Nghe thấy ba chữ "Lâm Cẩm Thư", nội tâm Cố Chí Phượng lập tức trở nên hỗn loạn Cố Ngân Phượng làm như không nhìn thấy, trái lại còn thầm bí đến gần Cố Chí Phượng hỏi: "Chí Phượng, em có biết Lâm Cẩm Thư đã tái hôn không Em đoán xem cô ta gả cho ai Bà ta trông có vẻ nóng lòng muốn tám chuyện khiến Cố Thiên Phượng phải nhíu mày: "Ngân Phượng Có người đàn ông nào muốn biết vợ mình tái hôn sẽ như nào Cố Ngân Phượng này, cứ đi chọn cái không thể nói để nói Cố Ngân Phượng trợn mắt: "Có gì đâu, cô ta đã bỏ đi mười mấy năm rồi, bây giờ có nhắc đến cũng chỉ tính là một người có quen biết, em không tin Chí Phượng không tò mò Đúng không Chí Phượng, chị hai bảo em này, Lâm Cẩm Thư lại lấy bí thư của công xã Hoàng Oanh Bỗng nhiên bà ta cao giọng: "Tần Vạn Giang Cố Chí Phượng mím chặt môi, không trả lời, chỉ nhíu mày nhìn về phía Cố Ngân Phượng: "Chị hai, chị biết lâu rồi à Cố Ngân Phượng vội xua tay nói: "Ôi trời, sao thế được Nếu chị biết thì sao lại không nói cho em biết?"
Nói hết câu, bà ta nhận ra, nghi ngờ nói: "Em biết hả Em biết chuyện Lâm Cẩm Thư từ bao giờ thế Cố Thiên Phượng cũng nhìn về phía Cố Chí Phượng, có ai trong nhà là không biết lúc trước ông thích Lâm Cẩm Thư đến mức nào đâu "Hai người nghe chị cả kể lại à Cố Chí Phượng hỏi Cố Ngân Phượng gật đầu, giọng điệu đầy thổn thức: "Mấy ngày trước chị cả gặp được Lâm Cẩm Thư trong lúc tổ chức sự kiện ở công xã Hoàng Oanh, em nói xem, ai mà ngờ được sau khi Lâm Cẩm Thư bỏ trốn lại kết hôn với quan chức chứ!" - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc này, Cố Đình Hoài cầm gà mái đã được làm thịt sạch sẽ vào, anh ấy nói: "Bé con, con gà này béo thật, không rẻ đâu nhỉ Bỗng chốc, ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đổ dồn về phía con gà mái trong tay Cố Đình Hoài Cố Ngân Phượng cười tít mắt, thúc giục: "Bé con à, gà nấu đậm vị chút, ăn với cơm mới ngon Cố Nguyệt Hoài không buồn chú ý, bỗng nghe thấy Cố Đình Hoài hạ giọng nói: "Bé con, Trần Nguyệt Thăng đến, đang ở ngoài sân đấy "Trần Nguyệt Thăng Cố Nguyệt Hoài hơi nhướng mày Cô suy nghĩ một lúc rồi hơi híp mắt nói: "Anh, anh chặt thịt gà ra, nếu lát nữa em vẫn chưa về thì anh dùng ớt cay đã thái sẵn xào, em ra ngoài xem thử [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trần Nguyệt Thăng là một quân cờ trong chuyện báo thù của cô, không thể qua loa được Cố Đình Hoài gật đầu: "Em đi đi, có chuyện gì thì hét lên, biết chưa Cố Nguyệt Hoài bật cười, lên tiếng Cô vừa rời đi, Cố Ngân Phượng đã thân thiện nói: "Chí Phượng này, sao gần đây bé con nhà em thay đổi nhiều thế Càng ngày càng xinh, em có kế hoạch gì cho con bé chưa Chị hai tìm cho em một đứa con rể ở thành phố nhé Nghe thấy vậy, Cố Đình Hoài đang bận rộn cũng mím môi, vẻ mặt không vui Cố Chí Phượng cũng nhíu mày, nói bằng giọng trầm thấp: "Chị hai không cần làm thế đâu, bé con vẫn còn nhỏ, em không muốn gả con bé đi sớm thế Cố Ngân Phượng nghe thấy câu nói không chút do dự này thì bĩu môi, trong lòng nghĩ: Ý tốt lại bị coi như lòng lang dạ sói Nhưng bà ta cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy, dù sao cũng chỉ là một cô gái nông thôn, tưởng tìm người có hộ khẩu ăn lương thực hàng hoá ở thành phố dễ lắm à Bao nhiêu cô gái xinh đẹp khoẻ mạnh trong thôn tìm người què người mù trong thành phố chỉ vì lương thực hàng hoá đấy Tưởng bà ta muốn mất công làm thế lắm chắc Xì, Cố Nguyệt Hoài gầy đi có đẹp thật, nhưng nhân phẩm không tốt, có gì tốt đâu Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng không thể nói câu này được Hơn nữa mục đích của Cố Ngân Phượng không phải chuyện này, bà ta cười khẩy nói: "Không tìm thì thôi, tức giận cái gì Biết em thương bé con nên chị không nói nữa Nhưng có chuyện này chị hai phải hỏi em, em không được giấu chị đâu đấy Cố Chí Phượng sửng sốt: "Chuyện gì thế Cố Ngân Phượng cũng không khách sáo, hỏi thẳng: "Em kiếm tiền ở đâu thế Nếu có cách kiếm tiền thì đừng quên chị hai đấy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Em cũng biết nhà chị hai nhiều người, khó khăn mà, Chí Phượng