Thì ra là Vương Xuân Hoa khi nấu cháo, không những cho thêm vài nắm gạo kê mà còn bỏ cả gạo tẻ vào nữa
Thứ hỗn độn như vậy nấu ra lại đặc quánh, đũa cắm xuống cũng có thể đứng được
Đối với Triệu gia mà nói, như vậy xem như là bữa cơm không tệ
Vấn đề là, đám gạo kê, gạo tẻ còn vương vãi đầy thành nồi và cửa bếp, khiến bà Mai xót hết cả ruột
Con dâu phá của
Kiếm tiền thì không được, ăn cái gì thì tốn đấy
Làm việc thì không ra gì, lại còn phá của, bao nhiêu gạo kê gạo tẻ thế kia mà để vung vãi lung tung khắp bếp, cả thành nồi và khu bếp đều là lương thực, thế này chẳng khác nào trời đánh thánh vật
Bà Mai giận run cả người, rồi chỉ vào mặt Vương Xuân Hoa mà mắng té tát
Mắng nàng lười biếng, mắng nàng tham ăn, mắng nàng vụng về lại còn phá hoại lương thực vân vân
Thực ra lần này bà Mai mắng cũng không oan cho Vương Xuân Hoa, nhưng Vương Xuân Hoa là ai chứ
Vương Xuân Hoa dù có tệ đến mấy, nàng vẫn có một chút điểm lợi hại, đó chính là nàng sinh cho Triệu gia một người con trai là sinh viên duy nhất, Triệu Đại Khánh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là sinh viên duy nhất của đại đội Triều Dương
Còn có Triệu Thu Cúc nữa, Triệu Thu Cúc này ở nhà trước kia cũng chẳng làm lụng gì, chỉ có chờ ăn ké thôi
Vì có Lưu Trinh Phương và Trần Hồng Mai làm cả rồi
Lần này thực sự hết cách, Vương Xuân Hoa mới bị bà Mai bắt đi nấu cơm, cơm chưa nấu xong đã bị mắng cho một trận, Triệu Thu Cúc đứng bên cạnh cũng hơi bất mãn
"Nãi nãi, đừng mắng nữa, nhìn mẹ ta cũng vất vả rồi, dù có vãi một chút gạo kê ra ngoài, chắc gì mẹ ta đã cố ý đâu, đúng không
Bà cứ đợi đến lúc cơm chín đi đã, việc khác bớt can thiệp vào...
Triệu Thu Cúc bình thường cứ như một người vô hình vậy
Dù sao nàng cũng không cần làm gì, chỉ việc ăn ngon uống sướng, trước nay chưa từng giúp Lưu Trinh Phương và Trần Hồng Mai nói nửa lời
Nhưng mẹ nàng bị nãi mắng, nàng liền không thể không đứng ra nói mấy câu, vì chậm trễ cả việc ăn cơm của nàng còn gì
"Ta mặc kệ à
Ta không quản thì có mà được yên ổn sung sướng chắc
Bà Mai đối với cháu gái vẫn hơi tốt hơn chút, dù sao cháu gái gả đi cũng có thể kiếm được một món tiền lớn, số tiền đó đủ để bà toan tính nhiều thứ
Hơn nữa, người mà bà coi trọng nhất là Triệu Đại Khánh, mà Triệu Đại Khánh lại là anh ruột của Triệu Thu Cúc
"Thôi nãi nãi, bà đừng nóng giận, lát nữa anh cả con được nghỉ, đến lúc đó để anh ấy hiếu thuận bà thật nhiều, bà đừng có nói nữa...
Quả nhiên, Triệu Thu Cúc vẫn là người hiểu rõ tính tình bà Mai nhất
Vừa nghe đến Triệu Đại Khánh sẽ hiếu thuận mình, trên mặt bà ta liền nở nụ cười, những nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra thành một đóa hoa
Vốn dĩ đang bực bội, bà Mai rốt cuộc không còn tức giận nữa, nhưng lúc nhà bọn họ ăn cơm thì trời đã tối từ lâu rồi
Mà bên kia, Lưu Trinh Phương nhân lúc trời tối, lặng lẽ cầm hũ bí ngô mà bà ta giấu kĩ, trên miệng hũ còn có hai miếng thịt khô, lặng lẽ đi đến nhà Trần Hồng Mai
Trần Hồng Mai vẫn còn nằm trên giường, nghe thấy động tĩnh cũng không muốn quay đầu lại, nhưng khi nghe thấy giọng Lưu Trinh Phương thì vội vã ngóc dậy
"Hồng Mai à, hôm nay trong nhà có chút thịt khô, cũng không nhiều, chị để cho em cùng con một miếng, em ăn thử đi, cố ăn vào thì mới chóng khỏe, càng nằm trên giường thì cơ thể càng lâu khỏi
Lưu Trinh Phương vốn là người có lòng tốt
Nàng biết Trần Hồng Mai ở Triệu gia cũng không được chào đón
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên mỗi tối bà đều lén lút mang chút đồ ăn đến cho nàng, haizzz, đều là người đáng thương cả thôi, Lưu Trinh Phương không đành lòng nhìn Trần Hồng Mai chịu khổ như vậy
"Nhị tẩu, cảm ơn chị nha, cái nhà này, cũng chỉ có chị là tốt với em, nếu không phải lần trước có chị, chắc em chết mất rồi, haizz, em nghe chị đó, chuyện chị đã hứa với em lần đó, chị đừng quên nha
Trần Hồng Mai và Lưu Trinh Phương vốn đã có mối quan hệ không tệ
Lại thêm tai nạn vừa rồi, cũng chỉ có Lưu Trinh Phương vẫn luôn nhớ đến nàng, kéo nàng từ cõi chết trở về, có đồ ngon thức gì thì nhớ để lại cho hai mẹ con nàng một miếng
"Em ngốc à, em còn trẻ như vậy, tương lai ngày tốt còn ở phía trước, đừng có một chút lại nghĩ quẩn như thế, chị nghe nói sắp tới sẽ có chính sách bao sản đến từng hộ đấy, đợi đến lúc đó hai chúng ta chịu khó, cuộc sống chắc chắn sẽ mỹ mãn thôi, còn chuyện chị nói, yên tâm chị nhớ hết mà...
