Trùng Nhiên

Chương 84: Cuộc đời chẳng lúc nào thiếu chông gai ! (2)




Đèn trong nhà vì dùng đã lâu nên bị bên ngoài bị ô-xy hóa, ánh sáng phát ra có chút héo hắt
Tổ công tác tỉnh đi rồi, sĩ khí ban kỹ thuật xuống rất thấp, Trình Phi Dương đầy một bụng ấm ức không biết tỏ cùng ai đành về nhà than phiền với vợ, giải tỏa áp lực
Bên trong có lang, bên ngoài có sói, Trình Phi Dương bị áp lực hai phía đè lên vai
Có câu giang hồ hiểm ác, nửa đời người Trình Phi Dương không làm lính thì miệt mài trong phòng kỹ thuật, nói tới âm mưu quỷ kế, thủ đoạn dơ bẩn, làm sao so được với loại người đã bỏ hết liêm sỉ như Triệu Bình Truyền
Càng không nói tới loại lọc lõi thương trường như Tôn Trác Phú
Với đám người kia, trên thương trường chỉ có sói và cừu, mà công ty Hoa Thông còn ít giá trị cùng Trình Phi Dương chính là cừu, chúng muốn gặm tới xương
Triệu Bình Truyền thời gian trước vì liên quan tới vụ trộm kỹ thuật không thành, tới đơn vị phải cụp đuôi xuống để sống, giờ hắn bất chấp rồi, chỉ nhăm nhăm phá đám, không đếm xỉa tới thể diện mặt mũi gì nên lại bắt đầu vênh váo
Đủ loại phiền phức khiến cao tầng công ty vốn ủng hộ Trình Phi Dương bắt đầu dao động, giám đốc chi nhánh Tống Hoa có được tin, phía tổng công ty đã có an bài khác cho ông ta rồi, thế nên ủng hộ Trình Phi Dương không được mạnh mẽ nữa
Trình Phi Dương vẫn tới đơn vị đúng giờ
Đi qua chỗ làm của cấp dưới, ai nấy đều có vẻ uể oải, không tập trung vào công việc, tất cả đều chung một mối lo, cải tổ thất bại rồi, công sức trôi theo dòng nước, vợ con lấy gì mà sống đây
Trước kia còn cắn răng vì tương lai tươi sáng, họ tin năng lực Trình Phi Dương có thể ngăn cơn sóng dữ, giờ hi vọng đã xa vời
Trình Phi Dương chẳng biết làm sao, cổ vũ à, thôi đi, lời nói suông bây giờ chỉ như xát thêm muối vào vết thương mà thôi
Cơm, áo, gạo, tiền mới là thứ thiết thực nhất, thời đại con người sống bằng tinh thần ý chí, bằng vài câu khẩu hiệu, bằng lý tưởng qua lâu rồi, tới thời đại vật chất rồi
Trình Phi Dương về văn phòng, nhất thời cũng không có tâm trạng làm việc, ích gì chứ, nếu có hoàn thiện Phục Long thì e để người khác hưởng thôi, việc gì phải nỗ lực nữa
E đó là tiếng lòng của đại đa số mọi người
Có người tới, đó là Vương Tân Dân của phòng kiểm nghiệm, là đồng nghiệp lâu năm của Trình Phi Dương, không thân thiết mấy, thuộc kiểu quan hệ đồng nghiệp thông thường, gặp nhau chảo hỏi vài câu là hết
Vương Tân Dân nói: “ Lão Trình này, tôi vừa đi qua văn phòng của đám Liễu Quân đấy, nghe nói là hôm nay tra điểm trung khảo, sáng nay đường dây nóng tra điểm còn chưa thông, máy bận suốt ..
Vừa mới rồi có người gọi được, là Trương Minh Vinh, con trai hắn Trương Lâm chỉ có 467 điểm thôi, làm hắn suýt đập luôn cả điện thoại
Tổng điểm những 750 mà chỉ được điểm đó ..
Lần này đóng học phí cao thảm luôn rồi ..


