"Chương 66: Miệng đàn bà, lừa quỷ gạt ma"
"Chúng ta đang đi trên đường lớn
"Ý chí chiến đấu sục sôi
Tại sân trường, tiếng nhạc quảng bá sôi động, Diệp Hiên dựng xe đạp, thong thả đi về phía khu giảng dạy
"Thấy không, kia chính là Diệp Hiên
"Đúng là Diệp Hiên đó
"Oa, sao tôi cảm giác hắn còn soái hơn cả Sở Nhiên nữa
"Nhìn cái khí thế đi đường kia của người ta xem, oai phong lẫm liệt
"Nếu tôi mà thi đậu trạng nguyên thành phố, chắc tôi phải đi bằng cái dáng đi lục thân không nhận này
Trên đường đi, những bạn học gặp được đều chỉ trỏ về phía Diệp Hiên
Cũng có những bạn học quen biết trực tiếp chạy tới chào hỏi: "Diệp Hiên, trâu bò quá nha, 730 điểm
"Ồ, trạng nguyên môn khoa học tự nhiên của thành phố tới kìa, để tao sờ chút nào, hít chút may mắn
"Để tao sờ một chút nữa
"Đại ca đừng có sờ nữa, đi hát bài ca đi
Diệp Hiên vừa dứt lời, mọi người đều cảm thấy như có gì đó kỳ quái lẫn vào thì phải
Sau khi vào phòng học quen thuộc, hơn một nửa trong số 54 bạn học trong lớp đã đến
Đón chào hắn, tự nhiên lại là một tràng reo hò cùng chúc mừng nhiệt liệt
Ngồi ở hàng thứ ba, Tiêu Nam Chi, nhìn Diệp Hiên đang bị các bạn học vây quanh, trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười tươi như hoa
Chỉ là, trong đôi mắt sáng trong kia của nàng, dường như vẫn còn ẩn giấu mấy phần ưu buồn
Lúc này, Vương Thiến, bạn ngồi cùng bàn, huých tay nàng: "Nam Chi, cậu nghĩ xong đăng ký trường đại học nào chưa
Tiêu Nam Chi lúc này mới luyến tiếc thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói: "Vẫn chưa
Vương Thiến đẩy mắt kính: "Thực ra, thành tích của cậu, đăng ký Giang Đại hoặc là Phó Đán là thích hợp nhất
Năm nay, độ khó của kỳ thi cao khảo thấp hơn nhiều so với những năm trước, 685 điểm thì đăng ký Thanh Hoa, Bắc Đại gần như không có hy vọng
Ở Đế Đô, mặc dù không chỉ hai trường đại học 985 này, nhưng vô luận là Đại học Kinh Tế, Sư phạm hay Giao thông, Nhân Dân, với số điểm này của Tiêu Nam Chi, đều có chút thiệt thòi
Vì tranh giành vị trí thứ ba toàn quốc, Giang Đại, Phó Đán, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất cho nàng
"Tớ biết
"Có điều, cậu muốn đến Đế Đô, đúng không
Tiêu Nam Chi không trả lời
Vương Thiến thở dài: "Chi bằng cậu hỏi ý kiến của Diệp Hiên đi
Ánh mắt Tiêu Nam Chi sáng lên, đứng dậy đi tới: "Diệp Hiên, cậu qua đây một lát
Diệp Hiên tự nhủ trong lòng, ngươi là hoa khôi của trường thì sao, ngươi bảo ta qua ta liền qua chắc, vậy thì ta còn ra cái thể thống gì nữa
Ngay sau đó, hắn làm như không nghe thấy, tiếp tục ba hoa chích chòe với đám bạn học
Tiêu Nam Chi tức giận đến dậm chân, trực tiếp nắm lấy tay áo hắn: "Tớ có chuyện muốn nhờ cậu giúp
"Đây là thái độ mời à
Diệp Hiên tuy khó chịu, nhưng trước mặt các bạn học khác, hắn cũng không để hoa khôi xuống đài không được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các bạn học khác nhìn nhau cười một tiếng, tất cả đều không nói gì
Sau khi đứng vững bên cạnh chỗ ngồi của hoa khôi, Diệp Hiên xị mặt hỏi: "Rốt cuộc cậu tìm tớ có chuyện gì
Trong khoảng thời gian ở chung này, hai người đại khái đã khôi phục được trạng thái của hồi năm lớp 11
Hai người có thể nói chuyện bình thường, nhưng còn lâu mới được thân mật như năm lớp 12
"Cậu ăn kẹo đi
Tiêu Nam Chi lấy từ trong cặp sách ra một viên kẹo bò nhập khẩu
