Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1007: Vũ trang đầy đủ




Sau khi đến bãi đỗ xe ngầm thuộc khách sạn "Lửa và thép", Tương Bạch Miên nói với Thương Kiến Diệu:

"Anh lái xe trước, trên đường về để Tiểu Bạch và Tiểu Hồng lái
"Không thành vấn đề
Thương Kiến Diệu đáp, nhưng cũng không đi đến cửa xe bên cạnh ghế lái, mà đi vòng qua đằng sau xe jeep, mở cốp sau ra
"Làm sao vậy
Gnawa thành thật hỏi
"Tổ điều tra cũ" đã sớm di chuyển trang bị để lại trong phòng cho Gnawa trông coi trở về trong xe jeep rồi, không cần nhét thứ gì vào cốp sau nữa
Thương Kiến Diệu nghiêm túc lật xem đống thùng gỗ, từng hộp đạn, mấy vũ khí dự phòng và ít đồ hộp, lương khô, thanh năng lượng còn thừa
Làm xong chuyện này, anh mới trả lời câu hỏi của Gnawa:

"Tôi đang kiểm tra xem pho tượng Bồ Đề kia có đột ngột xuất hiện trong xe của chúng ta không
Truyện cười địa ngục gì đây..
Long Duyệt Hồng vừa hiện lên một suy nghĩ như vậy, lại không nhịn được thò đầu vào quan sát tình huống trong cốp sau
Hắn còn nhớ lúc trước ở Ô Bắc, ở "Quân cứu thế", nhóm người mình khổ sở điều tra tung tích đầu đạn hạt nhân, kết quả cuối cùng lại phát hiện, vật phẩm mục tiêu đang lẳng lặng nằm trong cốp sau xe jeep nhà mình
Cho nên, ý tưởng mà Thương Kiến Diệu đột nhiên nảy ra cũng không phải là chuyện không thể xảy ra
"Không có
Thương Kiến Diệu thất vọng thu lại ánh mắt: "Ôi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trí tưởng tượng của những sự tồn tại kia sẽ không nghèo nàn như thế, cứ lấy mãi một kịch bản ra để lấy lệ với người ta..
Tương Bạch Miên thầm làu bàu một câu, đi tới vị trí ghế lái phụ, kéo cửa xe ra
Xe jeep nhanh chóng lái vào đường, Spant đang đỗ ven đường chờ họ
Anh ta lái một chiếc xe bán tải màu xanh xám da dày thịt béo, cửa xe mở ra, làm người ta có thể nhìn thấy chiếc ba lô vải bạt và hai khẩu súng săn ở ghế lái phụ
"Bữa sáng của các anh
Spant đi đến bên cạnh xe jeep, đưa túi giấy vàng trong tay về phía cửa sổ xe đang chậm rãi hạ xuống
"Là gì
Thương Kiến Diệu đưa tay nhận lấy, vội vàng mở ra
Bên trong là bánh mỳ kẹp dưa chuột ướp và lạp xưởng
"Thịt nguyên chất
Spant chỉ vào một cây lạp xưởng, nói
Đây được tính là bữa sáng tương đối khá trong pháo đài Guest
"Thịt của loài biến dị
Thương Kiến Diệu gặng hỏi
"Nếu không thì sao
Spant cười nói: "Lạp xưởng thịt tự nhiên quá đắt, chi phí ăn uống ông chủ đưa cho không đủ mua
Tuy pháo đài Guest ở nơi gần với Băng Nguyên, cuối thu đến đầu xuân hàng năm đều vô cùng giá rét, nhưng những thời điểm khác, thời tiết vẫn khá bình thường, mà nơi này thiếu thiết bị điện cơ bản, cho dù cung cấp đủ điện, cũng không có nhiều người sở hữu tủ lạnh, cho nên để bảo quản thịt thời gian dài, hun khói và ướp là hai cách không thể thiếu
Thiết bị điện ở pháo đài Guest chủ yếu đến từ mấy phế tích thành phố xung quanh, nhưng rất ít trong số chúng sau khi kéo trở về còn có thể sửa chữa được, đại đa số phải tháo dỡ thành linh kiện để bán
"À..
Thương Kiến Diệu không để ý lắm, hăng hái chia bánh mỳ kẹp lạp xưởng và dưa chuột ướp
Anh đã muốn nếm thử mùi vị của thịt biến dị từ lâu rồi
Với điều kiện đã từng cải tạo gien như họ, chỉ cần không ăn trường kỳ, cũng không ảnh hưởng gì
Sau khi cắn một miếng lớn, nhai trong miệng, Thương Kiến Diệu bình luận:

"Không khác quá nhiều so với loại thịt bình thường, chỉ là vị hơi gây
Đã làm thành lạp xưởng rồi mà vẫn còn chút mùi gây, đủ để nói rõ tình hình
"Đúng vậy
Long Duyệt Hồng cũng cảm thấy vậy
Đợi họ dựa vào túi nước của mình ăn xong bữa sáng, Spant ấn còi ô tô, ra hiệu họ có thể lên đường theo xe của mình
Lái xe dọc theo con phố một hồi, hai chiếc xe vòng ra sau pháo đài, lái vào con đường cái bên cạnh khu vực nhà xưởng, từ đó ra khỏi thành phố
Từng lò cao, từng ống khói lập tức đập vào mắt các thành viên trong "Tổ điều tra cũ"
Chúng đang bốc lên những cột khói hoặc màu xám, hoặc màu vàng pha đen, giống như đang giơ từng ngón tay lên trời
Thương Kiến Diệu cảm khái từ đáy lòng:

"Đây mới thật sự là thánh địa Phật môn
Đám người Long Duyệt Hồng không thể nào phản bác
Hai chiếc xe một trước một sau men theo con đường trải xi măng ra khỏi pháo đài Guest theo nghĩa rộng, lái về phía dãy núi gần đó
Trên đường, họ có nhìn thấy những con đường và đường ray nối liền các mỏ quặng trong núi, cùng đoàn tàu xình xịch chạy qua, chở đầy hàng hóa và những chiếc xe tải muôn hình vạn trạng
Chỉ khoảng mười phút, chiếc xe bán tải màu xanh xám của Spant và xe jeep của "Tổ điều tra cũ" chính thức tiến vào vùng núi
Màu xanh lục hai bên dần nhiều lên, con đường quanh co ngoằn ngoèo hơn, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những quả đồi trọc, vách đá sập xuống và dòng nước đã biến thành màu đen ngòm
Hai chiếc xe đi ngang qua từng khu mỏ nhưng đều không dừng lại, vẫn tiếp tục lái sâu vào trong
Tình hình đường sá hạn chế tốc độ của họ, khoảng ba bốn mươi phút sau, Spant mới thông qua bộ đàm của xe, nói:

"Sắp tới rồi
"Mấy người nhớ đừng nói linh tinh gì, để tôi xử lý
Anh ta đã sớm nhìn ra người đàn ông cao nhất, tên là Douglas kia rất thích nói xen vào
"Không thành vấn đề
Tương Bạch Miên tuyệt đối không muốn vì hai đồng vàng đại kỵ sĩ mà rước lấy một đống rắc rối, ảnh hưởng đến việc điều tra tiếp theo, cho nên cô rất quyết tâm sẽ trông coi Thương Kiến Diệu, không cho anh ta tự do phát huy
Thương Kiến Diệu nghiêng người sang, căn dặn Long Duyệt Hồng và Gnawa ở hàng ghế sau:

"Hai người nghe thấy chưa, đến lúc đó im lặng là vàng, giao cho Spant xử lý
Ha ha..
Long Duyệt Hồng châm chọc bằng cách thức đơn giản
"Nếu anh ta không xử lý được thì sao
Gnawa thành thật hỏi
Thương Kiến Diệu nhất thời mỉm cười:

"Vậy chúng ta chỉ đành cố gắng làm thay
Hi vọng đừng phát triển đến bước này..
Long Duyệt Hồng không dám nói những lời này ra khỏi miệng
Qua khoảng hai ba phút nữa, phía trước xuất hiện một khoảng đất trống, một vòng cây cổ thụ san sát nhau vây quanh vài tòa biệt tự kiểu dáng Hồng Hà từ thời thế giới cũ
Những tòa biệt thự này dường như cũng từng được cải tạo, thoạt nhìn không có dấu vết bị mục nát, bãi đỗ xe của chúng ở rìa rừng cây, nối liền thành một mảnh
Lúc này, trong bãi đỗ xe có hai mười chiếc xe, ba bốn chục người, Tương Bạch Miên liếc mắt nhìn phát hiện những chiếc xe tải, xe bán tải, xe VAN, hoặc là trùm kín vải bố, bọc chặt thùng xe, hoặc là trên cửa sổ xe dán tấm phim nhựa tối màu, khiến người ta không nhìn rõ tình huống bên trong
Mà những người đó, đa số đều được trang bị hoàn hảo, có áo lót chống đạn, có súng trường, có lựu đạn, có bộ đàm, có súng phóng lựu..
Mười hai mười ba người khác lại được phân phối khá chênh lệch, họ lần lượt vây quanh những chiếc xe khác nhau, hầu hết là dùng súng trường, súng lục, súng đạn ghém và súng săn đã được cải tạo, chỉ có vài người cầm súng tự động
Chắc chắn là họ không có áo lót chống đạn, quần áo khác nhau, về khí chất, Bạch Thần không cần hỏi cũng có thể xác định những người này là thợ săn di tích
Có thuộc hạ còn thuê thêm mấy tiểu đội thợ săn di tích..
Tương Bạch Miên như có điều suy nghĩ, gật đầu một cái, ý bảo Thương Kiến Diệu theo Spant tìm chỗ đỗ xe
Họ tới chậm nhất, những nơi đẹp đều bị chiếm cả rồi, chỉ tìm được hai chỗ ở trong góc bãi đỗ xe
Như vậy cũng phù hợp với suy nghĩ của Tương Bạch Miên
Bởi vì sư tử vồ thỏ cũng cần phải dốc toàn lực, huống hồ là loại ủy thác có vẻ bí ẩn, ngay từ đầu đã nói rõ sẽ có nguy hiểm nhất định này, "Tổ điều tra cũ" sẽ không tham gia nhiệm vụ với tâm thái tùy tiện, định sẽ vũ trang đầy đủ, đề phòng chuyện ngoài ý muốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Họ vừa xuống xe, một người đàn ông mặc áo bành tô màu xám đi tới, đứng trước người Spant
Người đàn ông này khoảng ba mươi tuổi, đường nét góc cạnh như điêu khắc mà thành, mũi ưng, tóc ngắn màu nâu nhạt, đôi mắt xanh nhạt, lạnh lùng ít nói cười
Hắn cầm một khẩu súng lục Hồng Hà đạn 9 li, không mang theo vũ khí khác, có vẻ không giống người bình thường lắm
Đương nhiên, bên trong áo bành tô của hắn có mặc áo lót chống đạn
"Các cậu suýt thì muộn rồi
Người đàn ông này không khách sáo, dạy dỗ Spant một câu
Spant lập tức mỉm cười:

"Ngài Sandro, trên đường chúng tôi gặp phải một vụ tai nạn xe, nên bị tắc đường một lúc
Đương nhiên đây là nói dối, mượn cớ mà thôi
Sandro không dây dưa vấn đề này nữa, trực tiếp nói:

"Cho các cậu mười phút chuẩn bị
"Trong lúc làm nhiệm vụ, các cậu lái xe của mình, dẫn đường phía trước, luôn chú ý quan sát tình huống hai bên, chặn đường những chiếc xe hướng ngược lại có khả năng tồn tại vấn đề
"Đợi quay về pháo đài Guest, tôi sẽ thông qua nghiệp đoàn thợ săn trả thù lao cho các cậu
Ánh mắt hắn quét qua Gnawa, khẽ gật đầu, khá thỏa mãn với đội ngũ của Spant
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân hắn không để ý đến chuyện đám người Spant suýt thì đến muộn
Nói xong, Sandro xoay người đi về phía các đội ngũ thợ săn di tích khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đây là chủ thuê
Thương Kiến Diệu nhịn một hồi, tò mò hỏi
"Đúng vậy, anh ta là chủ thuê của chúng ta, nhưng anh ta cũng không phải chủ của lô hàng hóa này
Ông ta là quản lý an toàn, thuộc hạ của chủ lô hàng, lúc trước là thợ săn di tích rất lợi hại
Spant thuận miệng giới thiệu hai câu
Anh ta hỏi dò:

"Các anh có cần chuẩn bị không
"Cần
Tương Bạch Miên liếc mắt nhìn đội ngũ lớn kia, thấy đường nhìn của họ về phía này đều bị chiếc xe bán tải của Spant che khuất, thế là cô vòng qua cốp sau, kéo mấy thùng gỗ ra
"Những thứ này là gì
Spant hơi ngạc nhiên
Không ai trả lời anh ta, mấy thành viên "Tổ điều tra cũ" mở thùng gỗ, giúp nhau mặc trang bị
Một thiết bị khung xương quân dụng
Hai, ba bộ..
Một bộ áo giáp thông minh sinh học..
hai bộ..
Ánh mắt Spant dần trợn to, miệng há ra quên cả đóng lại
Đội ngũ này là thế nào vậy
Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì
Đội ngũ như họ vì sao lại muốn nhận nhiệm vụ có giá hai đồng vàng đại kỵ sĩ
Lẽ nào mục đích thật sự của họ là tới cướp hàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.