Lục Thành nói: "Đem ba cân thịt bụng sói của ta treo cẩn thận, ta về sẽ mang đến nhà trưởng thôn, giờ ta đi lên huyện thành
Năm 1960, thợ săn vẫn có thể bán một chút thịt thú săn được để đổi tiền tiêu vặt
Vì chỗ Lục Thành ở vùng núi, cách huyện thành rất xa, phải đi bộ, còn phải đẩy xe thịt sói, nên ít nhất phải đi sớm hai tiếng
Khi Lục Thành đến huyện thành, chợ phiên đã có không ít người bán đồ ăn
Chắc hẳn công nhân trong huyện đều dậy sớm mua đồ ăn
Dù giá cả thời này rất thấp nhưng đồng tiền có giá trị
Lục Thành nghe ngóng giá thịt của những người khác
Lúc này hắn mới vén lớp vải sạch đắp trên thịt sói: "Bán thịt sói tươi
Bán thịt sói tươi
Giọng trầm ấm, mang vẻ nam tính vang vọng
Lập tức có mấy chị công nhân bước lên hỏi: "Thịt sói này của cậu bán thế nào
"Chị muốn mua miếng nào
Giá cả khác nhau, chị xem qua đi
Lục Thành chỉ tay vào thịt sói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thịt sói thời này cũng là hàng hiếm
"Tôi muốn miếng sườn bụng này, cậu cân cho hai cân
"Được, sườn bụng làm thịt kho là ngon nhất, một cân rưỡi, hai cân là ba đồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người kia nói: "Ồ, không rẻ chút nào
Lục Thành lập tức đáp: "Chị à, chị cũng biết sườn heo rán đã bảy hào một cân rồi, còn thịt sói hoang của em, chị biết nó hiếm cỡ nào mà
Chị ta nghe Lục Thành nói, cũng vui vẻ móc năm đồng đưa ra: "Được, mua đây
Lục Thành mặt không đổi nói: "Chị, hai đồng này, em cắt cho chị thêm một ít thịt mông sói, chị bỏ vào nồi thịt kho cùng sườn cho con nít ăn, chắc chắn con chị thích ăn nhất, lại còn khỏe mạnh thông minh nữa
Chị kia thấy Lục Thành cắt cho một miếng thịt mông cũng phải hơn một cân
Trong lòng mừng rõ
"Nè, cầm đi
Có người đầu tiên mua, mấy chị công nhân xung quanh cũng ùa tới, chỉ một tiếng đã bán hết sạch con sói
Khiến mấy người bán thịt heo gần đó hâm mộ ra mặt
May mà họ tự nhủ thịt sói không phải ngày nào cũng có, nên cũng thấy nguôi ngoai
Lục Thành cẩn thận sắp xếp tiền vào người
Anh đẩy xe đến một sạp nói: "Huynh đệ, lòng heo của anh bao nhiêu tiền
Người kia niềm nở: "Đại huynh đệ, anh muốn mua tôi tính rẻ cho, năm đồng một bộ
Lục Thành hơi nhíu mày: "Lòng heo chế biến lằng nhằng, giờ cũng đã gần trưa rồi, để đến chiều là bỏ đi, hay là bốn đồng bán cho tôi đi
Người kia nuốt nước bọt, lòng heo quả thực không dễ bán, nhiều khi anh phải bán rẻ
Nhưng rẻ thì cũng được năm đồng, người bán thịt sói này lại còn trả có bốn đồng
Nhìn dáng vẻ uy nghiêm của Lục Thành, anh có chút muốn kết giao
Vì vừa nãy anh thấy Lục Thành có cắt thịt mông bỏ vào túi mình
"Đại huynh đệ, anh còn thịt sói không
Tôi bán rẻ lòng cho anh, anh bán lại cho tôi một cân thịt sói nhé
Lục Thành lạnh lùng tuấn tú nhưng lại nở một nụ cười nhẹ: "Tôi cắt một miếng thịt sói, nhưng tôi định để cho người khác, lòng heo này thôi vậy, tôi không mua nữa
Chủ sạp thấy Lục Thành muốn đi thì vội: "Ấy, đại huynh đệ, chờ chút, bốn đồng tôi bán cho anh, coi như kết bạn
Lục Thành bước đi vài bước, khóe môi khẽ cong lên: "Được
