Ban đầu Cố Nguyệt Hoài còn định nói giúp cho Cố Tích Hoài mấy câu nhưng khi nhớ lại kiếp trước trải qua bao nhiêu chuyện mà cậu ấy vẫn thi đậu vào đại học tốt, thế là cô cũng im lặng không nói gì Bất kỳ người lao động nào cũng phải bắt đầu làm việc, đó là chuyện bình thường trong thời đại này Cô không nói gì nữa, đánh răng rửa mặt xong bèn trở về phòng Vừa vào không gian Sumeru đã ngửi thấy hương thơm của lúa thóc và lúa mì ngập tràn hòa quyện vào nhau Cố Nguyệt Hoài hít một hơi thật sâu cảm nhận không khí trong lành, thế nhưng cổ cô lại trở nên đau nhói Cô nhếch môi, múc chút nước giếng thoa lên cổ, quả nhiên cơn đã đã dịu đi Cô thở phào, đứng dậy đi đến bên ruộng để thu hoạch bông lúa Ánh vàng rực rỡ, lúa cong mình trĩu hạt nặng, ngọn bông lúa óng ánh hạt vàng, tựa như khắp nơi bao phủ bởi sắc vàng Cố Nguyệt Hoài lại ngửi hương lúa, tâm trạng vô cùng vui vẻ Cô vân vê hạt thóc rồi lại gieo hạt lần nữa, sau đó tiếp tục nhặt trứng gà trên cỏ Sau khi bận bịu trong không gian xong, Cố Nguyệt Hoài hái chút táo, thu hoạch trứng gà và ớt bỏ vào trong rổ, chuẩn bị để đến buổi hẹn ngày mai với Hạ Lam Chương ở nhà hàng quốc doanh Buổi sáng bắt đầu làm việc, buổi trưa đến nhà hàng quốc doanh của công xã Hoàng Oanh Trong lòng có tính toán, Cố Nguyệt Hoài ra khỏi không gian, cô mặc quần áo nằm trên giường, nhớ kỹ lại chuyện xảy ra ngày hôm nay Bỗng nhiên cô nghĩ đến việc Điền Tĩnh quay trở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử sớm hơn dự tính, không biết bên Nhậm Thiên Tường muốn hành động như thế nào Có điều, Nhậm Thiên Tường là một tên đểu cáng, nếu anh ta đã thèm thuồng mớ tiền của Điền Tĩnh thì sẽ không bỏ qua khi chưa đạt được mục đích So với Điền Tĩnh, báu vật của nhà họ Cố khiến người ta phải thèm thuồng hơn nhiều, nhưng anh ta lại không có cơ hội để tìm kiếm, phí hết công sức Cố Nguyệt Hoài nhắm mắt lại, ném Cố Duệ Hoài ra sau đầu, có một số việc không phải cô muốn là có thể làm được Số phận kiếp này của anh hai chỉ có thể nằm trong tay cậu ta hoặc là Điền Tĩnh Sáng sớm ngày hôm sau Cố Nguyệt Hoài đã bế Yến Thiếu Đường đến khu chăn nuôi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cô bắt đầu nhiệm vụ hội họa với bầu không khí căng thẳng, thời gian dạo gần đây những chuyện ngoài ý muốn xảy ra liên tục đã khiến cô nhận ra không thể phí hoài thời gian mãi ở khu chăn nuôi được, cô phải mau chóng hoàn thành vẽ tranh tường Nếu có thể dựa vào chuyện này để có được công việc thì tất nhiên là rất tốt, nếu không được thì cô cần phải nghĩ cách khác Buổi sáng trôi qua rất nhanh, giữa chừng ngoại trừ chuyện Vương Bồi Sinh áy náy sang đây để xin lỗi cô lần nữa thì cũng không còn xảy ra chuyện gì Để tránh bị nghi ngờ, ông ấy còn thuận đường gọi cả bí thư chi bộ Vương Phúc, sự lúng túng suốt cả quá trình không đáng