Trùng Sinh Không Làm Hiệp Sĩ Đổ Vỏ, Kiếp Trước Lão Bà Nàng Gấp

Chương 78: Người một nhà còn so ra kém một cái hậu sinh!




Vương Vệ Đông càng nghĩ càng thấy ngứa ngáy trong lòng
Hắn định bụng sẽ đẩy cửa vào xem, xem Lưu Tri Thanh có ở đó hay không
Nhưng chân hắn vừa bước về phía nhà Lưu Tri Thanh thì nghe có người gọi mình, nói là đại đội bên kia kêu hắn đến một chuyến
Vương Vệ Đông sững người, không rõ có chuyện gì, chỉ có thể tiếc nuối liếc nhìn sân nhà Lưu Ngọc Thanh rồi vội vàng đi về phía đại đội bộ
Trên đường về, Triệu Quốc Khánh vẫn không ngừng nghĩ ngợi, trắng thật đấy, không ngờ Lưu Ngọc Thanh lại trắng đến thế kia
Nhưng, người ta sau này sẽ là chị dâu mình, thôi đừng nghĩ nữa
Triệu Quốc Khánh tự nhủ trong lòng rồi về nhà
Vừa tới khe nước thì thấy mẹ đang bận rộn
Bà đem nửa rổ rau muống trồng ở mép con mương, như thế trời nóng rau sẽ không bị thiếu nước
"Mẹ, trời nóng, mẹ cứ từ từ thôi, lát con nấu cháo ăn nhé…"
"Ừ, con cứ về trước đi, mẹ phải tranh thủ trồng thêm ít rau nữa, ở nhà nuôi gà với thỏ, lợn, đều cần thức ăn cả
Rau dại trên núi thì nhiều đấy, nhưng sao kịp rau muống nhanh lớn được, chỉ cần có nước, trời nóng thì cứ thế mà gốc này nối tiếp gốc kia cắt tỉa thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi lần cắt tỉa có thể cho lợn, cho thỏ ăn mà còn cho cả gà nữa
Lưu Trinh Phương bận rộn trước sau vườn, trồng bí, khoai, đủ các loại rau
Ở thôn quê, phải chịu khó thì mới được, không chịu khó thì một nhà miệng ăn không đủ, đừng nói là nuôi gà, thỏ, lợn
Lúc Triệu Quốc Khánh về tới nhà, vừa khéo thấy thím nhà bên hình như đang trò chuyện gì với Vương Xuân Hoa, chỉ nghe được loáng thoáng vài lời
Nào là nhà bà trước kia nhìn lầm rồi, cả đám người trong nhà còn không ai bằng Triệu Quốc Khánh, cái con Trần Phù Dung kia, bị người ta chửi là lẳng lơ mấy phen rồi
Mấy ngày nay, đi đến đâu cũng có thể nghe thấy người ta bàn tán về Trần Phù Dung
Ở nông thôn cũng có gì đâu, chuyện bé xíu thành chuyện lớn người ta cứ kể đi kể lại, huống hồ chuyện của Trần Phù Dung thế này
Thật chẳng khác nào truyện kể
Đột nhiên thay đổi, một cô nương lại dám quen cùng lúc ba người đàn ông
Chẳng bù Triệu Quốc Khánh có mắt nhìn, không như nhà Trương Quốc Khánh, để người ta chê cười, nói là có đủ “tam chuyển nhất hưởng, ba mươi hai cẳng”, lại đòi rước con gái lẳng lơ về nhà
Đúng là điên rồi
Thím nhà bên giọng sang sảng, nói chuyện cũng thẳng thắn, không những Vương Xuân Hoa nghe thấy, mà Triệu Hán và bà Mai trong nhà cũng đều nghe cả
Lúc này mặt họ xám xịt như bị sương muối, cả đám không chút sức lực
Cũng chẳng dám ló mặt ra ngoài
Bởi vừa ra đến ngõ đã có người nhắc đến Trần Phù Dung, nhắc đến chuyện lúc trước họ ép Triệu Quốc Khánh cưới cô ta
Không ít người cứ nói đi nói lại bên tai họ
"Trời ạ, may mà Quốc Khánh nhà cô cứng đầu, nếu nó không cứng đầu, để cho Trần Phù Dung bước vào nhà cô thì ông bà Triệu cứ mà tha hồ ôm hận..
"Mộ tổ nhà cô bốc khói đấy, tổ tiên phù hộ nha
Về còn phải khen thưởng thằng cháu Quốc Khánh của cô cho phải…"
"Chuyện này đấy à, lớp trẻ đáng nể nha, thằng Quốc Khánh kia đúng là có tài, thế mà nhìn ra, không thì cả cái Triêu Dương thôn này của chúng ta bị người ta cười cho chết
Chả thế mà tám mốt đại đội kia giờ cũng bị chê cười…"

