Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời

Chương 419: - Cháu Rốt Cuộc Đã Bị Người Nào Lừa?







Trong giọng nói của La Thịnh Hành chứa đầy sự thất vọng
Niềm vui sướng trên gương mặt già nua của hắn cũng đã biến mất
Cháu gái gả cho người khác rồi, tâm cũng không hướng về nhà mình nữa
La Mỹ Lan nghe xong giọng điệu này thì lập tức giải thích:
"Không phải, không phải đâu ông nội
Cháu không có ý đó, chỉ là ngày mai ông sẽ gặp nguy hiểm ở bên phía Thải Hồng Kiều
Cho nên, ông không thể đi, đổi thời gian khác đi cũng được mà
Lông mày La Thịnh Hành nhăn lại:
"Nguy hiểm
Mỹ Lan, cháu rốt cuộc đã bị người nào lừa
Đừng nghe những người kia nói bậy, ông chỉ đi nói chuyện làm ăn mà thôi, có thể có nguy hiểm gì
La Mỹ Lan: ..
Nàng nóng nảy há hốc mồm, nhưng lại không biết nên thuyết phục ông nội như thế nào
Dù sao, nếu như người khác nói chuyện này với nàng, nàng cũng sẽ không tin
Nhưng mà không biết tại sao, nàng cảm thấy Cố Vãn Thanh và Lục Lập Hành rất đáng tin
"Ông nội…" Một hồi lâu sua, La Mỹ Lan mới gọi hai chữ:
"Cháu đừng nói nữa
Mỹ Lan, cháu đã năm sáu năm rồi không có về nhà
Nếu như cháu hôm nay gọi về chỉ để ngăn cản ông làm ăn vậy thì cúp đi
Nghe giọng điệu này, La Mỹ Lan bắt đầu lo lắng
Nàng biết, nếu như mình lại nói tiếp thì ông nội thật sự sẽ tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn không bằng đi thẳng về để ngăn cản hắn
"Vậy, cháu cúp trước đây
Ông nhớ nếu có thể không đi thì đừng đi..
Cháu ..
"Mỹ Lan
"Được, cháu không nói nữa, tạm biệt ông nội
Cúp điện thoại, khóe mắt La Mỹ Lan chứa đầy nước mắt
Trần Lộ mau chóng bước tới, lo lắng hỏi:
"Thế nào
Hi Hi và Nam Nam cũng đi lên phía trước, một trái một phải ôm lấy chân La Mỹ Lan:
"Mẹ đừng buồn, Hi Hi và Nam Nam ôm mẹ
Trông thấy bọn họ, La Mỹ Lan cuối cùng đành cố nén nước mắt
Nàng ngồi xổm xuống, ôm lấy bọn họ:
"Hi Hi, Nam Nam, chúng ta trở về thăm ông cố có được hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừm
Ông cố là gì
"Ông cố chính là ông nội của mẹ, đối với mẹ rất tốt rất tốt
"Giống như mẹ đối với Hi Hi và Nam Nam sao
"Đúng vậy, tốt giống như mẹ đối đối với Hi Hi và Nam Nam vậy
"Vậy được rồi, Hi Hi muốn đi thăm ông cố
"Nam Nam cũng muốn đi
Trong lúc nói chuyện, Trần Lộ đã cầm lấy hai bao hành lý đi ra:
"Mỹ Lan, xong rồi, chúng ta lên đường đi
"Ừm, Hi Hi, Nam Nam, đi vệ sinh xong đi
Đi xong thì chúng ta thì xuất phát
Bọn nhỏ thường sẽ đi vệ sinh nhiều hơn người lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vâng ạ
Hai đứa nhóc một trước một sau đi vào nhà vệ sinh
Trần Lộ thở dài, đi đến bên cạnh La Mỹ Lan
Hắn lấy giấy ra, nhẹ nhàng lau nước mắt cho La Mỹ Lan
"Mỹ Lan, đừng sợ
"Em sợ mấy người bọn họ vẫn còn trách anh
"Sẽ không, anh cũng cần phải đạt được sự công nhận của bọn họ
Đã qua nhiều năm như vậy rồi, đều do anh quá nhát gan, khiến em chịu ủy khuất
Trần Lộ đã nghĩ tới chuyện này vô số lần
Bản thân hắn mang con gái của người ta đến một huyện thành nhỏ
Tuy hắn không để cho nàng chịu khổ
Nhưng so với gia đình của La Mỹ Lan trước đó thì vẫn còn kém một chút
Hắn vẫn luôn không dám đi, và đã kéo dài chuyện này rất nhiều năm
Lần này, không thể kéo dài được nữa
"Ừm
La Mỹ Lan nhẹ gật đầu
Chỉ chốc lát sau, Hi Hi và Nam Nam đi ra
"Đi thôi cha mẹ
"Được, đi thôi
La Mỹ Lan nắm tay hai đứa nhóc, Trần Lộ xách hành lí đi ở phía sau
Bọn họ hướng đến nhà ga
Thời đại nà, huyện Song Thành còn chưa có đường sắt cao tốc và xe lửa
Xe lửa có thì cũng là cực chậm
Xuất phát vào giờ này, tới nơi thì trời cũng sắp sáng
Ngày mai, còn có thời gian một ngày để có thể ngăn cản ông nội
Tâm trạng của La Mỹ Lan cuối cùng cũng ổn định lại
