Tôi.. Vẻ mặt Trần Nguyệt Thăng hơi khó xử Anh ta cũng không biết vì sao sau khi biết Điền Tĩnh vẫn luôn lừa dối anh ta, phản ứng đầu tiên của anh ta lại là đến tìm Cố Nguyệt Hoài, thứ nhất là muốn xác nhận, hai là.. không thể phủ nhận, anh ta chỉ muốn được gặp cô Có lẽ vì sau khi cô gầy đi, trở nên xinh đẹp, anh ta lại bắt đầu liên tục nhớ lại chuyện cô từng theo đuổi anh ta Anh ta vẫn luôn biết Cố Nguyệt Hoài thích anh ta đến mức nào, chỉ cần là anh ta muốn thì dù có là tiền hay lương thực, chỉ cần cô có là cô sẽ ngoan ngoãn đưa cho anh ta qua tay Trần Nhân Lúc đấy khinh thường, bây giờ nghĩ lại, lại không có ai đối xử tốt với anh ta hơn cô Lẽ nào, anh ta lại là một kẻ mê gái Vì Điền Tĩnh trông xinh đẹp nên anh ta sẵn sàng lấp chỗ trống vung tiền như rác cho nhà cô ta, còn Cố Nguyệt Hoài trông xấu xí, anh ta khịt mũi coi thường tình cảm chân thành của cô, chà đạp cô Lúc này, đến chính Trần Nguyệt Thăng cũng cảm thấy bản thân rất ghê tởm Cố Nguyệt Hoài cũng chẳng buồn để ý chuyện anh ta im lặng, cô bước đến gần, nhẹ giọng nói: "Anh muốn đòi lại tiền với lương thực đã cho Điền Tĩnh thì chỉ có thể làm lớn chuyện này lên, khiến các xã viên trong công xã trở thành người theo phe anh, khiến Điền Tĩnh không thể không trả lại đồ cho anh để giữ danh tiếng Trần Nguyệt Thăng nghe thấy câu này thì không khỏi cứng đờ, không biết nên trả lời thế nào Anh ta thật sự không muốn chia tay trong hoà bình với Điền Tĩnh, lừa dối anh ta thì phải trả giá đắt Nhưng Cố Nguyệt Hoài lại nói ra câu này khiến anh ta thấy xấu hổ gần chết, cảm giác này rất phức tạp. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
"Tôi biết.. Cô có thể.. Trần Nguyệt Thăng nhìn Cố Nguyệt Hoài đến gần, yết hầu di chuyển, đưa tay ra muốn vén sợi tóc mai trên má cô ra sau tai, nhưng anh ta còn chưa nói hết câu, tay còn chưa duỗi ra đã nghe thấy giọng Điền Tĩnh "Trần Nguyệt Thăng Anh đang làm gì thế? Trong giọng nói Điền Tĩnh đầy vẻ không dám tin, tuy âm điệu vẫn dịu dàng nhưng lọt vào tai Trần Nguyệt Thăng lại rất ghê tởm, anh ta quay đầu nhìn về phía con đường nông thôn trong bóng đêm Trong tay Điền Tĩnh cầm rổ, đi từ xa đến, cô ta nhìn chằm chằm vào anh ta, rưng rưng nước mắt, vẻ mặt lên án lọt vào mắt anh ta lại giống như một tên hề đang nhảy nhót trên sân khấu, vừa đáng buồn vừa đáng cười Trần Nguyệt Thăng cứ thế thờ ơ nhìn cô ta, không hoảng loạn hay chột dạ Tim Điền Tĩnh hụt mất một nhịp cô ta nắm chặt cái làn trên cánh tay, vội vàng đi về phía Trần Nguyệt Thăng, dùng giọng điệu bi thương, khóc nức nở nói: "Trần Nguyệt Thăng, anh đang làm gì thế Nói xong, cô ta lại nhìn sang Cố Nguyệt Hoài đứng bên cạnh như đang xem kịch Bỗng nhiên Trần Nguyệt Thăng bật cười, vừa cười vừa lùi ra