Trùng Nhiên

Chương 90: Tới nhà tạ ơn.




Chiếc xe đen chạy đều đều trên đường, ánh sáng đủ màu đan xen nhau ngoài cửa sổ chiếu vào, Tạ Hậu Minh ngồi ở ghế sau, bên cạnh là vợ và con trai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phía trước là lái xe mới mà đơn vị an bài, trước kia là lính lái xe đi tuyến Xuyên Tạng, ngồi ở ghế phụ lái là trưởng ban bảo vệ Lão Hứa, Lão Hứa có giấy phép dùng súng
Từ sau sự kiện lần trước, mỗi lần Tạ Hậu Minh ra ngoài, an toàn được thăng cấp lên rất nhiều
Chuyện kia đã qua mười mấy ngày rồi, lúc mới được cứu về, Tạ Hậu Minh cả ngày chùm chăn co ro trên giường
Ông ta bị bịt mắt suốt ba ngày, sản sinh sợ hãi cực lớn với bóng tối, đêm cũng phải bật đèn sáng choang
Ngủ cũng không dám ngủ, nhắm mắt lại một cái là lại cảm giác mình ở trong bóng tối bị người ta đấm đá, thế là toàn thân toát mồ hôi ngồi dậy
Tạ Phi Bạch tính cách thay đổi rất nhiều, cả ngày không đi đâu cả, ngồi bên cạnh giường cùng cha, bởi vì nếu không có người ở bên cạnh, Tạ Hậu Minh sẽ vô cùng hoảng loạn
Tới ngày hôm nay thương tích trên người Tạ Hậu Minh đã lành tới sáu bảy phần, trừ gương mặt hốc hác bơ phờ ra, không còn nhìn dấu vết tra tấn nữa, nhưng ám ảnh tâm lý, e cả đời khó khắc phục
Tạ Hậu Minh luôn cho rằng mình là người vô cùng cương nghị, trước nay ở thương trường không biết sợ … Vậy mà lúc này, tâm lý yếu ớt hơn đứa trẻ lên ba, không phải người trải qua sự tuyệt vọng tuyệt đối đó, sẽ không hiểu trên thế giới còn tồn tại những thứ ác ma đáng sợ thế nào
Được chuyên gia tâm lý liên tục dẫn dắt, lại không nỡ nhìn vợ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, không muốn đánh mất hình tượng cao lớn trong lòng con trai, sự cương nghị trong nội tâm giúp Tạ Hậu Minh phá vỡ lớp vỏ bọc bên ngoài, ông ta rốt cuộc cũng đứng lên đường, mỗi ngày ra ngoài hoạt động một ít
Lúc này tổ chuyên an mới thận trọng tiếp cận, Tạ Hậu Minh còn tỏ ra mạnh mẽ hơn họ nghĩ, muốn xem cả vụ án trước kia của Lão Ngưu Lưu Chí Cường, muốn biết tội ác mà chúng đã thực hiện
Ông ta đã xem bức ảnh bộ xương sót lại trong lò, mà người đó, rất có khả năng bị thiêu sống
Còn cả một bức ảnh nạn nhân bị giam vào lồng dìm xuống nước, vì thời gian đã lâu, thi thể xà phòng hóa nghiêm trọng, co rút lại tựa như đứa bé, không nhìn ra dạng người
Mỗi hình ảnh đó cấp thêm lửa giận, để ông ta không cho phép mình yếu đuối, không cho phép chịu thua
Ông là nhân chứng sống duy nhất, chỉ có ông mới đẩy chúng xuống địa ngục, nơi chúng xứng đáng thuộc về
Đến người tổ chuyên án cũng phải thán phục Tạ Hậu Minh
Xe đi vào một tiểu khu không có gì đặc biệt, tường bao gạch, cánh cổng sắt, xe đỗ lại dưới tòa nhà sáu tầng vuông vức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Hứa quay đầu lại nói:

- Tổng giám đốc, chúng ta tới rồi
Tạ Hậu Minh thu lại tâm tư, ngẩng đầu nhìn từng ô cửa sổ sáng ánh đèn ở tiểu khu Hoa Thông, ông ta tới đây tìm ân nhân của đời mình
Ngôi nhà đó trên tường không có bức tranh họa đắt tiền, trần nhà chẳng có đèn treo, đồ gia dụng bằng gỗ, đại bộ phận cho thấy dấu vết tháng năm, nhà chẳng rộng
Một gia đình ba người vừa vặn, không giàu có gì cũng chẳng tới mức thiếu thốn, bình thường tới không thể bình thường hơn
Cửa mở ra, Tạ Hậu Minh nhìn thấy Trình Nhiên đứng bên cạnh Từ Lan, còn chưa ai kịp nói gì, ông ta đã đứng thật thẳng, cúi gập người chín mươi độ vô cùng chân thành
Trình Phi Dương và Từ Lan sửng sốt, cả đời họ chưa bao giờ nhận một đại lễ như thế
Không khí có phần lúng túng, may Từ Lan là người khéo ứng xử, đi tới nhiệt tình nắm tay Trương Vi: “ Chị dâu, sao cứ đứng thế, mọi người ngồi đi, con chị còn cùng trường với Trình Nhiên nhà em mà.”

Trình Phi Dương lần đầu đối diện với trường hợp thế này, có chút gò bó, chỉ biết nói: “ Mời vào, mời vào.”

Tạ Hậu Minh đứng thẳng lên, nhìn Trình Nhiên không chớp, trang trọng nói: “ Ơn cứu mạng như ơn tái tạo, Tạ Hậu Minh cả đời ghi nhớ trong lòng không dám quên.”

