"Thím, tại sao lại như vậy
Không phải đã nói mùng tám kết hôn, hôm nay đến đưa lễ hỏi sao
Trần Phù Dung giọng nói đều mang theo tiếng khóc nức nở
Sao có thể không khóc cho được
Cái tên Triệu Quốc Khánh này cao mét bảy tám, lưng ong eo thon dáng người đẹp, mày kiếm mắt sáng mũi cao, riêng cái bộ dạng anh tuấn này của hắn, vùng lân cận mười dặm tám thôn thật sự là không tìm ra người thứ hai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không, người khác làm sao đều nói, dù là Trần Phù Dung có nghèo rớt mồng tơi cũng đến bám lấy mà gả cho hắn cho bằng được
Cái tên Triệu Quốc Khánh này thế nhưng là do Trần Phù Dung để mắt đến
Nói là yêu đương tự do, không chê người ta là anh nông dân ở thôn quê
"Còn không phải mẹ ngươi, nói ngươi là cái chén vàng, muốn 'tam chuyển nhất hưởng' lốp ba mươi hai chân..
Người truyền lời chính là con gái Lưu thẩm nhà kế vách Trần Phù Dung, khi nói chuyện, đều có chút cười trên nỗi đau của người khác, ngoan ngoãn, 'tam chuyển nhất hưởng' ba mươi hai chân nhất định không thể thiếu
Cô Trần Phù Dung này thật là có giá
"Mẹ ta, điên rồi..
'Tam chuyển nhất hưởng' là chỉ xe đạp, máy may và đồng hồ, đầu năm nay bốn món đồ này đều cần phiếu công nghiệp chưa nói, mấu chốt là còn đặc biệt đắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bốn loa radio bán dẫn 32 đồng, đồng hồ Thượng Hải loại thép toàn bộ 120 đồng, xe đạp Phượng Hoàng mẫu 18 168.50 đồng, máy may Hồ Điệp 175.40 đồng, còn có ba mươi hai chân kia
Kia là chỉ một cái giường bốn chân, một cái bàn bốn chân, tính cộng lại tất cả, phải có ba mươi hai chân, những thứ này mà đưa đủ, vậy cũng tốn không ít tiền
Trần Phù Dung vừa nghe mấy lời này, mắt tối sầm lại, suýt chút nữa là ngất đi
Người nông thôn kiếm ăn trong đất, một số đội sản xuất giàu có, một người lao động khỏe mạnh một năm cũng khó khăn kiếm được một trăm đồng, số này còn phải chi cho ăn uống ngủ nghỉ nuôi sống cả nhà
Mẹ mình mới mở miệng ra đòi 'tam chuyển nhất hưởng' ba mươi hai chân, chẳng lẽ mình không biết bà ta tính toán cái gì
Chẳng phải vì mình mỗi tháng có hai mươi tám đồng, nếu không lấy chồng thì số tiền này sẽ để dành cho em trai cưới vợ
Nhưng mà, mình cũng đã lớn hơn Triệu Quốc Khánh ba tuổi, mấu chốt là, cái bụng mình, còn có thể giấu diếm được sao
Hồ đồ rồi mà..
Trần Phù Dung gấp rút ném chiếc đế giày trong tay rồi chạy nhanh về nhà
Để lại vẻ mặt kinh ngạc của con gái Lưu thẩm và bà bác của Trần Phù Dung, hai người nhìn nhau sau đó, con gái Lưu thẩm cảm thán một câu
"Ai nha, đúng là truyền ra bên ngoài như vậy, con Phù Dung này, chính là thích cái thằng nhóc Triệu gia tuấn tú, bám lấy mà gả đó mà..
