"Sợ là có lợn rừng hoặc dê núi xuống núi, năm nay mới lạ, cái này còn chưa tới mùa đông, những dã thú này sao lại chạy xuống núi
Đội Triêu Dương đang dựa vào núi
Trên núi năm nay lợn rừng, dê rừng cùng sói đều rất nhiều, đặc biệt là hàng năm vào mùa thu khi cỏ khô rụng nhiều
Những dã thú này trong núi không có gì ăn, liền sẽ thành đàn chạy xuống núi, lúc đó còn có dân quân tổ chức đi săn
Về phần bình thường, giống lợn rừng và dê rừng loại hình cũng rất ít thấy
Xui xẻo mà gặp sói thì chỉ có thể dựa vào chạy nhanh leo cây, hoặc biết nơi nào có cạm bẫy, trực tiếp hướng bên đó dẫn đi mới được
Bằng không đụng phải đàn sói hoặc sói độc, mạng nhỏ cũng khó bảo toàn
"Anh, hay là nên tránh một chút đi, động tĩnh này lớn quá, em hơi sợ..
Triệu Hữu Khánh lúc này lại có vẻ hơi hoảng
"Không sao đâu, á, không đúng, không giống dã thú, này, ai ở bên kia, là người hay là dã thú
Bên kia có bẫy thú, cẩn thận chút nha..
Triệu Quốc Khánh hướng trong bóng tối hô một tiếng, hắn luôn cảm thấy âm thanh này không giống dã thú, giống như có người đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn thăm dò hô một câu
Lại nghe thấy bên kia mừng rỡ có người đáp lại
"Anh Triệu, anh Triệu, là em, là em, cuối cùng cũng tìm được anh rồi..
Liền thấy trong bóng tối có người bật đèn pin, không ngừng hướng phía Triệu Quốc Khánh bọn họ vẫy đèn
Sau đó nhờ ánh đèn pin cầm tay, còn có tiếng nói, Triệu Quốc Khánh phát hiện người gọi mình lại là Trương Quốc Khánh
Người này, vậy mà ra được rồi, còn chạy đến bên này
Đợi đến khi Triệu Quốc Khánh cùng hắn tụ hợp, nhìn Trương Quốc Khánh gầy hơn bình thường một chút, lúc này mặt mày tràn đầy hưng phấn, vừa gặp mặt đã ôm chầm lấy Triệu Quốc Khánh
Vô cùng nhiệt tình
"Ây da, anh Triệu của tôi, nghe bố mẹ nói, tối nay em có thể về, là may mà có cậu của anh đấy, nếu không có anh, em xem chừng cậu anh cũng không giúp, không phải sao, vừa được ra em đã tranh thủ thời gian tới tìm anh..
Lúc này Trương Quốc Khánh rất kích động, nói là tối nay sẽ được thả cho về nhà
Cũng không nói tiếp tục giam giữ rồi đưa vào thành
Chỉ nói là để về sau tuân thủ pháp luật
Điều này khiến Trương Quốc Khánh vốn đang lo lắng đề phòng lập tức vui mừng, tranh thủ thời gian chạy về nhà, khiến bố mẹ giật mình
Nhưng mẹ của Trương Quốc Khánh liền nói ngay, xem đi, lần đầu người ta tặng lễ, người ta chê ít quá nên trả lại, nhưng sau con trai vẫn bị giam giữ
Còn lần thứ hai tặng lễ, quà nặng hơn, người ta không trả lại
Mà con trai của họ lập tức được thả ra
Cậu của Triệu Quốc Khánh quả thật có bản lĩnh, có điều người ta kín tiếng, nhưng họ không thể nào quên ân tình lớn này
Xem người ta nói, cứ ở nhà chờ lấy, chỗ nào cũng không cần đi, Trương Quốc Khánh tự khắc sẽ được thả ra, không phải sao, tất cả đều thành sự thật
Vẫn là cậu của Triệu Quốc Khánh lợi hại, xem người ta, là thật giúp đại ân
Cho nên Trương Quốc Khánh vừa ra đã đến tìm Triệu Quốc Khánh, lúc đi về nhà nghe mẹ nói Triệu Quốc Khánh ở hậu sơn, Trương Quốc Khánh nghe xong liền biết chỗ, trực tiếp tìm tới đây
Lần này đến, Trương Quốc Khánh đến tặng đồ đưa tiền
Mười đồng bạc trắng lớn, cộng thêm năm mươi đồng tiền giấy
Đây chính là một khoản tiền lớn
Triệu Quốc Khánh lúc ấy liền từ chối, chuyện này cũng không lớn, đều là người cùng thôn, không cần khách khí vậy, cầm về đi
Chủ yếu là Triệu Quốc Khánh trong lòng cũng có chút ngại, dù sao, chuyện này bọn họ thật sự chẳng giúp gì, chỉ là phân tích tình huống của Trương Quốc Khánh, còn có tình hình trước mắt và chính sách
Tính ra, hẳn là sẽ không bị bắt, với lại Triệu Quốc Khánh cũng nhớ lại chút, kiếp trước Trương Quốc Khánh xác thực không có phải ngồi tù
Cho nên vô cùng khẳng định để Trương Quân và vợ tất cả về nhà, không cần quản gì, cứ ngồi nhà đợi con trai về là được
"Mẹ tôi bảo, không được, không được đâu, hay là anh chê ít, lần này không nhận, lần sau nhà tôi có chuyện gì, cũng ngại mở miệng, em thật coi anh là anh trai, anh coi như đã cứu em, anh không biết đâu, ở trong đó em không dám nhắm mắt..