sau hai bước: "Làm gì à Cô nhìn thấy rồi còn gì Điền Tĩnh nghe thấy câu nói không hợp tình hợp lý này, sắc mặt trở nên tái mét Cô ta biết rõ tình cảm của Trần Nguyệt Thăng với cô ta, lúc trước để lấy được ánh trăng sáng này của nữ chính mà cô ta đã mất rất nhiều công sức, bây giờ hai người đã đến bước bàn chuyện cưới hỏi, chỉ cần cô ta kiếm thêm một khoản nữa là có thể thu tay Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vì sao lần nào gặp Cố Nguyệt Hoài là kế hoạch của cô ta cũng thất bại Lẽ nào, Trần Nguyệt Thăng bị gương mặt này của Cố Nguyệt Hoài quyến rũ Thế nên mới khiến cốt truyện quay trở lại quỹ đạo ban đầu Trần Nguyệt Thăng trong tiểu thuyết không phải người tốt, nhưng sau này nhận ra tình cảm với nữ chính Cố Nguyệt Hoài thì lãng tử quay đầu, thành một con chó trung thành của Cố Nguyệt Hoài, dù sau này cô có lấy chồng thì anh ta cũng không thay đổi Vốn dĩ cô ta muốn khiến Trần Nguyệt Thăng giống như trong tiểu thuyết, si mê say đắm cô ta, trở thành công cụ lợi dụng của cô ta Hay là.. Cố Nguyệt Hoài nói chuyện cô ta đến chăm sóc Cố Duệ Hoài ở huyện Thanh An với anh ta Lòng Điền Tĩnh trầm xuống, lúc trước cô ta dám đến trạm y tế là vì thật sự chỉ có ý đến thăm người bệnh Sau đấy phát hiện đang là lúc Cố Duệ Hoài cần an ủi nên cô ta mới nhắm vào chỗ thế yếu mà xâm nhập, có khi còn có thể khiến cậu giúp cô ta lấy được bàn tay vàng Bàn tay vàng đấy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khiến người ta rung rinh hơn một Trần Nguyệt Thăng nhiều Cô ta vẫn luôn nghĩ Trần Nguyệt Thăng si tình với cô ta, dù có biết chuyện này thì cô ta chỉ cần khóc lóc kể lể mấy câu là thấy Cố Duệ Hoài đáng thương các kiểu, là có thể lừa dối cho qua chuyện này, không ngờ…
Điền Tĩnh nhìn lại Trần Nguyệt Thăng, vậy mà lại không nhìn thấy chút tình yêu nào trong mắt anh ta, trái lại chỉ có chán ghét "Nguyệt Thăng, có phải Cố Nguyệt Hoài nói gì với anh không Anh nghe em giải thích đã Điền Tĩnh khóc như hạt mưa trên hoa lê, làn trong tay rơi xuống đất, cô ta duỗi tay ra nắm lấy cánh tay Trần Nguyệt Thăng Cố Nguyệt Hoài đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn kỹ thuật cô ta hay dùng, nếu là Cố Duệ Hoài thì chắc chắn cô ta chỉ cần rơi giọt nước mắt đầu tiên cậu đã ôm người đẹp vào lòng, tiếc là nhân vật chính của chuyện này là Trần Nguyệt Thăng, một người đàn ông cũng ích kỷ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lúc trước anh ta có thể chịu đựng Nhậm Thiên Tường, chẳng qua là vì không nhìn thấy tận mắt và vì niềm tin đối với Điền Tĩnh thôi, chứ chắc chắn trong lòng anh ta thấy khó chịu Bây giờ lại tận mắt nhìn thấy cô ta với Cố Duệ Hoài, sao anh ta có thể nuốt được cơn tức bị cắm sừng này Trần Nguyệt Thăng hất mạnh