Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 96: Khoản nợ cuối cùng của nhà họ Cố





Cố Thiên Phượng vừa nói dứt lời, bầu không khí yên lặng
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài đi vào đúng lúc nghe thấy câu này, hai người nhìn nhau, trong lòng nặng nề
Cố Đình Hoài có biết chuyện Cố Nguyệt Hoài đến thành phố Chu Lan bán trang sức, nhưng lại không biết cụ thể bán được bao nhiêu tiền
Gần đây thỉnh thoảng lại có mấy khoản cần chi, thêm cả tiền còn nợ từ cuộc phẫu thuật cửa Cố Duệ Hoài, e là tạm thời cũng không bỏ ra được bao nhiêu
Người đến lúc xui xẻo thì uống nước lạnh cũng giắt răng
Cố Chí Phượng lại không lo lắng lắm, dù sao ông cũng biết mấy thứ trong tay con gái, tuy cũng không biết bán được bao nhiêu tiền nhưng có lẽ là vẫn còn dư dả để trả nợ, chỉ là tự dưng lại nghe thấy anh cả nhắc đến, ông mới không phản ứng kịp
"Bác cả..
Này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Tích Hoài định nói chuyện, nhưng lại bị Cố Ngân Phượng ngắt lời: "Chí Phượng, số tiền này chị với anh cả em đã cho em vay một thời gian, bây giờ cũng gặp khó khăn nên mới đến đây đòi, em không thể không trả được đúng không
Giọng điệu Cố Ngân Phượng hơi không vui, bà ta là người khôn khéo, nhìn thấy biểu cảm của mấy đứa cháu là biết nhà này vẫn giống lúc trước, người sa cơ thất thế ăn cũng không đủ no, biết thế lúc trước đã không cho vay tiền
Cố Thiên Phượng cũng nhíu mày, nếu hôm nay ông ấy đến đây mà không mang được tiền về, hôm sau vợ ông ấy sẽ đến
Dù sao ông ấy cũng còn chút tình nghĩa anh em, với tính tình gắt gỏng của vợ ông ấy, nếu để bà ta đến thì chỉ sợ sẽ khiến mối quan hệ giữa hai nhà hoàn toàn rạn nứt, kết quả tốt nhất là hôm nay phải mang được tiền về
Nghĩ vậy, ông ấy sắp xếp lại câu từ, nói: "Chí Phượng, hai đứa con gái nhà chị cả sắp sửa xuống nông thôn tham gia đội sản xuất ở nông thôn, định sẽ làm một bàn tiệc ở nhà hàng quốc doanh để tiễn hai đứa con gái
Em nói xem, bọn anh là bác cả với bác gái, không thể nào đi tay không được đúng không
"Nhà của em rể bạn bè họ hàng nào cũng có địa vị, anh thua người chứ không thể thua trận được
"Anh với chị hai nghĩ thế này, mỗi người lấy ra năm mươi đồng cho hai đứa cháu ngoại
Cố Ngân Phượng đứng cạnh gật đầu hùa theo, dù sao cũng chỉ có mỗi một họ hàng làm quan, không làm thân thì sau này xảy ra chuyện biết tìm ai giúp đỡ
Vốn dĩ Nhiếp Bội Lan kia đã có quyền lực, nếu không bỏ ra chút sức thì thật sự sẽ lãng phí mối quan hệ này
Nghe vậy, Cố Chí Phượng không khỏi hít một hơi khí lạnh: "Mỗi người năm mươi?
Nói thật thì ông cũng là chú, lẽ nào ông cũng phải bỏ ra một khoản như thế
Cố Ngân Phượng nhìn thấy bộ dạng chuyện bé xé ra to này của Cố Chí Phượng thì không nhịn được bĩu môi, nhớ lúc trước nhà họ Cố cũng được cói như là địa chủ nổi tiếng, là người giàu có, nhìn xem bây giờ đứa con ruột này thiển cận đến mức nào..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chậc, đúng là sông có khúc, người có lúc. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Bà ta nói: "Chí Phượng, đối với nhà chị cả thì năm mươi đồng này không nhiều đâu
Dù sao chị cả cũng không mời em, cũng coi như em tiết kiệm được khoản này
Trong giọng nói của Cố Ngân Phượng không hề che giấu sự khinh thường, khiến sắc mặt Cố Đình Hoài với Cố Tích Hoài đứng cạnh cũng trầm xuống
Cố Chí Phượng cũng thấy hơi xấu hổ, xoa tay không biết nên nói gì
Lúc này, Cố Nguyệt Hoài đi vào phòng, sau khi đi ra thì lạnh lùng nói: "Bác cả, bác gái hai đừng nói nhiều nữa, hai người lấy giấy vay nợ ra đi, hôm nay chúng ta sẽ tính rõ ràng nợ nần
Nghe thấy vậy, Cố Ngân Phượng nghi ngờ nói: "Tính rõ ràng
Mấy đứa có tiền à mà tính rõ ràng
Cố Nguyệt Hoài nhếch môi, mỏ túi giấy trong tay ra, trong đấy là một xấp tiền được xếp ngay ngắn
Cô nhún vai, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh: "Giấy vay nợ đâu
"Ui..
