"Chương 56: Ta không phải nhắm vào ai, ý ta nói những người đang ngồi đây đều là đàn em
"Lớp trưởng, trời nóng quá, hay là chúng ta tìm chỗ nào bóng râm nghỉ một lát đã
"Ở kia có quán KFC kìa, hay là chúng ta đi mua kem ốc quế ăn đi
"Nghỉ cái gì mà nghỉ, ăn cái gì mà kem ốc quế, Diệp Hiên thi được tận 730 điểm đó, chẳng lẽ các ngươi không muốn đánh bại hắn sao
"Lớp trưởng, người muốn đánh bại hắn là ngươi mới đúng..
"Diệp Hiên là đối thủ một mất một còn của ngươi chứ đâu phải của chúng ta..
"Ba người chúng ta là một phe mà, ta luôn bị hắn đè một đầu, mặt mũi các ngươi cũng không được vẻ vang, chẳng phải sao
"Cũng không sao..
"Ta cũng thấy bình thường..
Lưu Suối và Tống Vĩ vừa dứt lời, Trần Minh liền để lộ sát khí trong mắt
Hai người lập tức đổi giọng: "Đúng, chúng ta nhất định phải đánh bại Diệp Hiên
"Thế mới đúng chứ, Diệp Hiên thi được 730 điểm thì sao, chúng ta từ bây giờ phải bắt đầu làm thêm, kiếm lấy món tiền đầu tiên của cuộc đời
Chờ lên đại học, ba anh em chúng ta cùng nhau khởi nghiệp, đến lúc đó ta làm chủ tịch, hai người luân phiên làm CEO
Như thế gọi là âm thầm nỗ lực, sau đó làm kinh ngạc tất cả mọi người..
Ây..
Ngọa Tào, Diệp Hiên, sao ngươi lại ở đây?
Trần Minh còn đang hùng hồn phát biểu "động viên trước khi chiến đấu", ai ngờ Diệp Hiên ngậm điếu thuốc từ KFC đi ra
Cái tình huống sau lưng nói xấu người khác mà chính chủ lại đột ngột xuất hiện, quá mẹ nó là hãi hùng
Diệp Hiên vui vẻ: "Sao ta lại không được ở đây, mà ba người các ngươi làm gì ở đây vậy, đi tập gym à
"Ai đi tập gym chứ, ngươi xem chúng ta giống đang thiếu tập à
Trần Minh vén tay áo lên, khoe ra bắp tay
Diệp Hiên lúc đó chỉ thấy buồn cười
Cái tên cún Trần Minh này, cánh tay còn bé hơn cả ống trúc, còn học người ta khoe bắp tay
Mấu chốt là chuyện tập hay không có liên quan gì tới bắp tay đâu chứ
Diệp Hiên nhả ra vòng khói, đi đến trước mặt bọn họ, hỏi: "Vậy các ngươi làm gì ở đây thế
"Bí mật
"Không thể nói
Lưu Suối và Tống Vĩ đồng thanh
Trần Minh vui mừng gật đầu: "Đúng, bí mật, không thể nói
Diệp Hiên giơ ngón tay cái lên: "Được đấy, vừa tốt nghiệp đã có bí mật rồi, có tiền đồ
Trần Minh kiêu ngạo hừ một tiếng: "Ngươi làm gì ở đây thế
Diệp Hiên chỉ vào cửa kính KFC: "Đi dạo phố với em gái
"Không phải ta nói ngươi, kỳ thi đại học chỉ là điểm khởi đầu thôi, đường sau còn rất dài, bây giờ ngươi đã buông thả bản thân, sau này sẽ đọa..
Đọa..
