Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 64: Tương lai Trình Lăng là ông lớn?





“Nhà họ Trình, đừng giả chết, mau mở cửa ra
Trả tiền!”
“Nợ tiền không trả
Quả nhiên là tư bản máu lạnh vô tình, vậy mà còn mặt mũi ở nơi tốt như thế này sao?”
“Nợ tiền lương của công nhân, thật là vô liêm sỉ
Cả nhà không có ai là người tốt!”
“…”
Trình Lăng còn chưa kịp có hành động gì, tiếng mắng chửi từ ngoài sân đã truyền vào, tiếng khóc lóc khiến người nghe không khỏi đau lòng
Cố Nguyệt Hoài ôm Yến Thiếu Đường, không nói gì
Không phải tất cả các doanh nghiệp quốc doanh ở thập niên 70 đều ăn sâu bén rễ, có cơ sở vững chắc như thép, chỉ một số xưởng trưởng giỏi mới có thể bỏ cái cũ để tạo ra cái mới, thành công thì càng tiến thêm một bước, còn thất bại thì nợ một khoản tiền, tất cả đều hóa thành hư ảo
Nhà Trình Lăng có lẽ chính là như thế
Song, phẩm chất thanh cao của Trình Lăng đã hơn hẳn phần lớn mọi người, người làm cha mẹ có thể bồi dưỡng được một đứa con như anh ấy tất nhiên cũng không phải là tư bản có ý đồ xấu xa gì, chỉ có thể nói tình hình hiện tại là như thế
“Đồng chí Cố, cô ngồi chơi một chút đã nhé, tôi ra ngoài..
ra ngoài giải quyết…” Trình Lăng nói xong, cũng không quay đầu lại đã rời đi
Cố Nguyệt Hoài ngoái đầu nhìn anh ấy một cái, cầm cốc nước trong giỏ lên đút cho Yến Thiếu Đường, nước giếng từ không gian rất có hiệu quả, sau khi uống cô bé mới bình tĩnh lại, ngoan ngoãn ôm cổ cô, cũng không sợ tiếng ồn ào phiền lòng bên ngoài. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc cảm thấy buồn chán, Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy tờ báo trên bàn, cô cầm lên xem, chợt khựng lại
Tiêu đề trên trang bìa tờ báo là “Xưởng trưởng nhà máy dệt kim thành phố Chu Lan - Trình Tiên Húc nợ ngân hàng hơn chục nghìn đồng”, Trình Tiên Húc, kiếp trước cô biết người này
Nhà máy dệt kim thành phố Chu Lan được xây dựng vào những năm 50, nhà máy có hàng nghìn công nhân, sản xuất đa dạng các sản phẩm, có vải bông, vải sợi tổng hợp, thậm chí cả áo len, áo khoác,.
và các sản phẩm này còn được xuất khẩu ra nước ngoài
Nhà máy quốc doanh này không chỉ nổi tiếng ở thành phố Chu Lan, mà còn là nhà máy lớn có tiếng tăm lừng lẫy cả nước Z
Theo những gì cô biết, ban đầu Trình Tiên Húc muốn mở rộng nhà máy nên vay ngân hàng một khoản tiền, đáng tiếc khi việc mở rộng nhà máy tiến hành được một nửa thì chính sách tín dụng thay đổi, phải thu hồi khoản tiền vay này, chuỗi vốn của Trình Tiên Húc bị đứt, nhà máy không thể mở rộng được nên không trả được nợ. 
