Trùng Sinh 1958: Phát Tài Từ Nam La Cổ Hạng Bắt Đầu

Chương 79: Phòng ở chỉnh rất thư thái




Chương 79: Phòng ốc được sửa sang rất thoải mái
Phòng ốc đã sắp hoàn thiện, chỉ một ngày nữa là xong việc, quét dọn sạch sẽ là có thể dọn về
Tần Đại Bảo vừa nhìn đã thấy lòng tràn đầy vui sướng, căn phòng này sửa quá tuyệt vời, nền nhà lát gạch vàng, đây là những viên gạch đào từ Viên Minh Viên trở về, màu sắc xanh lam của triều Thanh
Khi ánh chiều tà chiếu vào, nền nhà càng nổi bật, hiện lên vẻ cổ kính và tự nhiên
Tường nhà được dán sứ tấm, phía trên khắc hoa văn sơn thủy nguyên bản, điều này rất hiếm thấy, chỉ riêng hạng mục này thôi, có tốn thêm chút tiền cũng đáng giá
Nhà chính được cải tạo hoàn toàn, giữa phòng đặt một lò sưởi bằng đồng thau, nó có thể kéo hơi ấm đến vài gian phòng
Hơn nữa, trên lò đặt một ấm nước cũng bằng đồng thau, có thể giúp người nhà luôn có nước nóng dùng trong mùa đông lạnh giá
Nhìn là biết lò sưởi và ấm nước này là một bộ
Đối diện nhà chính là một khoảng trống, nơi đây Tần Đại Bảo quyết định kê một chiếc giường La Hán, bình thường nằm ở đây uống trà, trò chuyện hay nghỉ ngơi đều rất thoải mái
Tần Đại Bảo không muốn đặt những đồ vật như ghế sô pha, hắn vẫn thích phong cách trang trí thời kỳ dân quốc hơn
Phía sau giường La Hán là một hàng cửa sổ, mùa hè mở cửa ra sẽ tạo thành gió lùa, rất mát mẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên phải cửa là nhà vệ sinh, rộng khoảng bảy, tám mét vuông
Đây là yêu cầu kiên quyết của Tần Đại Bảo, hắn quá không quen với việc phải ra nhà vệ sinh ngoài sân và tranh chỗ với người khác
Trong nhà vệ sinh còn đặt một chiếc thùng tắm trông rất tinh xảo, chắc là vật để lại của bọn quỷ tử
Chiếc thùng tắm này ở chỗ bọn quỷ tử gọi là Phong Lữ
Trong phòng có hơi ấm, việc tắm rửa trong nhà khỏi phải nói sung sướng biết bao
Phía bên phải nhà chính là phòng ngủ, đi vào thì hai mặt nam bắc đều là những cửa sổ lớn
Trên song cửa sổ đều được điêu khắc hoa văn cá và chim, kính mài mờ nhưng lại sáng sủa lạ thường
Dưới cửa bắc có một cái giường ngủ, còn gọi là ấm giường, phía trên trải chiếu
Chiếu này được dệt từ một loại cỏ ở vùng đông bắc, mềm mại và vừa khí
Gần giường còn có một chiếc đệm Tân Đả Kháng, trên giường không có đệm, cứ như người không có linh hồn vậy
Miệng Tần Đại Bảo không thể khép lại được, căn phòng này sửa sang quá là thoải mái
Phía bên kia của nhà chính, nguyên là phòng phụ, nhưng thực ra phòng phụ cũng không nhỏ
Lôi Sư Phó đã ngăn phòng phụ ra làm hai phòng nhỏ, một gian là cho Thúy Thúy ở, gian còn lại là cho Tần Đại Bảo
Hai gian phòng trống rỗng, không có đồ đạc
Tần Đại Bảo không định kê giường trong phòng em gái, mà muốn tìm một chiếc giường gấp
Cái này thì phải đi tìm ở các thương hội ký gửi
Còn phòng của mình thì đặt một chiếc giường nhỏ, rất thoải mái
