Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1001: Bức tượng




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năm mươi đồng vàng đại kỵ sĩ đủ cho "Tổ điều tra cũ" ở pháo đài Guest một thời gian rất dài, trả tiền điện tương ứng, ngày ngày ăn uống so say, cũng bổ sung đủ vật tư cần thiết, hơn nữa còn thừa lại khá nhiều
Một đồng vàng đại kỵ sĩ có thể đổi được một trăm đồng bạc kỵ sĩ, một đồng bạc kỵ sĩ có thể đổi một trăm đồng xu tùy tùng, mà một công nhân bình thường trong pháo đài Guest, trong tình huống cho dù vất vả lam lũ đến năm mươi tuổi còn chưa chết, sau khi khấu trừ chi phí sinh hoạt hàng ngày, cũng không hi vọng tích góp được năm mươi đồng vàng đại kỵ sĩ
Tương Bạch Miên vừa cảm khái thiếu tiền, thiếu vật tư cũng không khỏi động lòng, cho nên cô nhắm một mắt mở một mắt với hành vi không chú ý đến bức tượng Bồ Đề mà chỉ để ý đến giá trị giải thưởng của Thương Kiến Diệu
"Đúng vậy
Gnawa gật gật cái cổ bằng kim loại: "Hơn nữa nhiệm vụ này không chỉ treo trong pháo đài Guest, các điểm tụ cư quan trọng của "Đoàn bạch kỵ sĩ" đều có, lúc đó mấy thợ săn di tích trao đổi trên đường là từ địa phương khác tới, muốn theo đuổi giải thưởng phong phú
Tương Bạch Miên như có điều suy nghĩ, gật đầu:

"Bàn khách nhắc đến Bồ Đề trong nhà hàng kia hẳn cũng đến vì tiền thưởng, nhưng họ giống người đến từ "Đoàn bạch kỵ sĩ" hơn
"Nhiệm vụ không liên quan đến sự tranh đấu của các thế lực lớn, treo ở các nơi như thành phố Ban Sơ cũng rất bình thường..
Bạch Thần khẳng định suy đoán của tổ trưởng
Thương Kiến Diệu hăng hái bừng bừng hỏi:

"Vậy chúng ta có nhận không
"Làm một mẻ như thế, cũng không cần vất vả tích góp tiền mua vật tư nữa, hơn nữa còn thuận tiện trao đổi với nghiệp đoàn thợ săn, quang minh chính đại thu thập tin tức
Làm một mẻ..
nói cứ như đi cướp bóc vậy..
Long Duyệt Hồng thầm lẩm bẩm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tương Bạch Miên khẽ gật đầu:

"Có thể là có thể
Giây tiếp theo, cô mỉm cười:

"Nhưng phải đợi tất cả pin tính năng cao sạc đầy đã
Dòng điện trong phòng khách sạn đương nhiên là bị hạn chế, một khi quá tải sẽ đứt cầu dao, "Tổ điều tra cũ" không thể đồng thời cho sạc toàn bộ pin tính năng cao, mỗi lần chỉ tối đa là ba thanh
Mà một thanh cần mấy tiếng đồng hồ mới sạc đầy được
"Vậy còn phải chờ thêm hai ngày nữa
Thương Kiến Diệu tỏ vẻ "tôi lao tâm khổ tứ vì tiểu đội": "Đến lúc đó chưa biết chừng pho tượng Bồ Đề đã bị người khác tìm thấy rồi, cơ hội không thể để vuột mất, mất rồi không tìm lại được
Gnawa thành thật giải thích:

"Nhiệm vụ này đã treo được một hai tháng rồi, hiện giờ vẫn chưa có ai tìm được đầu mối hữu dụng
Tương Bạch Miên theo đó nói với Thương Kiến Diệu:

"Tôi đã nói thế nào
Đã qua một hai tháng rồi, cũng không thiếu hai ba ngày để sạc điện đâu
Thấy Thương Kiến Diệu tỏ vẻ thất vọng, cô chậm rãi thở hắt ra:

"Nhưng ngày mai có thể đến nghiệp đoàn thợ săn dạo một vòng, tiếp nhận nhiệm vụ này, thu được tư liệu tương ứng, trở về từ từ xem, phân tích phương hướng, tận dụng hai ba ngày rảnh rỗi
"Tổ trưởng..
Long Duyệt Hồng không tán thành việc này lắm
Đã nói là yên ổn đợi trong khách sạn, chỉ đúng giờ ra ngoài ăn cơm thôi cơ mà
Đã nói không rước phiền toái và chuyện ngoài ý muốn cơ mà
Nghiệp đoàn thợ săn từ trước đến nay chính là nơi tụ hội của phiền phức và chuyện ngoài ý muốn
Tương Bạch Miên cười nói:

"Pháo đài Guest trở nên náo nhiệt thế này, chuyện lại rõ ràng liên quan đến Phật môn, liên quan đến "Bồ Đề", chúng ta cứ trốn tránh mãi, cứ cầu yên ổn mãi, chưa chắc đã hữu dụng, chưa biết chừng ngược lại sẽ khiến phiền phức lớn hơn, chuyện ngoài ý muốn kinh người hơn, đến lúc đó, ngay cả phương án chúng ta cũng không kịp chuẩn bị
"Ừm, cũng không phải nói hiện giờ cứ chủ động nhảy vào vòng xoáy, điện năng và vật tư của chúng ta còn chưa dự trữ đủ
Ý của tôi là, trong tiền đề lấy yên ổn làm trọng, tìm hiểu chuyện này một cách thích hợp, thu được tin tức tương ứng, để tạo ra cơ sở cho kế hoạch tiếp theo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cũng phải
Bạch Thần khẽ gật đầu
Long Duyệt Hồng không phản đối nữa
Thương Kiến Diệu đã sớm phấn khởi vô cùng, gặng hỏi:

"Vậy đi ngay bây giờ, hay là đợi sáng mai
Thời gian đóng cửa của nghiệp đoàn thợ săn không sớm lắm
"Sáng mai đi
Tương Bạch Miên liếc nhìn trời tối và từng ngọn đèn ở bên ngoài: "Đã bôn ba, bận rộn nhiều ngày rồi, đêm nay phải nghỉ ngơi cho tốt
Pháo đài Guest có số lượng lớn nhà máy điện, lúc này phần lớn nhà xưởng đều đã tan tầm, cho nên, toàn bộ điểm tụ cư được cung cấp điện đầy đủ, giá cả rất rẻ, nhà bình thường cũng có thể bật một vài ngọn đèn điện, xua tan bóng tối, mang đến ánh sáng
Điều này làm cho cảnh đêm của pháo đài Guest không kém gì các đường phố ở khu Hồng Cự Lang thành phố Ban Sơ, đưa mắt nhìn ra xa, ánh đèn rực rỡ, thơ mộng huyền ảo, giống như ngân hà chảy ngược dưới mặt đất
Ở ý nghĩa nào đó, Tương Bạch Miên cảm thấy đây có lẽ là một loại biểu trưng của văn minh
Điều duy nhất không tốt lắm chính là, những nơi ánh đèn soi sáng, bụm bặm bay mượn, vừa nhiều vừa rõ ràng

Thương Kiến Diệu tỏ ý đã hiểu
Anh lại hỏi:

"Vậy đêm nay tôi có thể thăm dò căn phòng trong "Hành lang tâm linh" không
"Nghỉ ngơi cho tốt đi
Tương Bạch Miên lặp lại
Thương Kiến Diệu lộ ra chút thất vọng, nhưng không phản đối
Sau đó họ nói chuyện thêm một hồi, rồi tự xem tư liệu giải trí thế giới cũ của mình, lần lượt tiến vào căn phòng tương ứng, rửa mặt đi ngủ, chỉ để lại một mình Gnawa ở phòng khách
Suốt đêm không tiếng động, yên ả êm đềm, chỉ là từ những nhà xưởng phía xa thỉnh thoảng lại vang lên âm thanh vận hành
Sáng ngày hôm sau, Thương Kiến Diệu ngủ dậy từ sớm, đánh thức Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần
"Ăn sáng, ăn sáng thôi, sau đó tới nghiệp đoàn thợ săn
Anh thúc giục
"Dù sao cũng phải cho chúng tôi thời gian đánh răng rửa mặt đã
Tương Bạch Miên tức giận trả lời một câu
Cô vừa dứt lời, chiếc chuông lớn trong thành phố lại được gõ lên
Keng
Keng
Keng
Trong hoàn cảnh sương mù thấp, khí trời mờ mịt, pháo đài Guest dần tỉnh lại, các nhà lần lượt sáng đèn, đầu đường nhanh chóng vang lên âm thanh huyên náo
Đến khi "Tổ điều tra cũ" rửa mặt xong, chuẩn bị đi ra cửa, một lượng lớn nhân loại bắt đầu đi về phía khu vực nhà xưởng
Đối với đám nhân viên "Sinh vật Bàn Cổ" như Long Duyệt Hồng mà nói, cảnh tượng như vậy có cảm giác quen thuộc và thân thiết khó diễn tả
Trong tòa nhà ngầm, sáng rưỡi sáng mỗi ngày, đèn đường sẽ sáng lên, báo cho các công nhân viên nên rời giường đi làm rồi
"Ăn cái gì đây, ăn cái gì đây..
Trong lúc Thương Kiến Diệu lẩm bẩm, bốn thành viên của "Tổ điều tra cũ" trừ Gnawa xuống đại sảnh khách sạn
Lúc này đứng trước quầy lễ tân là một cô gái
Mái tóc màu mật ong của cô ta được tùy ý búi lên, để lộ ra cái cổ thon dài, đầu gật dù, khiến người ta lo lắng giây tiếp theo đầu cô ta sẽ đập xuống mặt bàn
Nếu không phải cô ta đang ngồi, thì hiện giờ đã ngã xuống vì đứng không vững rồi
Cộp cộp cộp, trước khi Tương Bạch Miên ngăn cản, Thương Kiến Diệu đã chạy tới, gập ngón tay, gõ lên mặt bàn
Cô gái kia ngồi thẳng dậy, đôi mắt ngái ngủ nhìn người trước mặt
"Cần mấy phòng
Cô ta thốt lên hỏi
Cô gái này khoảng chừng hai mươi tuổi, chợt nhìn qua thì thấy dung mạo cũng thanh tú, nhưng nhìn kỹ thì thấy làn da thô ráp, ngũ quan hơi cứng
Tương Bạch Miên nghi ngờ có lẽ cô ta chưa từng uống thuốc cải tạo gien nhóm A, mà đây là trời sinh
"Tôi tới chào hỏi một tiếng, chào buổi sáng
Thương Kiến Diệu tươi cười đáp lại: "Hơn nữa người trên phố ngày càng nhiều, sẽ có khách đến khách sạn bất cứ lúc nào
Cô gái trước quầy lễ tân mấp máy môi vài cái, cuối cùng không lên tiếng
Thương Kiến Diệu hỏi, không hề có tự giác:

"Đêm qua nghỉ ngơi không tốt sao
Trực đêm chắc là có thể ngủ chứ
Nhìn từ những khách sạn anh từng nghỉ lại, vì ban đêm không có khách vào ở cho nên bên trong quầy lễ tân sẽ có phòng ngủ tương ứng, chỉ là phải luôn chuẩn bị tinh thần sẽ có người đến đánh thức, giải quyết các vấn đề của khách vào ở như nào đứt cầu dao, nút xả nước bị hỏng..
"Ngủ thế nào
Cô gái lễ tân uể oải đáp lại: "Đêm qua có ba lượt khách tới
"Muộn như vậy vẫn còn có người vào ở
Thương Kiến Diệu bắt đầu tán gẫu
Cô gái lễ tân quan sát anh:

"Không phải ai cũng có tiền như các anh, không cần để ý đến sự chênh lệch giữa giá vé tàu hỏa ban ngày và giá vé tàu hỏa buổi đêm
"À à
Thương Kiến Diệu tỏ vẻ "tôi hiểu rồi"
Đúng lúc này, anh chàng lễ tân hôm qua đi vào đại sảnh, vẫy tay với đồng nghiệp:

"Gittis, đợi tôi đi vệ sinh rồi sẽ thay ca cho cô
Cô gái lễ tân tên Gittis hơi kinh ngạc nói:

"Spant, hôm nay anh lại đến đúng giờ cơ à
Spant bật cười:

"Tôi đâu có giống cô, lần nào cũng đến muộn
"Tổ điều tra cũ" không tham gia và cuộc trao đổi giữa hai người, rời khỏi đại sảnh, đi tìm quán cà phê gần đấy để ăn sáng
Có lẽ vì quá gần phía bắc, "Đoàn bạch kỵ sĩ" chủ yếu trao đổi những vật tư chính như lương thực, vũ khí với bên ngoài, trong quán cà phê cũng không có cà phê, cho nên vẫn gọi là quán cà phê là vì thói quen từ thời đại cũ để lại
"Tổ điều tra cũ" dùng cháo yến mạch, bánh mỳ lát để làm bữa sáng, sau đó đi đến nghiệp đoàn thợ săn gần pháo đài
Nó ở trong một tòa kiến trúc màu xám đen giống một lô-cốt lớn, đám người Tương Bạch Miên vừa tiến vào, đã để ý thấy một thông tin đang chạy trên màn hình lớn
Chính là nhiệm vụ tìm pho tượng Bồ Đề
Theo giới thiệu, pho tượng Bồ Đề đã bị mất vào ba năm trước, lúc đó, một tăng lữ khổ hạnh đã mang theo nó đi tới pháo đài Guest, kết quả bản thân ông ta tọa hóa bên cạnh một lò luyện thép trong khu vực công xưởng, mà pho tượng Bồ Đề không thấy tung tích đâu nữa
"Mất ba năm rồi mới tuyên bố nhiệm vụ tìm kiếm
Long Duyệt Hồng thấp giọng làu bàu một câu
Có phải chậm trễ quá rồi không
Tương Bạch Miên gật đầu:

"Trên Đất Xám, sự trao đổi giữa hai điểm tụ cư gần nhau bình thường cũng không nhanh lắm, huống hồ còn là loại điểm tụ cư cách nhau rất xa thế này
"Có lẽ thế lực trực thuộc của tăng lữ khổ hạnh kia gần đây mới biết rõ tung tích của ông ta, biết ông ta chết ở pháo đài Guest
Lúc nói chuyện, Tương Bạch Miên xem miêu tả vật phẩm:

"Pho tượng Bồ Đề cao năm mươi phân, bằng gỗ, màu nâu, tướng mạo từ bi, vẻ mặt đau khổ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.