Trọng Sinh, Kiếm Tiền Mới Là Chính Đạo

Chương 12: Ngàn vạn cái là bắt đầu




Trần Hữu Phú cầm chén trà lên, ực một hơi cạn sạch, sau đó lấy từ trong túi ra bao thuốc Hoa Tử, rút một điếu đưa cho Trần Trạch, mở miệng hỏi: "Tiểu Trạch, ngươi thấy đội tuyển nào có khả năng vô địch nhất, Đức, Tây Ban Nha, Hà Lan hay U-ru-goay
Trần Trạch đang nghĩ không biết gia hỏa này gọi mình tới nhà làm gì, chẳng lẽ vì mình thắng hắn hơn hai trăm vạn mà hắn không vui, nhưng nhìn cách nói chuyện của hắn lại giống con bạc hơn, đang dò hỏi ý kiến mình
Suy nghĩ một hồi, hắn trả lời lấp lửng: "Ta thấy Hà Lan với Tây Ban Nha có cơ hội hơn một chút
Trần Hữu Phú dù học vấn không cao, nhưng lại là người cực kỳ khôn khéo, hắn nhìn ra ngay sự do dự của Trần Trạch
Thế là, hắn nói thẳng: "Tiểu Trạch, lần này tìm ngươi đến, chủ yếu là muốn ngươi giúp ta phân tích trận bóng, hôm nay đã là bán kết rồi, Hà Lan đấu U-ru-goay, ngươi phân tích xem đội nào có cơ hội thắng cao hơn
"Chú Hữu Phú, chú chẳng phải là người cái thầu à, lẽ nào chú còn muốn cá cược
Hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ Trần Hữu Phú định hố cả trưởng thôn với chú của hắn
Trần Hữu Phú rít một hơi thuốc, rồi giải thích: "Mấy thôn xung quanh có tiền đều đặt cược ở chỗ ta, tổng cộng gom được hơn 600 vạn, ngươi thắng mất 260 vạn rồi, còn lại chẳng bao nhiêu, còn phải chia ba người nữa
"Vậy chú tìm cháu phân tích bóng đá làm gì
Trần Trạch khó hiểu hỏi
"Ta định đặt cược lớn ở bên Châu Âu, em vợ ta bên đó, có thể nhờ nó đặt hộ
"Chú Hữu Phú, để cháu giúp chú phân tích thì không vấn đề, nhưng cháu có lợi gì
Trần Hữu Phú giơ một ngón tay, cười nói: "Biết là ngươi đồng ý sẽ đòi lợi, cho nên nếu thắng, ta cho ngươi 100 vạn, thua thì coi như không có gì
Trần Trạch suy nghĩ rồi nói: "Cháu đồng ý giúp chú, nhưng cháu có một điều kiện
"Ngươi nói đi
"Điều kiện là chú phải giúp cháu đặt cược, hiện tại cháu đang có 200 vạn
Trần Hữu Phú nghe vậy cười nhạo, "Ta còn tưởng ngươi muốn một hai chục vạn tiền cược chứ, hóa ra ngươi cũng ham cờ bạc như ta, được thôi, 200 vạn ta ứng trước cho, nếu lỡ thua thì tin là ngươi sẽ không quỵt nợ của ta
"Chú nói vậy là sai rồi, ở cái Trần gia thôn này, ai dám quỵt nợ của người giàu nhất như chú chứ
"Thằng nhóc này cũng biết điều đấy, chú thích, đúng rồi, chúng ta nên đặt tỉ số bao nhiêu, ngươi phân tích xong chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Phân tích xong rồi, đặt cửa Hà Lan thắng 3-2 trước U-ru-goay
Nghe xong câu trả lời, Trần Hữu Phú lập tức gọi điện thoại cho em vợ đang ở Đức, "Alo, thằng em, đang bận gì đó
"Anh rể à, em đang trông coi cửa hàng ở siêu thị, có gì không
"Có chút chuyện, anh định lấy chút tiền cược cho vui World Cup, chú em xem hộ cái tỉ lệ đặt cược cho cửa Hà Lan 3-2
Đầu dây bên kia nói: "Anh rể, tỉ lệ đặt cược cho cửa Hà Lan 3-1 và 3-2 đều là 1 ăn 13
"1 ăn 13 cũng được, chú em đặt cửa Hà Lan 3-2 với U-ru-goay, đặt 75 vạn Euro
"Anh rể chơi lớn quá, để em đặt cùng anh 5 vạn Euro cho vui
Sau khi cúp điện thoại, Trần Trạch lên tiếng: "Chú Hữu Phú, nếu không có gì nữa cháu về nghỉ ngơi chút, hôm nay đi bộ một ngày hơi mệt
Trần Hữu Phú gật đầu, rồi gọi lên tầng hai: "Trần Quyên, xuống đưa Trạch ca ra về
"Tộp, tốp, tốp," tiếng giày cao gót vọng xuống cầu thang
Chỉ thấy Trần Quyên dáng người thướt tha, nhẹ nhàng bước xuống
Nàng mặc một chiếc váy liền thân màu xanh nhạt, chân đi giày cao gót, tóc dài xõa vai, nụ cười ngọt ngào
"Ba, ba nói chuyện xong rồi ạ
"Ừ, ba còn phải vào thư phòng xem lại giấy tờ, con đưa Trạch ca về đi
"Vâng
Hai người ra đến cửa, Trần Quyên hỏi: "Anh với ba em nói chuyện gì vậy
"Không có gì, chỉ là chút chuyện nhỏ về làm ăn," Trần Trạch không muốn nói nhiều với cô, trả lời qua loa rồi rời khỏi biệt thự
"..