à, em phải giúp chị hai đấy Cố Đình Hoài chặt thịt gà, nghe thấy câu này thì yên lặng trợn mắt Anh ấy biết ngay, bác gái hai sẽ không đổi tính đâu mà Trong phòng ồn ào, còn bên khác, Cố Nguyệt Hoài ra ngoài, liếc mắt cái đã nhìn thấy Trần Nguyệt Thăng đứng ngoài sân, cúi đầu xuống, trên người đầy hơi thở âm u Cố Nguyệt Hoài lại nheo mắt, biểu cảm Trần Nguyệt Thăng không đúng lắm, Điền Tĩnh xảy ra chuyện gì à Nghĩ vậy, cô đến gần nhà họ Điền nhìn vào trong, trong nhà tối om, hình như không có ai ở nhà Cố Nguyệt Hoài đến gần, hỏi qua hàng rào: "Sao hôm nay đội trưởng Trần lại có thời gian rảnh đến đây thế Nghe thấy tiếng động, Trần Nguyệt Thăng ngẩng đầu lên, anh ta nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đến, trong ánh mắt lộ ra chút bối rối Cố Nguyệt Hoài nhìn anh ta suy nghĩ gì đấy, mắt Trần Nguyệt Thăng đỏ ngầu giống như bị chuyện gì đấy tra tấn đến điên cuồng, trông chán nản uể oải khác hẳn với dáng vẻ khí phách hăng hái mọi ngày Bỗng nhiên, Trần Nguyệt Thăng lên tiếng, giọng anh ta khàn khàn, nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài không chớp mắt: "Cô biết Điền Tĩnh đến huyện Thanh An vì anh cô từ lâu rồi à Cố Nguyệt Hoài hiểu rõ, hoá ra anh ta nhìn thấu lời nói dối của Điền Tĩnh, chạy đến chỗ cô để xác nhận Lần trước cô ta chỉ thể hiện ra một chút khác biệt đã gieo một hạt giống nghi ngờ cho Trần Nguyệt Thăng, muốn chờ đến khi cơ hội chín muồi, chẳng hạn như lúc anh ta mang sính lễ đến gửi quà đính hôn cho Điền Tĩnh rồi mới cho anh ta một đòn cuối cùng Không ngờ Trần Nguyệt Thăng lại tốt số thế, vậy mà lại biết trước, chậc Trong lòng Cố Nguyệt Hoài cười mỉa, trên mặt lại không có biểu cảm, bình tĩnh hỏi: "Anh gặp bọn họ ở chợ đen à Nghe vậy, Trần Nguyệt Thăng sững sờ: "Sao cô lại biết "Cố Duệ Hoài bị cha tôi đuổi ra khỏi nhà, Điền Tĩnh chăm sóc mấy ngày liền không ăn không ngủ, cũng coi như hoàn toàn nắm bắt được trái tim Cố Duệ Hoài, trong lòng anh ấy, Điền Tĩnh còn hơn hẳn người thân như chúng tôi "Điền Tĩnh thường xuyên ra vào chợ đen, có dạy hư anh hai tôi cũng là chuyện thường Cố Nguyệt Hoài mặt không đỏ tim không đập nói câu này, khiến sắc mặt Trần Nguyệt Thăng càng âm u hơn Giọng anh ta hơi tức giận: "Vì sao cô không nói cho tôi biết sớm hơn Để tôi bị cô ta.. Cố Nguyệt Hoài không nhịn được bật cười: "Vì sao tôi phải nói cho anh biết Trần Nguyệt Thăng, Điền Tĩnh không phải người tốt, anh tưởng anh cũng tốt đẹp lắm à Đừng có làm như chúng ta rất thân nhau ấy, danh tiếng nát bươm này của tôi là nhờ anh cả đấy Trần Nguyệt Thăng sững sờ, ngước mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy lạnh lùng mỉa mai của Cố Nguyệt Hoài trong bóng đêm, trong lòng hơi hụt hẫng Nếu cô gầy sớm hơn một chút, không cư xử như bà béo u mê thì anh ta đã không nhẫn tâm với cô như thế Cố Nguyệt Hoài biết rõ tâm tư tư tưởng của Trần Nguyệt Thăng nên cũng chẳng buồn để ý, chỉ cười mỉa hỏi: "Tôi nghe nói anh thường xuyên đưa tiền đưa lương thực cho Điền Tĩnh, thậm chí còn chuẩn bị một trăm đồng tiền sính lễ cho cô ta Trong lòng Trần Nguyệt Thăng âm u, mấp máy môi nói: "Tôi.. "Thôi vậy, tôi cũng không muốn nghe Nhưng hôm nay anh đến tìm tôi để xác nhận à Cố Nguyệt Hoài cười như không cười nhìn Trần Nguyệt Thăng, anh ta chẳng phải người tốt lấy ơn báo oán, chí công vô tư Điền Tĩnh lừa gạt anh ta như thế, sau lưng lại mập mờ với người đàn ông khác, Trần Nguyệt Thăng nuốt cơn tức này mới là lạ Tuy kiếp trước Điền Tĩnh rất giỏi lợi dụng đàn ông nhưng cô ta không cho Cố Duệ Hoài cơ hội, cũng không dính dáng đến Nhậm Thiên Tường, đến cả "mối tình đầu" Trần Nguyệt Thăng này cũng được xử lý sạch sẽ trước khi Tống Kim An đến Nay đã khác xưa, kiếp này Điền Tĩnh bị cô chèn ép từng chút một, đầu tiên là danh tiếng bị Nhậm Thiên Tường phá hoại, sau đó lại mất mặt vì bị phạt lương thực lúc lười biếng ở đại đội, lại không thể lợi dụng báu vật sau nhà để lấy được công việc, thua một bước, bước nào cũng thua Cô ta sốt ruột muốn thành công nhưng thật ra đã lộ tung tích từ lâu, để Trần Nguyệt Thăng tóm được đuôi