Cố Ngân Phượng vừa nhìn thấy một xấp tiền dày là không nhịn được hít một hơi thật sâu
Bà ta ngạc nhiên quan sát Cố Nguyệt Hoài rồi lại nhìn Cố Chí Phượng, một lúc lâu sau mới không khỏi cười nịnh nọt nói: "Chí Phượng, nhà em kiếm được tiền của bất chính ở đâu thế
Nếu có cách kiếm tiền thì đừng quên chị hai đấy, biết chưa
Đến cả người có tính ít nói như Cố Thiên Phượng cũng không khỏi ngạc nhiên
Ông ấy đi làm ở nhà máy chế biến thịt trong huyện, bình thường không lo ăn uống, còn được ăn thịt mỗi ngày, ngoại trừ nhà chị cả ra thì nhà ông ấy sống tốt nhất
Nhưng tiền tiết kiệm quanh năm suốt tháng của cả nhà cũng không được bao nhiêu
Mấy năm trước Cố Chí Phượng đến vay tiền, nếu không phải lấy lãi cao thì chỉ sợ vợ ông ấy sẽ không đồng ý
Còn xấp tiền trong tay Cố Nguyệt Hoài hiện giờ, ít nhất cũng phải hai ba trăm
Lẽ nào thật sự đúng như những gì Ngân Phượng nói, nhà Chí Phượng kiếm được một khoản tiền bất chính
Nếu không thì thật sự không thể giải thích được lai lịch của số tiền này
Cố Chí Phượng ngơ ngác nhìn tiền trong tay Cố Nguyệt Hoài, không nghe thấy lời Cố Ngân Phượng nói
Tuy ông biết mấy thứ kia đáng tiền, nhưng khi thật sự nhìn thấy ông vẫn cảm thấy ngạc nhiên, sau khi có xã hội mới, trong nhà không có lúc nào dư dả, sau khi xây nhà mới lại càng ăn bữa nay lo bữa mai, nhiều tiền như thế, ông thật sự không tin nổi
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài cũng hít sâu một hơi, ngơ ngác em gái cầm tiền trong tay với vẻ mặt bình tĩnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bỗng nhiên, cô em gái bình thường không có gì đặc biệt này lại trở nên tháo vát
"Bác cả, bác gái hai, hai người lấy giấy vay nợ ra đi
Cố Nguyệt Hoài không rảnh nói nhảm với người khác, từ lúc sống lại đến giờ cô vẫn luôn muốn giải quyết nợ nần để người nhà không cần phải gánh vác áp lực cực lớn này nữa, cuối cùng ngày này cũng đến
Nghe thấy câu này, Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng nhìn nhau vội vàng lấy giấy vay nợ trong túi áo ra
Cố Nguyệt Hoài cầm lầy đọc rồi nói: "Tiền gốc của bác cả là năm mươi đồng, bác gái hai năm mươi đồng, mỗi năm lãi suất của mỗi người là năm đồng, đến nay đã ba năm lẻ tám tháng, ba tháng còn lại cháu không tính nữa, mỗi người bảy mươi đồng đã đúng chưa
Cố Ngân Phượng rất vui vẻ, vội vàng gật đầu lia lịa: "Đúng thế đúng thế, bảy mươi, chính là bảy mươi đấy
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đếm từng tờ tiền một, đưa cho Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng: "Bác cả với bác gái hai đếm lại đi
Nếu không còn vấn đề gì nữa thì cháu sẽ xé giấy vay nợ
Lấy được tiền, Cố Ngân Phượng đã chấm nước bọt đếm kỹ lại, vui vẻ nói: "Cháu xé đi, xé đi
Cố Thiên Phượng khẽ ho khan, cất tiền vào túi, có thể lấy được một cách thuận lợi đã nằm ngoài dự đoán rồi, chứ nói gì đến việc không chỉ lấy được tiền gốc mà còn lấy được cả tiền lãi, như thế ông ấy cũng thở phào nhẹ nhõm
Cố Nguyệt Hoài thấy không có vấn đề gì thì xé nát giấy vay nợ vứt vào trong bếp
Cẩn thận không bao giờ là sai
Khi giấy vay nợ bị ngọn lửa thiêu rụi, từ giờ trở đi nhà họ Cố đã trả hết nợ, đối với cả nhà họ Cố kiếp này thì đây là chuyện mang tính tiến triển và tiến bộ nhất lịch sử
Trong lòng Cố Chí Phượng rất phức tạp, không nhịn được đi đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài, ông muốn nói gì đấy nhưng cuối cùng vẫn không nói được, chỉ giơ tay lên nhẹ nhàng vỗ bả vai cô, ông không ngờ cuối cùng lại là con gái giúp cả nhà trả hết nợ
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài nhìn nhau, ánh mắt hai người phức tạp, cũng có vui vẻ, còn có sự nhẹ nhõm không thể che giấu
Cố Chí Phượng suy nghĩ, lại nói: "Anh cả, chị hai ở lại ăn một bữa đi
Bốn anh chị em họ lớn lên bên nhau từ nhỏ, nhưng từ khi nhà họ Cố sụp đổ thì tình cảm không còn thân thiết nữa, nói là có liên lạc, nhưng thật ra cả năm số lần gặp nhau cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay
Khó khăn lắm hôm nay mới không bị nợ nần gò bó, có thể bình tĩnh thản nhiên dùng thân phận bình đẳng cùng ăn một bữa cơm với nhau, ông không muốn bỏ lỡ cơ hội này. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.