tay Điền Tĩnh ra: "Đừng có dùng cái tay dơ bẩn chạm vào tay người đàn ông khác để kéo tay tôi Tôi sợ bẩn Đồng tử Điền Tĩnh co lại, hơi loạng choạng Trần Nguyệt Thăng lại vung ống tay áo, cười mỉa nói: "Giải thích Giải thích cái gì Hôm nay tôi đã tận mắt nhìn thấy rồi "Điền Tĩnh à Điền Tĩnh, cô giỏi thật, xoay tôi vòng vòng, sao nào Thấy chán tôi rồi nên quay sang để ý Cố Duệ Hoài à Cô để ý ai hơn tôi đi thì thôi, còn thằng đấy Ha ha Nhắc đến chuyện này, mạch máu Trần Nguyệt Thăng không khỏi giật thình thịch Mới đầu anh ta cảm thấy người phụ nữ mình yêu bị lừa gạt, rất thương xót, sau này mới phát hiện loại thương xót này không đơn giản, thậm chí nỗi hận không chịu thua còn lớn hơn nhiều, anh ta kém hơn Cố Duệ Hoài chỗ nào Cố Nguyệt Hoài ở bên cạnh lẳng lặng nghe, nghe thấy Trần Nguyệt Thăng sỉ nhục Cố Duệ Hoài cũng không có phản ứng gì Sắc mặt Điền Tĩnh tái mét, đôi môi mấp máy, vừa ấm ức vừa tức giận: "Anh còn chưa nghe em giải thích, sao anh có thể nói em thế Anh đã nói Cố Duệ Hoài không bằng anh, sao em có thể thích anh ấy được Trần Nguyệt Thăng không tỏ thái độ mà chỉ nhếch môi: "Có thật không Điền Tĩnh nghiến răng, muốn thử nắm chặt tay Trần Nguyệt Thăng, anh ta không hất ra, cô ta khẽ thở phào nhẹ nhõm, liên tục gật đầu nói: "Đúng thế, đương nhiên là thế rồi, Nguyệt Thăng trong lòng em chỉ có mỗi anh thôi, chẳng phải chúng ta sắp kết hôn rồi sao "Cố Duệ Hoài nói là vì lên núi bắt thỏ cho em nên mới bị sói cắn, trong lòng em áy náy nên em mới đến trạm y tế thăm anh ấy, bị Nguyệt Hoài bắt gặp Không ngờ cô ta lại bôi nhọ thanh danh của em như thế, anh có tin, trong lòng em.. "Em không biết anh nhìn thấy ở đâu, nhưng tất cả chỉ là hiểu nhầm, thật sự là hiểu nhầm.. Nói rồi Điền Tĩnh khóc thất thanh, người đẹp rơi lệ thật sự thấy mà thương Cố Nguyệt Hoài khoanh tay, lẳng lặng nhìn Điền Tĩnh diễn trò Nếu cô vẫn còn là cô mập như lúc trước thì có khi tay ăn chơi Trần Nguyệt Thăng này sẽ tin mấy lý do đấy, tiếc là một gương mặt xinh đẹp đã đủ để người ta "quay trở lại con đường đứng đắn", coi như Điền Tĩnh đã tính sai Trần Nguyệt Thăng chậm rãi rút tay mình ra, nhìn Điền Tĩnh, nói bằng giọng bình tĩnh thản nhiên: "Cái khác tôi không nói nữa, ba mươi đồng với một trăm cân lương thực, gồm bảy mươi cân lương thực thô và ba mươi cân lương thực tinh, tôi cho cô ba ngày để mang đến nhà tôi, nếu không.. Nghe đến đây, cơ thể Điền Tĩnh hơi run rẩy, bỗng nhiên cô ta ngẩng đầu nhìn về phía Trần Nguyệt Thăng giống như không ngờ anh ta lại nhẫn tâm thế, không chỉ phủi sạch mối quan hệ của hai người, thậm chí còn muốn cô ta trả lại tất cả những anh ta đã cho cô ta Trần Nguyệt Thăng lạnh nhạt nói tiếp: "Nếu không đừng trách tôi không nể tình cảm khi trước."