Sau khi Hứa Trác bị viêm dạ dày, Hồ Kha Nhĩ cũng "thành công" bị trận cơm rang hôm đó đánh cho dạ dày đảo lộn, nên đã về phòng tắm rửa và đi ngủ từ sớm Trước khi Ninh Tuế rời đi đã nói với cô ấy một tiếng, Hồ Kha Nhĩ không nghe rõ lắm, nhắm mắt nằm trên giường trả lời một tiếng mơ hồ, rồi để mặc cô Khi Ninh Tuế trở về phòng, Hồ Kha Nhĩ đã ngủ say như chết, tiếng ngáy vang dội Ninh Tuế đến phòng khách của nhà nghỉ lấy bộ sạc điện thoại, lúc trước cô để quên ở đó, không ngờ lại gặp Thẩm Kình mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng đi từ trên lầu xuống, ánh mắt hai người chạm nhau đều có chút sững sờ, Thẩm Kình là người đầu tiên giải thích một cách áy náy: "Tôi nghĩ mọi người đều đã ngủ rồi, nghe thấy tiếng động, tôi còn tưởng rằng.. Là có ai trèo tường vào Cho nên cũng không chú ý đến trang phục Đây quả thực là một hiểu lầm, dù sao cũng chỉ mới quen biết hai ngày, không tính là quá thân thiết, Ninh Tuế mỉm cười gật đầu ra hiệu, cũng không định nói chuyện nhiều với anh ấy: “Ừm, cậu nghỉ ngơi sớm đi.”
Lúc cô định vào phòng, Thẩm Kình đột nhiên gọi cô lại: "Ninh Tuế "Hửm "Vừa rồi cậu ra ngoài đi dạo phố cổ à Ninh Tuế: "Ừm "Đi một mình sao Ninh Tuế nhẹ nhàng nhướng mắt, dường như đang suy nghĩ cách dùng từ, trước khi cô mở miệng, Thẩm Kình tự nói tiếp, giọng điệu ôn hòa: "Không có gì, chỉ là muốn nhắc nhở con gái ra ngoài nên chú ý an toàn "Được, cảm ơn cậu đã quan tâm Ninh Tuế lại cười một lần nữa Trở lại phòng, cô gửi một tin nhắn "Chúc ngủ ngon" vào nhóm chat gia đình, Hạ Phương Hủy trả lời rất nhanh, rõ ràng là lại thức đêm đợi cô: [Lại về muộn thế này à! [Giận dữ]]
Hạ Phương Hủy: [Lần sau về sớm một chút Kiểm tra cửa sổ xem đã đóng và khóa chặt chưa Cả ngày chỉ ôm điện thoại, trước khi đi ngủ nhớ uống viên nang việt quất bảo vệ mắt mà mẹ mua cho, chú ý bảo vệ mắt, chú ý bảo vệ mắt, đừng thức đêm nữa.]
Tuế Tuế Tuế: [Biết rồi mẹ.]
Ngừng lại một lúc rồi hỏi: [Dạo này sức khỏe bà ngoại thế nào?]
Bà ngoại từ khi bị bệnh thận, chân tay không tiện, thính lực cũng kém đi Người già cả rồi, bệnh tật gì cũng kéo đến, rất khổ sở Hạ Phương Hủy đặc biệt thuê một người giúp việc chăm sóc, hàng ngày bà chỉ nằm ở nhà, lúc nào khỏe thì xem ti vi, tập vật lý trị liệu, nhưng phần lớn thời gian đều không có tinh thần, cũng không nói chuyện điện thoại được mấy phút.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Hạ Phương Hủy không đề cập gì nhiều với cô: [Bình thường Con cứ yên tâm mà chơi đi.]
Tuế Tuế Tuế: [Vâng ạ, vậy khi nào về con lại vào thăm bà.]