"Tiêu Nam Chi, cậu đúng là con nít con nôi à, tớ đâu phải trẻ con
Diệp Hiên mặt không tình nguyện nhận lấy, bóc vỏ kẹo rồi nhét vào miệng
Vương Thiến đẩy mắt kính, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Vừa bảo mình không phải trẻ con, kết quả còn ăn ngon lành hơn ai hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Hiên liếc nhìn nàng: "Cậu nói gì thế
Vương Thiến lắc đầu: "Không có gì
Trong khi nói chuyện, nàng lấy khuỷu tay huých huých Tiêu Nam Chi đang nhìn Diệp Hiên đến ngẩn người
Tiêu đại hoa khôi lúc này mới hồi thần: "Diệp Hiên, cậu thấy tớ đăng ký trường đại học nào thì phù hợp
Diệp Hiên khựng lại một chút, vẻ mặt quái dị nói: "Tiêu đồng học, có phải cậu muốn hại tớ không đấy
"
Tiêu Nam Chi vẻ mặt mờ mịt: "Sao tớ lại muốn hại cậu
Diệp Hiên a một tiếng: "Khai nguyện vọng là việc hệ trọng cả đời người, bất luận cậu nghe theo đề nghị của ai, một khi về sau, cậu có bất cứ chỗ nào không hài lòng về trường đại học đó, cậu sẽ oán trách người đó, cho nên chuyện này, chỉ có cậu mới có thể quyết định thôi, hiểu không
Vương Thiến nghe mà như có điều suy nghĩ
Tiêu Nam Chi cũng hiểu đại khái, khẽ gật đầu, nhưng ngay sau đó, nàng bĩu môi nói: "Nhưng mà tớ muốn nghe ý kiến của cậu mà, cậu yên tâm, cho dù tớ đưa ra lựa chọn theo ý cậu, về sau tớ cũng tuyệt đối không oán trách cậu
Diệp Hiên trầm ngâm hai giây: "Còn nhớ lần ở học kỳ năm lớp 12, có lần chúng ta cùng nhau trốn học đi xem gánh xiếc thú không
"Nhớ chứ, lần đó sau khi bị ba tớ phát hiện, ông ấy đã giáo huấn tớ một trận ra trò đấy, tất cả đều tại cậu" Tiêu Nam Chi mặt ngoài thì oán trách, trong lòng lại rất ngọt ngào
Khoảng thời gian đã qua đó, thật sự rất tốt đẹp đó
Diệp Hiên xòe hai tay: "Cậu nhìn đi, cho nên miệng đàn bà lừa quỷ gạt ma, lời hứa của cậu, một chữ tôi cũng không tin
Tiêu Nam Chi: "
"Tự mình quyết định đi
Nói xong, Diệp Hiên vừa nhai kẹo bò vừa trở về chỗ cũ, tiếp tục ba hoa chích chòe với đám bạn học
"Được thôi, để mình tự quyết định, phải không
Tiêu Nam Chi hờn dỗi, kéo tay Vương Thiến: "Thiến Thiến, hay là chúng mình đăng ký cùng trường đại học đi, được không
"Bịch", "Bịch", "Bịch"
Đúng lúc này, âm thanh bóng rổ va chạm mặt đất từ bên ngoài truyền đến
"Tớ cược 100 tệ, tên sa điêu chơi bóng rổ bên ngoài là lớp trưởng chúng ta, ai cược không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Hiên móc từ trong ví tiền ra một tờ một trăm tệ, lớn tiếng nói
"Tớ cược 50
"Tớ đặt cược 10 tệ
Lời hiệu triệu của Diệp Hiên khiến các bạn học nô nức tham gia
Nhưng đến cuối cùng, mọi người phát hiện không có ai đặt "Không phải lớp trưởng"
Diệp Hiên chỉ có thể hậm hực thu lại tiền mặt, bĩu môi nói: "Xem ra hình tượng sa điêu của lớp trưởng đã ăn sâu vào lòng người rồi
Lời hắn vừa dứt, Trần Minh mặc chiếc áo màu hồng Tương Bắc, ôm quả bóng rổ bước vào cửa phòng học
Phía sau hắn, còn có hai anh em Hanh Cáp là Lưu Suối và Tống Vĩ
Thấy mọi người đều nhìn mình, cảm giác giả bộ thành công tự nhiên mà sinh ra: "Xem ra mấy ngày không gặp, mọi người đều rất nhớ tôi, người lớp trưởng này
"Diệp Hiên, các thầy cô tuyển sinh của Bắc Kinh, Giang Tô đều đưa ra điều kiện gì thế
"Hừm, nói ra, tao sợ làm các cậu sợ đó, đảm bảo sẽ khiến các cậu kinh ngạc cho xem
Mọi người lại quay đầu lại, tiếp tục nghe Diệp Hiên ba hoa
Trần Minh: "..
