Đánh giá: 8/10
từ 9066
lượt
Trần Mạt, một nhân viên văn phòng "đầu tắt mặt tối", bất ngờ sống lại, đúng vào ngày năm 2005 định mệnh đã thay đổi cuộc đời y. Đối diện với người con gái từng là "Bạch nguyệt quang" trong lòng mình, người mà y đã từng thổ lộ thất bại, Trần Mạt không còn vương vấn và luyến tiếc như kiếp trước nữa. Bởi vì y hiểu rằng: "Đời người ngắn ngủi, nếu chẳng may gặp phải người không phù hợp, nhất định phải học cách biết điểm dừng."
Sống lại một lần nữa, Trần Mạt tự đặt ra ba mục tiêu cho cuộc đời: lý tưởng, tình yêu và một người bạn đời tốt. Rồi y trở lại giảng đường đại học. Hoa khôi trường, dáng vẻ mong manh yếu đuối, vô tình va chạm rồi "dính chặt" lấy Trần Mạt, biến y thành "osin" riêng trong những ngày quân sự.
Sau đó, chẳng hiểu cơ duyên thế nào, hoa khôi nghiễm nhiên trở thành "cái đuôi nhỏ" của Trần Mạt, bám theo y dai như đỉa đói, đi đâu cũng kè kè không rời nửa bước. Trần Mạt vốn tưởng rằng mối quan hệ giữa mình và "cái đuôi nhỏ" này chỉ là do tình cờ và duyên phận, nhưng cuối cùng y phát hiện ra hai người đã quen biết nhau từ 5 năm trước, tất cả đều là ý trời định sẵn.
Khi "Bạch nguyệt quang" chợt nhận ra chân ái và muốn quay lại với Trần Mạt, cô ta mới bàng hoàng nhận ra, so với "cái đuôi nhỏ" kia, mình có gì hơn chứ?
So về nhan sắc? Người ta là hoa khôi được cả trường công nhận, là ngôi sao được vạn người ngưỡng mộ.
So về tiền bạc? Thôi đi, người ta đi học bằng xe sang từ ngày đầu nhập trường rồi.
So về gia thế? Đến cả cậu ấm số một đất Kinh Đô cũng phải ngoan ngoãn gọi người ta một tiếng "chị".
So về tình cảm? Ai mà không biết cô nàng kia là "cái đuôi nhỏ" hết lòng vì Trần Mạt chứ?
Tái bút: Đây không phải truyện "mì ăn liền", không rập khuôn theo lối mòn, không hệ thống, không "hack não", và chắc chắn không phải harem.