Mặt khác làm một loại muối vị thịt, không có bỏ ớt các thứ
Chuyên để cho Tiểu Đồng ăn
Lục Thành vì muốn nướng thịt muối, liền đi chân núi, chặt một ít củi ướt về nướng
Củi ướt sẽ đặc biệt phù hợp việc nướng, vì ẩm ướt nên lửa sẽ không quá mạnh, dùng để nướng thịt muối là tốt nhất
Lục Thành chuẩn bị xong xuôi, hắn liền đi nằm ngủ
Còn Thẩm Sương thì vừa trông đám trẻ con làm việc, vừa canh lửa
Tiểu Xuyên ba người bọn họ đám trẻ lớn thì làm bài tập, sau đó ra ngoài sân chơi
Cùng Tiểu Đồng quậy phá
Mà Hà Quý Mai trong nhà thì tỉ mỉ tìm mọi ngóc ngách, nàng thực sự không có gì để mang ra được
Chỉ là trước kia điều kiện gia đình tốt, có hai tấm vải hoa tương đối tốt, có thể đưa cho Lục Thành để tạ lễ
Lúc này Hà Quý Mai nói: "Ngươi sau này đi theo Lục Thành, lên núi vác lương thực, chúng ta cũng có thể vì lý do của ngươi mà có thêm chút đồ ăn, biết không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vâng, con hiểu rồi mẹ, vải hoa này cũ quá rồi, từ mấy năm trước ấy
"Sợ gì chứ
Tuy cũ nhưng mẹ bảo quản tốt, như mới, mang đến nhà Lục Thành cho Tam Nha với Tiểu Hương may quần áo cũng rất tốt
Lục Kiến gật đầu: "Vâng, vậy con đi nhé
"Đi đi
Hà Quý Mai và Lục Kiến cùng nhau rời đi, đi lên lưng chừng sườn núi
Hà Quý Mai lên đến bên ngoài sân nhỏ giữa lưng chừng núi, gõ gõ cửa sân, Thẩm Sương vội vàng ra mở cửa
"Ôi, thím ba, sao thím lại tới đây
Hà Quý Mai mỉm cười nói: "Sương à, đây là ta đến cảm tạ Nhị Thành đã cứu con trai ta, hai tấm vải hoa này là cho cháu, để may quần áo cho Tiểu Hương với Tam Nha hai đứa con gái, vẫn còn dùng được
Thẩm Sương nhìn Hà Quý Mai đưa tấm vải hoa đến trước mặt, không có vẻ mặt mừng rỡ, chỉ khách sáo nói: "Thím ba khách sáo rồi, vải này không cần tặng đâu, thím mang về đi
Hà Quý Mai lập tức đẩy vào tay Thẩm Sương nói: "Không được, không được, cháu cứ nhận lấy đi, không thì trong lòng ta áy náy
Thẩm Sương nhận lấy vải hoa nói: "Vậy thật là khách sáo quá
Thẩm Sương
Nếu không phải vì Lục Thành là thợ săn, Lục Thành có khả năng tự bảo vệ, cũng có súng
Nàng mới không thèm cái vải hoa nào đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng muốn là Lục Thành người này an an toàn toàn trở về
Chứ không muốn ai đi cứu người thay cả
Hà Quý Mai đưa vải hoa cho Thẩm Sương xong, vội vàng dẫn Lục Kiến trở về
Lục Kiến đi phía sau nói: "Mẹ, sao con thấy chúng ta tặng vải hoa này giống vẽ rắn thêm chân ấy
Người ta hình như không vui
Hà Quý Mai đưa tay đập vào tay Lục Kiến nói: "Nếu không phải tại con, ta sẽ đến đây cầu cạnh người ta sao
Đây là đồ tốt để may quần áo cho các em con, mẹ đưa đi rồi, con cái đồ không biết điều này, lần sau cẩn thận đi theo Lục Thành thì tốt, đừng có mà gây chuyện cho bà già này nữa
Lục Kiến nói: "Anh Nhị Thành đi săn dáng vẻ đẹp trai hết chỗ chê
Con cũng muốn học
"Học cái gì mà học
Con biết đi săn nguy hiểm thế nào mà còn học
Coi mẹ có đánh cho con bầm dập mặt mũi không, ta không phải là mẹ con đâu
Hà Quý Mai đuổi theo Lục Kiến trong thôn chạy
"A da
Mẹ ơi
Đừng đuổi nữa
"Lục Kiến
Đứng lại
Hà Quý Mai tức đến nổ cả phổi
Hà Quý Mai tuy đã trung niên, nhưng chân đuổi theo con cũng không chậm, Lục Kiến chạy nhanh quanh co trong thôn
Hà Quý Mai đuổi một hồi, phát hiện không đuổi kịp
Nàng đành phải dừng lại, thở hổn hển mắng: "Thằng nhóc thúi
Mày đừng để tao bắt được mày
Lục Kiến
Ít nhất không thể để mẹ bắt được trong thôn, về đến nhà đánh sao cũng được, ở ngoài này, hắn cũng là một thiếu niên rồi, sao mà bị đánh được
Như thế quá mất mặt rồi