"Cũng phải, con dâu em trai ta cũng hồ đồ, con gái lớn không thể giữ lại, giữ đi giữ lại đều sẽ thành tiền thừa mất
Triệu Quốc Khánh không để ý đến chuyện Trần Phù Dung cùng mẹ nàng đang cãi nhau trong nhà, nhất định phải xong chuyện hôn sự này
Hắn cưỡi chiếc xe đạp đôi tám đi về thôn
Triệu Quốc Khánh ở đội Triều Dương, cách trấn không quá mười dặm, cách huyện thành thì khoảng bốn mươi, năm mươi dặm đường
Bình thường mọi người đi chợ đều là lên trên trấn hợp tác xã mua bán
Rất ít khi đi huyện thành, dù sao đường xá xa xôi, trong thôn chỉ có một cái máy kéo, trừ khi làm việc tập thể mới có thể vào thành một chuyến
Bình thường mọi người vào thành, đều là ngồi xe ba gác do lừa kéo loại đó
Đương nhiên nếu nhà ai có xe đạp, đi vào thành cũng thuận tiện, nhưng mà vào thời này, nhà ai có xe đạp thì chính là một chuyện rất có mặt mũi, sẽ không tùy tiện cho người khác mượn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sợ người khác làm hỏng, bồi thường không nổi
Giống như nhà Triệu Quốc Khánh, đây cũng là vì cho hắn cưới vợ, nhà họ Triệu nhẫn tâm bỏ ra gần 170 đồng, mua một chiếc xe đạp nam nhãn hiệu Vĩnh Cửu
Đây cũng là đồ chơi đáng giá nhất của nhà Triệu Quốc Khánh
Vốn định dùng chiếc xe đạp này làm lễ ăn hỏi, đưa đến nhà Trần Phù Dung, ai ngờ lại xảy ra chuyện thế này
Triệu Quốc Khánh tự nhiên là cưỡi xe trở về, dọc theo con đường này, trong lòng hắn có chút kích động nhưng rất nhanh lại bình tĩnh lại
Xuống xe từ từ đi về
Vừa đi vừa tính toán, trở về nên bàn giao với cha mẹ thế nào đây
Ông bà nội của Triệu Quốc Khánh vẫn còn sống, cha hắn có ba anh em trai không chia gia, ở trong cùng một cái sân, bên ngoài sân vây quanh một bức tường đất, tường đã đổ nửa vòng
Nhà họ Triệu ở thôn Triều Dương coi như nổi tiếng, đó là bởi vì Triệu lão Hán có hai cháu trai
Cháu trai lớn Triệu Đại Khánh vào năm ngoái khôi phục kỳ thi đại học năm thứ nhất, thi đỗ một trường đại học ở Giang Thành, trở thành một sinh viên vẻ vang, đây là một chuyện hiếm có của cả thôn Triều Dương
Cháu trai thứ hai Triệu Quốc Khánh thì được sinh ra vào ngày Quốc Khánh, từ nhỏ đã trông như đồng tử ngồi dưới Bồ Tát Quan Âm trong tranh
Lớn lên càng thêm nổi bật, tùy tiện đứng một chỗ, đám con gái lớn con dâu nhỏ trong thôn đều hướng về phía hắn mà liếc trộm, cái người Triệu Quốc Khánh nhà lão Triệu vừa nhắc tới, cả mười dặm tám thôn đều biết
Nữ thì tươi cười rạng rỡ, còn nam thì lại cau mày liên tục, bởi vì thằng nhóc này cũng quá đẹp trai rồi
Cũng may Triệu Quốc Khánh này tuy lớn lên đẹp trai, mồm miệng lại ngọt, nhưng làm người rất đoan chính, chỉ là có chút bướng bỉnh
Chẳng phải sao, sau khi Triệu Đại Khánh thi đỗ đại học, đúng lúc đó có đoàn văn công của huyện nhìn trúng Triệu Quốc Khánh, trưởng đoàn đó chạy đi lại rất nhiều lần, muốn cho Triệu Quốc Khánh vào đoàn văn công
