Lục Thành lập tức thừa lúc con hổ còn chưa chạy mất liền di chuyển thêm về phía trước hai mươi mét
Nhưng con hổ đã phát hiện ra hắn
"Rống
Một tiếng gầm trời rung chuyển của hổ vang lên
Đồng thời Lục Thành liên tiếp bắn ra hai mũi súng gây mê
"Vút
"Vút
Mũi tiêm lần lượt găm vào lưng và mông con hổ
"Rống
Đột nhiên con hổ ngã vật ra đất, đôi mắt trợn trừng không tin nhìn chằm chằm
Con hổ giãy giụa một hồi, nhưng nó thực sự không thể cử động được nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Mã Cát cùng Thái Thanh Tuyền đang trốn dưới chân núi cùng hai người khác hớn hở đi lên núi
Lúc này, Lục Thành đã khiêng con hổ đến lưng chừng núi
"Đi thôi, thuốc gây mê có hiệu quả rồi, các ngươi ở phía sau phụ giúp khiêng một chút
Lục Thành vội vàng khiêng hổ xuống núi, nhưng khi đến cửa nhà Lục Thành, anh đặt hổ xuống
"Mã Cát, các ngươi đưa tiền cho ta trước, không thì con hổ này ta không khiêng xuống núi đâu
Lục Thành cảm thấy đám người Mã Cát này vẫn cần phải đề phòng
Mã Cát rút từ trong túi ra một xấp tiền dày cộm nói: "Cậu đếm đi
Lục Thành cầm lấy tiền, dạo này anh nhận tiền nhiều quá, nhẹ nhàng vừa chạm tay liền nói ra: "Ổn đấy, các người không có gạt tôi
Mã Cát cười: "Tôi nào dám lừa cậu chứ
Mã Cát, một con hổ đó
Nói bắt là bắt liền
Mới lên núi chưa đầy ba tiếng
Mã Cát có trăm cái gan cũng không dám lừa gạt Lục Thành này
Đây chính là cây đại tài của hắn sau này đó
Phải biết trong sở thú họ mua một con hổ cũng gần ba vạn tệ một con
Hổ sống
Giá trị rất cao
Mà hắn chỉ đưa cho Lục Thành sáu ngàn tệ
Còn Thái Thanh Tuyền giới thiệu thu một ngàn tệ tiền môi giới
Mã Cát vội vàng đặt con hổ lên xe, bởi vì hổ là thú dữ nên cổ nó chưa thả ra, đặt một miếng thịt bò vào trong xe
Đó là đồ ăn cho hổ
Hổ bị hai liều thuốc gây mê, trực tiếp hôn mê bất tỉnh
Mã Cát cẩn thận khóa xe lại, vẫn chưa yên tâm còn lấy tay giật giật, sau khi chắc chắn an toàn mới nói: "Lục huynh đệ, vậy chúng ta lần sau gặp lại nhé
"Lần sau gặp lại
Ý các người là, lần sau còn muốn hổ à
"Đương nhiên muốn, nhưng cậu đợi tôi bán xong con hổ này, chúng tôi sẽ mua súng gây mê trở về
Lục Thành thật muốn nói, anh lúc đó thấy súng gây mê chỉ bắn được tầm một trăm mét, nếu là người khác thì có khi đã bị hổ xé xác rồi
"Tự các người hoặc người khác đều đừng lên núi bắt hổ nữa, các người sẽ bị hổ ăn thịt đấy
Mã Cát cười: "Đương nhiên chúng tôi không dám
"Đi đi
Mã Cát trong lòng lại đang nghĩ, nếu thật sự bọn hắn dám lên núi bắt hổ, sao để cho Lục Thành kiếm lời sáu ngàn tệ
Lục Thành trở về nhà mình, cất cái kim tiêm chưa dùng vào chỗ kín
Thứ này rất khó kiếm được
Vì bây giờ dược phẩm rất khan hiếm, như loại kim tiêm gây mê này phải có phương pháp mới lấy được
Có thể thấy, Mã Cát bọn họ có mối quan hệ đó
Còn tên Thái Thanh Tuyền kia, vì giới thiệu, chỉ nhận được một ngàn tệ tiền môi giới
Mồm cười toe toét đến mang tai
Còn lúc này, giữa sườn núi, trời vừa hửng sáng, Thẩm Sương đang ngủ ngon trong phòng mình, nhưng đồng hồ sinh học lúc năm giờ rưỡi liền tự tỉnh giấc
Lục Thành
"Thành ca anh ở trong phòng em à
Thẩm Sương nhỏ giọng nói
"Ta~ ta đến tặng tiền cho nàng, để nàng cảm nhận cảm giác kiếm tiền thích thú
Thẩm Sương
'Vậy làm sao mà từ chối được
"Hôm qua anh lại lên núi à
Lần này bán được gì vậy
Sao mà nhiều tiền thế
"Bán một con hổ sống
"Cái gì
Anh không muốn sống nữa à
Thẩm Sương nắm ngón tay thành nắm đấm đánh mấy cái vào ngực Lục Thành
"Sương
Ta muốn cho nàng cùng các em trai em gái đều sống tốt
