Trọng Sinh, Kiếm Tiền Mới Là Chính Đạo

Chương 34: Mỹ nữ thổ lộ




Diệp Ái Quốc cúp điện thoại, lại cầm điện thoại di động lên tìm số điện thoại của chị gái gọi đi
Điện thoại rất nhanh kết nối "Alo, chị, con bé Tư Vũ này hình như đang yêu đương, nếu chị có thời gian thì đến xem nó một chút, nhỡ nó bị đàn ông xấu bắt cóc thì chị đừng có tìm em để nói lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong một trang viên biệt thự ở kinh thành, một người phụ nữ quý phái nói vào điện thoại: "Không thể nào, Tư Vũ lúc nào cũng kén chọn lắm, sao nó có thể tùy tiện tìm một người đàn ông để yêu đương được, thằng nhóc kia đẹp trai và giỏi giang lắm sao
"Chị, em chưa gặp mặt thằng nhóc đó, nhưng mà hôm nay nó đánh nhau ẩu đả bị đàn em của em bắt lên, Tư Vũ liền đến cầu xin em thả nó ra, cho nên em đoán nó với thằng nhóc đó đang yêu nhau
"Em trai, em phân tích có lý đấy, nó trước giờ chưa từng để ý tới đứa con trai nào như vậy, đợi chồng chị về nhà, chị bàn với ảnh xem phải giải quyết chuyện này thế nào, em giúp chị tìm người theo dõi bọn nó hai ngày, đừng để bọn nó đi quá giới hạn nam nữ
"Được
"


Trong không gian phòng thẩm vấn nhỏ hẹp, Trần Trạch cảm thấy toàn thân không thoải mái, hắn ghét cái nơi này
Đột nhiên, cửa phòng thẩm vấn mở ra, một viên cảnh sát nam tiến đến, tháo chiếc vòng bạc trên tay hắn: "Trần Trạch đồng chí, anh có thể đi rồi, có người bảo tôi nhắn với anh một câu, hi vọng anh tránh xa Vương Tư Vũ một chút, nếu không anh sẽ sớm gặp phiền phức đấy
Trần Trạch gật đầu không nói gì
Lúc trước hắn đã đoán Vương Tư Vũ có thể là con nhà giàu có, tuy cô ta tướng mạo bình thường nhưng cái khí chất cao quý trời sinh trên mặt, không phải loại con nhà giàu bình thường có được
Bây giờ hắn bị người ta cảnh cáo, Trần Trạch đoán Vương Tư Vũ có thể là con nhà quan chức
Trần Trạch cùng Đường Hạo Vũ một trước một sau đi ra cổng đồn công an, Vương Tư Vũ chạy đến đón: "Trần Trạch, anh không sao chứ, bọn họ có đánh anh không
Trần Trạch cười: "Không có, cảnh sát chỉ đơn giản lấy lời khai của tôi thôi
Đường Hạo Vũ đi tới, chỉ vào mặt sưng vù nói: "Mặt tôi bị thương thế này, mau bồi tiền thuốc men cho tôi
Hoàng Hân Di hùa theo: "Đúng đó, ít nhất phải bồi 1000 tệ tiền thuốc men
Trần Trạch nhún vai: "Anh cũng biết tôi nghèo lắm mà, xe tôi đi toàn là xe điện cũ thôi, không có tiền bồi cho anh," nói đoạn hắn thò tay vào túi quần lấy ra ba đồng xu: "Nếu các người không có tiền đi khám vết thương, thì đây tôi có ba đồng các người cầm mà dùng
Vương Tư Vũ ở bên cạnh muốn cười nhưng không dám
Đường Hạo Vũ tức giận nói: "Cho tôi ba đồng tiền thuốc men, anh coi tôi là ăn xin hả
Hoàng Hân Di ghé tai hắn thì thầm: "Hắn ta thật sự không có tiền, tôi nhớ hình như hắn ăn trộm một vạn tệ trong nhà, sau đó bị ba hắn đuổi ra khỏi nhà
Đường Hạo Vũ cười nhạo: "Đồ nghèo mạt rệp, một vạn tệ còn phải ăn trộm, cái loại trộm cắp như anh thì sao vào được Đại học Thâm Thành chứ
Trần Trạch dang hai tay ra: "Nghèo không phải là cái tội của tôi, anh có thể mở chiếc BMW chở tôi về Đại học Thâm Thành không
"Nằm mơ đi, đồ nhà quê
Nói xong, hắn mở chiếc BMW của mình rồi phóng đi
Vương Tư Vũ dắt xe đạp đến: "Trần Trạch, anh chở em về trường, em ngồi đằng trước
"Cũng được
Trần Trạch leo lên xe đạp, Vương Tư Vũ ngồi phía trước, một mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng bay vào mũi, rất dễ chịu, lúc này, hắn đã vứt chuyện bị người ta cảnh cáo ra sau đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân đạp mạnh, hắn bắt đầu đạp xe rời đi
Trên đường, Trần Trạch vừa đón gió vừa ngân nga khúc nhạc nhỏ thời hiện đại:
Xe đạp nhỏ bé hai bánh tròn, vừa vặn đủ chỗ hai người ngồi,
Em gái 17, 18 tuổi, anh trai 35, 36 à nha,
Em phía trước giữ tay lái, anh phía sau hồn bay loạn xạ