Trong một đêm, tất cả các khâu của nhà máy dệt kim tan vỡ, hàng ngàn công nhân không được trả lương
Trình Tiên Húc cũng từ một xưởng trưởng nhà máy quốc doanh được người người kính trọng biến thành một ông già vỡ nợ, bị người người hô hào đòi đánh, có lẽ là do có sự khác biệt quá lớn, Trình Tiên Húc nhảy lầu tự sát, người ông ấy yêu cũng đã chết từ lâu, trong nhà chỉ còn lại ba đứa con
Cô biết chuyện của Trình Tiên Húc, thật ra cũng có liên quan đến Trình Lăng
Mới đầu cô còn không để ý, cũng không hề liên hệ Trình Tiên Húc và Trình Lăng với nhau, nhưng bây giờ ngẫm lại, Trình Lăng nổi tiếng như thế, vậy mà bây giờ cô mới nhớ ra
Đời trước, Trình Tiên Húc thiếu nợ tiền lương công nhân, cuối cùng tất cả khoản nợ đều do con trai lớn của ông ta là Trình Lăng trả lại
Anh ấy không chỉ trả được khoản vay mà vài năm sau, anh ấy còn tận dụng thời cơ cải cách, trở thành nhóm thương nhân đầu tiên ra khơi
Sau đó, anh ấy bắt đầu kinh doanh quần áo, việc kinh doanh như diều gặp gió. 
Cố Nguyệt Hoài hơi híp mắt, chìm vào suy tư
Trong tương lai Trình Lăng lại là ông lớn ngành thương nghiệp, đây thật đúng là tin mừng ngoài ý muốn
Mục tiêu ngắn hạn của cô là tìm một công việc, bởi dù sao việc buôn bán trong năm 72 là không thể nào rồi, muốn có một cuộc sống đàng hoàng thì cũng chỉ có thể tìm công việc ở nhà máy quốc doanh, chỉ là chỉ tiêu công việc đều có hạn, nên làm sao để vào làm còn phải cẩn thận suy nghĩ một phen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất nhiên trong tương lai, sau khi cải cách mở ra, chắc chắn sẽ phải làm việc kinh doanh
Cô chưa từng tiếp xúc với việc kinh doanh nhưng cô có không gian Sumeru, cho dù có vô dụng đến đâu, cuối cùng cũng sẽ kiếm được tiền thôi đúng không
Trong việc kinh doanh, không thể thiếu mối quan hệ và người tài, rõ ràng là Trình Lăng có đủ cả hai, cô lại ngoài ý muốn có được mối liên hệ với ông lớn trong tương lai, về sau khi làm ăn cũng có thể xin chỉ bảo thêm
Trong lúc suy nghĩ, Trình Lăng đã trở lại
Trông anh ấy có vẻ mệt mỏi, nghĩ đến nhiều nợ chưa trả như vậy, sống lưng anh ấy dường như sắp bị nhóm công nhân đòi nợ ban nãy bẻ cong rồi
Chỉ có điều, lúc vào nhà nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, anh ấy vẫn miễn cưỡng nở nụ cười: “Đồng chí Cố, thật là ngại quá.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, bế Yến Thiếu Đường đứng dậy: “Đồng chí Trình khách sáo rồi, hôm nay tôi còn tính đưa Thiếu Đường về nhà, không tiện ở lại nữa, lần sau đến thành phố Chu Lan tôi lại tới thăm anh.”
Nghe vậy, Trình Lăng ngượng ngùng cười: “Chúng tôi phải chuyển nhà rồi.”
Cố Nguyệt Hoài ngẩn ra, thầm nghĩ cũng đúng, nợ nần nhiều như vậy còn chưa trả hết, nếu cứ tiếp tục ở lại một chỗ thế này chỉ khiến mình trở thành đầu đề câu chuyện bàn tán mà thôi
Đúng lúc này, Trình Lăng đột nhiên thở dài một tiếng: “Đồng hồ của cô…”
Biểu cảm trên mặt anh ấy rất phức tạp, gần như không cần hỏi nhiều, anh ấy cũng có thể nhận ra cái đồng hồ Cố Nguyệt Hoài đeo trên tay chính là cái đồng hồ anh ấy gửi đến cửa hàng ký gửi ngày hôm qua, trong lúc nhất thời, anh ấy không biết nên nói cái gì, tâm trạng vừa vui vừa chua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chua là chua xót, chiếc đồng hồ mình lau chùi mỗi ngày, nhanh như vậy đã đeo trên cổ tay người khác
Vui là vui lòng, anh ấy tin tưởng vào nhân phẩm của Cố Nguyệt Hoài, đồng hồ nằm trong tay cô hẳn là có thể được bảo vệ
Cố Nguyệt Hoài bật cười, suy nghĩ một chút, tháo đồng hồ ra đưa cho Trình Lăng
“Tôi thấy anh có tình cảm rất sâu sắc với cái đồng hồ này, có lẽ anh cũng là do không còn cách nào khác mới bán nó đi, anh cứu Thiếu Đường, đó là chuyện có dùng bao nhiêu tiền cũng không thể đổi được, đây, vật về nguyên chủ.”