Nước mắt Thẩm Sương trào ra: "Vậy anh không thể coi mạng mình không ra gì chứ, hổ sống đó
Anh thật gan dạ
Thẩm Sương lại lau nước mắt, trong lòng buồn bã
Lục Thành kéo Thẩm Sương: "Không sao đâu, ta không phải vẫn ổn sao
"Anh liều quá, anh như vậy, khiến em quá lo lắng
Thẩm Sương khóc nấc lên
"Thôi được rồi, ta không sao mà, có súng gây mê, sự an toàn của ta, ta tự chú ý lắm
Lục Thành ôm Thẩm Sương chặt hơn và nói
Thẩm Sương nói: "Thành ca, anh nói chúng ta có nhiều tiền như vậy, có thể đến thành phố an cư không
Em không muốn anh lại đi săn nữa
"Chúng ta vừa đi, thôn dân Liễu Diệp giống như bị bỏ mặc trước mắt thú dữ, nàng nhẫn tâm à
Thẩm Sương lo lắng siết chặt tay: "Vậy để họ chọn một người, để anh dạy anh ta đi săn, chúng ta rời khỏi nơi này đi
Em không muốn anh bị thương
"Sương à, thợ săn không phải ai cũng có thể học được, cần thiên phú đấy
Thẩm Sương trực tiếp hôn lên Lục Thành: "Em mặc kệ, sau này anh tìm cách vào thành đi, chúng ta trước kia không có tiền nên mới ở trong thôn, nhưng nếu sau này có tiền, anh có thể đến thành phố sinh sống, có phải không
Lục Thành ôm nhẹ eo Thẩm Sương nói: "Trên núi bây giờ vẫn còn đi săn kiếm thịt ăn được, trong thành người ta bảo một ngày ăn hai bữa thôi, nàng không sợ mấy đứa em bị đói à
"So với sự an toàn của anh, em và các em bị đói một chút, em không muốn mặt anh đối diện với hổ
Thẩm Sương ôm chặt Lục Thành
"Yên tâm
Ta biết bảo vệ mình
Sau đó hai người cùng nhau đếm tiền
Thẩm Sương thấy nhiều tiền như vậy, nói: "Sau này anh cứ làm người gác đêm, làm đội trưởng đội bảo vệ là tốt rồi, một tháng người gác đêm mười đồng phụ cấp, đội trưởng đội bảo vệ mười tám đồng, đủ cho cả nhà chúng ta chi tiêu sinh hoạt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừ, hiện tại trong tay chúng ta có hơn vạn tệ rồi, cũng xem như hộ vạn tệ rồi
Thẩm Sương kích động nói: "Hộ vạn tệ chúng ta có thể vào thành an cư rồi
"Nhưng hộ khẩu của các nàng là chuẩn bị dời về thôn Liễu Diệp mà
"Không có đâu
Đợi sau này anh cùng em kết hôn, chúng ta đi sống ở thành phố, cái chuyện đi săn này, anh định làm cả đời hay sao
Lục Thành cười đưa tay xoa cằm: "Ít nhất thì đi săn kiếm nhiều hơn trong thành rất nhiều đấy
"Sau này anh không thể ngày nào cũng nghĩ đi săn, anh phải nghĩ đến trong thành làm công nhân nhà máy, anh cũng nuôi sống được cả gia đình đấy
"Nhưng mà tiền của chúng ta, hiện tại là do đi săn mà ra, có đúng không
Thẩm Sương
"Tóm lại, sau này anh phải chú ý sinh mạng mà đi săn, anh người này là của em đó
Em quyết định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Thành
Không hiểu cảm giác được bị Thẩm Sương để vào tim trên đỉnh ngọn cây cảm giác, trong lòng vui vẻ khó tả
Nếu mà đổi là người phụ nữ bình thường khác, ví dụ như Dư Hương Lan, sữa sữa, đoán chừng biết anh có thể bắt hổ, hận không thể bắt anh mỗi ngày lên núi đánh, mỗi ngày cho nàng mười con hổ loại đó
Dư Hương Lan mới không quản sống chết của anh đâu
Chỉ cần anh đưa tiền bắt hổ cho nàng là được
Mới không quan tâm đến an toàn của thân anh
Mà lúc này Dư Hương Lan và con trai thứ ba Lục Tầm Nham, đều đang ở nhà họ Hà và nhà cũ
Chỉ là trước mặt họ hiện có vài cảnh sát đang thẩm vấn bọn họ
Qua nhiều lần hỏi, Dư Hương Lan miệng toàn nói dối, nhưng cuối cùng cũng bị cảnh sát hỏi ra sự thật
Dư Hương Lan cuối cùng cũng cùng con trai bị cảnh sát bắt đi
Để lại Hà Quý Mai là chị dâu ba cùng với một trai một gái, Lục Kiện và Lục Niệm...