Hai người cùng chuyển hướng ra thao trường, ở phía đằng xa, ánh mặt trời đỏ ối lấp ló trên núi cao chiếu tới, nắng chiều đã chẳng còn mấy nhiệt độ nữa, gió từ núi thổi qua hồ nước thậm chí mang chút mát lạnh
Có ít học sinh chưa về, tụ tập đá bóng, thi thoảng nghe tiếng bóng "bốp" một cái, cùng tiếng hò hét tranh bóng đầy sinh lực
Hồi ức sơ trung của Trình Nhiên cực kỳ ít ỏi, vì lúc đó thực sự cuộc sống rất ngột ngạt
Ở nhà cha mẹ cãi nhau, đến trường học cũng chẳng vào, lại cũng là lúc Dương Hạ cũng dần lạnh nhạt với y và Du Hiểu, thế nên chẳng có gì vui vẻ hết
Còn giờ đây, từng giây phút ở trường trở nên đầy thú vị
Hai ngày nữa là nghỉ rồi, sau đó một tuần sẽ là trung khảo rồi tốt nghiệp
Dù có cố níu kéo thế nào, tất cả vẫn từng bước tới gần, Trình Nhiên bỗng dưng cũng có chút buồn mang mác
Hoài niệm mấy tuần ngắn ngủi vừa rồi, hoài niệm thứ rất bình thường mỗi sáng đúng giờ lên lớp, hoài niệm tấm ván ngăn cách tường văn hóa, cũng hoài niệm cảnh đi bộ thế này
Quãng thời gian này không còn bao giờ quay trở lại nữa, dù trải qua một lần rồi, Trình Nhiên vẫn thấy tiếc nuối, vẫn tham lam muốn hưởng thụ thêm
Hai người đi lên khán đài xây bằng xi măng, đứng trên đó nhìn xuống, Khương Hồng Thược mặc áo sơ mi trắng, dưới ánh mặt trời, như bông hoa thược dược đang nở
“ Im ắng thế, nhận được thư tình cảm giác thế nào?”
“ Hả
“ Trình Nhiên bị giọng nói của Khương Hồng Thược cắt ngang suy nghĩ, tâm tình thế nào à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ người nhận đống thư tình như bạn chưa biết sao
Trình Nhiên ngẫm lại cảm xúc lúc ấy: “ Mừng thầm.”
Khương Hồng Thược tủm tỉm cười: “ Thật thà đấy.”
“ Ừm, chuyện kia, cha bạn không làm khó bạn chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Trình Nhiên nhớ lại thái độ bất thiện của Lý Tĩnh Bình ngày hôm đó với mình, sợ ông ta về sẽ mắng Khương Hồng Thược
“ Không, sao lại làm khó mình, không phải cậu làm à, mình đẩy hết cho cậu rồi, cho nên cha mình bây giờ rất giận cậu.”
Oa, đẩy hết tội cho mình luôn
Cô em, cô cơ trí thật đấy, hôm đó là ai sống chết đòi đi theo, còn lấy việc không cho mượn di động ra uy hiếp tôi đây
Đang lúc Trình Nhiên sắn tay áo lên định lý luận cho rõ ràng chuyện này thì Khương Hồng Thược cười khúc khích nhảy ra sau, chỉ bức thư: “ Này, người ta nói gì, không xem à, không phải là bảo mai cậu phải trả lời sao, mau lên, nghĩ xem có nên tiếp nhận ý tốt của người ta không?”
Nha đầu thích nghe trộm này, quả nhiên là nghe thấy hết rồi
Trinh Nhiên nhìn lá thư trong tay, lại nhìn Khương Hồng Thược đã quay mặt sang bên, làm bộ chuyện của cậu tôi không thềm can dự, cô ngồi trên khán đài xi măng, khoe ra đôi chân dài trong chiếc quần jean lam, hai châm khép lại, bờ mông kia còn chưa tròn trịa được như cô gái trưởng thành, song càng có phong vị của thiếu nữ thanh xuân, tràn trề sức sống…
Mái tóc buộc lại thành bím đuôi ngựa thoải mái, gò má hơi bầu bầu trơn mịn, nhìn cảm tưởng như búng ra nước, khuôn mặt thanh thuần ngây thơ … môi trên lúc nào cũng hơi vểnh lên, bương bỉnh mà đáng yêu
“ Này, hay là bạn xem giúp mình đi.”