..
Tỉnh thành
La Thịnh Hành cúp điện thoại xong, lại thở dài
Hắn vuốt vuốt mi tâm, để cho mình tỉnh táo lại
Quản gia Vương thấy thế thì lo lắng đi tới:
"Mỹ Lan không trở về sao
La Thịnh Hành lắc đầu, nhưng là không nói chuyện
Chú Vương cũng thở dài một hơi:
"Ai, tình khí của hai ông cháu các người đúng là, người này còn bướng bỉnh hơn người kia
Cha của Mỹ Lan cũng thế
Không hổ là người một nhà, mọi chuyện cứ nói thẳng ra không phải là tốt rồi sao, cần gì đến mức này chứ
La Thịnh Hành lắc đầu:
“Tôi cũng muốn nói ra, nhưng mà mỗi lần đều khống chế không nổi
"Hay là lại gọi điện thoại cho Mỹ Lan đi
Nàng đã sinh hai đứa nhóc rồi, lúc trước khi nàng sinh em bé, bác sĩ kia cũng là ngài sắp xếp qua
Còn có lúc Mỹ Lan kết hôn, tuy ngài ngoài miệng nói không muốn, nhưng cũng tìm người giúp một chút
Lão gia à, ngài cũng muốn gặp mặt cháu chắt của mình một chút mà đúng không
La Thịnh Hành nhẹ gật đầu: "Chờ chuyện lần này kết thúc rồi nói sau
"Ngài nói chuyện đàm phán ngày mai sao
"Ừm, ngày mai phải đi nói chuyện hợp tác với nhà máy vải vóc
Đây chính là Liễu Như Nhứ dẫn đường cho chúng ta
Nếu như có thể thành công thì chúng ta có thể tiết kiệm được 50% thành phẩm
Thị trường năm nay mà tốt thì lại tìm một số nhà thiết kế tốt, sẽ có thể kiếm lớn
Coi như là để lại một chút cho Mỹ Lan và ba Mỹ Lan sau khi tôi không còn nữa
"Lão gia ngài..
Ai ~ " Chú Vương thở dài lần nữa
Cho dù là lúc này, hắn vẫn suy nghĩ cho Mỹ Lan và Mỹ Lan
Cả đời này của lão gia tử đúng là không dễ dàng
"Ngài xem đi, là buổi tối ngày mai đúng không
Sao tôi luôn cảm thấy có chút không đúng
Bản thân Liễu Như Nhứ không phải cũng kinh doanh quần áo sao
Sao lại giúp chúng ta
"Nàng là một người tốt, bản thân mình tìm được đồ tốt nên muốn chia cho tôi cùng hưởng đôi chút
Lúc La Thịnh Hành nói đến Liễu Như Nhứ, giọng điệu mới tốt hơn một chút
Chú Vương muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra miệng
"Không còn sớm nữa, ngài nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì lại gọi tôi
"Ừm, đi đi
Chú Vương rời đi, La Thịnh Hành mở ngăn kéo ra, nhìn ảnh chụp bên trong một chút rồi nở nụ cười
"Chờ lần này kết thúc, mình sẽ về hưu, cũng nên giao trọng trách lại cho tiểu tử Lập Tân kia rồi
La Lập Tân, chính là con trai của La Thịnh Hành, ba của La Mỹ Lan
Hắn sớm đã không còn ở trong công ty Thịnh Hành nữa rồi
Trước đó bởi vì cãi nhau với La Thịnh Hành, trong cơn tức giận, hắn đã tự lập môn hộ, sáng lập nên công ty quần áo và trang sức Lập Tân
Nhiều năm như vậy, tuy Quần áo và trang sức Lập Tân không bị lỗ vốn, nhưng cũng không kiếm lời được bao nhiêu
La Lập Tân đã thề, mình không kiếm được tiền thì sẽ không trở lại
Cho nên, ngoại trừ lần La Mỹ Lan rời nhà kia, hắn cũng rất lâu rồi không có trở lại
Chú Vương vừa đi
La gia chỉ còn lại một mình La Thịnh Hành
La Thịnh Hành đi vào phòng, tắt đèn, ôm lấy ảnh chụp trong tay rồi ngủ
Gần đây, cũng chỉ có người trên tấm ảnh là khiến cho hắn an tâm
..
Chú Vương đi ra ngoài, luôn cảm thấy chuyện có chút không đúng
Hắn nghĩ một chút, vẫn là không nhìn được, trở về bấm một số điện thoại
Đầu bên kia điện thoại là giọng nói của một người đàn ông trung niên:
"A lô
Chú Vương
"Là tôi, thiếu gia, lão gia tử gần đây không được bình thường cho lắm
"Chú Vương, chú không cần gọi tôi là thiếu gia
Tôi cũng già rồi, gọi tôi Lập Tân à được, bên phía cha tôi kia thế nào
"Ai, tôi cũng không biết nói thế nào, tôi luôn cảm thấy lão gia tử gần đây qua lại có chút gần với người phụ nữ Liễu Như Nhứ kia…"
------
Dịch: MBMH Translate


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.