Lúc này, Tạ Ngật Thầm đang bị Trương Dư Qua tra hỏi dồn dập, hỏi anh rốt cuộc đã đi chơi với cô gái xinh đẹp nào, giọng điệu đau lòng khôn xiết: "Tận ba tiếng đồng hồ đấy Đồ tra nam Tạ Ngật Thầm cởi áo khoác và quần ngoài, tùy tiện vắt khăn lên vai, sau khi rửa mặt chải đầu đơn giản thì mặc pijama vào, dựa vào cửa phòng tắm thong thả đáp lời: "Mẹ cậu gọi điện thoại đến làm gì mà nói chuyện lâu vậy Trương Dư Qua: "Không phải nói chuyện công ty khởi nghiệp của bà ấy sao, thời buổi này làm chủ cũng chẳng dễ dàng gì, phải đấu trí đấu dũng với nhân viên Bố của Trương Dư Qua là một người không có chí tiến thủ, ở quê loay hoay với mấy thứ kinh doanh nhỏ, mẹ anh ấy từ khi anh ấy còn nhỏ đã một mình đưa anh ấy đến Hoài An, khi đó Hoài An vẫn chưa phát triển như bây giờ, có thể nói bà rất có tầm nhìn xa trông rộng Sau này mẹ anh ấy hợp tác cùng với một người bạn học chung thành lập một công ty năng lượng mới, trải qua bao khó khăn trắc trở mới đi đến ngày hôm nay Tạ Ngật Thầm nói: "Tính cách của dì, người bình thường đều phải nể bà ấy ba phần, còn có kẻ nào không sợ chết à Trương Dư Qua vô thức thuận theo chủ đề: "Rừng to thì chim muông gì cũng có, xuất hiện mấy kẻ cứng đầu cũng không lạ.. Tạ Ngật Thầm ném điện thoại lên giường, lười biếng dựa vào một bên Lúc này, màn hình sáng lên, hiển thị hai tin nhắn mới Tuế Tuế Tuế: [Tôi đã về đến rồi [Mèo chơi bóng nảy.jpg]]
Tuế Tuế Tuế: [Cậu đã về đến chưa?]
Tạ Ngật Thầm cụp mắt xuống: [Ừ]
Khung trò chuyện nhất thời không có động tĩnh gì khác, lúc này điện thoại lại kêu ting ting mấy tiếng, liên tiếp hiện lên mấy tin nhắn Là báo cáo hàng ngày của Trâu Tiếu, rất kiên trì: [Chúng tớ ở Song Lãng một đêm, ở đây yên tĩnh ghê, phong cảnh cũng đẹp, rất thích hợp để mọi người tụ tập nói chuyện đêm khuya [Dễ thương]]
[Vừa rồi Thư Vũ nói bốn người chúng tớ không đủ náo nhiệt, bảo nhớ hai cậu, tớ cũng thấy vậy, chơi bài và ma sói vẫn vui hơn khi đông người.】
[Tạ Ngật Thầm các cậu còn ở lại phố cổ bao lâu nữa Thực ra dọc theo bờ biển Nhị Hải không có gì chơi, hay là ngày mai hai người đến thẳng đây hội hợp với tụi tớ luôn đi ~】
Tạ Ngật Thầm thoát khỏi khung trò chuyện, trực tiếp nhấp vào ảnh đại diện của Lâm Thư Vũ Bên kia biết rõ liền trả lời lại, cố tình trêu chọc: [A Trầm, Trâu Tiếu lại tìm cậu à?]
Mr Cool Lin: [Kiên trì không ngừng như thế, tôi sắp cảm động rồi Cậu cứ chiều theo cô ta đi.]
Mr Cool Lin: [Sau đó tôi trở về, cùng lắm thì phải chịu ấm ức để Tôn Hạo đánh một trận Cậu ta cũng không phải người hẹp hòi như vậy, mọi chuyện qua rồi là quên hết, mọi người đều vui vẻ.]
Tên này đúng là xem kịch vui thỏa thích, cứ như chuyện chẳng liên quan đến mình, chuyên đưa ra những ý kiến tào lao Tạ Ngật Thầm nhếch mép lạnh lùng: [Tôi còn một cách hay hơn, cậu có muốn nghe không?]
