“Thằng con thứ hai nhà đó không có lương tâm, ta xem chúng nó tự thân vận động, nhiều nhất chẳng qua ba tháng, liền tự mình quỳ xuống cầu xin ta, muốn quay về sống chung, đồ không biết tốt xấu, đến lúc đó, ta liền không cho cái đồ gây rối nhà đó trở về…”
“Thằng con cả, thằng con ba nhà ta, về sau ngươi tới nấu cơm, cho heo ăn!”
Mụ Mai vừa nói vừa nhìn ba cô con dâu đứng ở góc tường
Trên mặt có chút đắc ý, nhà thằng hai ra ở riêng, cũng không có chiếm được một chút chỗ tốt nào, bọn hắn phải gánh khoản nợ bên ngoài 150 đồng, ngoài ra còn phải mỗi tháng đưa mười cân gạo để cho chúng nó nuôi ông bà già
Nhà thằng ba còn có hai đứa con nhỏ, đi học lại tốn tiền, kiếm công điểm cũng không được, hoàn toàn là gánh nặng
Ở riêng cũng tốt, mình cứ chờ xem nhà thằng hai nó cười ra nước mắt
“Không nghe lời người già, thiệt thòi ngay trước mắt, lần này, cứ hảo hảo làm mòn cái tính tình của nhà thằng hai kia, để cho bọn hắn biết nồi làm bằng sắt, ngày nào đó sống không nổi nữa, tự nhiên lại nhắc tới cái nhà này của mình tốt…”
Triệu Hán châm một điếu thuốc rồi gõ nhẹ vào bàn
“Chính là cái thằng Lưu Trinh Điển đó, một người ngoài mà cũng quản việc nhà của chúng ta, không thể dễ dàng cho cái thằng họ Lưu đó, nếu không người khác lại tưởng lão Triệu gia chúng ta không có ai…”
Triệu Phú vừa hậm hực nói một câu
Lời của hắn làm Mụ Mai cùng Triệu Hán gật đầu, cảm thấy thằng con trai cả lần này lại nói đúng ý họ
Cái con Lưu Trinh Phương lần này dám cả gan lớn mật, chẳng phải là bởi vì ỷ vào có cái thằng em trai Lưu Trinh Điển chống lưng sao
Thằng họ Lưu này đúng là cần phải thu dọn một trận, nếu không thì về sau đều học theo, ai cũng có thể xía vào chuyện nhà lão Triệu gia bọn họ
Bên kia Lưu Trinh Điển móc ra phiếu lương, phiếu công nghiệp cùng một xấp tiền dày cộp nhét vào tay Lưu Trinh Phương
“Chị hai, mấy cái này, vốn định để dành cho Quốc Khánh cưới vợ, gặp chuyện các chị ra riêng, vậy các chị cứ lấy dùng trước đi, nhà chị cái gì cũng không có, kiểu gì cũng phải mua cái nồi, tranh thủ lúc chúng ta đều ở đây, mấy ngày nay chúng ta đến giúp chị làm gian bếp…”
Lưu Trinh Điển chu đáo, mắt Lưu Trinh Phương đỏ hoe, thời điểm then chốt vẫn là em trai mình biết điều, nhưng mà em trai cũng sắp kết hôn còn phải tốn nhiều tiền, số tiền này cô không thể nhận
“Mẹ, cứ nhận đi, lát nữa chúng ta trả lại cho cậu út, con sẽ trả!”
Triệu Quốc Khánh nhớ tới lúc kiếp trước, vì cưới Trần Phù Dung, cậu út đều cho bọn hắn số tiền này, thậm chí cả tiền hòm của bà ngoại cũng cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cuối cùng những cái đồ dùng để cưới kia, Trần Phù Dung đều mang về nhà mẹ đẻ
Nhưng đến khi cậu út kết hôn, nhà bọn hắn đều không có tiền trả nợ, khiến cậu út bỏ lỡ cơ hội cưới vợ
Số tiền kia, mỗi lần Triệu Quốc Khánh nghĩ góp tiền để trả nợ, Trần Phù Dung lại gây sự với hắn, người nhà họ Triệu cũng làm ầm lên, đến cuối cùng, bà ngoại và các cậu ngoại đều lạnh lòng, đến lần cuối cùng thì hai nhà đoạn hôn
Bây giờ Triệu Quốc Khánh nghĩ lại, cậu tốt biết bao nhiêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiếp trước mình sao lại bị ma quỷ ám ảnh, nghe ông bà, bị Trần Phù Dung nắm đầu, cuối cùng lại thành ra đoạn tình với nhà ngoại
Đời này, sẽ không như vậy nữa…
“Đúng thế, đây mới là cháu ngoan của ta, cứ cầm mà dùng
Còn có mấy phiếu này, đến lúc đó ta với mấy cậu của con đến nhà con, giúp con dựng bếp, anh rể, anh có thời gian thì làm cho nhà một cái bộ bàn ghế mới…”
Triệu Quý và Triệu Thuận đều là thợ mộc, mấy cái đồ dùng trong nhà bọn họ đều làm được hết
Nhưng lần này ra riêng, nhà Triệu Quốc Khánh ngay cả một cái bàn rách cũng không có được, nghĩ mà xem, thật là một lời khó nói hết
“Mẹ, ở nhà con vẫn còn chút bánh quẩy, con pha thêm chút nước trà đường cho mấy cậu dùng, hôm nay ra riêng, cậu bỏ không ít công sức…”
Triệu Quốc Khánh trong nhà còn cất giấu một chút bánh quẩy, lần trước hắn còn mua một gói đường trắng cho Lưu Trinh Phương, nàng cứ nhất định không nỡ uống, cất trong tủ, cái này thì vừa vặn lấy ra dùng
Trà bánh quẩy, điều này khiến các cậu cảm nhận được chị gái phát ra từ tận đáy lòng quan tâm đến họ, bọn họ cũng cười
“Mẹ, hôm nay cho các cậu ở lại ăn cơm, con ra xã mua chút gạo còn thịt, tiện thể mua nồi về luôn, sau này nhà mình tự nấu ăn, ngày tháng sẽ ngày càng tốt…”
Triệu Quốc Khánh vừa nói, Lưu Trinh Điển và Lưu Trinh Tài lại không chịu, chủ yếu là sợ chị cả tốn kém
Nhưng Triệu Quốc Khánh không chịu
“Các cậu út cứ nhanh giúp con chọn một chỗ làm bếp đánh lò, tranh thủ làm xong sớm một chút, nếu không, đến lúc đó chúng ta thổi lửa nấu cơm cũng không có chỗ!”
