Lý Siêu Anh được gả tới từ đại đội Phiền Căn kế bên, mới một năm, chồng chị ta đã đột ngột qua đời vì bị bệnh mãn tính Chị ta không có con, nhà chồng lúc nào cũng mắng mỏ chị ta số khắc chồng, sống khổ sở vô cùng Người ta hay nói trước cửa nhà góa phụ thì nhiều thị phi, nhà chồng của Lý Siêu Anh thì kín tiếng, bình thường ngoài lúc cuốc đất làm việc ra gần như không có thời gian cho bản thân, rốt cuộc chị ta dính líu với Trần Nguyệt Thăng kiểu gì Hơn nữa vào thời điểm này ở kiếp trước, Trần Nguyệt Thăng đang mặn nồng với Điền Tĩnh, ngày nào cũng nghĩ đến việc kiếm sính lễ và thủ tục cưới xin Theo lý, anh ta không nên dây dưa với Lý Siêu Anh trước, không lẽ trong kiếp này Cố Duệ Hoài xảy ra chuyện nên Điền Tĩnh đã đặt nhiều tâm tư lên Cố Duệ Hoài, dẫn đến sự việc của góa phụ xảy ra sớm hơn Cố Nguyệt Hoài cắn môi suy nghĩ hồi lâu Nếu bây giờ Trần Nguyệt Thăng và góa phụ có con, Điền Tĩnh có thể thoát khỏi mối quan hệ nổi tiếng này dễ như trở bàn tay, chẳng phải sẽ làm hỏng chuyện của cô hay sao Kiếp này Điền Tĩnh phải giãy giụa trong bùn lầy mới phải, Trần Nguyệt Thăng là một quân cờ tốt, phải lợi dụng thật tốt.
Nghĩ vậy, cô tiến về phía trước ngắt ngang cuộc nói chuyện riêng tư của Trần Nguyệt Thăng và góa phụ “Đội trưởng Trần, anh làm gì thế?” Cố Nguyệt Hoài nhìn Lý Siêu Anh đang ở sau bụi cỏ, nếu nói là góa phụ xinh đẹp thì ngoại hình của chị ta cũng ở mức ổn, đôi mắt mê hoặc người khác, đôi môi như quả anh đào chín mọng, mịn màng, đầy đặn Hơn nữa Lý Siêu Anh có dáng người mảnh khảnh, dù mặc quần áo cồng kềnh nhưng vẫn có thể thấy được dáng người xinh đẹp Một góa phụ như vậy, dĩ nhiên sẽ không thể không có ai trong thôn đến hỏi thăm. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Có điều, yêu cầu của Lý Siêu Anh cao, không thích người không có bản lĩnh, có bản lĩnh thì lại không muốn lấy góa phụ làm vợ, đến mức ở góa mấy năm mà không tái giá, nhà họ Trần có cuộc sống sung túc, chị ta dây dưa với Trần Nguyệt Thăng cũng không có gì lạ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thấy có người tới, đầu tiên Lý Siêu Anh thấy hoảng hốt, chợt cảm thấy đây là cơ hội, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ Nếu chị ta có thể lấy Trần Nguyệt Thăng, vậy nửa đời còn lại chị ta còn buồn rầu gì nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Cố.. Cố Nguyệt Hoài?” Trần Nguyệt Thăng nhìn Cố Nguyệt Hoài đang đi về phía mình, trong ánh mắt có chút sửng sốt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mấy hôm nay anh ta đi sớm về khuya, chưa từng chạm mặt Cố Nguyệt Hoài, anh ta đã biết cô gầy từ lâu, trong lòng vẫn còn âm thầm khinh bỉ, có gầy nữa thì sao, vẫn xấu xí như thế Nhưng hôm nay được nhìn tận mắt, mới nhận ra suy nghĩ trong lòng mình thật nông cạn, nực cười Anh ta chưa từng biết Cố Nguyệt Hoài lại có thể.. Rạng ngời như vậy!
Gò má cô trắng nõn, ánh chiều tà chiếu xuống người cô giống như những ảo ảnh ngược sáng, cô đến gần hơn, anh ta nhìn vào đôi mắt mèo xinh đẹp, linh hoạt tựa ngọc lưu ly, khiến người ta muốn đắm chìm vào đôi mắt đó Ngũ quan trên khuôn mặt Cố Nguyệt Hoài không có điểm nào để chê, chiếc mũi thanh tú xinh đẹp, đôi môi anh đào nổi bật, xinh đẹp tuyệt vời Mặc dù dáng người của cô so với những cô gái khác có nở nang hơn một chút, nhưng chỗ nào cần nở vẫn nở, chỗ cần nhỏ vẫn nhỏ, hoàn toàn không còn dáng vẻ mập mạp trước kia, ai nhìn vào cũng phải thốt lên: “Cô gái xinh đẹp.”
Cố Nguyệt Hoài không để ý đến Trần Nguyệt Thăng mà nhìn Lý Siêu Anh đang ngơ ngác nhìn cô Cô nhếch môi, giọng điệu có chút bực dọc: “Chị dâu Lý, chị với đội trưởng Trần đang làm gì vậy?”