Về đến nhà, Lục Kiến
"A
Mẹ ơi, con không dám nữa
Lục Kiến
Cái mông này muốn phế rồi
"Mẹ mày cầm cây roi trúc đấy à
Cái này đánh đau nhất, một hồi mông con mà mẹ đánh phế luôn đó
Hà Quý Mai hoảng hốt: "Thật hả
Lục Kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chột dạ nói: "Mẹ, thì mông con đau, mẹ ra tay nặng quá rồi đó
Hà Quý Mai lập tức ném cái roi trúc ra khỏi cửa: "Ôi, thật là tức chết mà, lần sau mày cứ đứng yên cho tao đánh hai cái hả giận, mày định làm tao tức chết hả
Lục Kiến: "Mẹ, mẹ nhanh đi làm việc đi, con cũng sắp đến đội tự vệ huấn luyện rồi
"Vâng, lần sau con đừng có chạy như thế, mẹ là tức quá thôi, tí nữa cẩn thận một chút, xem mông có làm sao không
Nếu không được thì tìm bà Vu y sĩ xem sao
"Không không, thôi con đi, con ngại
Hà Quý Mai xót xa nói: "Vậy tí nữa con cẩn thận chút, đừng có để bị đau nhé
"Biết rồi
Lục Kiến cố chịu đau một chút, thật ra thì vừa rồi hắn đâu có chạm vào mông, chỉ là lúc nãy sợ mẹ cứ đánh mãi thôi nên mới nói dối trong tình huống khẩn cấp
Nhưng cũng may, mẹ hắn không đánh hắn nữa
Hà Quý Mai bộ dạng lo lắng bắt đầu làm việc
Lục Thành cũng cùng đám người đội tự vệ, sau đó thì về ngủ bù
Còn Lục Kiến thì bị đội trưởng đội tự vệ Nhậm Phong dẫn đi, chạy ba mươi vòng quanh thôn
Mệt mỏi như chó thở hổn hển
Thẩm Sương vào giữa trưa hôm đó, đến giờ ăn cơm liền trở về
Nàng đem cơm để trong phòng Lục Thành, rón rén ghé vào mặt hắn nhẹ nhàng dùng miệng chạm lên má hắn
Lục Thành cảm thấy trên mặt có một nụ hôn, lúc đó liền mở mắt ra: "Ai vậy
Trong căn phòng hơi tối nhìn thấy mặt Thẩm Sương, hắn khẽ cười nói: "Mấy giờ rồi
Anh ngủ quá giấc à
"Không phải, hôm nay mới giữa trưa thôi, em về xem anh thế nào
Lục Thành cười nói: "Em chờ anh một lát
Lục Thành nhanh chóng đi rửa mặt, một lát sau liền quay lại, trên mặt còn lấm tấm mấy giọt nước giếng
Tiến lên ôm lấy Thẩm Sương, hôn thật sâu lên môi nhỏ của nàng
Thẩm Sương lúc về nhà cũng có uống chút rượu gạo, miệng nhỏ thoang thoảng hương thơm tự nhiên
Có lẽ đó là vị ngọt tự nhiên của nàng
Khiến Lục Thành mê đắm
Đây chính là cái gọi là, ở chung với đàn ông thì con gái đừng nên tùy tiện trêu chọc anh ta
Nếu không thì chính là châm ngòi
Thẩm Sương cảm thấy cả người run lên
Đây là động tình
Lục Thành nhìn thấy dáng vẻ run rẩy của chân nàng, lúc này mới buông nàng ra nói: "Mau ăn cơm đi, một lát nữa có lớp học rồi, nếu mà hôn nữa thì buổi chiều em lên lớp không nổi mất
Lục Thành
Thẩm Sương và hắn đều đang gần lửa
Nếu không có áo mưa thì với thân thể này của họ, chắc chẳng mấy chốc mà có bầu
Nhưng với Lục Thành, dự định ban đầu của hắn vẫn không thay đổi
Còn muốn đợi cuộc sống tốt hơn chút nữa rồi mới có con
Vì có con rồi, sẽ phải nuôi nấng đứa bé đến khi trưởng thành
Cả việc giáo dục sau này cũng cần quan tâm
Mà bây giờ trong nhà, mấy đứa em cũng đã rất hao tâm tổn sức rồi
Mặc dù cũng có một loại tâm lý không muốn cưỡng lại
Ví dụ như chiều chuộng bản thân một chút, mặc kệ sau này cơ thể Thẩm Sương như thế nào trong ba năm tới, khi hạn hán nghiêm trọng thì vẫn còn phải nuôi con
Nhưng Lục Thành luôn coi trọng tiêu chuẩn về sự quan tâm đến người phụ nữ của mình
Hắn không hy vọng vào lúc mọi người ăn không no, còn để Thẩm Sương phải cho con bú, ép thân thể nàng
Loại chuyện này hắn không làm được
Nếu như muốn Thẩm Sương mang thai thì ít nhất hắn phải chuẩn bị đủ phiếu lương thực các loại, đủ cho cả nhà ăn trong một năm
Ít nhất phải có phiếu lương thực thì khi đứa bé ra đời có thể uống cháo loãng, thêm một chút sữa mẹ bổ trợ…