Mr Cool Lin: [Cái gì?]
Tạ Ngật Thầm: [Cậu thử theo đuổi Tôn Hạo xem, mọi vấn đề không phải sẽ được giải quyết sao.]
Mr Cool Lin: [......]
Mẹ kiếp, tầm nhìn đột nhiên rộng mở hẳn ra —
Sáng hôm sau, Hồ Kha Nhĩ ngủ thẳng giấc đến khi tự nhiên tỉnh dậy, cô ấy xoa xoa bụng, cảm thấy dễ chịu hơn một chút Tuy thân thể không có gì đáng ngại, nhưng trong lòng cô vẫn không chút nể nang mà hỏi thăm một lượt tổ tông mười tám đời nhà Trương Dư Qua Vài ngày trước chưa khám phá hết phố cổ, chiều mới đi, sáng sớm Hồ Kha Nhĩ đã kéo Ninh Tuế ra phố mua sắm Trên phố có rất nhiều tiệm trang sức, mặc dù cảm thấy đều là hàng sản xuất đại trà ở Nghĩa Ô, nhưng vẫn rất nhiều và đẹp mắt Ninh Tuế nhìn ngắm không mục đích, Hồ Kha Nhĩ ghé sát tai cô, nhỏ giọng nói: "Cậu biết ở những nơi thế này điều gì là đáng sợ nhất không "Gì thế Hồ Kha Nhĩ: "Chính là khi lần đầu tiên cậu mặc cả, chủ tiệm sẽ đồng ý ngay "..... Ninh Tuế liếc cô ấy: "Vậy cậu biết điều gì còn kinh khủng hơn không "Cái gì Chính là cậu cò kè mặc cả nửa ngày trời cuối cùng cũng mua được món đồ ấy, bỗng nhiên nhớ ra có thể lên mạng chụp ảnh tìm kiếm Ninh Tuế thản nhiên nói: "Tin mình đi, đừng bao giờ thử, không có gì là không thể tìm thấy trên taobao.”
Sở dĩ Ninh Tuế có thể lĩnh ngộ sâu sắc như vậy là bởi vì trong nhà cô có một Hạ Phương Hủy ngây thơ đến mức khiến những kẻ bán hàng đen tối gặp phải cũng phải rơi lệ, đặc biệt tin tưởng vào những lời bịp bợm như "làm thủ công 100%", "sản phẩm của bậc thầy", "trên đời chỉ có một cái duy nhất", chỉ cần đi du lịch, nhất định sẽ bị người ta chém đẹp Có lần đi Tô Châu, người ta bán cho Hạ Phương Hủy một chiếc ấm Tử Sa bình thường, cứ khăng khăng nói là đá khoáng tự nhiên đào dưới đáy Thái Hồ, được chạm khắc từ đá nguyên khối, còn có thể giải phóng bức xạ từ trường giúp làm đẹp da, dưỡng nhan Hạ Phương Hủy vừa nghe đã thấy thích, liền bỏ ra cái giá 680 tệ mua ngay mà trong lòng còn vui như mở cờ trong bụng Sau khi trở về, Ninh Đức Ngạn chụp ảnh tìm kiếm trên mạng, một chiếc y hệt, trên mạng chỉ bán 249 tệ Con số này hơi châm biếm, thậm chí còn không phải là 250 tệ, Hạ Phương Hủy chột dạ biện hộ cho bản thân: "Đó là đá Thái Hồ mà, chẳng lẽ từ trường là thứ mắt thường chúng ta có thể nhìn thấy được sao Ninh Đức Ngạn dùng ấm trà mới mua pha trà cho mọi người uống, hơi nước nóng bốc lên nghi ngút từ tách trà, ông chậm rãi nhấp một ngụm, vẻ mặt đầy thâm ý nói với Ninh Tuế: "Trà pha bằng tiền ngu ngốc của mẹ con cũng ngon thật đấy Hạ Phương Hủy: ".. Vì vậy, Ninh Tuế về cơ bản không bao giờ mua đồ ở những quầy hàng nhỏ này, nhưng đôi khi cô rất thích thú với việc mặc cả "Ông chủ, cái vòng tay này bán thế nào Ông chủ đang ngồi trước quầy xâu hạt ngọc trai, ngẩng đầu liếc nhìn cô: "Tám mươi, giá niêm yết Ninh