Trùng Sinh Không Làm Hiệp Sĩ Đổ Vỏ, Kiếp Trước Lão Bà Nàng Gấp

Chương 87: Đưa tới cửa nhìn nhau cô nương!




"Mẹ, có khách đến nhà sao
Triệu Quốc Khánh đẩy xe đạp vào nhà, đã thấy mấy người phụ nữ trong nhà đang nói chuyện với mẹ hắn
Đều là người trong thôn, hắn gọi một tiếng "dì Lưu", người này cùng mẹ hắn cùng họ, bình thường hay qua lại thân thiết, lần này bên cạnh dì còn có một cô gái trẻ, hơi ngăm đen nhưng có đôi mắt to
Cô gái đó đang lén lút quan sát Triệu Quốc Khánh, đôi mắt ánh lên vẻ rạng rỡ
Mẹ hắn là Lưu Trinh Phương vui vẻ nhìn hắn, Triệu Quốc Khánh thấy điệu bộ này liền hiểu ra ngay
Đây là người nhà tìm người đến xem mắt cho hắn, việc này, việc này cũng quá đột ngột, trước đó cũng không nói với hắn một tiếng
Thậm chí, hắn còn không biết cô gái này là ai
Rất nhanh, dì Lưu chú ý đến đống vải vóc Triệu Quốc Khánh mua, liền a một tiếng
"Quốc Khánh này, con thật là hào phóng, mua nhiều vải vóc như vậy, thật không tiếc tiền mà..
"Dạ, nhà đông người ạ
Triệu Quốc Khánh liếc cô gái đó, dáng người cô ta khá cao nhưng hơi ngăm đen, hắn thích da trắng hơn
Thấy vậy Lưu Trinh Phương liền kéo Triệu Quốc Khánh sang một bên rồi hỏi hắn thấy cô gái đó thế nào
Nói là cháu gái của dì Lưu, cũng là người ở đội tám mốt, có quan hệ bà con xa với nhà mẹ đẻ của bà, rất rõ lai lịch
Nhà cô gái này có ba bốn anh chị em, ở nhà rất chăm chỉ, việc nhà việc cửa đều rất giỏi, hơn nữa lại còn học hết cấp hai, như vậy ở nông thôn là khá lắm rồi
Cho nên khi Lưu Trinh Phương nghe dì Lưu nói chuyện này liền động lòng, chính vì vậy, người ta nôn nóng đưa luôn cô gái sang đây
Thời đại đó người như Triệu Quốc Khánh, xem mắt cũng không có nhiều quy tắc như bây giờ
Chỉ cần thấy ưng ý thì đưa chút quà, hai nhà tiếp tục qua lại, sau đó nếu hợp thì sẽ tính đến chuyện cưới xin
Nếu không vừa mắt, thì người ta cũng phải tỏ ý chút gì đó cho nhà gái, nhưng quà cáp sẽ ít hơn so với nhà trai vừa mắt nhiều, thường là một chiếc dây buộc tóc hoặc một cục xà bông là được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà nếu không mua gì cũng không xong, không thể để con gái người ta về tay không
Nhưng Triệu Quốc Khánh nghĩ một chút, nói hôm nay đã mua tám xấp vải, trong đó có một xấp sợi tổng hợp cũng không tệ lắm, không được thì tặng cho cô gái người ta, có điều, hắn không vừa ý, chê cô ta hơi đen
"Mẹ, sau này mẹ cũng đừng có tí chuyện gì là dẫn con gái người ta về nhà, nếu lần nào cũng tặng vải vóc sợi tổng hợp thì chịu sao thấu..
Triệu Quốc Khánh nói đùa một câu, nhưng lời của hắn lại khiến Lưu Trinh Phương phải suy nghĩ
Nghĩ lại cô gái đó cũng ở thôn bên, cũng thật sự không tệ, nhưng con trai mình không ưng ý thì cũng chẳng làm được gì
Có lỗi với người ta, đây là lần đầu tiên từ khi hủy hôn với Trần Phù Dung mới có người đến dạm hỏi cho con trai, Lưu Trinh Phương trong lòng rất cảm kích, cũng mong sau này sẽ có nhiều cô gái tốt đến tìm, vì vậy nghiến răng một cái
Lưu Trinh Phương thật sự mang bộ quần áo bằng vải sợi tổng hợp đó ra đưa
Lần này, cô gái họ Lưu sau khi nhận quần áo trở về làng liền kể chuyện, cả đội tám mốt và đội Triêu Dương đều xôn xao
Tin tức này lập tức lan truyền khắp nơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai cũng bảo Lưu Trinh Phương là người biết điều, con trai bà không ưng cô gái mà vẫn tặng người ta bộ vải sợi tổng hợp
Mà khi tin tức này truyền đến tai Trần Phù Dung, cô ta đang may áo khoác bông ngắn, đột nhiên kim đâm trúng đầu ngón tay
Máu đỏ lập tức thấm loang lổ trên chiếc áo khoác ngắn màu lam, nhìn rất chướng mắt
Chuyện này khiến Trần Phù Dung trong lòng đau như có dao đâm, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao
Nhìn lại người đàn ông của mình, lúc còn tán tỉnh thì dẻo miệng ngọt ngào, nói thì hay hơn cả hát
Nhưng một khi kết hôn thì lại keo kiệt vô cùng, khi cưới nhau cô cãi nhau với hắn mới chịu mua cho cô một bộ quần áo, mà lại còn là đồ vải bông
Nhìn xem Triệu Quốc Khánh người ta, người ta đến xem mắt không vừa ý con gái nhà người ta, đã chịu cho đồ vải sợi tổng hợp
Nhìn lại mẹ chồng của mình, suốt ngày chỉ gây sự, tìm lỗi của cô, cô vừa mới nói chuyện với chồng một câu mà bà ấy bắt gặp thì mắng nửa ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao mà được như mẹ của Triệu Quốc Khánh, nghe nói rất giỏi, một mình nuôi ba con lợn, nấu ăn lại ngon tuyệt
Trong nhà ngoài ngõ cái gì cũng thạo
Ôi, giá như lúc trước cô gả cho Triệu Quốc Khánh thì tốt biết bao, nếu như hắn không đồng ý thì cô cho dù nửa đêm mò đến nhà cũng hơn bây giờ nhiều
Trong nháy mắt, Trần Phù Dung lại một lần nữa hối hận
Ở Tri Thanh, Lưu Ngọc Thanh cũng nghe được tin tức này, sau một hồi ngẩn người, cô không khỏi có chút lo lắng
"Nhược Lan, cậu nói tớ nên làm sao đây, có phải nên tranh thủ về một chuyến không, tớ, tớ cứ không tích cực chút nào, chưa chắc đã giành được Triệu Quốc Khánh, tớ thấy anh ấy quá ưu tú rồi..
Lưu Ngọc Thanh lúc này vừa lo vừa sợ
Lần trước Hạ Nhược Lan nói rất đúng, ải bố mẹ cô khó mà qua nổi
Dù sao, bố mẹ cô đều là người thành phố, làm trong đơn vị quốc doanh, đặc biệt là bố còn là lãnh đạo
Ông bà chắc chắn không chịu cho cô tìm một người chồng ở nông thôn
Nếu như bố mẹ không đồng ý mà cô vẫn muốn đến với Triệu Quốc Khánh, chuyện này sẽ vô cùng khó khăn
"Tớ nghĩ, cậu nên xem ý của Triệu Quốc Khánh thế nào, hoặc nói rõ chuyện này ra xem anh ấy nói sao, tớ thấy con mắt chọn người của anh ấy cũng cao lắm đấy, cậu xem Trần Phù Dung đi, nếu không phải sau này ầm ĩ những chuyện kia, thì điều kiện của cô ta cũng không tệ đâu, vậy mà Triệu Quốc Khánh có đồng ý đâu..
Hạ Nhược Lan nghĩ một chút, bắt đầu giúp Lưu Ngọc Thanh phân tích tình hình cho cô
Cô thấy Lưu Ngọc Thanh đã sa vào rồi, nhưng mà Triệu Quốc Khánh thì không biết là thật thà hay giả vờ không biết gì
Anh ta vẫn luôn không hề có biểu hiện gì
Cũng không biết anh ta rốt cuộc có thích Lưu Ngọc Thanh không
"Tớ nghĩ, ít nhất cậu phải khiến Triệu Quốc Khánh thích cậu đã, có vậy cậu hi sinh vì tình yêu hoặc là về nhà cãi nhau với bố mẹ thì mới có ý nghĩa, bằng không cậu cứ xông pha thế này thì lại..
Hạ Nhược Lan có chút lo lắng nhìn Lưu Ngọc Thanh
Cô nhận ra dạo gần đây Ngọc Thanh đã lâm vào tương tư
Cô có chút lo, Ngọc Thanh đang tương tư đơn phương
"Ôi, tớ phải làm thế nào bây giờ, tớ, tớ..
Lưu Ngọc Thanh không ngừng thở dài, trong lòng có chút bất lực
Lần trước cô đã hạ mình giả bộ trật chân muốn Triệu Quốc Khánh cõng cô, nhưng Triệu Quốc Khánh tối mịt đêm khuya mà vẫn cứ giữ đúng lễ nghi
Chuyện này khiến cô vừa mừng lại vừa có chút bất lực
Mừng vì mình không nhìn lầm người
Bất lực vì mình đã chủ động dựa vào người anh ta như thế mà anh ta vẫn không hề có động tĩnh gì, cái này, cái này còn phải làm thế nào để khiến tảng gỗ kia hiểu chuyện đây
Chẳng lẽ phải tự đưa đến tận miệng sao
Thế nhưng, việc đó thì, địa điểm chọn cũng khó, hơn nữa cô cũng là khuê nữ chưa chồng, cô cũng có làm chuyện đó bao giờ đâu
Sốt ruột, lúc này Lưu Ngọc Thanh khó xử nhìn Hạ Nhược Lan, nghĩ cô bạn mình rất thông minh, trước đây mỗi khi gặp chuyện đều là Nhược Lan bày kế cho mình
Lần này, có nên hỏi cô ấy không
Nhưng mà, chuyện dụ dỗ người ta, Hạ Nhược Lan cũng là con gái, làm sao mà bày mưu được?...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.