Trùng Sinh Thiên Long: Ta Luyện Võ Trường Sinh

Chương 99: Thoát đi Vương phủ?




Chương 99: Thoát ly Vương phủ
Tần Hồng Miên dứt lời, hốc mắt đỏ bừng, lệ cứ thế tuôn rơi chẳng thể kìm lòng
Đoàn Chính Thuần sững sờ, lòng tràn ngập kinh ngạc, A La cũng vì hắn tuyển phi mà tìm đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ đây sao Hồng Miên cũng vì tin tức này mà tới
Lại nghĩ đến A La đang ở thư phòng và Phượng Hoàng rất có thể sẽ vội vã trở về khi nghe được tin tức
Trong lòng Đoàn Chính Thuần có chút hoảng loạn, thầm nghĩ: Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào đã giả truyền tin tức hại ta
Các tình nhân của hắn đều tản mát khắp nơi, trong tình huống bình thường thì sẽ không gặp mặt nhau
Như vậy, chiến lược từng người một của hắn diễn ra dễ như trở bàn tay, dù cho nhiều năm không gặp, hắn cũng có thể trong vài phút hóa giải oán khí của họ
Nhưng hôm nay hết người này đến người khác, hắn nên dỗ dành ai đây
Những nữ nhân của hắn đều chẳng phải là con gái của những gia đình tầm thường, từng người một không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn cá tính tươi sáng
Những nữ nhân như vậy, tính ghen tuông đều rất lớn, bây giờ e rằng muốn tập hợp lại một chỗ
Đến lúc đó, hắn dỗ dành ai cũng chẳng thể nào tốt đẹp, biết đâu còn xảy ra đánh nhau
Nghĩ đến đây, Đoàn Chính Thuần có chút nhức đầu, chỉ thấy nước mắt Tần Hồng Miên tuôn rơi, trong miệng lẩm bẩm nói: “Tuyệt đại có giai nhân, u cư tại không cốc
Tự vân nhà thanh bạch, thưa thớt theo cỏ cây… Vị hôn phu khinh bạc nhi… Khả tu sửa người cười, khả nghe người cũ khóc…” Đoàn Chính Thuần nghe Tần Hồng Miên lẩm bẩm, trong lòng hơi đau, tiến lên kéo tay Tần Hồng Miên, giúp nàng lau đi nước mắt, theo bản năng nói: “Hồng Miên, là ta có lỗi với nàng, nàng đã đến rồi, vậy cũng đừng đi nữa, chúng ta vĩnh viễn ở lại cùng nhau.” Tần Hồng Miên dừng lại việc giãy giụa tay, mừng rỡ hỏi: “Ngài nói hai ta vĩnh viễn ở lại cùng nhau, lời này có phải thật không?” Đoàn Chính Thuần thầm nghĩ hỏng bét, chứng bệnh miệng hoa của hắn đã thành thói quen, giống như thiên phú vậy mà thuận miệng tuôn ra
Nhưng lúc này Hồng Miên sao có thể ở lại đây, trong phủ đã có một người, lát nữa còn không biết ai sẽ đến, cái Vương phủ này đã thành Tu La tràng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lời đã ra khỏi miệng, đã không kịp đổi giọng, đành phải nói: “Thật
Hồng Miên, mỗi ngày ta đều nhớ nàng, không phút giây nào không muốn nhìn thấy nàng.” Tần Hồng Miên hỏi: “Vậy sao ngài lại chọn phi đâu
Đao Bạch Phượng xuất gia, ngài có thể đến tìm ta mà, không có thời gian, ngài phái người truyền tin cũng được mà.” Đoàn Chính Thuần trong lòng thầm mắng, rốt cuộc là thằng vương bát đản nào truyền tin, đừng để ta tra ra
“Hồng Miên, ta không có chọn phi, đó là người khác truyền tin giả, ta có nàng là đủ rồi, sao còn chọn phi
Tin tức này nàng nghe được ở đâu?” Tần Hồng Miên trong lòng vui sướng, trả lời: “Đại Tống đều đã truyền ra, có một đoàn người nghe nói ngài muốn chọn phi, theo Giang Nam một đường chạy đến, dọc đường không ngừng hỏi thăm tin tức ngài tuyển phi
Tin tức cứ vậy một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhiều người đều biết.” Nói đến đây, Tần Hồng Miên bỗng nhiên giật mình, nghĩ tới điều gì, nghiêm nghị nói: “Đám người từ Giang Nam đó có phải là tiện nhân Cô Tô kia không
Nàng ta đã lấy chồng sinh con còn có mặt mũi tới tham gia tuyển phi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên không biết liêm sỉ, tiện nhân kia bây giờ có phải đang ở trong phủ không?” Đoàn Chính Thuần biết người trong miệng Hồng Miên chính là A La
“Hồng Miên, người Giang Nam nào tới, ta không biết rõ nha.” Đoàn Chính Thuần vội vàng phủ nhận nói
Tần Hồng Miên nhẹ nhàng thở phào, nhưng vẫn hỏi: “Đoàn Lang, tiện nhân kia thật không có tới sao?” Đoàn Chính Thuần vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Hồng Miên, ta khi nào lừa nàng, trong phủ đúng là không có ai.” Tần Hồng Miên lúc này mới thôi, chuyển sang nói: “Đoàn Lang, đã ngài không có ý tứ chọn phi, vậy thì đi theo ta đi, cái vinh hoa phú quý này không cần cũng được