Đi ra khỏi nhà, là một căn bếp nhỏ được xây thêm phía sau, ước chừng bảy, tám mét vuông
Đây coi như là chiếm được một tiện nghi, ở đời sau thì tính là kiến trúc trái phép, đương nhiên bây giờ không ai quản
Trong sân còn có một tiểu đình nghỉ mát, toàn bộ làm bằng gỗ, mái hiên cong vút, trên khắc hình Thánh Thú, đại biểu cho cát tường như ý
Cái này được tháo dỡ từ một gia đình giàu có rồi lắp ráp lại, nhìn là biết Lôi Sư Phó đã rất dụng tâm
Giữa đình là một chiếc bàn đá tròn, còn có 4 chiếc ghế đá
Mùa hè, cả nhà sẽ ngồi ở đây uống trà, trò chuyện, ăn cơm và uống rượu, dù trời có mưa cũng không sao
Chưa đợi đến ngày hoàn thành, liền đưa số tiền còn lại cho Lôi Sư Phó, lại lấp thêm hai bao thuốc lá Trung Hoa
Lôi Sư Phó phấn khởi xoa tay liên tục, chủ nhà hào phóng như vậy bây giờ rất ít gặp
Tần Đại Bảo cũng rất vui mừng, mặc dù sửa nhà hết hơn 800 đồng, nhưng tuyệt đối là vật siêu giá trị
Ngày mai tìm thời gian mua đồ đạc về bày biện là xong xuôi
Lò sưởi còn phải đốt thử, lò sưởi mới xây phải kiểm tra xem ống dẫn khói có bình thường không
Từ viện 95 đi ra, Tần Đại Bảo lại ghé thăm nhà Triệu một chuyến
Triệu Vũ Sơ không có ở nhà, gần đến Quốc Khánh nên hắn, một người giám đốc nhà máy, bận rộn nhất
Trò chuyện vài câu với Hứa Mẫn Dung, kể chuyện thi cử xong đã được làm công an, người nhà họ Triệu cũng rất vui mừng
Về đến nhà, mẹ cũng đã về, đang nấu cơm, Thúy Thúy ở bên cạnh giúp đỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Đại Bảo đi vào phòng bên cạnh, cài chốt cửa, nhảy vào không gian
Trong không gian, từng đợt mùi thơm ngát ập đến, khiến trái tim vốn đang kích động của Tần Đại Bảo dần dần bình tĩnh lại
Hắn cởi bỏ quần áo, tắm rửa trong hồ nước
Chính hắn, cũng có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng từ người mình tỏa ra
Từ trong không gian đi ra, hắn mặc áo thu quần thu, lấy tay vuốt ve bộ quân phục trên giường
Tần Đại Bảo cuối cùng tin rằng mình trùng sinh không phải là một giấc mơ
“Bảo à, ăn cơm đi…” Tiếng mẹ gọi vọng đến, Tần Đại Bảo lên tiếng, từng món từng món mặc bộ quân phục vào…
….
Bữa tối nhà họ Tần rất thịnh soạn, ít nhất ở niên đại này là rất thịnh soạn: thịt heo hầm cải trắng, dưa chuột trộn, thịt muối còn lại từ hôm qua, cải trắng đông lạnh được luộc qua một lần, chấm tương ăn thì tuyệt
Món chính là bánh màn thầu làm từ hai loại bột
Trong nhà có miến mà Tần Đại Bảo mang về, tiết kiệm một chút, dùng bột bắp trộn lẫn bột mì trắng để hấp màn thầu
Thúy Thúy ngạc nhiên nhìn thức ăn, từ nhỏ đến lớn, trừ những dịp lễ tết, nàng nào có thấy nhà ăn rau dưa thường ngày như vậy chứ
Tần Khánh Hữu cười ha hả rửa tay, quay đầu lại hỏi Lục Tú Nga: “Đi làm thế nào?”
Lục Tú Nga mặt mày hớn hở: “Tốt lắm
Khu phố chúng ta mỗi người được chia 10 cân thịt, còn lại đưa đến trong vùng
Thịt ta không muốn, đều chia cho mọi người, mọi người đối với ta tốt lắm.”