“ Thế không hay đâu
“ Khương Hồng Thược xua tay, nhưng vẻ mặt thì háo hức lắm
“ Mình ủy thác bạn mà, có vấn đề về đạo đức cứ đẩy lên người mình.”
Trình Nhiên còn chưa nói dứt lời thì tay đã trống không rồi, phong thư đã bị Khương Hồng Thược dùng hai ngón tay kẹp lấy, động tác dứt khoát gọn gàng, làm gì có tí ngại ngần nào
Nhìn cô mở thư một cách thuần thục, vằn đen hiện lên mặt Trình Nhiên, vừa rồi còn nói là không hay cơ mà, giờ đã mở thư thoăn thoắt như vậy rồi
Nha đầu xấu bụng, chỉ muốn đẩy phần sai trái cho người khác, bảo sao dám tự nhận cả đời làm người tốt
“ Ừm, ý tứ đại khái là có một cô gái tên Đỗ Vũ Đình rất thích báo tường cậu vẽ dưới sự giúp đỡ của mình, đồng thời cảm thụ được trái tim tan vỡ của cậu ở hội diễn văn nghệ khi biểu lộ bị từ chối ..
Vì thế muốn thành bạn với cậu .
Xì, đây chỉ là suy nghĩ nông cạn của cô gái bị hào quang nhất thời che mắt, đại khái cô ấy sẽ nhanh chóng ý thức được mình viết lá thứ này là sai lầm cỡ nào ..
“ Khương Hồng Thược không những đọc mà còn say sưa bình phẩm
“ Đưa đây, đưa trả đây ...” Trình Nhiên thấy mình thật sai lầm
Khương Hồng Thược cười dài trả thư lại: “ Cậu đau đầu rồi, Đỗ Vũ Đình khá đấy, xinh xắn nhu mì ..
Nói thế nào nhỉ, là loại hình mà con trai các cậu rất giang tay ôm vào lòng che chở đấy.”
Trình Nhiên gật gù: “ Hay là mình tranh thủ những ngày cuối cùng này, làm một cuộc ái tình trung học ..
Ái
“
Một cuốn vở ném vào đầu Trình Nhiên
Khương Hồng Thược tay chống hông, mày nhướng lên: “ Sắp trung khảo rồi, tập trung vào ôn tập đi, đừng có suy nghĩ bậy bạ.”
“ Mình nói đùa thôi mà
“ Trình Nhiên xoa cục u trên đầu
“ Mình biết cậu chỉ nói đùa thôi.”
“ Vậy thì tại sao còn ném mình?”
“ Vừa rồi chỉ muốn đánh cậu.”
Lý do như thế thì Trình Nhiên còn nói gì được nữa đây, lệ chảy thành hàng luôn rồi
Cô gái này và mẹ y giống hệt nhau, vĩnh viễn không thể nói lý được, nhặt cuốn vở Khương Hồng Thược dùng ném mình lên: “ Danh sách gì thế này?”
“ Danh sách thành tích của toàn khối năm thứ ba, thành tích các môn của cậu ..
“Khương Hồng Thược dừng lại một chút, giọng vừa thương xót lại nghiêm túc: “ Không hề lạc quan, nói một cách nghiêm khắc hơn thì là rất tệ ..
Thành tích này đừng nói là thi được vào hệ cao trung Nhất Trung, ngay cả Nhị Trung có thi vào được hay không cũng chẳng biết.”
Vẻ mặt gì thế ả
Đừng nhìn người ta với ánh mắt bi ai như thế chứ, hoài nghi IQ của tôi lệch trục à
Mà trách sao được người ta, mặc dù rất nhiều biểu hiện của Trình Nhiên trong mắt Khương Hồng Thược rất đáng khen, nhưng mà thành tích là con số lạnh lùng
Đoán chừng bản thân cô khi biết thành tích của Trình Nhiên cũng rất sốc
“ Thứ khác không nói, hôm đó ở nhà Liễu Anh, không phải chơi nối từ tiếng Anh tốt lắm sao ..