Triệu Quốc Khánh vừa nói vậy, hai cậu cũng không từ chối, đây đúng là việc lớn
Bọn họ lập tức ra ngoài bàn bạc, xem nên làm bếp ở chỗ nào, cuối cùng chọn ngay bên cạnh bếp của Triệu gia cũ, dựng thêm một căn nhà nhỏ, để một chút củi và lò, liền có thể làm bếp
Hơn nữa họ đã nói là làm ngay, nhanh chóng gom bùn về đắp nền, chờ mấy ngày là có thể dựng bếp
“Cậu út, đừng đắp bằng bùn, ở bên xã Hồng Tinh có một nhà máy gạch Diêu, trong đó có gạch xanh, chúng ta đi mua chút gạch xanh đi, so với đắp bùn thì tốt hơn lại nhanh hơn, làm cái bếp thì dùng không nhiều gạch lắm…”
Kiếp trước, vốn cái kho củi bằng bùn của Triệu gia bị sập, đè chết em gái Triệu Đông Tuyết
Bùn so với gạch xanh thì tính an toàn kém quá nhiều
Nhưng gạch xanh rất đắt, Triệu Quốc Khánh liền đếm số tiền cậu cho, được chừng hơn một trăm đồng, hắn nghĩ nghĩ, liền đưa một trăm đồng cho cậu, để cậu giúp đỡ xây một cái bếp bằng gạch xanh
“Bếp gạch mộc cũng tốt mà, xây gạch xanh tốn kém quá, mới có mỗi mình một nhà, chỗ cần dùng đến tiền còn nhiều lắm, vẫn nên tiết kiệm một chút thì hơn…”
Lưu Trinh Phương không nỡ, một cái bếp bằng gạch xanh, phải tốn cả trăm đồng, cái này, cái này, quá tốn tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà họ còn đang mắc nợ, sao có thể tiêu pha như vậy
“Không, mẹ, phải làm bếp bằng gạch xanh, sau đó bảo cậu út làm cho lớn thêm một chút, mùa đông cái lò sưởi còn có thể ngủ được, nhỡ đâu không đủ, con còn có chút tiền, đều có thể dồn vào…”
“Chỉ làm nửa gian bếp, một trăm đồng chắc cũng được rồi, ta đi xem thử gạch xanh, nhà ta vẫn còn mấy cây gỗ có thể làm xà ngang cho nhà con!”
Lưu Trinh Điển và Lưu Trinh Phương còn đang tính toán, làm bếp như thế nào, thì bên kia Triệu Quý lòng còn chưa thoát khỏi nỗi uể oải vì chuyện ra riêng, lúc này trông có vẻ hơi ngây ngốc
Bất quá anh ta lại nhớ, trong nhà không có bàn, liền nhanh chóng đi tìm thằng ba, dự định kiếm chút gỗ, đóng cho nhà một bộ bàn mới
May là nhà anh ta gỗ cũng không thiếu, chỉ là tốn thời gian làm thôi, một bộ bàn gỗ cộng thêm tám cái ghế, hai người làm cũng phải mất vài ngày
Nhìn thấy người một nhà đều đang bận rộn, Triệu Quốc Khánh gọi em trai về kiếm thêm chút tre để đan lồng, hàng rào, bởi vì sau khi ra riêng, hắn muốn bắt một ít gà con về nuôi
Hai năm này xã cũng nới lỏng hơn, mỗi nhà không giống trước nữa, chỉ có thể nuôi hai ba con gà, nuôi nhiều hơn thì đội không cho, nói là cắt đuôi tư bản chủ nghĩa
Còn ở nông thôn, nếu như nuôi được nhiều gà, một năm các loại dầu muối liền không phải lo rồi
Đây cũng là một khoản thu nhập không nhỏ
Sau khi giao phó xong việc nhà, Triệu Quốc Khánh liền vội vã đi về hướng xã, hắn phải tranh thủ trước khi cửa hàng cung tiêu đóng cửa, đem nồi, dao chặt và cái xẻng các thứ mua về
Không ngờ, lần này đi xã, lại vừa vặn gặp Trần Phù Dung!