“Ha ha ha,” Mấy đứa bé thấy mẹ vui cũng đều vui vẻ
“Thịt có phải trả tiền không?”
“Đương nhiên phải trả, cái lòng dạ ngươi nhỏ mọn, khu phố chúng ta sẽ nợ tiền sao
Chủ nhiệm bảo tài vụ tính một đồng tám hào một cân, hai trăm mười hai cân thịt heo, tổng cộng 381 đồng sáu hào đấy.”
“Ngươi còn nói ta lòng dạ nhỏ mọn
Cái này đều bằng nửa năm tiền lương của ta
Đúng rồi, món cải trắng hầm này đã đưa cho chú Trương chưa?”
“Ta còn cần ngươi nhắc nhở ư
Sớm đưa rồi, còn đưa cho chú Trương hai cái màn thầu nữa
Thúy Thúy làm bột khá tốt, bánh bao này vừa to vừa xốp.”
“Ăn cơm, ăn cơm, bọn nhỏ đều đói rồi
Đại Bảo đâu rồi
Còn chưa về sao
Hắn không phải nói hôm nay tham gia cái gì khảo thí sao
Khảo thí cái gì vậy?”
“Về sớm rồi, thằng nhóc này, trốn trong phòng làm gì vậy
Đại Bảo, Đại Bảo, ăn cơm đi…”
“Oa oa, có thịt rồi, có thịt rồi.”
Nhị Bảo sớm đã không nhịn được, cầm lấy một cái bánh bao, cắn ngấu nghiến
Lục Tú Nga lấy màn thầu cho các con, Nữu Nữu ngồi trong lòng Văn Văn, Tần Khánh Hữu cầm đũa lên, nhận lấy màn thầu Thúy Thúy đưa
Tấm màn cửa bằng vải bông vung lên, Tần Đại Bảo bước vào
Lục Tú Nga nhìn lại, ngây người
Đũa của Tần Khánh Hữu “xoạch” một tiếng, rơi trên mặt bàn hình vuông
Giờ khắc này, cả nhà như bị ấn nút tạm dừng
Tần Đại Bảo mỉm cười đứng trước mặt người nhà, thân hình hắn cao ráo thon dài, một bộ quân phục công an màu tím lam, trên đầu đội mũ lưỡi trai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì phải khoe mẽ ở nhà, hắn không đeo súng lục
Tần Đại Bảo lẳng lặng nhìn người nhà, trong phút chốc không khí dường như đông cứng lại
Một lúc lâu sau, Thúy Thúy mới khàn giọng thì thào hỏi: “Anh
Anh…”
Lục Tú Nga dùng sức vỗ xuống đùi, tiếng vỗ đó như nút khởi động, cả nhà đều bắt đầu chuyển động
“Anh…”
“Oa…”
Văn Văn và Nữu Nữu nhảy dựng lên, giậm chân gọi
Nhị Bảo cười hắc hắc: “Anh ta là chú công an, xem sau này ai dám khi dễ ta.”
Lục Tú Nga nhảy xuống giường, ôm lấy Tần Đại Bảo, vừa khóc vừa cười
“Con trai, con làm công an rồi, con làm công an rồi…”
Tần Khánh Hữu cũng xuống giường, chân trần, miệng toe toét cười sờ soạng bộ quân phục của Tần Đại Bảo
“Cái này, cái này sao lại thế
Cái này sao lại thế?” Mấy ngày trước hắn nghe con trai nói muốn làm công an, hắn tưởng là viển vông
Thật không ngờ, con trai vậy mà lại làm được
Giờ khắc này, hắn nhìn đứa con trai cao lớn oai hùng, trong lòng dường như đã mất đi thứ gì đó…
Đêm nay, người nhà họ Tần vẫn luôn trải qua trong sự hưng phấn tột độ
Ngược lại, Tần Đại Bảo lại ngủ một giấc ngon lành, rất thực tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.