Sao thành tích tiếng Anh của cậu lại kém thế?”
“ Không phải khi đó mình giải thích rồi sao, lừa vặn ôn từ vựng tới A, B, C cho nên mới có thể cùng bạn chiến đấu lâu như thế.”
Khương Hồng Thược nhìn Trình Nhiên chằm chằm: “ Cậu nói thật đấy chứ?”
Không biết vì sao Trình Nhiên rất muốn biết phản ứng của cô khi phát hiện ra mình không phải là học sinh ưu tú như cô nghĩ, vì thế y gật đầu: “ Thật ..
Thật ra thành tích của mình kém lắm, học không vào.”
Khương Hồng Thược đưa tay ra, xoa đầu Trình Nhiên như đang nựng con chó con mèo bị bỏ rơi đầu đường: “ Thật là đáng thương ..
Không phải mình kỳ thị cậu đâu, nhưng không đủ thông minh thì phải dùng cần cù bù lại thôi.”
Trình Nhiên thấy mình ngu thật rồi, y muốn chửi bậy, y rất muốn chửi bậy .
Khương Hồng Thược lấy cái cặp của mình, sau đó mở ra, lần lượt lấy một chồng sách vở, mỗi cuốn đều giữ gìn hết sức cẩn thận, giấy bọc còn mới nguyên, nhãn vở viết nắn nót đẹp đẽ ..
Thực sự là chữ cũng như người
“ Cái gì thế?”
“ Đây là vờ ghi chép của mình, tiếng Anh này, số học này, ngữ văn này, vật lý này, cuốn hóa học đâu rồi nhỉ ..
Tí quên vừa rồi dùng để ném cậu ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tóm lại là những nội dung chính dễ hiểu mà mình tổng kết được, cậu về xem lần lượt, nếu có chỗ nào không hiểu thì gọi điện thoại cho mình, hoặc là tới tìm mình, mình giảng cho
Mình nghĩ ít nhiều có thể giúp được cậu.”
Trình Nhiên lật xem những cuốn vở ghi chép đó, rất dài, được phân chia rõ ràng từng mục một, dễ tra duyệt
Thế này có tính là lén lút nhét bí kíp cho mình không đây, Trình Nhiên có chút ngỡ ngàng hỏi: “ .
Nếu đưa những cuốn vở này cho mình thì bạn phải làm sao
Hơn nữa nhiều như thế, thời gian lại ít, liệu có giúp gì được mình không?”
“ Mình thì không sao đâu, còn với cậu tất nhiên sẽ giúp được nhiều đấy, có vài thứ giáo viên sẽ không giải thích đơn giản dễ hiểu như vậy, mấy ngày trước mình thử dùng phương thức lý giải của bản thân viết vào vở, có lẽ ở góc độ của học sinh, có thể giúp cậu dễ hiểu hơn
Cậu bị tụt lại rất xa, nhưng đó là chỗ tốt, ôn lại sẽ nhanh, khi kiến thức nền tảng được củng cố rồi, nhiều thứ cậu sự hiểu ra.” Khương Hồng Thược nói chuyện hết sức nhỏ nhẹ, đầu hơi nghiêng sang nhìn Trình Nhiên, vài ngọn tóc nghịch ngợm bị gió thổi liên tục phất lên mặt cô: “ Mình đoán có lẽ nhiều người nói với cậu là thời gian không kịp nữa, kỳ thực họ sai rồi, vẫn còn kịp, chỉ cần cậu đừng từ bỏ
Trình Nhiên, cậu sẽ không từ bỏ chứ?”
Tại sao những lời nói của một cô gái mười mấy tuổi đầu lại có thể khiến một người trưởng thành trùng sinh như mình thấy cay cay khóe mắt như vậy chứ
Này, cô bạn, đừng có đáng yêu như vậy
Có người sẽ động lòng đấy.