Trần Minh đang dạy dỗ Diệp Hiên, vừa quay đầu lại đã thấy Tiêu Nam Chi, Lâm Hi Đồng, Vương Thiến ở trong quán vẫy tay với mình
Lúc đó cả người hắn mẹ nó hết cả hồn
Vì sao hắn vất vả dưới trời nắng đi tìm việc làm thêm, mà Diệp Hiên lại được cùng đám mỹ nữ ngồi trong máy lạnh ăn kem chứ
Đây bất công quá rồi
"Đọa cái gì mà đọa, nói tiếp đi chứ
Diệp Hiên nhả ra vòng khói, hứng thú nói
"Liệt nữ sợ quấn lang, Trần Minh, ngươi phải kiên cường lên
Trần Minh nắm chặt hai tay, tự động viên mình
Sau đó quay đầu nói: "Ngươi không phải muốn biết chúng ta làm gì ở đây sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện tới bây giờ, ta cũng không giấu ngươi
"Lớp trưởng, đừng xúc động
"Bình tĩnh nào lớp trưởng
Lưu Suối và Tống Vĩ thấy tình hình không ổn, định kéo hắn lại
Trần Minh đang định khoe khoang đây, đâu chịu để bọn hắn ngăn cản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy hắn lắc tay một cái, trầm giọng nói: "Chúng ta chuẩn bị lợi dụng khoảng thời gian trước khi nhập học này để đi tìm việc làm thêm, tích lũy kinh nghiệm xã hội, như thế có lợi cho việc khởi nghiệp sau khi lên đại học
Diệp Hiên hơi kinh ngạc: "Các ngươi còn định khởi nghiệp nữa à
Trần Minh ngạo nghễ gật đầu: "Đúng, sao, muốn cùng bọn ta đi tìm việc làm thêm không
Diệp Hiên vội vàng khoát tay: "Thôi, ta không chịu được khổ đâu
Lúc này, Tiêu Nam Chi mấy người cũng từ quán đi ra, đứng một bên hứng thú nghe bọn hắn nói chuyện
Điều này càng khiến cho Trần đại lớp trưởng cảm giác muốn khoe khoang mãnh liệt hơn: "Tiểu Diệp đồng chí, ta thấy ngươi suy nghĩ vậy cũng được, để ta nói cho ngươi vài câu
Diệp Hiên gõ gõ tàn thuốc: "Ngươi cứ nói, ta nghe
"Chuyện xưa kể tốt, nếm trải trong gian khổ, mới là người trên người, nếu như ngươi ngay cả chút việc làm thêm này mà còn không chịu được, sau này làm sao mà thành người đứng trên người khác được
Trần Minh nói xong, liếc nhìn cả đám người
Hai tiểu đệ phụ họa gật đầu
Tiêu Nam Chi mấy người cũng lộ vẻ suy tư
Điều này khiến cho Trần đại lớp trưởng rất có cảm giác thành tựu
Lúc này, Diệp Hiên nói: "Lớp trưởng, cái tư tưởng của ngươi như thế là rất nguy hiểm đấy
Trần Minh "A" một tiếng: "Tiểu Diệp đồng chí, chúng ta chỉ là đang nghiên cứu thảo luận xem có nên chịu khổ hay không, cũng không cần phải nâng cao lên thành tư tưởng nguy hiểm như vậy chứ
"Đồng chí lớp trưởng, vậy ngươi đoán xem, ta nỗ lực học tập là vì cái gì
Diệp Hiên phun ra một ngụm vòng khói, hỏi
Trần Minh bị hỏi làm ngẩn người: "Đương nhiên là để thi vào đại học tốt, tương lai tìm việc tốt chứ sao
Những người khác vô thức gật đầu phụ họa
Trần Minh nói, vốn dĩ là ý nghĩ mộc mạc và chân thật nhất của mọi người
Ai ngờ, Diệp Hiên lại lắc đầu nói: "Sai rồi
Trần Minh kinh ngạc: "Sai ở chỗ nào
Những người khác cũng đều khó hiểu nhìn hắn
Diệp Hiên cười cười, vứt tàn thuốc đi, mới chậm rãi nói: "Ta sở dĩ nỗ lực học tập, là để cho trên cái thế giới này không còn ai đứng trên người khác
"Oanh
Câu nói này giống như một tiếng sấm nổ, vang lên bên tai tất cả mọi người
Để trên đời không còn ai đứng trên người khác..
