Chương 85: Làm Một Lần Đồ Đần Tần Thủ Nghiệp lầm bầm đôi câu, đoạn rồi quay mình vào phòng
Khi hắn nằm trên giường sắp ngủ, thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu
“Đinh, cự tuyệt thành công, ban thưởng hai bình Mao Đài.” “Đinh, cự tuyệt thành công, ban thưởng một lần giải thích nghi hoặc.” Tần Thủ Nghiệp có chút bực mình… “Ngươi đại gia, sao không thể nhắc nhở sớm hơn chút?” “Lão tử đã muốn ngủ thiếp đi rồi!” “Giải thích nghi hoặc cái quỷ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vấn đề của ta đều có thể trả lời ư?” “Ta nếu hỏi 1 + 1 bằng mấy, cũng tính sao?” “Đinh, 1 + 1 bằng 2, tiêu hao một lần cơ hội giải thích nghi hoặc!” Đại não Tần Thủ Nghiệp tựa như bị đông cứng… Biểu cảm trên mặt hắn cũng cứng đờ… Cái gì với cái gì thế này
Hắn bị điên rồi sao
Qua hơn một phút, Tần Thủ Nghiệp mới vọt một cái ngồi dậy
“Hệ thống, ta xxx ngươi mỗ mỗ…” “Cái gì mà tiêu hao một lần giải thích nghi hoặc?” “1 + 1 bằng 2, ta cần ngươi nói cho ta sao!” “Ta chỉ cần tách ngón tay ra là biết đáp án… Ta không cần tách ngón tay cũng biết!” “Ta vừa rồi chỉ là đang hỏi để so sánh… Cần ngươi trả lời ư!” “Ngươi… Ngươi…” Tần Thủ Nghiệp tức điên lên… Hắn đang muốn ngủ lại còn nửa đêm trêu chọc hắn
“Cơ hội giải thích nghi hoặc, hệ thống có thể trả lời vấn đề của túc chủ, đưa ra đáp án tương ứng
Vừa rồi túc chủ đã hỏi vấn đề, hệ thống dựa theo quy tắc đưa ra đáp án, cũng không có sai sót gì!” “Ta… Ta là đưa ra để so sánh
Đưa ra để so sánh ngươi hiểu không!” “Ngươi trả lại cho ta!” “Đinh, số lần đã tiêu hao, không cách nào trả lại!” “Ta mặc kệ, ngươi trả lại cho ta!” Tần Thủ Nghiệp cùng hệ thống nói qua nói lại nửa ngày, cuối cùng lấy kháng nghị của hắn thất bại mà kết thúc… Tần Thủ Nghiệp sống không thể luyến nằm trở lại
Ngực hắn phập phồng lên xuống dữ dội, xem ra bị tức không nhẹ… Qua hồi lâu, hắn mới chầm chậm mở miệng
“Hệ thống, cái cơ hội giải thích nghi hoặc kia… Ta nếu hỏi Lý Đại Hoa vì sao muốn để ta cưới Tôn Nhã Nam, ngươi có phải cũng có thể nói cho ta đáp án không?” “Có thể!” Tần Thủ Nghiệp muốn tự tử luôn… Một phần thưởng thật tốt, vì sao hết lần này tới lần khác lại dùng vào câu 1 + 1 bằng mấy
“Hệ thống, ngươi khiến ta cảm thấy… Ta giống như một tên đồ đần!” “Kẻ ngu đần lớn nhất thế giới chính là ta…” “Ai… Thật là một cơ hội tốt biết bao!” “Hệ thống, sau này còn có loại ban thưởng như vậy không?” “Nội dung ban thưởng là lặp lại xuất hiện, cơ hội giải thích nghi hoặc, có khả năng sẽ lại được kích hoạt.” Tần Thủ Nghiệp trong lòng thở dài một hơi, có thể lại kích hoạt là tốt rồi… Đợi khi có loại khen thưởng này nữa, hắn sẽ biết phải làm gì
“Trước hết hỏi Lý Đại Hoa vì sao lại kín đáo đưa Tôn Nhã Nam cho ta… Không được… Ta phải hỏi quan hệ giữa Lý Đại Hoa và Tôn Nhã Nam thế nào…” “Cũng không được, hỏi xem Tôn Nhã Nam vì sao lại muốn gả cho ta?” “Hình như cũng không đáng tin cậy… Phải tích thêm hai cơ hội giải thích nghi hoặc nữa mới được.” Tần Thủ Nghiệp lầm bầm vài câu, đoạn rồi nghiêng người nhắm nghiền hai mắt
Ngủ một chút, mạng chó quan trọng… Sáng hôm sau hơn tám giờ, Tần Thủ Nghiệp mới từ trên giường thức dậy
Trong nhà chỉ còn lại hai lão nhân cùng tiểu nha đầu, những người khác đã đi làm việc
Bọn họ hơn năm giờ đã rời giường, chưa đến sáu giờ đã ra đồng
Tranh thủ lúc mặt trời chưa lên, làm thêm chút… Chờ mặt trời mọc thì nghỉ ngơi… Đến giờ cơm thì về nhà
“Tiểu Tam tử, trong nồi có cơm…” “Mỗ mỗ, sáng nay ăn gì ạ?” “Bánh ngô, còn có thức ăn thừa tối qua… Còn có chút dưa muối…” Tần Thủ Nghiệp rửa mặt, sau đó liền đi vào phòng bếp
