Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 58: Khởi hành: Thành phố Chu Lan (2)





“Đồ ăn vặt cơm hộp đây —”
Cố Nguyệt Hoài bị tiếng rao của nhân viên phục vụ gọi tỉnh, ngay sau đó là mùi thơm ngát của cơm, nhưng mùi này hòa chung với mùi khoang tàu thật sự làm người ta thèm không nổi
Cô liếc nhìn sang thì thấy nhân viên phục vụ đang đẩy xe đồ ăn đi ngang qua từ lối đi
Người phụ nữ bên cạnh Cố Nguyệt Hoài thò đầu ra nhìn một cái, hỏi to một câu: “Cơm gì vậy?”
“Cơm thịt sợi xào cần tây, một phần ba xu và hai phiếu lương thực!” Nhân viên phục vụ bưng hộp cà mèn ăn trên xe đưa qua, nhưng người phụ nữ lại liên tục xua tay: “Không cần không cần
Tôi không ăn!”
Nói xong, bà ta quay ngoắt sang chỗ khác
Nhân viên phục vụ không vui trừng bà ta, tiếp tục đẩy xe thức ăn đi về trước
Cố Nguyệt Hoài lấy một quả táo tàu ra, hương táo ngọt thanh rất ngào ngạt, vậy mà còn thơm hơn cơm
Đôi mắt của người phụ nữ chợt lấp lánh, ngay sau đó chẳng màng nhà Cố Nguyệt Hoài là thành phần địa chủ, nịnh bợ nói: “Ôi, cô gái, táo này của cô ở đâu ra vậy
Ngửi thơm đến lạ luôn, có thể cho thím một quả không?”
“Không thể.” Giọng của Cố Nguyệt Hoài rất hờ hững, không hề có vẻ ngại ngùng sau khi từ chối người ta
Bà ta xụ mặt, nghiến răng nghiến lợi phỉ nhổ một tiếng rồi quay đi tiếp tục lải nhải với người bên kia
Cố Nguyệt Hoài chẳng quan tâm
Thời gian dần trôi, hơn năm giờ sáng thì cô đến thành phố Chu Lan
Tàu hoả vừa dừng lại, mọi người đeo hành lý túi lớn túi nhỏ xuống xe
Cố Nguyệt Hoài sờ túi căng phồng, xác nhận tiền và nhẫn vẫn còn mới xách giỏ xuống tàu
Thành phố Chu Lan
Kiếp trước cô từng đến đây, còn kiếp này thì đây là lần đầu tiên
Cố Nguyệt Hoài lên một chiếc xe công cộng, cũng là xe buýt đi thẳng đến phố Thanh Liễu, đây là nơi phồn hoa nhộn nhịp nhất thành phố Chu Lan, cửa hàng ký gửi cũng nằm ở đây
Khi cô đến phố Thanh Liễu, trời vừa sáng hẳn
Cố Nguyệt Hoài rẽ trái rẽ phải, cuối cùng cũng đến được “Cửa hàng ký gửi quốc doanh Thanh Liễu”
Cửa hàng ký gửi là một loại hình dịch vụ thu mua đồ cũ, thời buổi này thiếu hụt sản phẩm, rất nhiều món đồ đều phải có phiếu và giấy phép mới được cung ứng, bà con vì kiếm thêm nên mang đồ cũ không dùng đến nhờ cửa hàng ký gửi bán giúp
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cửa hàng ký gửi đã giải quyết được hầu hết sự thiếu hụt cung ứng đồ dùng, cũng đáp ứng được nhu cầu cho rất nhiều người có thu nhập sống thấp, không có phiếu và giấy phép
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu nhìn cửa hàng ký gửi quen thuộc mấy lần rồi ngồi xuống bậc thang ven đường, giờ này cửa hàng ký gửi vẫn chưa mở cửa, vẫn phải chờ tiếp
Cô không ngồi đó quá lâu, trước cửa của cửa hàng ký gửi đã có người đến xếp hàng
Ai cũng đeo gùi trên lưng, trong đó đa phần là đựng một vài đồ bị lỗi như nồi niêu xoong chảo các thứ
Cố Nguyệt Hoài cũng đứng dậy xếp hàng
Khoảng một tiếng sau, cuối cùng ông chủ của cửa hàng ký gửi cũng đến
Ông ta mở cửa, lại tiện tay quét dọn vệ sinh chút mới cho người vào
Cố Nguyệt Hoài đi vào theo hàng, ông chủ đã bắt đầu đánh giá giá trị của sản phẩm
Cửa hàng ký gửi quốc doanh Thanh Liễu không tính là lớn, chỉ là một căn phòng mặt tiền đơn giản, bên trong có một quầy hàng bằng gỗ, ông chủ đã có tuổi ngồi sau quầy hàng, người đến ký gửi để đồ lên quầy, ông chủ đánh giá xong sẽ báo giá
Đồ ký gửi muôn hình muôn dạng, nhưng giá cũng bình bình chứ không cao
Rất nhanh đã đến người phía trước Cố Nguyệt Hoài, đó là một chàng trai trẻ, cậu ấy lấy một chiếc đồng hồ đeo tay ra với vẻ mặt buồn hiu
Đồng hồ hiệu thành phố Hải, đây là nhãn hiệu nổi tiếng nhất lúc bấy giờ
Ông chủ thu lại vẻ tùy ý, cầm chiếc đồng hồ sờ tới sờ lui xem, xác nhận không có chỗ hư hại mới nói: “Giữ gìn rất tốt, giá hai mươi, cậu thấy sao?”