Một chiếc đồng hồ, không chỉ trả hết ơn giúp đỡ của Trình Lăng, còn có thể mượn cái này để chiếm được nhiều thiện cảm của anh ấy hơn, cớ sao không làm
Trình Lăng vội vàng lắc đầu từ chối: “Không cần, vốn tôi bán nó một lần đã rất đau lòng rồi, nếu cô lại đưa nó cho tôi lần nữa, vì để trả nợ, tôi vẫn sẽ bán nó đi lần hai, thay vì như vậy, chẳng bằng để nó ở chỗ cô.”
Dứt lời, anh ấy hơi nghiêm mặt: “Đồng chí Cố, ý tốt của cô tôi xin nhận, cảm ơn cô.”
Hai người cùng nhìn nhau cười. 
Cố Nguyệt Hoài trầm tư một lát, khách sáo nói: “Đồng chí Trình là người chân thành, là người có thể kết bạn, nhà tôi ở huyện Thanh An, đại đội sản xuất Đại Lao Tử, về sau nếu anh gặp phải chuyện gì khó khăn đều có thể đến tìm tôi.”
Trình Lăng hơi sửng sốt, chợt nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái: “Vậy tôi cảm ơn đồng chí Cố trước.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, bế Yến Thiếu Đường rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Lăng tiễn người ra ngoài cửa, mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng cô nữa mới xoay người trở về
Anh ấy vừa mới vào cửa, chợt nghe thấy giọng nói châm chọc của em gái Trình Cầm: “Cha vừa chết, người đòi nợ thì ngày nào cũng tới nhà, vậy mà anh lại còn có lòng dạ thảnh thơi hẹn hò với con gái
Anh cả, anh không thấy có lỗi với tụi em sao?”
Trình Lăng nhắm mắt lại, nhưng không có gì để tranh cãi
Anh ấy không biết những ngày tháng thế này rốt cuộc có đáng giá để mình kiên trì như vậy hay không
*
Cố Nguyệt Hoài rời khỏi khu Đề Quang, lần nữa trở về nhà khách, sau khi rời khỏi phòng thì dẫn Yến Thiếu Đường đến nhà ga
Tàu hoả từ thành phố Chu Lan về huyện Thanh An có vài chuyến trong ngày, hai người đến nhà ga, đợi một tiếng thì lên tàu, bởi vì có Yến Thiếu Đường ở đây nên Cố Nguyệt Hoài mua vé giường nằm xa xỉ
Giá vé giường nằm tàu hoả đắt hơn năm hào so với giá vé ghế cứng bình thường, nhưng môi trường lại tốt hơn một chút, còn được chuẩn bị sẵn bình nước và ấm trà nóng, sau khi pha trà mùi thơm bay khắp bốn phía, so với toa xe ghế cứng có mùi hỗn tạp thì thoải mái hơn rất nhiều
Yến Thiếu Đường vừa lên xe đã ngủ thiếp đi, Cố Nguyệt Hoài chỉnh góc chăn cho cô bé
Lúc này là giữa trưa, nhìn xuyên qua cửa sổ xe còn có thể nhìn thấy cảnh tượng núi non và đồng ruộng lướt qua
Cố Nguyệt Hoài rót chén trà, ngồi ở trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ
Chuyến đi thành phố Chu Lan này xem như thắng lợi trở về, không chỉ vô tình tìm được Yến Thiếu Đường, còn bỗng chốc giải quyết xong vấn đề nợ nần bức bách trong khoảng thời gian này, cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng hơn một chút. 
Bây giờ phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, ứng phó với tình trạng thiếu lương thực vào cuối năm
Hơn nữa, cuối năm nay thanh niên trí thức xuống nông thôn, dù sao thì cũng nên chúc mừng một chút. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.