Trên đường trở về từ khu chăn nuôi, Yến Thiếu Đường ngủ thiếp đi Vừa về đến nhà, Cố Nguyệt Hoài lập tức cởi quần áo cho cô bé, ôm vào trong chăn, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đã mệt mỏi cả ngày rồi, vì thế cũng rửa mặt lên giường đi ngủ sớm Cố Nguyệt Hoài khóa trái cửa lại, nhìn về phía Yến Thiếu Đường đang ngủ say một chút rồi mới tiến vào không gian Sumeru Mùi thơm của lúa và trái cây tràn ngập bên trong không gian, Cố Nguyệt Hoài lại bắt đầu một buổi lao động mới, bông lúa đã chất chồng như núi tại chái nhà tranh trong kho hàng, chuyện cối xay đúng là nên đưa vào danh sách quan trọng Điều đáng nhắc tới hơn là, mầm nhân sâm đã nhú cao bằng ngón tay rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài tiếp tục gieo giống lúa mì, cửa ải cuối năm sắp tới, dự trữ lương thực là quan trọng nhất Đồng ruộng trong không gian đã được dọn dẹp sạch sẽ, cô lại đi kiểm tra xem xét trên đồng cỏ một vòng, nhặt về hơn trăm quả trứng gà, những con thỏ con vừa mới về đây mắt thường cũng có thể thấy đã lớn hơn, đang tụ tập ăn cỏ ở một bên vô cùng hài hòa Cố Nguyệt Hoài đứng thẳng người dậy, sau khi lao động, cô ngồi bên cạnh giếng uống nước, ăn trái vải Sau khi uống nước giếng vào bụng, cô lại chạy vài vòng quanh chái nhà tranh, sau đó mới rời khỏi không gian Cố Nguyệt Hoài nằm bên cạnh Yến Thiếu Đường, nhìn khuôn mặt xinh xắn của cô bé, bỗng nhiên nghĩ tới, hôm nay em ấy chủ động ôm mình, phản ứng như thế này, có phải là do tác dụng của nước giếng trong không gian không nhỉ Dẫu sao ngoài cô ra, Yến Thiếu Đường là người uống nhiều nước giếng trong không gian nhất, muốn nói đến lý do thực sự có thể làm nên tác dụng này cũng chỉ có nó, nếu cứ tiếp tục uống như vậy, sau này tổn thương não của em ấy có thể chữa trị được hay không Rồi em ấy sẽ trở thành người bình thường? - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Ý nghĩ này khiến hô hấp Cố Nguyệt Hoài như hơi dừng lại, nhưng rất nhanh sau đó lại cười khổ quăng ra sau đầu Kỳ vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô không dám chắc nước giếng bên trong không gian có thể chữa khỏi hoàn toàn cho Yến Thiếu Đường, chỉ hy vọng có thể giúp em ấy hồi phục lại như ban đầu một chút thôi là được rồi Cố Nguyệt Hoài cong môi cẩn thận dém lại chăn cho Yến Thiếu Đường, sau đó nhắm mắt đi vào mộng đẹp Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn bữa sáng xong, Cố Nguyệt Hoài lại dẫn Yến Thiếu Đường đi đến khu chăn nuôi bắt đầu làm việc Cô còn có bốn bức tường cần vẽ, ước chừng thời gian để hoàn thành cũng phải đến nửa tháng, chỉ là không biết ý định vẽ tường của cô có thể trở thành nước cờ đầu trong sự nghiệp, giúp cô thu hoạch được một công việc có thể đảm nhiệm được hay không Sở dĩ nói như vậy là bởi vì cô nhớ rõ sau khi tất cả các bức tường của đại đội được vẽ xong xuôi, công xã sẽ đặc biệt cử người tới tuyên truyền, một đoàn cán bộ công xã ngồi trên xe tuyên