Chúng ta giống như trước kia, tại trong sơn dã nghịch nước, tại trong bụi hoa ngắm trăng, một nhà ba người ẩn cư sơn lâm chẳng phải sung sướng hơn sao.” Đêm nay lời nói của Tần Hồng Miên, Đoàn Chính Thuần thầm nghĩ: Bây giờ Vương phủ đã biến thành nơi thị phi, Phượng Hoàng cái bình dấm chua kia nói không chừng đã nghe được phong thanh, Vương phủ xem ra không thể ở lâu nữa
Thế là nói: “Tốt, Hồng Miên, nàng đợi một lát, ta thu dọn một chút, chúng ta liền rời đi.” Tần Hồng Miên lau khô nước mắt trên mặt, ôn nhu nói: “Tốt, Đoàn Lang, ta chờ ngài.” Đoàn Chính Thuần quay người ra ngoài, bỗng nhiên hỏi: “Dự nhi đâu
Sao không thấy hắn?” Cổ Đốc Thành chắp tay trả lời: “Vương gia, công tử hình như đi Ngọc Hư quán rồi.” Đoàn Chính Thuần dừng bước chân, thầm nghĩ: Chết tiệt, thằng ranh con này chẳng lẽ buổi sáng sau khi gặp A La liền chạy đi Ngọc Hư quán mật báo sao
Nghĩ đến đây, Đoàn Chính Thuần bước nhanh hơn, cái Vương phủ này một khắc cũng không thể ở nữa, đi vào trong thư phòng, nhìn Lý Thanh La đang say ngủ, nhanh chóng để lại một phong thư sau đó gọi Cổ Đốc Thành tới nói:
“A La tỉnh lại thì đưa thư này cho nàng ấy, nói là hoàng huynh giao nhiệm vụ cho ta, ta cần phải ra ngoài một chuyến, bảo nàng ấy về Cô Tô chờ ta.” Nói xong đi tới cửa, lại quay đầu nói: “Nếu như Vương phi trở về, các ngươi nhất định đừng nhắc đến chuyện này, hơn nữa song phương như gặp mặt, các ngươi nhất định phải ngăn cản các nàng đánh nhau, các nàng ai cũng không thể có chuyện gì.” Trong lòng Cổ Đốc Thành giống như nuốt phải một đống phân chó, Vương gia hái hoa ngắt cỏ, nhưng luôn muốn bọn hắn chùi đít, chùi đít thì cũng thôi đi, mấu chốt là hai đầu không lấy lòng
Nhưng thân làm gia thần, Cổ Đốc Thành cũng đành chắp tay trả lời: “Dạ, Vương gia, thuộc hạ nhất định sẽ không để cho Vương phi cùng… Phu nhân tranh đấu.” Đoàn Chính Thuần nhẹ gật đầu, Phượng Hoàng và A La đều chưa đạt đến Tiên Thiên, Cổ Đốc Thành lại là Tiên Thiên, thêm cả thủ hạ, dù cho các nàng gặp mặt cũng vô sự, thủ hạ hoàn toàn có thể ngăn lại
Bất quá nhằm đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, hắn vẫn nói: “Nếu như A La và Phượng Hoàng rời đi, các ngươi phải tách ra phái người bảo hộ.” Đoàn Chính Thuần sợ hai người tự mình lại đánh nhau, vạn nhất ai chết sẽ không tốt
Biểu cảm của Cổ Đốc Thành tựa như bị táo bón, trả lời: “Dạ, Vương gia!” Đoàn Chính Thuần nghĩ nghĩ, không có gì bỏ sót
Thế là hai người rời khỏi thư phòng, phái người canh giữ bốn phía rồi về đến đại sảnh
“Hồng Miên, ta thu dọn xong, chúng ta giờ đây sẽ xuất phát.” Tần Hồng Miên lúc này mới hoàn toàn yên lòng, cười nói: “Đoàn Lang, về sau chúng ta một nhà ba người mãi mãi cũng không xa rời nhau.” Đoàn Chính Thuần vô ý thức trả lời: “Ừ, mãi mãi cũng không xa rời nhau.” Nhưng bỗng nhiên sững sờ, sao lại một nhà ba người
“Hồng Miên, chẳng phải hai chúng ta sao?” Hỏi xong Đoàn Chính Thuần thầm nghĩ hẳn là Bảo Bảo cũng ở đây, đây là sư tỷ muội cùng nhau hầu hạ ta sao
Đoàn Chính Thuần bỗng nhiên có chút mong đợi
Đoàn Chính Thuần đang tưởng tượng đến chuyện ba người cùng nhau thì nên dùng tư thế nào thì tốt hơn, nhưng bỗng nhiên nghe được lời nói của Tần Hồng Miên, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người
“Đoàn Lang, ta đang muốn nói với ngài, ta đã sinh cho ngài một đứa con gái, nhưng là vì ngài đi rồi, cho nên ta lừa Uyển nhi nói nàng là ta nhặt được, chúng ta lấy sư đồ tương xứng
Lần này sau khi chúng ta trở về, liền nói cho Uyển nhi chân tướng nhé
Về sau chúng ta một nhà ba người vui vui sướng sướng sống chung một chỗ.” Đoàn Chính Thuần trong lòng buồn bực, sao lại có thêm một đứa con gái nữa
Bất quá miệng vẫn rất nhanh nói: “Hồng Miên, tất cả nghe theo nàng.” Hai người nắm tay vừa đi ra Vương phủ, lập tức đâm đầu đi tới một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu xanh lục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.