Lý Siêu Anh nhìn chằm chằm hồi lâu mới nhận ra Cố Nguyệt Hoài, tâm trạng vừa hỗn loạn vừa tức giận, không ngờ rằng chị ta lại gặp phải người không đàng hoàng nhất đại đội là Cố Nguyệt Hoài, ai mà không biết cô một lòng một dạ với Trần Nguyệt Thăng, không phải anh ta thì không cưới Nếu là người khác, chị ta vẫn có thể bám lấy Trần Nguyệt Thăng rồi tung ra vài tin đồn nhưng người đến đây là Cố Nguyệt Hoài.. Cô không đánh chị ta một trận vì Trần Nguyệt Thăng cũng là khách sáo rồi, sao có thể để mặc chị ta bám víu Trần Nguyệt Thăng Lý Siêu Anh ủ rũ nhìn Cố Nguyệt Hoài, cuối cùng chẳng nói gì, tức giận vặn eo rời đi Cố Nguyệt Hoài nhìn Lý Siêu Anh rời đi, rồi quay sang nhìn Trần Nguyệt Thăng, giọng điệu hơi giễu cợt: “Mấy ngày nay Điền Tĩnh không ở đại đội, anh không khống chế được bản thân nữa à Thích góa phụ Lý rồi Trần Nguyệt Thăng, đúng là tôi đã đánh giá anh cao quá rồi.”
Trần Nguyệt Thăng mím chặt môi, biểu cảm vốn kinh ngạc vì sự xinh đẹp của Cố Nguyệt Hoài ngay lập tức trầm xuống Cổ anh ta nổi gân xanh, đè giọng tức giận nói: “Cô đừng nói linh tinh, tôi với một góa phụ gặp nhau thì có chuyện gì được Hôm nay chị ấy bị chia nông cụ hỏng nên đến báo cho tôi, cô đừng nghe tai nọ xọ tai kia!”
Cố Nguyệt Hoài cười khẩy, cố ý kéo dài giọng: “À——”
Trần Nguyệt Thăng định nói thêm, đột nhiên nhíu chặt hai hàng lông mày: “Cô vừa nói gì cơ Sao cô biết mấy hôm nay Tiểu Tĩnh không ở đại đội?”
Cố Nguyệt Hoài cố ý bày vẻ ngạc nhiên: “Cô ta không ở đây thật à, không lẽ đi xem mắt rồi?”
Trần Nguyệt Thăng hơi buồn bực: “Cô đừng hở ra là nói xấu người khác nữa có được không Tiểu Tĩnh đến huyện Thanh An thăm người thân, chắc cô cũng biết chị của em ấy lấy chồng ở huyện Thanh An chứ nhỉ.”
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, cười như không cười: “Thăm người thân Điền Tĩnh bảo thế à?”
Ban đầu cô còn thấy lạ, rốt cuộc Điền Tĩnh thuyết phục Trần Nguyệt Thăng kiểu gì mà có thể khiến một người đàn ông yêu mình say đắm, để mặc cho mình đi chăm sóc tình địch đang nằm trên giường không thể tự chăm sóc bản thân, mượn danh nghĩa tình cảm chăng Thế nên cô ta không quay về đại đội sản xuất Đại Lao Tử mấy ngày liền mà ở lại huyện Thanh An suốt Trần Nguyệt Thăng nghe vậy, dè dặt nhìn Cố Nguyệt Hoài nói: “Cô nói thế là có ý gì?”
Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, giọng điệu đầy ẩn ý: “Không có gì.”
Nói xong, cô chuẩn bị rời đi thì bị Trần Nguyệt Thăng kéo lại, tuy người đàn ông này yêu đương mù quáng nhưng không ngu ngốc như Cố Duệ Hoài, giọng điệu có chút nghiêm túc: “Cô nói rõ đi, có phải cô gặp Tiểu Tĩnh ở huyện Thanh An không?”
“Đúng thế, cô ta bảo anh cách xa góa phụ Lý một tí, nếu không thì cô ta sẽ lao vào lòng người khác đấy.” Cố Nguyệt Hoài hất tay Trần Nguyệt Thăng ra, nhìn Trần Nguyệt Thăng đang nhăn nhó vì câu nói của cô, trong lòng dâng lên cảm giác dễ chịu Cố Nguyệt Hoài nói xong, cầm lấy sổ chấm công đuổi theo Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài Hai người nhìn Cố Nguyệt Hoài muốn nói nhưng lại thôi, rồi lại nhìn sang Trần Nguyệt Thăng đang đứng trên bụi cỏ nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài “Bé con.. Em và Trần...” Cố Đình Hoài cau mày nhưng vẫn nói ra nỗi nghi ngờ trong lòng, sâu trong lòng anh ấy vẫn mong rằng em gái mình sẽ không liên quan gì đến Trần Nguyệt Thăng kia, dù sao người đó thích Điền Tĩnh cũng quá rõ ràng Khóe miệng Cố Nguyệt Hoài cong lên, thản nhiên nói: “Trải qua nhiều chuyện như vậy, em không còn yêu anh ta nữa rồi.”
Hận còn không hết, yêu là yêu thế nào?
Giống như Điền Tĩnh, Trần Nguyệt Thăng kiếp này cũng phải giãy giụa trong bùn lầy cùng cô ta, muốn yên ổn lấy vợ sinh con, nằm mơ đi Cố Chí Phượng nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm Ông cười toe toét nói: “Tốt rồi tốt rồi, cha cứ sợ con không dứt ra được, cả nhà lão Trần đó chẳng dễ chung sống gì, nhà ông ta không phải nơi tốt đẹp đâu, con yên tâm, chắc chắn cha sẽ tìm cho con chàng trai tốt nhất tốt nhất!”
Cố Nguyệt Hoài dừng bước, nhìn Yến Thiếu Đường đang nằm trên bả vai Cố Đình Hoài Cô đưa tay sờ lên đỉnh đầu của Yến Thiếu Đường, không đáp lại, thầm nghĩ ngợi trong lòng Chàng trai tốt nhất tốt nhất ấy, cô đã tìm được ở kiếp trước rồi.