Trình Phi Dương hoảng hốt, lúc sáng sớm hắn còn nhắc mình chuyện này, kết quả tới công ty, gặp đủ chuyện phiền lòng mà quên mất
Hôm nay là ngày tra điểm trung khảo qua điện thoại
Nghĩ tới đó, sự nghiệp tiền đồ của mình chẳng còn quan trọng nữa
Người ta nói, con cái chính là sự nối tiếp của sinh mệnh bản thân, ai bảo cứ có sự nghiệp lớn mới là thành tựu, kỳ thực cả đời an tâm dạy con trưởng thành, đi vào quỹ tích cuộc đời, đó là thành tựu lớn
Bát cơm sắt không còn, vậy thì đi làm công, cũng phải nuôi con ăn học đáng hoàng
Trình Phi Dương nhấc điện thoại lên
Trong lòng bỗng có chút sợ hãi
Từ Lan là tài vụ của nhà hàng quốc doanh Sơn Hải, người Sơn Hải chỉ năm năm trước thôi, không ai không biết tới nơi này
Đây chính là nơi chuyên tổ chức các loại hội nghị, nghi lễ đón tiếp của chính phủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi ấy à, người Sơn Hải mà có thể tổ chức tiệc kết hôn ở đây là oách lắm
Nơi này là tiêu chí của một thời đại, ngưng kết rất nhiều ký ức của người Sơn Hải
Khi Trình Nhiên còn nhỏ, cô thường đưa con đi làm cùng, tới tỉnh học tập, hoặc đi nghỉ mát, cô cũng dẫn Trình Nhiên theo, khi đó cô bận việc, Trình Nhiên chơi thoải mái, cả cái nhà hàng này, từ tầng 1 tới tầng 5, chả có ngóc ngách nào mà Trình Nhiên chưa từng thử chui vào
Lúc đó nhà hàng Sơn Hải là đơn vị đầu tiên lắp thang máy, đây là thứ cực kỳ mới mẻ, Trình Nhiên cứ suốt ngày bấm thang máy đi lên đi xuống, ai vào cũng tích cực hỏi lên tầng mấy, sau đó bấm số, làm người ta cứ tưởng Trình Nhiên là thằng bé được nhà hàng thuê làm điều khiển thang máy
Cơm nước ở nhà hàng rất ngon, lúc nào cũng có nơi đặt tiệc, khách ăn không hết liền thành phúc lợi của nhân viên, Từ Lan giỏi chế đồ ăn thừa cũng nhờ đó mà ra
Ăn thừa là người khác thôi, chứ còn Trình Nhiên ấy à, trực tiếp mò xuống bếp, dựa vào cái bộ dạng đáng yêu, cái miệng chú chú dì dì ngọt xớt, khách chưa ăn đã ăn tới mồm đầy mỡ rồi, nào là hải sản, nào là đùi cừu thảo nguyên ..
Tóm lại chưa có món gì là Trình Nhiên chưa ăn
Vì thế mà mỗi khi thấy Trình Nhiên tới, đồng nghiệp của Từ Lan lại trêu :" Tiểu Trình lại tới cải thiện cơm nước rồi, nhưng mà sao cháu ăn nhiều mà vẫn gầy thế
Có phải ở nhà bị cha mẹ ngược đãi, bình thường không cho ăn không
Trình Nhiên vì miếng ăn mà gật đầu cái rụp, Từ Lan xấu hổ không biết để đâu cho hết, còn mọi người cười chảy nước mắt
Khi đó nhà hàng làm ăn tốt lắm, nào lương nào thưởng, rồi đủ các loại đãi ngộ, ai ai cũng tốt bụng, mọi người sống như đại gia đình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Nhiên thì ai ai cũng thích, có thể nói toàn bộ nhân viên nhìn y lớn lên, người thích cũng có, người nhìn thấy đã đau đầu cũng không phải ít
Đó là chuyện quá khứ rồi, bây giờ nhà hàng khách sạn đang mọc lên từng ngày, nhà hàng Sơn Hải làm ăn ngày một kém, giờ cao điểm nhất đầy 70 – 80% khách là giỏi, biên chế giảm liên tục, tinh thần làm việc mọi người cũng kém
Từ Lan tới văn phòng cứ xem giờ suốt, 9 giờ sáng nay sẽ công bố điểm thi, cô gọi điện thoại không biết bao lần, vẫn không thông
Hôm nay nhà hàng có người đặt tiệc, giám đốc bộ phận ẩm thực Vương Kiều gọi Từ Lan tới giúp, nhà hàng vừa tinh giảm một nhóm nhân viên phục vụ, lúc bận một cái là một người kiêm mấy việc, huống hồ quan hệ giữa Vương Kiều và Từ Lan rất tốt, liền rời văn phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bận bịu xong thì đã 11 giờ rồi, Từ Lan vừa xoa vai vừa rời khu nhà ăn, lên tầng hai của tổng giám đốc và bộ phận tài vụ, từ xa đã nghe thấy giọng chua như dấm của Viên Xuân: “ Úi chao, tổng giám đốc, anh xem Điền Điền nhà anh hôm nay chuyên môn tới thăm cha này ..
Cho nên mới nói, con gái như cái áo ấm, còn thằng Viên Lỗi nhà tôi, từ lúc nghỉ là biệt dạng, tìm chẳng thấy ..
Biết hôm nay Điền Điền tới thì tôi bảo Viên Lỗi rồi, thành tích Điền Điền tốt như thế, nó phải học tập mới đúng, suốt ngày đi chơi game thôi ...”

Đi vào hành lang, Từ Lan từ xa đã thấy đồng nghiệp Viên Xuân, tổng giám đốc Đồng Bằng, con gái Đồng Điền
Viên Xuân làm kế toán, con người cũng rất tính toán, vừa rồi Vương Kiều tới tìm người giúp thì Viên Xuân ra ngoài, nhưng Từ Lan biết thừa, vì trò này Viên Xuân làm nhiều lần lắm rồi ..
Theo lời cô ta thì, cô ta được mời tới làm sổ sách, không phải nha hoàn đi bưng bê phục vụ người ta
Tổng giám đốc Đồng Bằng là người rất thân thiện, cao ráo, người đơn vị đều gọi ông ta là "Đồng soái ca", ông ta đúng là rất phong độ, sinh ra được cô con gái Đồng Điền, thanh thuần xinh xắn, ai nhìn cũng có thiện cảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.