Cố Nguyệt Hoài ôm chặt Yến Thiếu Đường, ngước mắt nhìn hai tên đàn ông lực lưỡng, ánh mắt lạnh lùng Ánh mắt tên đàn ông lực lưỡng lóe lên, liếc mắt nhìn đồng bọn, bước chân chậm rãi lùi về phía sau Cố Nguyệt Hoài bỗng nói: “Làm phiền mọi người trông chừng hai tên bắt cóc này, chờ cảnh sát đến thì cũng có cái để bàn giao.”
Nghe vậy, đám người tự động chặn cửa lại, ai ai cũng nhìn hai tên đàn ông lực lưỡng này với vẻ chán ghét, loại người này nên vào đồn cảnh sát, cả đời cũng đừng thả ra, thả ra là sẽ làm bậy Ánh mắt tên đàn ông lực lưỡng đầy hung ác, lạnh lùng nói: “Một đám phế vật xen vào việc của người khác Cút ngay!”
Nói xong, anh ta đưa tay đẩy đám người ra Chung quanh không thiếu người sợ phiền phức, nhìn bộ dạng hung dữ của hai tên côn đồ này, không khỏi rụt cổ lại Trong lòng thầm nghĩ, dù sao đứa nhỏ cũng không mất, ngăn cản họ làm gì Bị thương thì sao Nghĩ như vậy, đám người lập tức để lộ lỗ hổng, hai tên đàn ông lực lưỡng cười khẩy, nhấc chân đi ra ngoài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ông chủ của cửa hàng ký gửi nhướng mày: “Lấy vũ khí Ngăn bọn chúng lại cho tôi!”
Tiếng nói vừa dứt, mấy người hầu của cửa hàng ký gửi nhao nhao lấy “vũ khí” ra từ phía sau quầy đâu ra đấy, toàn là gậy gộc to bằng cánh tay trẻ con, hai tên đàn ông lực lưỡng thấy tình thế không ổn, co cẳng bỏ chạy Bọn họ vừa chạy ra ngoài, một người trong đó đã bị một người đàn ông trẻ tuổi ôm chặt lấy chân Tên đàn ông lực lưỡng gấp gáp đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, nắm đấm như hạt mưa nện vào trên lưng người đàn ông: “Muốn chết à Ông đây giúp mày toại nguyện!”
Tên đàn ông còn lại cũng rất nghĩa khí cũng không chạy, còn dùng sức tách cánh tay người đàn ông ra nhưng cứ trì hoãn như vậy, những người hầu trong cửa hàng ký gửi đã mang vũ khí chạy ra, vây quanh hai người lại “Đám bắt cóc chúng mày, thứ u ác tính Không được chạy!” Mặt người đàn ông trẻ tuổi trắng bệch, tay đau đến run rẩy Cố Nguyệt Hoài ôm Yến Thiếu Đường đi ra, liếc mắt nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi làm việc nghĩa lại bị đánh cho một trận Vừa rồi nếu không phải anh ấy phát hiện ra hai tên đàn ông lực lưỡng là kẻ bắt cóc, ra sức la lên thì cô cũng sẽ không đi qua Nếu cô không nhìn lầm, anh ấy chính là người vừa mới bán đồng hồ ở cửa hàng ký gửi Bị những người hầu của cửa hàng ký gửi bao vây, hai tên đàn ông lực lưỡng lại càng không chạy thoát nổi, trải qua một phen chiến đấu mới xem như trói được hai tên côn đồ lại, chỉ chờ cảnh sát đến nói rõ tình huống - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Ông chủ đánh giá hàng hóa ở cửa hàng ký gửi là một người tốt bụng, nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi kia nằm trên mặt đất, cơ thể cong thành tôm khô bèn đỡ anh ấy về cửa hàng ký gửi nghỉ ngơi, còn rót cho anh ấy chén nước Người đàn ông trẻ tuổi thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, quan tâm nói: “Vậy.. cô bé kia không sao chứ?”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, cụp mắt nhìn Yến Thiếu Đường đã ngủ trong lòng cô, trên mặt cô bé có hơi bẩn, quần áo trên người cũng rách mấy chỗ, có thể thấy suốt chặng đường đã chịu không ít khổ sở Nếu như không phải lúc này vừa hay bị cô bắt gặp, cũng không biết sẽ bị bán đi đâu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng chắc chắn là một nơi rất xa xôi, nếu không kiếp trước sẽ không tìm mãi mà không thấy Cố Nguyệt Hoài nâng mắt nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên miếng gỗ nhỏ: “Cảm ơn đồng chí nhé, nếu không có anh đứng ra, e rằng tôi đã không tìm lại được em gái, anh tên gì Nhất định tôi sẽ đến tận nhà cảm ơn.”
Người đàn ông trẻ tuổi có chút ngượng ngùng, vừa cong khóe môi đã kéo giãn miệng vết thương, đau đến mức nhe răng trợn mắt Anh ấy lắc đầu: “Không cần cảm ơn, là việc nên làm.”
Cố Nguyệt Hoài ngẩn ra, chợt mỉm cười: “Nếu ngay cả tên ân nhân cũng không biết, chẳng phải là không có chút lương tâm nào sao?”