kể với người ngoài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài không để bụng, chỉ tiện thể xin nghỉ phép Mấy ngày nay cô cứ tới lui để xin nghỉ, nếu như đi làm ở trong nhà máy, sợ rằng không lâu sau sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị đuổi việc Thế nhưng có nhiều người cũng ở trong đại đội nên biết được dạo gần đây nhà cô bận bịu vì chuyện của Cố Duệ Hoài, cũng phần nào hiểu cho cô Vả lại cô siêng năng cần cù, làm việc rất tốt, hơn nữa công việc này lại không thể thay thế được nên Vương Phúc cũng chưa nói gì Cố Nguyệt Hoài thuận lợi xin nghỉ việc xong, vừa qua buổi trưa đã xách rổ, bế Yến Thiếu Đường đi đến công xã Vì sao phải dẫn Yến Thiếu Đường theo Tất nhiên là cần phải có một lý do để từ chối Hạ Lam Chương rồi Em gái của chồng chưa cưới Cố Nguyệt Hoài bế Yến Thiếu Đường, đi một chốc rồi lại nghỉ chân, mất một lúc lâu mới đến được nhà hàng quốc doanh của công xã Hoàng Oanh Hạ Lam Chương đang đứng ở cửa, chốc chốc lại xem đồng hồ, chốc chốc lại trông về phía xa xăm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cậu ấy hơi lo lắng, dường như lo rằng cô sẽ không đến hoặc là xảy ra chuyện gì đó Nhưng khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài bế Yến Thiếu Đường xuất hiện, tất cả đều hóa thành sự vui sướng "Đồng chí Cố Cậu ấy chạy ra tiếp đón, thấy Yến Thiếu Đường cũng không bất ngờ mà chỉ nói: "Đây là em gái của cô sao Em gái trông xinh đẹp quá đi mất Đây nè, anh trai cho em kẹo nhé Nói xong, Hạ Lam Chương lấy hai viên kẹo sữa thỏ trắng từ trong túi áo Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên nhìn cậu ấy, đàn ông con trai ra ngoài mà còn mang theo kẹo cơ à Hạ Lam Chương bị cô nhìn đến nỗi ngượng ngùng, hơi dè dặt nhìn cô rồi khe khẽ giải thích: "Tôi.. tôi khá là thích đồ ngọt."
Cố Nguyệt Hoài bật cười nói: "Vào thôi nào, hôm nay để tôi mời, cậu đừng có giành với tôi Cô vẫn còn một vài phiếu lương thực, tuy không nhiều nhưng vẫn đủ để ăn một bữa ở nhà hàng quốc doanh Hạ Lam Chương cười không nói gì, hai người đi vào tìm chỗ ngồi, gọi vài món được viết ở trên bảng đen nhỏ Ngồi còn chưa kịp ấm mông, Cố Nguyệt Hoài đã lấy tiền ra đưa cho Hạ Lam Chương Hạ Lam Chương ngơ ra, vốn dĩ cậu ấy còn định nói thêm vài chuyện khác, thế nhưng thấy Cố Nguyệt Hoài cứ khăng khăng như vậy, cậu ấy chỉ đành phải miễn cưỡng cười lấy giấy vay nợ từ trong túi ra Vết nhăn nhúm trên giấy vay nợ rất rõ ràng, có thể thấy chủ nhân thường xuyên lật ra xem, lúc đưa cho Cố Nguyệt Hoài còn thoáng có sự không nỡ Cậu ấy cũng chẳng đếm có bao nhiêu tiền mà cất luôn vào trong túi áo Cậu ấy cười trêu chọc: "Lần này tôi ghi vào sổ được khoản to, chốc nữa để tôi tính tiền, cô đừng có giành với tôi đấy Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, đưa tay xoa đầu của Yến Thiếu Đường Cô