Những lời tương tự như thế quá nhiều, làm cho bà Mai vốn rất cường thế nay cũng không dám ra khỏi cửa
Bởi vì đi ra ngoài bị tát vào mặt đau lắm
Còn Triệu Hán trước nay vốn chẳng quan tâm Triệu Quốc Khánh, cầm cái túi thuốc lá trong tay định bụng sẽ nói với hắn đôi câu, hàn gắn chút quan hệ, dù sao thì sự thật đã chứng minh
Chuyện cháu trai mình nhất quyết không chịu cưới Trần Phù Dung là đúng
Nhưng khi đối mặt với Triệu Quốc Khánh vốn chẳng thèm đoái hoài đến mình, Triệu Hán há miệng ra mà không tài nào mở miệng nổi
Bảo ông phải cúi đầu xin lỗi cái thằng ranh con này thì không làm được
Hừ, cuối cùng thì Triệu Hán lại hậm hực bỏ đi
Triệu Quốc Khánh lúc này chẳng để ý đến chuyện này, hắn vội vàng dùng gạo trắng nấu một bát cháo, lại bỏ thêm chút khoai lang vào
Chủ yếu là vì thời tiết nóng nực, ra mồ hôi nhiều nên ăn chút cháo cho dễ chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Quốc Khánh đập một quả dưa chuột, thêm chút tỏi cùng hành lá, lại hái được không ít cà chua, nghĩ nghĩ làm nộm cà chua thả chút đường trắng
Hiện tại đường trắng vẫn là hàng cung cấp bằng tem phiếu, mua hạn chế mà lại không rẻ, người đi thăm bạn bè làm khách, cho bưng lên bát nước đường trắng, lại thêm mấy quả trứng gà là coi như người đến cửa quý
Rất nhiều con rể đến cửa còn chẳng có đãi ngộ này
Triệu Quốc Khánh lại xào một đĩa ớt tương đậu, món này ăn với cơm rất đưa, mọi người đều thích ăn, hôm nay hắn cũng xào một nồi lớn, trong đó còn thả nhiều hơn một muôi dầu
Đợi đến khi Lưu Trinh Phương làm xong về, cả nhà ngồi lại ăn cơm cùng nhau
Triệu Quý vẫn chưa về, vẫn đang làm đồ đạc trong nhà ở nhà Trương Quốc Khánh, cơm trưa đều do nhà Trương lo, trong nhà hai đứa em đang cùng nhau ăn cơm vui vẻ
Triệu Hữu Khánh bảo buổi chiều sẽ đi ra sông bắt ít cá về, muốn ăn cá
"Được, nếu em bắt được cá chạch, cá nhỏ thì anh sẽ chiên cho em, làm không tanh đảm bảo ngon
"Chiên ngập dầu á
Anh, thật hay đùa đấy
Triệu Hữu Khánh vừa nghe thấy chiên ngập dầu là hai mắt đã sáng rực lên
Cá tôm mà không biết cách làm thì rất tanh, nhưng chỉ cần chịu khó bỏ dầu thì tôm cá ăn rất ngon
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng dầu ăn thì quý, bình thường trong nhà xào rau còn chẳng dám thả nhiều
"Thật, anh cho các em chiên ăn vặt…” Thịt thì cần phiếu ăn lại không có nhiều cơ hội, nhưng Triệu Hữu Khánh lại bắt được cá, bây giờ trời vừa nóng hắn lại hay xuống nước bắt cá
Trước kia mỗi lần bắt cá đều bị bà Mai mắng vì tốn dầu
Nhưng cá rất giàu dinh dưỡng, dù nấu canh hay làm đồ ăn vặt cho bọn trẻ đều là món ngon cả
Chỉ là bây giờ thì không ai nghĩ đến chuyện ăn vặt, cơm ăn còn chẳng no, ai đâu mà xa xỉ cho trẻ con ăn vặt
Vậy mà Triệu Quốc Khánh lại bằng lòng
Triệu Hữu Khánh vừa nghe đại ca nói, lại thấy mẹ chẳng có ý kiến gì, bèn cười hề hề nhận lời
Buổi chiều, Triệu Quốc Khánh gọi em trai cùng nhau xới đất, lật một khoảnh đất hoang phía sau nhà, khoảnh đất ấy xung quanh có bóng cây mà lại là đất cát nên trồng rau không được tốt
Cho nên bị bỏ hoang, Triệu Quốc Khánh định sẽ lật đất trồng thiên ma
Thiên ma chỉ thích hợp với nơi có bóng râm như thế này, hơn nữa lại không thích bị đọng nước, mà bên cạnh còn phải có chút rãnh nước nữa
Không có trâu, hai anh em đành phải dùng xẻng để đào, may mà cũng không nóng nảy, mỗi ngày bớt chút thời gian xới đất, nhưng mà trời nóng, vừa mới làm một chút mồ hôi đã ướt đẫm áo của Triệu Quốc Khánh
Mà ở phía xa xa, Vương Xuân Hoa đang ở đấy bóng gió nói chuyện
“Ôi, thằng cháu lão Triệu chịu khó thật đấy, mà tiếc là không biết cày cấy gì cả, trời nắng nôi thế này mà đi lật một mảnh đất cát, đúng là chẳng phải tại người ta bảo phải học hành sao, không học hành đầu óc không thông, chỉ biết có sức lực thôi… ” Vương Xuân Hoa nói những lời này là cố tình nói cho Triệu Quốc Khánh nghe, bởi vì con trai của bà ta là sinh viên
"Bác cả à, bác cũng nên đọc sách chút đi, không thì chỉ biết mù chữ thôi, nhìn cũng chẳng hiểu gì đâu… "
Triệu Quốc Khánh cười lớn, ha ha, Vương Xuân Hoa này cứ tưởng hắn trồng rau màu trên đất cát ấy hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.