"Mẹ nó..
"Lớp trưởng, đừng quên đòn sát thủ của chúng ta
Lưu Suối vỗ vỗ cái túi đeo chéo, nhỏ giọng nói
Ánh mắt Trần Minh sáng lên, đưa quả bóng rổ cho Tống Vĩ rồi, móc từ trong túi đeo chéo của Lưu Suối ra một xấp tờ rơi quảng cáo: "Các bạn học, nghe tôi nói này, quán lẩu Nhặt Vị Hiên sắp khai trương rồi, khách hàng cầm tờ rơi đến dùng bữa trong ngày khai trương sẽ được giảm 50% đó.""
"Ầm ầm"
Các bạn học khác quả nhiên bị thu hút
"Lớp trưởng, quán lẩu Nhặt Vị Hiên đó là của nhà cậu mở à
"Hương vị quán đó như thế nào vậy, ăn ngon không
"Đừng giành đừng giành, ai cũng có mà
Trần Minh đắc ý liếc nhìn Diệp Hiên, vừa phát tờ rơi vừa nói: "Quán này chắc chắn không phải nhà tớ rồi, tớ chỉ nghĩ là chúng ta sắp là sinh viên đại học, nhân lúc hè này tìm một công việc làm thêm, nâng cao chút kinh nghiệm xã hội mà thôi
"Không hổ là lớp trưởng, nhìn xa trông rộng ghê
"Lớp trưởng, phát tờ rơi có mệt không vậy
"Bị người ta từ chối thì có xấu hổ lắm không
Trần Minh lắc đầu cười: "Mệt thì mệt thật, nhưng mà nó rèn luyện con người mà, bị từ chối thì có gì đâu mà xấu hổ, thất bại là mẹ thành công mà
"Lớp trưởng nói đúng, đi làm thêm chỉ là để kiếm một khoản tiền đầu tiên, chờ lên đại học rồi, anh ấy sẽ dẫn bọn mình khởi nghiệp
"Đúng, đến lúc đó anh ấy sẽ làm chủ tịch, tao với Lưu Suối thay nhau làm CEO
Nói đến đây, ba người Trần Minh đắc ý hất cằm về phía Diệp Hiên
Diệp Hiên giơ ngón tay cái lên, chân thật nói: "Trần đại lớp trưởng ở trường học mà vẫn không quên đi phát tờ rơi, nếu tớ là ông chủ quán lẩu, nhất định sẽ thưởng thêm tiền cho các cậu
"Nếu cậu là ông chủ quán lẩu thì cái tờ rơi này tao không thèm phát nữa nha
Trần Minh ngạo kiều hừ một tiếng, quay đầu tiếp tục phát tờ rơi cho các bạn học
Ở đằng xa, Hồng Nhạc Đào, Tiêu Nam Chi, Vương Thiến cố nén cười đến khổ sở
Đợi đến khi Trần Minh phát xong tờ rơi, Diệp Hiên đứng lên bục giảng nói: "Mọi người im lặng một chút, tôi nói một chuyện, tối nay 8 giờ, trên đài truyền hình Minh Thành sẽ có bản tin về tôi, lần này trong bản tin, tôi sẽ tuyên bố một việc lớn, mọi người nhớ xem nhé
Nói xong, hắn trừng mắt nhìn Trần Minh
"Tôi mới không xem đâu
Trần Minh a một tiếng, kéo Lưu Suối, Tống Vĩ lại đi sang lớp khác, tiếp tục đi phát tờ rơi.