"Em nhắm mắt lại là gặp ác mộng, cứ tưởng mình bị bắn chết
Trương Quốc Khánh này lại không chịu, nhất định phải kín đáo đưa những thứ này cho Triệu Quốc Khánh
Thực ra hắn lúc này đến đây cũng vì ở bên ngoài, không ai nhìn thấy, việc tặng quà cũng phải có chút mánh mới được
Không thể để người ta phát hiện
Phải đưa lén, không có nơi nào thích hợp hơn chỗ này
Mặc cho Triệu Quốc Khánh từ chối thế nào, những thứ này cuối cùng vẫn bị nhét vào túi áo hắn, mười đồng bạc trắng, quả thật cũng hơi nặng tay
Hơn nữa còn có năm mươi đồng tiền giấy, cái này đều không phải là một số tiền nhỏ
Ít nhất, đối với Triệu Quốc Khánh lúc này, đều là một khoản tiền lớn
Số tiền kia tiêu thế nào đây
Triệu Quốc Khánh nhất thời chưa nghĩ ra, nhưng bởi vì nhận tiền, Trương Quốc Khánh đối với Triệu Quốc Khánh lại thân thiết hơn không ít
Hai người cùng nhau nói một vài chuyện nhà
Trương Quốc Khánh nói hắn biết ở núi Nhị muội có một ổ lợn rừng, hai con lợn lớn mang theo tám con heo con, hắn thèm nhỏ dãi đã lâu, nên đã làm súng săn mời Lưu Hâm, người có quan hệ khá tốt
Định sẽ đánh cả ổ lợn, heo con sẽ bắt đem về
Nhưng không ngờ lại bị người ta tố giác, chuyện này, Trương Quốc Khánh mơ hồ đoán được là ai làm
Bởi vì trước kia Triệu Quốc Khánh biết hắn có súng, nhưng không sao, có thể sau khi hắn nói cho Lưu Hâm ngày thứ hai, liền xảy ra chuyện, cho nên..
Mấu chốt là đêm trước khi xảy ra chuyện, có người nói nghe được trong thôn nửa đêm chó sủa dữ dội, chắc chắn là có người ra khỏi thôn, hoặc là từ bên ngoài trở về, mà Triệu Quốc Khánh là người bản địa, chó trong thôn sẽ không kêu lớn
Còn mấy người như Trịnh Thanh, Lưu Hâm thì khó nói
Chó trong thôn cùng họ cũng không quá quen, một khi có một con kêu lớn, nếu ép không được thì chó còn lại cũng sẽ kêu
Cũng chính vì những điều này gộp lại, Trương Quốc Khánh mới nghi ngờ Lưu Hâm
Nhưng lại không nghi ngờ Triệu Quốc Khánh
"Lợn rừng ở núi Nhị muội
Hai con lớn, tám con nhỏ
Heo nhỏ lớn cỡ nào
Triệu Quốc Khánh nghe xong liền thấy hứng thú
Phải biết lợn rừng thực ra cũng không khác heo nhà là bao, chỉ là dã tính lớn hơn một chút, thích xông xáo lung tung, nếu là chuồng heo đất bình thường, không chừng giữ không được lợn rừng
Sẽ bị chúng nhảy tường trốn, hoặc là trực tiếp phá sập chuồng heo
Nhưng Triệu Quốc Khánh thì khác, chuồng heo nhà hắn lại dùng gạch và xi măng xây, mà lại làm lớn, trong thôn xem như độc nhất vô nhị
Trước đây trong thôn còn có người chê cười nhà hắn, nghèo mà còn sĩ
Một cái chuồng heo, mà còn làm tốt hơn nhà ở của người ta
Nhưng thật ra chính vì thế, chuồng heo nhà Triệu Quốc Khánh rất kiên cố, dù nuôi lợn rừng cũng không thành vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lợn rừng lớn Triệu Quốc Khánh không dám nghĩ tới, bởi vì mấy con lợn rừng lớn kia, khi lên cơn điên có thể ủi chết người
Nhưng heo con lại khác, nếu có được một hoặc hai con, chẳng khác nào không vốn mà sinh lợi, nuôi đến tết dù bán hay ăn, đều là đồ ngon
"Heo con bảy tám chục cân, khá gầy, lớn nhổng lên ấy, tôi đã thấy rồi, còn lợn lớn phải hơn ba trăm cân chứ không ít..
Trương Quốc Khánh vừa nói đến đây, nước miếng suýt nữa chảy ra...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]