẽ tới lấy sau
Bà nội Vương nhìn bóng dáng chạy xa của Cố Nguyệt Hoài, lại cúi đầu nhìn rổ trứng gà trong tay, trong lòng có hơi cảm động
Con trai của bà bà biết, nhiệt tình, tốt bụng, đối với người trong đại đội cũng là giúp được thì giúp
Nhiều năm qua cũng giúp đỡ không ít người, nhưng có thể nhớ rõ sau đó tới cửa nói lời cảm ơn lại không có mấy ai
Con gái nhà họ Cố là cô gái tốt, hẳn là người trong đại đội đều hiểu lầm con bé
  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.