Nhưng người ta một mực cự tuyệt, vì chuyện này cả nhà họ Triệu náo loạn cả lên, hỏi vì cái gì
Triệu Quốc Khánh chỉ nói một câu, không muốn đi, khiến cho Triệu lão Hán và cha hắn suýt nữa tức chết
Mẹ hắn lo đủ thứ, nghĩ đủ mọi cách, đều muốn cho Triệu Quốc Khánh vào thành, thế nhưng hắn vẫn chỉ một câu, không muốn đi
Nói thêm một câu cũng không thèm giải thích, mẹ hắn tức chỉ lau nước mắt, mắng một tiếng 'trâu bướng bỉnh', từ đó hắn mang danh trâu bướng bỉnh
Còn chuyện hôn sự giữa Triệu Quốc Khánh và Trần Phù Dung, ban đầu nhà họ Trần đưa ra nhà họ Triệu phải mua một chiếc xe đạp nhãn hiệu Vĩnh Cửu, cộng thêm ba mươi đồng tiền sính lễ, thì chuyện hôn sự này sẽ xong
Vốn nhà bà bác là không đồng ý, cảm thấy yêu cầu này quá cao
Nhưng mẹ Triệu Quốc Khánh quỳ xuống khóc, nói nhà bà bác có Đại Khánh mấy năm đi học trước, đã tiêu tốn tiền hết rồi, vậy cũng không dưới ba trăm đồng, bây giờ nhà bà có con trai cưới vợ
Trong nhà thế nào cũng phải bỏ ra chút tiền, phải biết Trần Phù Dung thế nhưng là MC trong thôn, là cô gái tốt ăn cơm của nhà nước
Khó có được chính là Triệu Quốc Khánh cũng nguyện ý cưới
Vụ hôn nhân này nhất định phải làm theo lời con gái nhà người ta nói, không được thì chỉ có thể mượn trả dần
Mẹ Triệu Quốc Khánh tên là Lưu Trinh Phương, làm việc quả thực là một tay lão luyện, không những trong đội sản xuất năm nào cũng có thể được nhận danh hiệu tiên tiến, ở nhà nấu cơm trồng rau nuôi gà đều do một tay bà làm
Bác trai Triệu Phú tuy là lao động khỏe mạnh, nhưng rất lười, một người đàn ông kiếm điểm công còn không bằng Lưu Trinh Phương chưa nói, một năm cứ mỗi lúc bận rộn, hắn càng bị đau đầu nhức óc mà nằm
Bác gái thích đi khắp nơi hóng chuyện, chuyện nhà dài nhà ngắn khoe khoang, làm việc còn tệ hơn Triệu Phú
Đến việc làm giày cho con trai nhà bà ta, cũng nhờ vào Lưu Trinh Phương hỗ trợ, còn về nấu cơm thì, thì cũng chỉ lúc cơm chín rồi ra phòng bếp giúp bưng thức ăn
Người này vừa lười lại thèm ăn, nhưng con trai nhà người ta lại giỏi giang, năm ngoái đã thi đỗ đại học, là một chuyện hiếm có của cả thôn Triều Dương, dù ai nhiều chuyện khoác lác, cũng không thể nói lại bà ta
Cha của Triệu Quốc Khánh, Triệu Quý, làm việc cũng được, chỉ là thích uống rượu, uống say rồi thích nói nhảm, không dám làm càn ở bên ngoài, chỉ ở nhà mắng vợ mắng con gái, không thì nằm ngủ ngáy o o
Nhà của tam thúc Triệu Quốc Khánh, Triệu Toàn, bởi vì tam thẩm chỉ có một cô con gái, kia thì rất thật thà chỉ biết cúi đầu làm việc thôi
Triệu Toàn vì không có con trai, liền xem hai đứa con trai của anh trai mình như con ngươi, rất mực cưng chiều và yêu quý
Triệu Quốc Khánh vừa về đến nhà, bác gái nhanh mắt liền thấy phía sau xe đạp không có thịt heo đưa đến
A một tiếng, trên mặt liền nở một nụ cười như hoa, vươn tay ra ôm lấy chỗ thịt heo đó vào lòng!..