Hắn gặm hai củ khoai lang, ăn hai miếng cá, rồi ra sân, đứng bên vại nước, rót nửa bầu nước lạnh
“Vừa sáng sớm uống nước lạnh, ngươi cũng không sợ vọt loãng.” “Không sao mỗ mỗ, bụng con làm bằng sắt!” Tần Thủ Nghiệp cười ha hả trả lại bầu nước, đoạn rồi chào hỏi ông ngoại, xách cần câu liền đi ra ngoài
“Ngươi đợi chút…” Tần Thủ Nghiệp quay đầu nhìn lão gia tử một cái
“Sao thế ông ngoại?” “Giày của ngươi đâu!” Tần Thủ Nghiệp ngượng ngùng cười cười
“Hôm qua rơi xuống nước… Giày kẹt trong bùn… Không có vớt ra được.” “Ngươi cái thằng phá của, tốt biết bao một đôi giày vải…” Mỗ mỗ mở miệng liền quở trách… Ông ngoại đứng dậy đi vào lấy cho Tần Thủ Nghiệp một đôi giày mới ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mẹ ngươi lúc sau Tết mua cho ta, ta không nỡ đi…” Tần Thủ Nghiệp vừa định cảm ơn, liền thấy lão gia tử thay đôi giày mới vào, ném đôi cũ cho hắn
Trong lòng hắn cười thầm… Ừm, ông ngoại thương hắn, nhưng cũng không đến nỗi đau lòng như vậy… “Thế nào
Không muốn mặc à?” “Ngươi thằng quỷ sứ, không xuống sông thì lên núi, cho ngươi mặc giày mới, cũng để ngươi giày xéo…” “Đi, đi…” Tần Thủ Nghiệp cười ha hả bước qua, đi đôi giày cũ vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bàn chân hắn và ông ngoại không khác mấy, vừa vặn cỡ… “Ông ngoại, lát nữa về, con mua cho ông đôi mới.” “Ngươi cũng đừng tiêu tiền bậy bạ, thật có số tiền nhàn rỗi kia… Mua cho ta chút thuốc lào.” “Còn nữa, nói với mẹ ngươi… Đừng mua thuốc lá cho ta, ta hút không quen, có số tiền đó, mua cho ta lào, ta có thể hút cả năm…” “Ừm, nhớ rồi, sẽ mua thuốc lào cho ông… Ông ngoại, thế thuốc lá Trung Hoa thì sao
Cũng hút không quen à?” Lão gia tử xoắn xuýt một chút… “Loại thuốc lá đó vẫn được, chỉ là quá đắt…” Tần Thủ Nghiệp cười cười, không nói thêm gì nữa, xách cần câu liền đi ra ngoài
“Ba nồi, tôm của con…” Sau lưng truyền đến tiếng kêu của chú mèo tham ăn, Tần Thủ Nghiệp không quay đầu lại, giơ tay lên vẫy vẫy
“Biết rồi, bắt cho ngươi, để ngươi ăn đủ!” Tiểu nha đầu nhìn bóng lưng Tần Thủ Nghiệp, trong lòng đắc ý… Ba nồi đã thành người tốt… Trước kia ba nồi đến, luôn trừng mắt với nàng, ba nồi không thích nàng, nàng cũng không thích ba nồi… Hiện tại nàng thích ba nồi… Ba nồi chuẩn bị đồ ăn ngon cho nàng
Tối qua trước khi ngủ, nương pha sữa bột cho nàng… Nàng uống một ngụm, vui đến nỗi tai cũng đỏ
Nàng nghe người lớn nói về sữa bột, sữa bò… Nhưng nàng vẫn không biết vị gì
Bây giờ nàng biết… Nàng cảm thấy vị sữa bột còn ngon hơn cả tôm nướng… Tần Thủ Nghiệp xách cần câu theo đầu thôn tây ra thôn, rồi rẽ vào nơi Lưu Văn đã nói
Trên chân có giày, hắn đi trên đường cũng nhanh hơn chút
Hơn mười phút sau, hắn đi tới khu rừng kia
“Cẩu Đản thật đúng là không lừa ta… Thật sự có một vịnh nước lớn như vậy…” Khu rừng tạp nối liền mép nước, vị trí giữa sụp một mảng lớn, nước liền tràn vào… Mảng nước kia suýt chút nữa chia đôi cả khu rừng… Tần Thủ Nghiệp tìm một chỗ, lấy ra chiếc bàn nhỏ của hắn, sau đó lại lấy con giun ra
Hắn trước tiên buộc một que gỗ vào dây câu, rồi móc con giun vào lưỡi câu, tiếp đó liền thả nó xuống nước… Nơi hắn ngồi, cách mặt nước hơn một mét, may mà dây câu của hắn đủ dài, bằng không câu cá sẽ rất vất vả… Lưỡi câu vừa xuống nước hơn mười giây, rồi que gỗ liền động đậy
Tần Thủ Nghiệp lập tức nhấc cần tre lên
“Hửm?” Cần tre không nhấc lên được, dây câu căng cứng… “Vừa mở màn đã câu được quái vật ư?” Tần Thủ Nghiệp hai tay nắm chặt cần câu, đột nhiên phát lực… Cần câu cong lại, phát ra tiếng cọt kẹt cọt kẹt… Nhưng vật dưới nước vẫn không nhấc lên được
“Mắc đáy
Hay là câu được Long Vương gia?”