Tuế tiến lại gần quan sát kỹ hơn, ông chủ vừa cúi đầu vừa nói: "Cô đi các cửa hàng khác hỏi xem, giá ở đây của tôi chắc chắn là thấp nhất, pha lê tự nhiên, không lừa đảo trẻ con người già Ninh Tuế cười nói: "Rẻ hơn một chút được không Cô gái này tướng mạo sáng sủa, cười cũng ngọt ngào, lại còn xinh đẹp, ông chủ liền mềm lòng: "Cô muốn bao nhiêu Cô suy nghĩ một chút: "5 tệ "..... "Tôi không nói đùa Viên ngọc trai vừa luồn qua lỗ đã bị lệch, đôi mắt nhỏ của ông chủ tràn đầy vẻ khó tin: "Sao cô không đi cướp luôn đi Chỉ vì mặc cả một chút mà khiến người ta tức giận đến mức nói cả giọng địa phương ra, sợ bị dây dưa, Hồ Kha Nhĩ kéo Ninh Tuế nhanh chóng rời đi, đợi đến khi không còn nhìn thấy cửa hàng đó nữa, cô ấy mới ra vẻ nói: "Cậu trả giá thấp quá đấy Ninh Tuế liếc nhìn cô bạn thân: "Còn pha lê tự nhiên gì nữa, bong bóng khí trong quá trình nung chảy nhân tạo lộ ra hết cả rồi kìa Hồ Kha Nhĩ không để ý kỹ như vậy: "Hả, vậy là cái lúc nãy là giả sao "Không thì sao Ninh Tuế bật cười: "Trên con phố này có mấy thứ là thật Nói xong liếc nhìn đồ vật được treo trên ngực Hồ Kha Nhĩ Hồ Kha Nhĩ sửng sốt hai giây, cúi đầu nhìn viên bồ đề màu hồng phấn được quảng cáo là "trăm năm khó gặp" trên cổ mình "Chết tiệt!! .. Hồ Kha Nhĩ tra cứu trên Baidu một hồi mới biết thứ đồ chơi này bán đúng giá phải bớt đi một con số không so với giá cô ấy đã mua, sau khi trở về nhà nghỉ, cô ấy vẫn còn tiếc năm mươi tệ đã tiêu vô ích: "Sao tớ lại tin lời vớ vẩn của ông già đó chứ, năm mươi tệ đủ mua hai cốc trà sữa rồi Ninh Tuế an ủi: "Cũng may So với Hạ Phương Hủy nhà cô vẫn tốt hơn nhiều, nói rồi cô chợt nhớ ra điều gì đó: "Bác sĩ không phải cấm cậu uống trà sữa sao Trước khi đến Vân Nam, Hồ Kha Nhĩ bị rối loạn kinh nguyệt, lại thêm việc đi Đông Nam Á một chuyến ăn uống quá đà nên hơi tăng cân, bố mẹ Hồ Kha Nhĩ bận rộn trăm công nghìn việc vẫn phải thu xếp thời gian đưa cô ấy đi khám bác sĩ Có lẽ y học phương Tây là như vậy, có chút triệu chứng gì là trực tiếp chẩn đoán, nói cô ấy mắc hội chứng buồng trứng đa nang, nói trắng ra là vừa béo phì vừa mất cân bằng nội tiết —— Về cách chữa trị thì phải kiểm soát lượng đường nạp vào, trong đó một nguyên tắc lớn là không được uống trà sữa Vì vậy, hai người lớn trong nhà ngày nào cũng lải nhải bên tai cô ấy,điều này chẳng khác nào lấy đi mạng sống của một kẻ nghiện trà sữa như Hồ Kha Nhĩ, đến Vân Nam rồi, cô ấy vẫn bất chấp lời khuyên của bác sĩ mà lén uống nhiều lần "Cậu phải nghĩ theo cách này này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hồ Kha Nhĩ vừa nói vừa vắt chéo chân: "Tớ chỉ uống đồng thời hai loại thức uống tốt cho sức khỏe là sữa và trà thôi mà,, sữa giúp ngủ ngon và bổ sung canxi, trà giúp thanh nhiệt và dưỡng phổi Tớ uống là trà sữa sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đó là tăng cường sức khỏe, nâng cao chí khí Ninh Tuế: ".. Hồ Kha Nhĩ từ trước đến nay luôn lý luận vặn vẹo, Ninh Tuế ở chung với cô ấy lâu rồi, ít nhiều cũng đã quen Hai người thu dọn hành lý xong, dự định theo kế hoạch ban đầu sẽ men theo bờ biển Nhĩ Hải đi về phía bắc Buổi chiều nắng gắt như thiêu như đốt, nhưng cả hai đều không ai có bằng lái xe, chỉ có thể bắt taxi Đi lên phía trên phố cổ là chùa Tam Tháp Sùng Thánh, cây khô Hải Tây, rồi đi thêm mười mấy hai mươi km nữa là đến khúc cua chữ S thôn Bán Khê, nơi này có rất nhiều người đạp xe đạp chụp ảnh, náo nhiệt vô cùng Ngay bên cạnh là hồ Nhĩ Hải, mênh mông xanh thẳm, làn nước trong vắt, Thẩm Kình dùng phần mềm đánh giá tìm kiếm, nhà nghỉ ở đây có tầm nhìn rất đẹp, cửa sổ sát đất ở tầng hai có thể nhìn bao quát toàn bộ Nhĩ Hải cho đến cả thị trấn cổ bên kia bờ Nguồn phòng vào mùa cao điểm du lịch có phần lạm phát, những căn phòng có view đẹp đều đã được đặt hết, cuối cùng cũng may mắn giành được một phòng, con số đó khiến người ta phải kinh ngạc đến lè lưỡi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] May mắn thay, cậu chủ Hứa là một người hào phóng và khó tính, việc đi lại vất vả khiến anh ta cảm thấy tức ngực khó thở, chỉ muốn nhanh chóng tìm một nơi để nghỉ ngơi, thế là rất hào phóng bao luôn tiền phòng Nhà nghỉ của họ có ba phòng, một phòng lớn ở tầng một, hai phòng đơn ở tầng hai, lại còn là hai phòng đối diện nhau Đến lúc phân phòng, cặp đôi nhỏ giọng thì thầm với nhau ở một góc hồi lâu, một lát sau, Hồ Kha Nhĩ xấu hổ chạy đến nói chuyện với Ninh Tuế: “Em yêu à, tối nay cậu và Thẩm Kình ngủ trên lầu được không?”
Ninh Tuế liếc nhìn cô ấy một lúc, cũng không nói gì, Hồ Kha Nhĩ ho hai tiếng chột dạ —— Yêu đương là như vậy, có cơ hội liền muốn dính chặt lấy đối phương, mấy ngày trước cô ấy và Hứa Trác không có gì quá đáng, vì Thẩm Kình và Ninh Tuế ở đó, thậm chí còn ít khi hôn nhau, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội ở riêng, làm sao có thể bỏ qua "Tớ cũng là vì muốn tốt cho cậu thôi Hồ Kha Nhĩ thấp giọng, len lén liếc nhìn Thẩm Kình ở cách đó không xa, lại bắt đầu nói lời vô nghĩa: “Có một đối tượng tiềm năng chất lượng như vậy ở đây, thế nào cũng phải tạo cơ hội cho hai người phát triển chứ Ninh Tuế kéo dài giọng thở dài: “Hai người đã sắp xếp ổn thỏa rồi thì tớ còn có thể nói gì nữa, ở thì ở Hồ Kha Nhĩ xông tới hôn cô một cái thật kêu, vẻ mặt của một kẻ tiểu nhân đắc chí, tham sắc quên bạn: “Tuyệt Tớ biết ngay là bé cưng tốt nhất mà Bốn người ổn định chỗ ở xong, Hồ Kha Nhĩ kéo Hứa Trác chơi game ở phòng khách, trời vẫn còn sớm, Thẩm Kình đeo chiếc máy ảnh Leica của mình, hỏi Ninh Tuế có muốn ra ngoài dạo không Ninh Tuế suy nghĩ một lúc: “Được.”
