Trùng Sinh 1960: Từ Thâm Sơn Đi Săn Bắt Đầu Nghịch Tập!

Chương 3: Còn khóc? Ngươi có ý tốt khóc?




Lục Ngạn cũng nói: "Mẹ, để cha ký tên, tách ra đi, chúng ta cũng có thể được ăn no
Quách Tú Tú hoảng hốt cầm giấy tờ thôn trưởng viết cho Lục lão đại: "Tìm Phong, ngươi ký sao
"Ta ký
Sau đó, ba chữ Lục Tìm Phong tuy có chút méo mó, nhưng trong mắt Lục Tìm Phong lại khác thường, mang theo một chút vẻ hưng phấn
Bởi vì Lục Thành nói, hắn ở trên núi đặt bẫy
Nếu thuận lợi phân gia, tối nay hắn liền có thể ăn được thịt
Sau khi phân gia, thôn trưởng giữ lại giấy phân gia, còn lại mỗi nhà một tờ giấy phân gia, đều là ký tên và đóng dấu tay màu đỏ
Thôn trưởng đang định ra về, Lục Thành đuổi kịp ông: "Thôn trưởng, trong nhà ngài có súng săn với đèn pin không
Thôn trưởng cười mỉm nói: "Ngươi nhóc con này, có phải muốn mượn không
"Thôn trưởng thật quá hiểu ta, nếu ta săn được mồi, bảo đảm cho ngài có thịt nhắm rượu
Thôn trưởng gật đầu nói: "Súng săn ta chỉ còn hai mươi viên đạn, đèn pin có thể cho ngươi mượn, súng cũng được, nhưng đạn thì chỉ cho ba viên
Lục Thành biết tầm quan trọng của đạn, "Được
Ba viên thì ba viên
Lục Thành thấy vậy cũng đủ rồi, thôn trưởng nói là cho hắn ba viên, chứ không phải mượn
Xem như tiễn hắn, ân tình này nhận
Lục Thành liền đi theo thôn trưởng, còn Dư Hương Lan thì trợn mắt nhìn Quách Tú Tú: "Phỉ
Đồ của nợ
Cầm mấy cái bát thủng của ngươi đi
Từ nay về sau không được vào bếp ta nấu cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quách Tú Tú không cãi lại được
Sau khi phân gia, nhà nàng đến củi khô nấu cơm cũng không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này làm các nàng lo lắng: "Lão đại, chúng ta lên sườn núi sau hái ít củi khô mang về
"Được, mẹ ở nhà, để con đi
Lục Ngạn thấy Lục Thành vì sinh kế mà phải liều mạng vào núi săn bắn, còn mình chỉ là đi hái củi, một việc nhỏ nhặt như vậy cũng phải cố gắng làm
Cậu cảm thấy rõ ràng mình là anh cả, nhưng đôi khi lại không gánh vác bằng thằng em Lục Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu cũng không cam lòng thua kém, làm việc càng hăng hái hơn
Quách Tú Tú không cho nhà Nhị thúc, Tam thúc làm việc, giờ này Nhị tẩu nhà nàng ở trong bếp giặt nồi, vừa rửa vừa vụng trộm ăn mỡ heo cháy, nuốt hết mấy miếng
Lục Ngạn vừa ở sau núi gánh củi về
Trịnh Tuệ đi đến nói: "Anh cả à, anh giúp nhị thẩm mang đống củi này vào bếp được không
Lục Ngạn liếc mắt, nói: "Được
Lục Ngạn vác củi đến, đang chuẩn bị đi vào, chợt nghĩ đến lúc ăn tối Lục Thành nói, tâm phòng bị người là không thừa, cậu không vào bếp mà để củi ngay cửa, nói: "Chúng ta đã phân gia, nhà bếp các ngươi là chỗ muối dưa quan trọng, ta không vào
Nhị thẩm Trịnh Tuệ trên mặt gượng cười: "Ôi, cái này có sao đâu
Không giúp nhị thẩm mang vào
"Không được
Lục Ngạn xoay người bỏ đi
Trong mắt Nhị thẩm Trịnh Tuệ lóe lên tia tính toán lạnh lẽo
Lục Ngạn vừa đi một bước: "A
Lục Ngạn
Anh đứng lại
Dư Hương Lan nghe thấy tiếng la vội chạy ra xem: "Sao thế
"Nhị thẩm chuyện gì
"Ngươi~ ngươi ăn vụng mỡ heo cháy
Mẹ, người xem này mỡ heo cháy vơi đi nhiều rồi
Lòng Lục Ngạn trầm xuống: "Nhị thẩm, con còn chưa vào cửa bếp, làm sao ăn vụng được
Nhị thẩm ôm hũ mỡ nhỏ nói: "Mẹ, người xem, vơi đi nhiều thế này
Chắc chắn là nó ăn
Con tự mình bắt được nó
Có đánh chết nó cũng không nhận
Lục Ngạn:

"Con không ăn
Sao con phải nhận
Trịnh Tuệ: "Mẹ, người xem này
Cháu trai cả của người ghê gớm chưa
Ăn rồi không chịu nhận
Lục Ngạn hoang mang: "Con căn bản không biết có mỡ heo cháy
Lúc này lập tức có vài người trong thôn tụ tập đến
Vì sắp ngủ nên ai cũng muốn hóng chuyện
"Ta không có ăn vụng
Lúc này có bó đuốc, xung quanh đều là đầu người nhấp nhô
Dư Hương Lan lập tức ánh mắt hung dữ nói: "Ngươi nói không ăn vụng mỡ heo cháy, vậy sao ngươi lại ở ngoài cửa bếp chúng ta
Lục Ngạn đúng là muốn nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội
"Con là...nhị thẩm gọi con giúp bà ấy khiêng bó củi vào bếp
"Vậy là ngươi có vào bếp rồi còn gì
Dư Hương Lan lập tức chen ngang một câu
"Chưa hề đi đến
Quách Tú Tú vội chen lên trước: "Lão đại sao vậy
"Nhị thẩm vu oan cho con ăn vụng mỡ heo cháy
Con không ăn
Lúc này Lục Thành mượn súng săn ở nhà thôn trưởng đã về, thấy cảnh này nói: "Tìm người có mũi thính lại đây
Lúc này một thằng nhóc choai choai cháu trai của ông Trương xuất hiện: "Mũi cháu thính, có gì cần sai cháu không ạ
"Thằng nhóc, cháu ngửi xem trong miệng anh Ngạn có mùi mỡ heo cháy không
"Dạ, để cháu ngửi
"Trong miệng anh Ngạn nhà con không có mùi tanh thịt gì hết, mà có chút mùi trứng gà sống
Lục Thành nhìn Nhị thẩm nói: "Nhị thẩm, chắc tới bà đấy, bà để Trương Quế Căn ngửi miệng bà thử coi
Trịnh Tuệ mặt đắc ý nói: "Ngửi thì ngửi
Trong lòng thì hoảng, may vừa rồi mình súc miệng hai lần, chắc không có mùi thịt
Trương Quế Căn lại gần ngửi: "Thịt
Vẫn là mùi mỡ heo cháy thơm phức, trong kẽ răng còn dính bọt thịt nữa kìa
Lúc này Dư Hương Lan cũng mặc kệ tất cả, bà trực tiếp xông tới véo miệng Trịnh Tuệ
Quả nhiên bà mắt già nua thấy có miếng vụn thịt dính trong kẽ răng Trịnh Tuệ: "Được
Ta nói mỡ heo cháy của ta thường hay bị vơi đi, hóa ra đều do con tiện nhân này ăn vụng
Bốp
Bốp
Dư Hương Lan giáng hai bạt tai vào mặt Trịnh Tuệ, mặt bà ta đỏ và sưng lên trông thấy
Trịnh Tuệ ôm miệng: "Mẹ, con sai rồi, con sai rồi, đừng đánh nữa
Nhị thúc lúc này tiến lên: "Mẹ, bà ấy là vợ con, con sẽ đưa về dạy dỗ đàng hoàng
Dư Hương Lan hít sâu một hơi: "Coi chừng nó cho kỹ đấy
Dư Hương Lan liếc mắt nhìn Lục Thành
Thằng nhóc này hôm nay lạ thật đấy
"Lục Ngạn để Trương Quế Căn ngửi ra mùi trứng gà sống, các ngươi giải thích thế nào
Lòng Quách Tú Tú hẫng xuống: "Mẹ, chúng con không có ăn vụng trứng gà của mẹ
"Ta không hỏi ngươi, Lục Thành con nói
Dư Hương Lan vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào những thứ Lục Thành trang bị trên vai, nào là súng săn rồi cung tên, trên lưng thì mang cả dao
Trong lòng Dư Hương Lan lập tức hối hận, nếu bà biết lão Nhị dám đi săn, bà đã không vội phân gia
"Bà nội, anh cả con không đơn giản ăn trứng gà sống, mà cả nhà chúng con cũng đều ăn trứng gà sống, nhưng tuyệt đối không phải trứng của ba con gà mái nhà bà
Lục Thành bất mãn, "Giờ đã tìm ra người ăn vụng mỡ heo rồi, bà nội có nên nói một tiếng xin lỗi anh cả con không
"Hừ
Lật trời
Ta là mẹ của nó
Hừ
Dư Hương Lan lập tức về nhà kiểm kê trứng gà
Nhiều hơn hôm qua tận ba quả, xác thực không phải lấy của bà
Trong phòng Nhị thúc: "Tuệ Nhi, em cũng thật là, cứ muốn hãm hại người nhà làm gì, không thể đổ cho tam đệ muội được à
Trịnh Tuệ lấy khăn nóng xoa xoa chỗ sưng trên mặt: "Ai mà biết cái nhà đó khó ăn như vậy chứ
Hu hu ~ mất mặt quá
"Còn khóc
Em còn có ý tốt mà khóc hả?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.