vừa định giới thiệu lại một lần nữa thì trên người chợt xuất hiện một bóng đen, ngay sau đó liền vang lên giọng điệu nức nở và phẫn nộ: "Cô là ai Sao cô lại đi ăn cùng với đồng chí Hạ vậy hả? Đuôi lông mày của Cố Nguyệt Hoài giật nhẹ, khẽ khàng che Yến Thiếu Đường ở phía sau, ngẩng đầu nhìn người tới là ai Vừa nhìn cô đã sững sờ một lúc Cô quen người ngày, từng gặp qua một lần, cũng xem như là "người hữu duyên" trong chuyện buôn bán lần đầu của cô, đôi giày lưới trắng vẽ hoa sử quân tử, mà trên chân cô ta cũng mang đôi giày đó Nếu cô nhớ không nhầm thì cô ta tên Chu Dung Dung, nhà ở trụ sở lớn của Uỷ ban Cách mạng huyện Cố Nguyệt Hoài không phải kẻ ngốc, nhớ lại câu nói ban nãy của cô ta là cô đã biết có chuyện gì rồi Cô quay đầu nhìn Hạ Lam Chương, thấy vẻ mặt không vui của cậu ấy, cậu ấy nói: "Đồng chí Chu, đồng chí Cố là bạn bè của tôi, không phải là phạm nhân của cô Vả lại tôi ăn cơm với ai còn cần phải báo cáo cho cô biết sao Chu Dung Dung biến sắc, cô ta không dám tin nhìn về phía Hạ Lam Chương: "Anh nói gì cơ Anh nói lại lần nữa xem Hạ Lam Chương nhắm mắt lại, giọng nói càng ngày càng trầm: "Đồng chí Chu, đừng ồn ào nữa, nếu cô muốn ăn cơm thì ăn cho đàng hoàng, đừng có quấy rầy chúng tôi Chu Dung Dung vô cùng tức giận, vốn dĩ cô ta còn định la lối om sòm, thế nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ vô tình của Hạ Lam Chương, nước mắt không kiềm được mà tuôn rơi, cô ta nức nở: "Quấy rầy Anh cảm thấy em đang quấy rầy bọn anh sao Hạ Lam Chương, chẳng phải anh nói muốn kết hôn với em à Hạ Lam Chương bật phắt dậy, xanh mét mặt mày nói: "Tôi nói muốn kết hôn với cô khi nào Chẳng qua là chuyện mà anh tôi và ba tôi trót lưỡi đầu môi thôi, tôi đã đồng ý chưa Chu Dung Dung khựng lại, lắp bắp nói: "Anh.. Nếu anh không đồng ý thì tại sao lại đến nhà em ăn cơm Sao anh lại có thể không thích em được chứ Anh không sợ cha em tức giận sao Hạ Lam Chương Anh nghĩ cho kỹ vào đi Chu Dung Dung nói xong lại cảm thấy hơi hối hận, hôm nay cô ta đến để níu kéo chứ không phải để chọc giận Hạ Lam Chương Cô ta mấp máy môi, khuôn mặt bầu bĩnh gắng gượng tươi cười: "Đồng.. đồng chí Hạ, xin lỗi anh, tại em không biết lựa lời Nhưng mà chuyện này không phải anh không đồng ý là được đâu, anh Hồng Chương bảo rồi, anh nhất định sẽ cưới em Hạ Lam Chương nói bằng giọng điệu lạnh lùng: "Cưới cô là do anh ta nói, nếu cô muốn gả vào nhà họ Hạ thì gả cho Hạ Hồng Chương đi Nói xong, Hạ Lam Chương vô cùng bình tĩnh ngồi xuống, cười xin lỗi với Cố Nguyệt Hoài Cố Nguyệt Hoài cũng không ngờ ăn một bữa cơm thôi mà cũng xảy ra chuyện [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thế nhưng cô thật sự không ngờ rằng Chu Dung Dung và Hạ Lam Chương lại có mối quan hệ như vậy Hơn nữa những năm bảy mươi đã có đám hỏi môn đăng hộ đối rồi sao?