Đi dọc theo khúc cua chữ S, Thẩm Kình hỏi Ninh Tuế có muốn chụp ảnh không, hai người chụp cho nhau rất nhiều ảnh phong cảnh Các cửa hàng trên phố rất đông đúc, gió chiều thổi hiu hiu, người qua kẻ lại tấp nập, những chiếc xe đạp cho thuê ở đây đều được gắn vòng hoa, cũng có không ít người bán bóng bay, trông rất trẻ con Ninh Tuế phát hiện ra rằng phong cách trang trí của các nhà nghỉ ở đây đều rất giống nhau, từng căn một cứ như được sao chép y hệt, không chú ý rất dễ bị nhầm lẫn Hai người đi dạo khoảng nửa tiếng thì rẽ vào một quán rượu nhỏ, muốn ngồi nghỉ chân một lát Nhân viên phục vụ đến order, Thẩm Kình ra hiệu nhường Ninh Tuế chọn trước, Ninh Tuế gọi một ly cocktail nồng độ thấp, Thẩm Kình thấy vậy cũng gọi một ly Martini “Ở Mỹ mọi người có thường uống loại này không?” Ninh Tuế hỏi với vẻ thích thú “Ừm Bọn họ phóng khoáng hơn, thích uống Vodka nguyên chất, tôi thì không uống được Thẩm Kình cười nói Quán rượu nhỏ này có khá nhiều người, ngay cả khi không nói chuyện cũng không thấy ngại ngùng Thẩm Kình đang xem những bức ảnh mình vừa chụp, Ninh Tuế lướt xem vòng tròn bạn bè Thấy có người đăng một bức ảnh có cảnh quan rất giống với làng Bàn Khê, theo thói quen cô đã ấn like, đang định xem ai đăng thì nghe Thẩm Kình hỏi chuyện: “Tôi thấy mối quan hệ của cậu và Khả Nhĩ rất tốt.”
“Ừm Chúng tôi quen nhau nhiều năm rồi.” Ninh Tuế cười: “Mối quan hệ của cậu và Hứa Trác ở trường cấp hai cũng khá tốt phải không, đến Mỹ lâu như vậy rồi mà vẫn giữ liên lạc.”
"Đúng vậy Ninh Tuế khuấy khuấy viên đá trong ly cocktail, vừa cắn ống hút vừa hỏi: "Vậy cậu có biết trước đây cậu ấy từng yêu đương với bao nhiêu người chưa Động tác lắc ly rượu của Thẩm Kình khựng lại một chút: "Tôi không rõ lắm, thời cấp hai còn sớm, sau này chúng tôi cũng không nói nhiều về chuyện này Sau một lúc, anh lại nói: "Khả Nhĩ là cô bạn gái đầu tiên mà cậu ấy giới thiệu với tôi.”