truyền, trên xe lắp loa lớn, phát ra bài viết tuyên truyền Sau đó sẽ còn tổ chức thực nghiệm luôn việc vẽ tranh tuyên truyền trên tường, dựa vào đó khen ngợi từng đại đội Cô đảm nhiệm phần công việc này, không chỉ cần phải làm cho tốt, mà còn phải vượt xa hơn so với các đại đội khác, như thế thì năng lực của cô mới được thể hiện rõ, nói không chừng có thể nhờ vậy mà trở thành người đại diện tuyên truyền tiêu biểu, một khi lọt vào mắt xanh của cán bộ nào đó thì chuyện sắp xếp công việc sẽ dễ dàng hơn nhiều Nhưng mà làm việc suốt từ sáng cho đến giữa trưa, Yến Thiếu Đường lại cảm thấy buồn ngủ, Cố Nguyệt Hoài lại ôm cô bé trở về Vừa mới đắp chăn cho Yến Thiếu Đường, chuẩn bị đi nấu cơm trưa thì thấy Cố Tích Hoài thở hồng hộc chạy về nhà Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, rót một chén nước giếng bên trong không gian từ phích nước ra đưa cho Cố Tích Hoài, nghi ngờ nói: “Sao đột nhiên anh ba lại quay về vậy Anh hai xảy ra chuyện gì à?”
Cố Duệ Hoài có Điền Tĩnh ở bên cạnh, vui vẻ biết bao nhiêu nên tất nhiên không xảy ra chuyện gì rồi Cố Tích Hoài nhận chén nước, uống một hơi cạn sạch, lúc này mới lấy lại được sức Cậu ấy nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái, im lặng chốc lát mới nói: “Là bà ta, người phụ nữ kia đến trạm y tế thăm anh hai.”
Cố Nguyệt Hoài hoảng hốt trong phút chốc, lập tức nhíu mày, hôm qua cô mới thăm dò từ miệng Diêu Mỹ Lệ được chút chuyện liên quan đến Lâm Cẩm Thư, hôm nay bà ta đã chủ động đến thăm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Từ đâu mà bà ta biết được tin Cố Duệ Hoài nằm ở trạm y tế Cố Tích Hoài lại nói: “Em biết người anh nhắc đến là ai sao?”
Cố Nguyệt Hoài cười cười: “Không phải cái từ ‘người phụ nữ kia’ mấy anh em chúng ta đều tự ngầm hiểu ý nhau hay sao?”
Trong giây lát, hai người đều không lên tiếng Cố Nguyệt Hoài quay người trở về bếp lò tiếp tục bận rộn, thuận miệng nói: “Anh ba quay về đây chỉ để nói chuyện này thôi à?”
Cố Tích Hoài dường như có chút ngượng ngùng nói: “Không có tiền với phiếu lương thực nên anh trở về lấy một chút.”
“Không phải Điền Tĩnh nói sẽ chăm sóc cho anh hai hay sao?” Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng nấu cơm, lại đánh mấy quả trứng gà, chuẩn bị làm món trứng xào cà chua đơn giản, Yến Thiếu Đường còn nhỏ, loại thực phẩm dinh dưỡng như trứng gà không thể thiếu mỗi ngày được “Điền Tĩnh á?” Cố Tích Hoài bĩu môi, dáng vẻ như không muốn nói chuyện về người này “Em nấu cơm trước đi, anh đi tìm cha với anh cả.” Cố Tích Hoài nói xong cũng vội vàng chạy mất Cố Nguyệt Hoài híp mắt lại suy nghĩ xem Lâm Cẩm Thư đột nhiên tới cửa là có ý đồ gì, chẳng phải là vì cô bất mãn chuyện gì cả, chỉ là đời trước không xảy ra chuyện Cố Duệ Hoài bị sói cắn, cho nên cũng không có chuyện Lâm Cẩm Thư tới thăm hỏi Bà ta biết chuyện Cố Duệ Hoài ở trạm y tế huyện từ đâu Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài tràn đầy suy tư, một lúc