cần một tình cảm và tầm cao thế nào mới có được lý tưởng như thế chứ
So với "Trở thành người trên người" mà Trần Minh nói tới, cách biệt giữa hai người, đơn giản như một ở trên trời, một ở dưới đất
Thấy những người khác đều bị mình trấn áp, Diệp Hiên nhịn không được cười lạnh một tiếng
So khoe khoang với hắn ư
Hắn không phải nhằm vào ai cả, hắn nói tất cả những người đang ngồi ở đây đều là đàn em thôi
Bị Diệp Hiên một kích chém giết, Trần Minh cũng không còn mặt mũi ở lại nữa, vội vàng cáo từ, muốn lôi kéo Lưu Suối và Tống Vĩ đi
"Lớp trưởng, điểm thi đại học của ngươi được bao nhiêu
Hồng Nhạc Đào hỏi từ phía sau
Trần Minh dậm chân, giơ ngón út và ngón cái ra, không trung khoa tay ba lần
"666
Hồng Nhạc Đào đầu tiên là ngẩn người, sau đó cảm thán: "Điểm số này quá thuận lợi, đúng là lớp trưởng có khác
Diệp Hiên gật đầu: "Đúng vậy, cho nên sau này chúng ta cứ gọi hắn là Lão Lục nhé
Đề nghị của hắn đưa ra, được mọi người nhất trí đồng ý
Tiếp đó, Diệp Hiên lấy điện thoại di động ra, gọi cho Hàn Vận: "Hàn quản lý, ngươi đang ở trong quán chứ..
Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là có ba người bạn học của ta đang tìm việc làm thêm ở phố thương mại, mà tiệm chúng ta không phải đang phát tờ rơi sao, ngươi có thể tìm bọn họ xem sao..
Hắn tả qua đặc điểm ngoại hình của ba người Trần Minh, lại dặn Hàn Vận không được để lộ chuyện hắn là ông chủ, lúc này mới kết thúc cuộc trò chuyện
Tiêu Nam Chi cười nói: "Diệp Hiên, ngươi cũng hư quá đấy
Những người khác cũng cố nén ý cười, Hồng Nhạc Đào còn chút nữa là nghẹn đến nội thương
Trần Minh vừa mới nói Diệp Hiên không chịu được khổ khi làm thêm, quay đầu Diệp Hiên liền sắp xếp cho hắn việc đi phát tờ rơi
Nếu chuyện này vỡ lỡ ra, Trần Minh phát hiện mình vất vả làm thêm mà lại đang làm công cho Diệp Hiên, chẳng phải là tức đến hộc máu sao
"Ta rõ ràng đang cùng các bạn học đi tìm việc làm, là đang làm việc tốt mà, sao lại thành hư
Diệp Hiên liếc mắt, sau đó nói với Hồng Nhạc Đào: "Ta còn chút việc phải giải quyết, ngươi đưa mấy nàng về nhé
Hồng Nhạc Đào không vui: "Ngươi vừa còn nói không muốn trên đời có ai đứng trên người khác đâu, bây giờ lại sai ta đi làm việc, không thấy thiệt sao
"Đó là ta lừa mấy tên ngốc đấy, ngươi cũng tin à
Đi đi
Nói xong, Diệp Hiên liền phất phất tay, cũng chẳng quản giáo hoa, gái xinh nữa, quay người đi thẳng
Hai đại mỹ nữ đứng gần nhau, hắn muốn ăn đậu hũ mà cũng không biết nên ăn của ai, vậy còn có gì vui chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi lần sau tìm cơ hội hẹn riêng từng người, cùng đi ăn cơm, xem phim, như thế mới thoải mái a
Rời khỏi phố thương mại, Diệp Hiên liền bắt xe taxi, đi thẳng tới trung tâm thương mại Hơi Mậu
Vừa vào đi dạo một lúc, đã để hắn gặp phải người quen
"Người đàn ông bên cạnh Đỗ Băng, chẳng phải là cái tên phú nhị đại đang theo đuổi nàng sao
Diệp Hiên đứng tại chỗ trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi lên hỏi một chút tình hình.