Lưu Trinh Phương nói thì có vẻ chắc chắn
Nhưng trong lòng nàng lại có chút bất an, vì ngày đó để Trần Hồng Mai có chút hy vọng, có dũng khí để sống tiếp
Trong lúc khẩn cấp, những lời nàng nói, đều là Triệu Quốc Khánh bảo nàng nói, những lời đó đều là lời nói dối hết cả
Thế nhưng mà, Trần Hồng Mai giờ đang đầy mong chờ và tin tưởng nàng
Khiến Lưu Trinh Phương giờ không biết nên nói sao cho phải, cái này...
Lúc này, Lưu Trinh Phương ở trong lòng thầm chửi đứa con trai kia, thật sự là không đáng tin chút nào
Thật là không biết đâu vào đâu, một lời nói dối mà bắt nàng về sau phải vắt óc tìm cách nói dối khác để che đậy cho bằng được
Nhưng lúc đó, nhìn thấy tình cảnh của Trần Hồng Mai, thực sự là ước gì có thể chết ngay đi được, nhìn thấy mà đau lòng, ai cũng là người số khổ hết cả
Thôi thì cứ lừa được lúc nào hay lúc ấy vậy
Đêm đó Triệu Quốc Khánh lại dẫn Triệu Hữu Khánh ra bẫy thú, sợ trễ quá ngủ gật nên hai người mang theo một túi táo tàu và ít đào đã rửa sạch
"Anh, táo tàu của bà ngoại ăn ngon quá, nhà mình vẫn còn nhiều, hay là, quay về em đưa chút cho Lưu Tri Thanh bọn họ đi, lần trước, em đến nhà nó ăn cơm nhiều mà có cả thịt nữa, hôm qua Lưu Tri Thanh nhìn thấy em còn cho em một nắm đường nữa, em với tiểu muội chia nhau...
Triệu Hữu Khánh và Triệu Đông Tuyết có ấn tượng rất tốt với Lưu Tri Thanh
Dù sao, ai cũng đâu hào phóng như Lưu Tri Thanh, còn để cho chúng bưng cả chậu đến mà ăn cơm với thịt
Người ta càng đói nghèo thì càng có ký ức sâu sắc về những lần được ăn no
"Chuyện nhỏ thôi mà, em cứ đưa chút là được, đem cả mộc nhĩ cũng đưa cho chúng đi, người mình không thể cứ mãi nợ ân tình được...
Triệu Quốc Khánh cũng không để ý, thuận miệng trò chuyện cùng em trai, đồng thời dùng tay ước chừng chiều cao của em trai mình
Đứa em này chỉ cao hơn mét rưỡi một chút, thực ra nó đã mười sáu mười bảy tuổi rồi, con trai lớn rồi mà sao lại còn thấp bé như thế
Nếu như không tìm cách để nó cao lên thì sợ là cả đời nó cũng giống như kiếp trước, một thằng đàn ông mà cả đời chỉ có một mét sáu thôi
Phải tìm cách kiếm chút sữa bò, sữa bột gì đó bổ dưỡng cho nó mới được
Rồi thêm một chút vận động điều độ, chắc vẫn còn kịp
Nếu không thì về sau dẫn nó lên huyện hoặc bệnh viện tỉnh khám xem thế nào, tìm cách để y học can thiệp một chút về chiều cao
Chỉ cần xương của nó còn chưa khép kín thì vẫn còn có chút hy vọng
Hai anh em vừa đi vừa tìm bẫy thú, lại đổi chỗ bẫy, thỉnh thoảng lại thêm mồi nhử vào
Hai người đang bận rộn thì nghe thấy cách đó không xa có tiếng sột soạt truyền đến, điều này làm cho hai anh em giật mình ngẩng đầu lên
Triệu Hữu Khánh nhìn xung quanh tối đen, bụi cỏ dại cũng đang lay động, khiến cho đáy lòng hắn hoảng hốt
"Anh, có phải có con gì to lớn đến không
Động tĩnh không nhỏ này khiến trong lòng Triệu Quốc Khánh vừa mừng...