Vương Tư Vũ nghe thấy Trần Trạch hát khúc nhạc nhỏ, cười khúc khích, "Anh hát bài gì vậy, em chưa từng nghe qua, thú vị thật đấy
"Anh tự sáng tác thôi," Trần Trạch cười nói
Vương Tư Vũ lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô ở gần một người đàn ông như vậy, giờ phút này, tim cô như nai con chạy loạn, nảy tưng tưng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng rất đáng yêu
Một cơn gió mát thổi qua, cuốn theo mái tóc dài của cô, tóc dài chạm vào mặt Trần Trạch, ngứa ngáy
Hai người cứ thế đạp xe trên con đường rộng lớn, thu hút vô số ánh mắt
Trong một chiếc xe hơi cờ đỏ, trên ghế phụ lái, một bà vợ kéo vạt áo chồng: "Ông xã, hai người đi xe đạp kia, một nam một nữ đẹp như tranh vẽ, họ ân ái quá ha
Người phụ nữ nói với vẻ ngưỡng mộ
Ông chồng: "Họ là chân ái đó, cũng không biết có thể đi đến cuối con đường không, trên đường tình duyên va chạm là không tránh được
"


Trong văn phòng Cục trưởng Cục cảnh sát, Đội trưởng Diêu chào một tiếng: "Báo cáo, Cục trưởng, tôi đã cảnh cáo thằng nhóc đó rồi, nhưng hình như nó không để trong lòng, nó đang chở Vương Tư Vũ đi học bằng xe đạp
Diệp Ái Quốc ngẩng đầu nhìn hắn một cái, hỏi: "Thằng nhóc đó đẹp trai lắm hả
Có phải kiểu có tiền có gu không
"À...Cục trưởng, tôi thấy nó không giống có tiền, quần áo toàn hàng chợ thôi, dưới chân còn đi dép lào, tôi nghĩ nó chắc là một sinh viên nghèo, tướng mạo thì cũng rất được
"Anh lập tức phái một người hiệp cảnh đáng tin, đi theo dõi chúng nó cho tôi, nếu thằng nhóc vương bát đản đó dám dẫn cháu gái tôi đi khách sạn thuê phòng, thì bắt nó ngay lập tức cho tôi
"Vâng, Cục trưởng, tôi lập tức đi sắp xếp
"


Sau nửa tiếng đạp xe, hai người Trần Trạch đến quán cà phê Lam Nguyệt, vào thẳng trong quán, chọn một vị trí cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống, sau đó gọi hai ly cà phê, nhàn nhã thưởng thức
Vương Tư Vũ khẽ nhấp một ngụm cà phê, mở miệng nói: "Trần Trạch, anh mới năm nhất mà đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, công ty lại bận rộn như vậy, hai tiếng buổi trưa anh còn phải chạy tới công ty, em thấy như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc học của anh đó
"Đâu có cách nào..
tại vì công ty vừa mới khởi đầu, anh không đi thì không được, hướng phát triển của công ty không đi theo ý anh định, nếu mà sai đường thì mấy triệu tiền đầu tư của anh sẽ đổ xuống sông xuống biển
"Trần Trạch, sau này anh định tìm bạn gái như thế nào
Hắn thản nhiên nói: "Không xấu quá là được, thế nào cũng được, quan trọng là hợp mắt, chỉ cần trong mắt anh có cô ấy, trong mắt cô ấy có anh là đủ rồi
Vương Tư Vũ cẩn thận suy tư một lát, rồi nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi: "Vậy..
anh thấy em như thế nào
"




Một cô gái xinh đẹp cao quý thổ lộ với mình, Trần Trạch bỗng cảm thấy mình đang trên đỉnh cao của cuộc đời
Trong lòng hắn cũng rất thích mẫu con gái cao quý nhưng đặc biệt như Vương Tư Vũ, tính cách hoạt bát không giả tạo, đối xử với người chân thành, chính là mẫu bạn gái lý tưởng của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn dĩ đang muốn dốc hết sức để kiếm tiền, bỗng nhiên trong lòng hắn lại có chút buông lỏng, Giáo sư Tăng đã từng nói: Một người có công đức thâm hậu mới có được tình yêu
Lúc này, hắn cảm thấy mình chính là kiểu người công đức thâm hậu đó, vì tình yêu đã gõ cửa rồi, hắn chỉ cần mở cánh cửa này ra, mối tình này sẽ thuộc về Trần Trạch hắn
Thử hỏi ai lại không muốn có một câu chuyện tình yêu khó quên chứ, Trần Trạch cũng không phải ngoại lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.