Người kia lập tức mang chậu ra đựng lòng heo: "Cái chậu này anh trả tôi một đồng nhé, không thì tôi lỗ mất
"Được, tất cả năm đồng
"Nè
Chủ sạp nhìn theo bóng lưng Lục Thành xa dần nói: "Người này sao trông có sức mạnh thế
Thần thái cũng đặc biệt
Một chủ sạp khác nói: "Người săn được sói, anh nghĩ xem lực thế nào
"Cũng đúng ha
Lục Thành mất thêm gần hai tiếng đường nữa mới về tới nhà
Anh trên đường đã mua một ít đường đỏ và bánh bao nhân thịt
"Tam Nha, ăn thử bánh bao thịt này
Tam Nha chìa hai bàn tay có chút nhem nhuốc: "Nhị ca, em ăn hai cái được không
"Được, cho thêm em một cái nữa
Tam Nha cười hở cả răng, chiếc răng cửa bị sún trông thật ngây thơ đáng yêu
Cô cắn một miếng bánh bao, lộ ra nhân thịt dày: "Mẹ ơi, là bánh bao thịt
Quách Tú Tú thấy Tam Nha ăn ngon lành, đưa tay xoa nhẹ đầu con gái: "Ăn từ từ thôi con
"Mẹ, còn nhiều bánh bao lắm, tối mình hâm lên ăn
"Ừ, được
Quách Tú Tú nhận lấy túi vải đầy bánh bao
Rồi nhanh chóng chuẩn bị nồi hâm bánh
Lúc này Lục Thành mang thịt bụng sói còn lại đến nhà trưởng thôn
"Bá Trần, đây là ba cân thịt bụng sói, bác tối nấu mà ăn nhé
Trần Quý Phúc nhận lấy thịt sói, cười ha hả: "Nhị Thành, con đúng là một thợ săn hiếm có, con sói này có phải tự đâm đầu vào họng súng của con không đấy
"Cháu không dùng viên đạn nào đâu bác, cháu dùng hai con gà rừng nhử nó vào bẫy ạ
Trưởng thôn nhìn anh đầy tán thưởng: "Cậu nhóc này giỏi lắm
"Đi, tối nay không say không về, cùng bác uống vài chén
"Dạ, vậy con không khách sáo nhé
Sau đó vợ thôn trưởng bưng ra đĩa lạc rang, và một ít thịt làm, thịt bụng sói cũng đang hầm trong nồi, để nhanh có mà ăn, vợ thôn trưởng còn xào thêm một chút bì lợn
Nhưng Lục Thành nếm thử, món thịt sói xào chỉ gọi là ăn được
So với thịt thời hiện đại thì còn nhạt nhẽo một chút
Nhưng với thời đó, tay nghề của vợ thôn trưởng coi như rất đỉnh rồi
"Bác Trần, con có chuyện muốn bàn với bác
Trần Quý Phúc hớp một ngụm rượu trắng: "Nói đi
Bác nghe
"Con muốn mua thêm vài viên đạn của bác
"Nhị Thành, con lại muốn lên núi đi săn nữa à
"Không giấu gì bác, thể lực của con, ở nhà làm ruộng, cũng có thể đổi được tiền, nhưng con không cam tâm
Trần Quý Phúc đặt chén rượu xuống, "Được
Cần mấy viên đạn
Trần Quý Phúc cũng hiểu, vùng Bạch Đại Đạc này phải có thợ săn đi săn mới ổn
Mấy năm nay, hoa màu trong thôn bị lợn rừng phá hoại không ít
Ông thân là trưởng thôn, cũng rất đau đầu
Thấy lương thực trong thôn bị lợn rừng tàn phá, có mấy người liều mình lên núi săn bắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng đều đi không trở lại
"Con muốn mấy viên đạn
Mà nói trước bác cũng có chuyện muốn bàn với con
"Bác cứ nói ạ, con nghe đây
"Đạn này, mười viên đầu tiên bác không lấy của con một xu nào, con nói xem con muốn bao nhiêu viên
"Bác, con muốn toàn bộ đạn trong tay bác, mười bảy viên con muốn hết
"Thằng nhóc này được đấy
Con đợi đã
Trần bá đi vào phòng, ôm một hộp sắt từ tủ ra, trông rất nặng, ông đi chầm chậm
Đặt lên bàn một tiếng "Bịch" lớn...