Trong phòng ngủ ở căn 302 khu Minh Châu, Hoàng Hân Di đang dùng nắm đấm nhỏ đánh vào con búp bê vải trong tay
Đồng thời, miệng không ngừng mắng: "Đồ Trần Trạch chết bằm, Trần Trạch xấu xa không nhắn tin cho mình, ta đánh chết ngươi, đánh chết ngươi
Ba năm cấp ba, Trần Trạch hầu như sáng nào cũng nhắn tin cho cô vào khoảng bảy giờ, hỏi cô đã ăn sáng chưa, hễ cô nói chưa thì Trần Trạch sẽ lập tức mua bữa sáng mang tới cho cô
Từ lần trước bị mình cự tuyệt lời tỏ tình, anh ta đã không nhắn tin và mua bữa sáng cho mình nữa, vì đã quen với kiểu quan tâm thuốc cao da chó của Trần Trạch, đột nhiên không còn nữa, trong lòng cô cảm thấy vô cùng bứt rứt
Đến cả mỗi tối trước khi đi ngủ anh ta cũng không chúc mình ngủ ngon, càng đáng giận hơn là cô chủ động nhắn tin cho anh ta mà anh ta cũng không thèm trả lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, điện thoại vang lên tiếng thông báo tin nhắn, khóe môi cô mới hé một nụ cười: "Để coi mày còn làm cao, dám giở trò câu kéo, không nhịn được tìm tới ta rồi chứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mở tin nhắn ra xem, cô mới phát hiện là Trần Vĩ nhắn tới, nội dung là: Hân Di, anh mua hai vé xem phim, chúng ta cùng đi xem nhé, ngày mai có một bộ phim "Mận Bắc cây chi luyến" đang rất hot chiếu đó
Hoàng Hân Di nhắn lại hỏi anh ta: Anh trai cậu Trần Trạch có ở nhà không
Trần Vĩ: Anh ta bị ba tôi đuổi về Trần gia thôn rồi
Hoàng Hân Di: Phim cậu tìm người khác xem đi, ngày mai tôi bận rồi
"..
Ban ngày đi mua nhà cả một ngày, cũng có chút mệt mỏi, Trần Trạch về đến nhà liền ngủ ngay
Đến tận hai giờ rưỡi sáng, bị một hồi chuông điện thoại gấp rút đánh thức, anh mới ngồi dậy lầu bầu: "Ai vô đạo đức thế, nửa đêm gọi điện thoại, không có chút lương tâm nào
Anh mơ mơ màng màng cầm điện thoại trên đầu giường lên, gầm gừ: "Alo, ai đấy
Trong biệt thự, Trần Hữu Phú bị Trần Trạch gào lên làm đau cả tai, tuy bị hét khiến tâm tình không được tốt, nhưng hôm nay thắng đậm, hắn vui nên cũng không so đo với anh
"Là ta đây, chú Hữu Phú của con, Tiểu Trạch con đang làm gì đó
Nghe thấy là điện thoại của Trần Hữu Phú, thái độ của anh lập tức thay đổi 180 độ, "Là chú Hữu Phú ạ, cháu vừa bị điện thoại của chú đánh thức, cứ tưởng là thằng mập khốn kiếp nào cố tình trêu cháu, suýt nữa cháu chửi mẹ nó rồi
Trong biệt thự, khóe miệng Trần Hữu Phú giật giật, tức giận nói: "Tiểu Trạch, con đặt cược World Cup những 200 vạn cơ mà, số tiền lớn như vậy sao lại không quan tâm đến trận bóng vậy
Trần Trạch mặt dày nói: "Chú Hữu Phú à, mấy trăm vạn thì có gì mà phải để ý, cùng lắm thua thì kiếm lại thôi, trời đất bao la ngủ là trên hết
Đại gia Trần Hữu Phú vẫn khó kiềm được lòng, phấn khởi nói: "Tiểu Trạch, chúng ta trúng rồi, đội Hà Lan thật sự đã thắng 3-2 trước đội U-ru-goay rồi
Nghe thấy tin này Trần Trạch cũng không có nhiều cảm xúc, vì sự việc đã sớm nằm trong dự liệu của anh rồi
"Biết rồi chú Hữu Phú, chú còn việc gì nữa không, không có cháu ngủ đây
Đầu dây bên kia nói: "Này, tiểu tử kia, đây là mấy chục triệu chứ không phải mấy ngàn đồng đâu đấy, sao con còn ngủ được chứ
"Chú Hữu Phú à, làm người phải biết phóng tầm mắt ra, trúng thì trúng có gì mà phải ngạc nhiên, được rồi, cháu buồn ngủ quá rồi, có gì để mai nói tiếp
Nói xong liền cúp điện thoại, rồi ngay lập tức anh kích động ngồi dậy, nắm chặt nắm đấm hô to: "Trúng rồi, trúng rồi, phát tài
Tiếp đó, anh đi đi lại lại trong phòng, khi nãy còn giả bộ bình tĩnh trước mặt Trần Hữu Phú, bây giờ lại là một con người khác
Trong biệt thự, Trần Hữu Phú lẩm bẩm: Phóng tầm mắt ra, ta có nhỏ mọn lắm sao
Hay là thằng nhóc này giảo hoạt, một hai trăm vạn đối với người Quảng Thành cũng chỉ là một người nghèo, còn tài sản trên chục triệu thì tuyệt đối là rất ít người có...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.