lâu sau mới nghĩ tới một người có khả năng truyền tin Nhiếp Bội Lan, cũng chính là người bác gái cả đã sửa lại tên kia Cố Duệ Hoài nằm viện, cả nhà bọn họ không hề nhiều lời với bên ngoài, từ sau khi Lâm Cẩm Thư đến nội thành cũng đã cắt đứt liên lạc với những người quen ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử, để mà nói đang yên đang lành lại nhắc đến chuyện này, chắc cũng chỉ có bác gái cả Nhiếp Bội Lan Ngày đó cô đã gặp phải Nhiếp Bội Lan ở trạm y tế huyện, chẳng qua thái độ của bà ta…
Cố Nguyệt Hoài cười lạnh một tiếng, xem ra Nhiếp Bội Lan đoạn tuyệt quan hệ với cha của cô nhưng lại vẫn giữ liên lạc với em dâu trước là Lâm Cẩm Thư, từ trước đến nay bà ta làm gì cũng suy nghĩ đến lợi ích trước tiên, tốt xấu gì Lâm Cẩm Thư cũng gả cho bí thư công xã Hoàng Oanh, cũng không phải người bình thường rồi Bà ta không muốn có quan hệ với người em trai quê mùa, nhưng lại luôn để ý đến người em dâu trước đã thành “bà lớn” này Nhưng mà, theo tính xấu kia của Cố Duệ Hoài, cho dù Lâm Cẩm Thư có đến cũng không nhận được sắc mặt tốt Thực chất trong lòng Cố Tích Hoài cũng không quá bài xích và ghét bỏ những chuyện về Lâm Cẩm Thư như cậu ấy vẫn thường thể hiện, tốc độ của cậu ấy vô cùng nhanh, chốc lát sau đã gọi Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài trở về, cảm xúc của hai cha con cũng phức tạp, hai mày nhíu chặt lại Cố Nguyệt Hoài thấy ba người đầy bụng tâm sự, vẫy gọi mọi người: “Cha, anh cả, anh ba lại ăn cơm thôi.”
Cố Chí Phượng nhìn cô một cái, trên mặt lộ vẻ khó xử: “Bé con, thằng ba nói với con chưa Chúng ta đi… Đến đó một chuyến nhé?”
Trong lời nói của ông có thăm dò, có phức tạp, cũng có những cảm xúc khác mà người ngoài không hiểu được, Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy tất cả, nhưng cô lại không biết nên an ủi người đàn ông đã bị vợ mình vứt bỏ nhưng vẫn chung thủy này thế nào nữa Đúng thật là cô vẫn luôn biết Cố Chí Phượng yêu Lâm Cẩm Thư, thứ tình cảm này từ trước đến giờ vẫn chưa hề thay đổi Nhưng mà bây giờ Lâm Cẩm Thư đã gả cho người khác, còn sinh con, hai người đã sớm không còn gì nữa rồi, cho dù có hối hận, có trăn trở thì có thể ra sao chứ Nếu cứ dây dưa không rõ mãi, chẳng bằng ngay từ lúc đầu quên nhau đi Cô không tán thành việc Cố Chí Phượng đến trạm y tế gặp Lâm Cẩm Thư Cố Đình Hoài bỗng nhiên ngẩng đầu lên, anh ấy nhìn về phía Cố Chí Phượng: “Cha, cha đừng đi, để con với bé con đi thôi.”
Cố Nguyệt Hoài mím môi, mặc dù Cố Đình Hoài không biết cuộc sống của Lâm Cẩm Thư sau khi rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử như thế nào nhưng hiển nhiên anh ấy có cùng suy nghĩ với cô, cũng không muốn cha mình lại lún sâu vào quá khứ Trong không gian vương vấn hương thơm của trứng xào cà chua, đáng tiếc, ngay cả người luôn để ý đến đồ ăn như Cố Chí Phượng vào giây phút này cũng không có chút tâm trạng nào, ông ngồi trên giường, vùi đầu nghĩ gì đó, không nói gì một hồi lâu.