Nghe được hai chữ “ân nhân”, người đàn ông gãi đầu ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nói: “Trình Lăng.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Đồng chí Trình, thật sự rất cảm ơn Tôi là Cố Nguyệt Hoài, đây là Yến Thiếu Đường, em gái nhà họ hàng của tôi Thiếu Đường thuở nhỏ bị sốt mới dẫn đến não bị tổn thương, không ngờ lại có người cố ý theo dõi.”
Trình Lăng xua tay: “Đồng chí Cố không cần khách sáo như vậy, tôi cũng trùng hợp gặp phải thôi.”
Nói xong, anh ấy lại nhìn thoáng qua Yến Thiếu Đường, khẽ thở dài: “Trông Thiếu Đường trắng trẻo đáng yêu, vừa nhìn đã biết là con của gia đình khá giả, làm sao có thể đi theo hai người kia được Tôi thấy bọn họ hoàn toàn không có kinh nghiệm chăm sóc đứa nhỏ, động tác cực kỳ thô lỗ, lúc này mới phát hiện manh mối [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có thể tìm lại đứa nhỏ là may rồi, nếu không thật sự...”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, ôm Yến Thiếu Đường đang ngủ say chặt hơn nữa Ông chủ của cửa hàng ký gửi nhìn Yến Thiếu Đường, cười nói: “Đứa nhỏ này có phúc lớn.”
Đương nhiên là phúc lớn mạng lớn, nếu bị bán đến vùng núi hẻo lánh nào đó không đàng hoàng thì thật sự là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay Hơn nữa đầu óc cô bé còn không tốt, không thể tự cứu mình, e là cả đời đều sẽ bị giày vò Cố Nguyệt Hoài khẽ mím môi, nói: “Ông chủ, có thể lấy lại ảnh chụp của em gái tôi không?”
Ông chủ gật đầu, ra khỏi cửa hàng ký gửi, hai tên đàn ông lực lưỡng bên ngoài bị trói tầng tầng lớp lớp, người đi ngang cũng chạy tới góp vui “Hừ.” Ông chủ lấy ảnh chụp từ trong túi đi, còn không quên hừ một tiếng với hai tên bắt cóc Cố Nguyệt Hoài vừa nhận ảnh ông chủ đưa tới, cảnh sát đã tới Hai cảnh sát đều mặc cảnh phục màu xanh đậm, đội mũ vành lớn, huy hiệu trên mũ là hình tròn màu đỏ, ở giữa là quốc huy Ông chủ đi ra ngoài nói chuyện với cảnh sát, một người phụ trách đến hỏi, còn một người khác phụ trách ghi chép Không quá lâu, cảnh sát đã đi tới trước mặt Cố Nguyệt Hoài: “Đồng chí, có mấy chuyện cần hỏi cặn kẽ, phiền theo chúng tôi đến đồn cảnh sát một chuyến.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Vâng.”
Cảnh sát lại nhìn về phía Trình Lăng: “Đồng chí, nghe nói là anh phát hiện hai tên côn đồ này trước, cũng phiền anh đi một chuyến.”
Khi Trình Lăng chuẩn bị lên tiếng, Cố Nguyệt Hoài nói: “Anh ấy bị thương rồi.”
Cảnh sát sửng sốt, chợt nhìn về phía Trình Lăng với vẻ mặt khâm phục: “Thật sự là đồng chí tốt xả thân vì việc nghĩa Thế này đi, trước tiên anh cứ đến bệnh viện tìm bác sĩ khám thử, sau đó nếu như không có gì đáng ngại thì lại đến đồn cảnh sát để làm biên bản.”
Tay Trình Lăng hơi khựng lại, lắc đầu: “Tôi không cần đến bệnh viện, đi thôi.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn anh ấy, trong lòng biết anh ấy xấu hổ vì không có tiền, muốn tiết kiệm tiền đi khám bệnh ở bệnh viện Cô nhìn về phía cảnh sát, giọng điệu có chút nặng nề: “Đồng chí cảnh sát, hai tên côn đồ kia làm người khác bị thương, vậy có phải tiền vị đồng chí này đến bệnh viện khám phải do chúng bỏ ra không Nếu không, sau này còn ai dám xả thân trước hiểm nguy?”
Trình Lăng có chút kinh ngạc nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, trong ánh mắt chợt lóe qua tia cảm động Cảnh sát hơi trầm ngâm, quay đầu thương lượng với đồng nghiệp một phen rồi nói: “Đồng chí, tôi đi đến bệnh viện cùng anh, dù sao đồn cảnh sát cũng không thể để đồng chí anh hùng làm chuyện tốt mà phải thất vọng.”
Cố Nguyệt Hoài cười cười, giơ ngón tay cái về phía cảnh sát: “Mọi người đúng là cảnh sát mẫu mực của thành phố Chu Lan chúng ta.”
Cô vừa nói ra lời này, chung quanh cũng vang lên tiếng vỗ tay như sấm của quần chúng phụ họa Cảnh sát còng tay hai kẻ bắt cóc, Cố Nguyệt Hoài nhặt giỏ của mình lên, cõng Yến Thiếu Đường đi theo, Trình Lăng thì đi theo một cảnh sát khác đến bệnh viện Sau đó, sự kiện bắt cóc bé gái này còn gây xôn xao trên các mặt báo ở thành phố Chu Lan ngày hôm đó Nghe nói cửa hàng ký gửi quốc doanh Thanh Liễu còn nhận được một tấm bằng khen “Dũng cảm hết mình, vui vẻ giúp người” Đương nhiên, những thứ này đều để nói sau, tạm thời không nói đến