Nghe vậy, chàng trai cười khổ một tiếng, lúc mua chiếc đồng hồ này cậu ấy đã tốn một trăm đồng rồi, không ngờ đến lúc sa sút, vậy mà chỉ có thể bán được hai mươi đồng, nhưng gia đình vẫn còn các em gào khóc đòi ăn, không bán thì có thể làm thế nào
Cậu ấy gật đầu: “Được, hai mươi thì hai mươi.”
Ông chủ cười lớn, tiện tay cất đồng hồ đi rồi lấy hai mươi đồng ra đưa sang, lúc chàng trai cầm tiền còn nói: “Có thể chuộc trong vòng một tháng, quá hạn thì không.”
Chàng trai thẫn thờ, không phản ứng gì
Chuộc
Lấy gì mà chuộc
Đột nhiên, dường như cậu ấy nghĩ ra gì đó, nói: “Tôi không định chuộc, có thể thêm chút tiền không?”
Ông chủ khẽ nhướng mày, cầm đồng hồ trong tay một lát, cân nhắc tầm mười mấy giây rồi nói: “Tôi có thể đưa thêm năm đồng.”
Chàng trai mừng rỡ, hùng hổ nói: “Được
Năm đồng thì năm đồng
Tôi sẽ không chuộc lại nữa.”
Ông chủ gật đầu, lại lấy thêm năm đồng đưa cho cậu ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chàng trai cầm tiền rời đi, Cố Nguyệt Hoài mới tiến lên, lấy ngọc phỉ thủy trong túi vải ra đưa: “Đồ gia truyền nhà tôi.”
Ông chủ cầm lấy xem, không kìm được sự hoảng sợ hít sâu vào một hơi, lập tức cầm kính lên kiểm tra kỹ càng một phen mới lẩm bẩm: “Đây là ngọc phỉ thúy thượng đẳng có nước ngọc xuất chúng, trong vắt như thủy tinh lại có hoa lam bay bổng.”
Ông ta nói xong, lại nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Đồng chí muốn bán thật sao?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Ông chủ thấy đáng bao nhiêu tiền?”
Phỉ thúy huy hoàng từ thời Từ Hi triều Thanh, cực kỳ được ưa chuộng mưu cầu, mấy năm đầu dân quốc càng được người dân khắp nơi hết sức yêu thích và săn đón, được xem là một xu hướng thời thượng
Nghe nói, ông trùm Đỗ Nguyệt Sanh thành phố Hải ngày xưa từng bỏ ra cái giá trên trời là bốn mươi nghìn đồng bạc để mua một cặp vòng tay phỉ thúy tặng vợ, vì thế có thể thấy phỉ thúy đáng giá cỡ nào
Ông chủ im lặng một lát rồi đưa tay ra dấu một con số: “Sáu trăm.”
Vừa nói ra con số này, đám người xếp hàng bắt đầu xôn xao, họ chỉ dám bán nồi niêu xoong chảo và quần áo cũ, có thể bán được hai đồng cũng biết ơn sâu sắc rồi, sáu trăm đồng
Nghe cũng chưa từng nghe
Cố Nguyệt Hoài cũng không do dự thêm, cô không rảnh để đến thêm mấy cửa hàng khác để so giá, huống chi đây là cửa hàng ký gửi này cô quen thuộc nhất, thế là gật đầu đồng ý luôn
Ông chủ mỉm cười, lấy tiền ra đưa cho Cố Nguyệt Hoài: “Có thể chuộc về trong vòng một tháng, quá hạn thì không được.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, cầm được tiền rồi nhưng vẫn chưa chịu đi mà nhìn đồng hồ đeo tay trong quầy, là của chàng trai lúc nãy, cô hỏi: “Có thể bán cho tôi chiếc đồng hồ này không?”
Không phải cô giả làm người tốt định chuộc đồng hồ về cho chàng trai kia, chỉ là cô thiếu đồng hồ thôi
Thời gian trong không gian Sumeru không thể đoán bằng ánh mặt trời được nên thường xuyên cuống quýt, quả thật cô cần một chiếc đồng hồ có thể xem giờ, nhưng giá của đồng hồ đeo tay quá mắc, một chiếc nói ít cũng phải từ chín mươi đến một trăm hai, có thể mua đồ rẻ trong cửa hàng ký gửi cũng hay
“Đồng hồ đeo tay?” Ông chủ sững sờ rồi lập tức cười rộ lên, mừng rỡ lấy đồng hồ trong quầy hàng ra
Trong cửa hàng ký gửi không chỉ có mỗi một chiếc đồng hồ, có nhãn hiệu của thành phố Hải, có của Mã Tây vân vân, toàn là đồng hồ nhãn hiệu lớn nhưng cái trông có vẻ được giữ gìn kỹ nhất vẫn là chiếc đồng hồ hiệu thành phố Hải chàng trai kia vừa bán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài chọn đồng hồ: “Tôi lấy cái này, bán thế nào?”
Ông chủ cũng không chần chừ, đưa ra ba ngón tay: “Ba mươi lăm.”
Một chiếc đồng hồ, bán sang tay lời mười đồng, quả nhiên ký gửi sản phẩm là nghề kiếm tiền
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, bỏ ra ba mươi lăm đồng mua chiếc đồng hồ này rồi lập tức đeo lên cổ tay luôn
Lúc cô rời khỏi cửa hàng ký gửi, đã từ kẻ nghèo khổ trở thành người giàu có eo quấn trăm đồng
Giờ là chín giờ sáng, không ngờ chuyện lại thuận lợi như vậy, bán nhẫn xong, tiền cũng vào tay, không cần nghỉ lại thành phố Chu Lan, hôm nay có thể đi tàu hoả về luôn, thư giới thiệu này uổng phí rồi
Cố Nguyệt Hoài giương khóe môi, lúc quay người định rời đi lại nghe thấy một tiếng mắng chửi: “Buông cô bé ra
Đám bắt cóc các người!”  
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.