Ninh Tuế nhận ra anh ấy cũng là một người tinh ranh, biết cô đang dò xét, muốn làm rõ thái độ của Hứa Trác trong mối quan hệ nam nữ, để tránh cho Hồ Kha Nhĩ nhà cô phải chịu thiệt Câu trả lời của anh ấy tuy không để lộ sơ hở, nhưng Ninh Tuế cảm thấy, làm bạn với người như anh ấy chắc hẳn sẽ rất an toàn Hai người trò chuyện một lúc, thấy thời gian cũng muộn rồi nên quay về, đi đến một đoạn bờ biển có vài cây xanh um tùm, soi bóng xuống mặt nước Nhĩ Hải lấp lánh, dưới ánh trăng trông rất nên thơ, hữu tình, Thẩm Kình liền lấy điện thoại ra chụp thêm vài tấm, nhưng nghĩ thế nào cũng thấy còn có góc chụp đẹp hơn, muốn dành thêm thời gian để nghiên cứu Nhưng dù sao cũng không thể để con gái nhà người ta chờ đợi, vừa hay nhà nghỉ của họ cũng rất gần, anh ấy liền nói với Ninh Tuế: "Tôi có thể phải chụp thêm một lúc nữa, nếu không thì cậu về trước.. cậu có thể tự về được không Ninh Tuế gật đầu Ly cocktail lúc nãy cũng giống như nước giải khát bình thường, còn lâu mới đến mức say: "Được Cô nhớ mình đã đi qua một khúc cua, bên cạnh có một bồn hoa, đi vào là tới Ninh Tuế đếm những viên gạch trên mặt đất, đi đến trước cửa lớn Cửa không khóa, phòng khách yên tĩnh, tivi cũng không bật Căn phòng ở tầng một đóng chặt cửa, không biết người bên trong đang làm gì Ninh Tuế muốn tìm Hồ Kha Nhĩ, theo từng bước chân tiến vào, cô cảm thấy như mình nghe thấy tiếng động gì đó Cô thấy tim mình thắt lại, nhưng nghĩ rằng Hồ Kha Nhĩ chưa đến mức xảy ra chuyện gì với Hứa Trác, do dự một lúc, cô vẫn giơ tay lên gõ cửa phòng —
Lúc này, Tạ Ngật Thầm đang tắm, tiếng nước chảy róc rách từ trên đỉnh đầu, không ngừng trút xuống Vừa nãy lúc uống nước, tên ngốc Trương Dư Qua làm đổ trà chanh lên người anh, cũng chẳng sao, quan trọng là lại đổ đúng vào chỗ trọng điểm trên quần Tạ Ngật Thầm không chịu được cảm giác nhớp nháp trên người, không nói hai lời liền quay đầu về nhà nghỉ thay quần áo Hai người họ ở nhà nghỉ hai tầng hơi lãng phí, Trương Dư Qua muốn ngắm biển nên chọn một trong những phòng trên tầng, còn giường đôi thì để cho Tạ Ngật Thầm ở Lúc này nghe thấy tiếng gõ cửa, Tạ Nghị Thần vốn không muốn để ý, nhưng âm thanh đó khá kiên trì, tiếng gõ rất có quy luật, anh khẽ thở dài, Trương Dư Qua đúng là đồ vớ vẩn, tắm cũng không cho anh nghỉ ngơi hai phút "Có chuyện gì thế Tạ Ngật Thầm vừa dùng khăn lau khô người vừa tiện tay mặc một chiếc quần, giọng nói pha chút bực bội xen lẫn bất cần đời: "Nói rồi sáu trăm sáu mươi tệ xem một giây, một xu cũng không được thiếu đâu đấy “....”
Ninh Tuế đúng là không ngờ mở cửa lại thấy cảnh tượng như vậy, cô thậm chí còn vô thức nín thở —— Chàng trai để lộ thân hình săn chắc, đôi mắt đen láy như nhuộm ánh sáng, cơ bắp vai và cánh tay nổi cuồn cuộn, cơ bụng rõ nét từng múi Anh tùy ý khoác khăn tắm trên vai, mái tóc đen còn ướt, nước vẫn nhỏ giọt theo những đường nét mượt mà không ngừng chảy xuống Nghĩ thế nào cũng thấy đây không phải là thứ có thể xem miễn phí Ninh Tuế ngập ngừng hồi lâu, dè dặt hỏi: "...Tôi không mang tiền mặt, có thể chuyển khoản được không