Cả nhà Tạ Hậu Minh trước khi tới đây đã gọi điện thoại liên hệ, tới lúc đó Trình Phi Dương với Từ Lan mới biết được ngày hôm đó con trai mình đã làm gì
Trong nhà thiếu chút nữa nổ tung, Từ Lan sợ hết hồn, cho rằng con trai mình "nghĩ quẩn" rồi, "hiểu chuyện" quá mức rồi, nên muốn làm chuyện lớn
Cô phải một phen nắm tay con làm một buổi phụ đạo tâm lý, nói nhà mình tuy có khó khăn, nhưng mà không có gì to tát, so với nhiều gia đình công nhân bình thường đã là khấm khá rồi, cha mẹ không cần con làm gì cả, chuyên tâm vào học tập thôi
Trình Phi Dương thì gọi điện cho Trình Bân hỏi đi hỏi lại, xác thực con trai mình đúng là gặp phải băng nhóm bắt cóc giết người đang làm rúng động thành phố Sơn Hải
Dù Trình Bân đã hết sức trấn an chuyện này được thành phố đưa vào diện bảo mật cao, người ngoài không thể biết được, Trình Phi Dương vẫn lo lắng không thôi, thậm chí còn tính tới cả chuyện chuyển nhà đi nơi khác sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là những kẻ giết người không ghê tay, ai mà biết được có kẻ nào lọt lưới đang lảng vảng ngoài kia hay không
Nếu chẳng phải vừa rồi Trình Nhiên thi có thành tích tốt như thế thì chẳng được Từ Lan khuyên nhủ thấm thía đâu, sớm vác gậy đuổi thằng con ngu ngốc chạy khắp khu tập thể rồi
Vốn hai vợ chồng muốn dính dáng gì tới chuyện này hết, không cần khen thưởng gì cả, không cần ai báo đáp, nhưng Tạ Hậu Minh là ai, là nhân vật điều hành Hoa Cốc, nhất cử nhất động có thể ánh hưởng kinh tế Sơn Hải ..
Người ta vô cùng chân thành muốn tới nhà bái phỏng, làm sao từ chối được
Thế nên sau bữa cơm hôm nay mới có cuộc gặp mặt này
Cái cúi mình tạ ơn này, là sự cám ơn cho sinh mệnh của Tạ Hậu Minh, là cho vợ con ông ta ở bên, cho cái gia đình vẫn còn tồn tại này
Lúc này cha mẹ không tiện nói, Trình Nhiên mới lên tiếng:” Bác Tạ nặng lời rồi, hôm nay thấy chú khỏe mạnh đứng ở đây là cháu vui mừng rồi, bác Tạ đúng là người mạnh mẽ.”

“ Cháu đúng là đứa bé có lòng ..
Kỳ thực cũng may, bác là người qua sóng gió rồi, có chút kinh nghiệm ..
Chỉ là chuyện xảy ra quá đột ngột, Lão Trịnh không may mắn ..
Thôi, không nhắc tới nữa, sống là tốt rồi ...”

Tạ Hậu Minh nhìn thấy Trình Nhiên vóc dáng gầy gò mỏng manh, thấp hơn con trai ông ta nửa cái đầu, không khỏi liên tưởng ra cảnh chính chàng trai đó trong đêm tối la hét "Bán khoai lang đây!"
Đó là cảnh tượng thế nào
Khi đó ông ta không nhìn thấy rõ lắm, nhưng mà lại nghe càng rõ ràng, một học sinh sơ trung dám đối diện với đám ác đồ cứu người mà không sợ
Vậy ông ta giờ phải sợ gì
Chúng không chết thì cũng bị tống vào tù rồi
Thật kém cỏi, thật hổ thẹn, mình còn nằm trên giường tới gần một tuần
Không bằng đứa bé
Tạ Hậu Minh nghĩ thế, lòng nóng lên, như được tiếp thêm sức mạnh, đi tới, một tay đặt lên vai Trình Nhiên, tay còn lại nắm chặt tay y: “ Cám ơn cháu, lần nữa cám ơn cháu.”

Cha con nhà này đều cao lớn hơn người, Trình Nhiên bị bóp đau lệch mặt vẫn phải gượng cười, không hiểu sao Tạ Hậu Minh bỗng nhiên kích động như thế
“ Nào, nào, mọi người ngồi đi ..
Anh chị ăn cơm chưa ..
Ăn rồi à
Vậy cũng không sao, tôi chuẩn bị ít món ăn, ăn thêm ít, uống vài chén ...” Nãy giờ cả hai nhà vẫn còn đứng ngoài hành lang, Trình Phi Dương vội vàng mời vào nhà ăn, cứ đứng nhìn nhau thế này ngại lắm, thôi thì uống chút rượu, rượu vào là cái gì cũng hóa giải được hết
Phòng ăn ở ngay gần bếp, bình thường ba người vẫn rộng rãi, giờ thành sáu người, đâm ra hơi chật chội, Tạ Hậu Minh liên tục nói không sao
“ Chuyện là thế này ..
“ Vừa mới ngồi xuống, Tạ Hậu Minh bảo vợ đưa cho cặp tài liệu, mở ra lấy ít văn kiện đặt lên bàn: “ Chú Trình này, đây là thiếu sót của tôi.”

“ Tổng giám đốc Tạ, anh nói gì cơ
“ Trình Phi Dương không hiểu:

“ Báo cáo đánh giá hạng mục Phục Long thực ra đã rất hoàn thiện rồi, thiết bị điều khiển kết nối Phục Long tiềm năng cực lớn
Chúng tôi định ủng hộ cậu thực hiện hạng mục này ...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.