Nghe Tương Bạch Miên nói, Thương Kiến Diệu chợt im lặng
Vài giây sau, anh bỗng nhiên cười nói:
"Nhưng họ sẽ không cứu vớt toàn bộ nhân loại
Tương Bạch Miên ngẩn ra, không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm, cười nói theo:
"Đúng vậy, chỉ có thể dựa vào bản thân chúng ta, giống như bài hát anh hay bật ấy
So với quái vật trong phòng thí nghiệm ở phế tích đầm lầy Số 1 kia, cái nhìn vừa rồi càng khó tưởng tượng hơn, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của cô, khiến trong lòng cô hơi bồn chồn, mang theo chút lo lắng bất an
Dù sao cô cũng từng được học tri thức, nếm trải cuộc sống, nên cô tin tưởng vào kho học hơn, cho rằng tất cả sự vật đều có phân tích, lý giải, giả thiết, tìm chứng cứ, nắm giữ và tái hiện lại, nếu nói đến thần linh, Chấp tuế không hề tồn tại, nếu có tồn tại cũng chỉ là sinh vật biến dị mạnh mẽ hơn mà thôi
Trải nghiệm vừa rồi có phần phá vỡ thế giới quan của cô
Nhưng, sau khi nói chuyện hai câu với Thương Kiến Diệu, cô đã thoát khỏi trạng thái đó, một lần nữa phấn chấn lại: Cho dù thật sự có Chấp tuế, có thần linh, thì cũng chẳng thấy họ cứu vớt toàn bộ nhân loại, cho nên, họ có liên quan gì đến mình chứ
Hơn nữa, đối với các Chấp tuế, vì sao không thể phân tích, lý giải, giả thiết, tìm chứng cứ, nắm giữ và tái hiện
Tương Bạch Miên biết suy nghĩ này của mình mang chút tinh thần tự lừa dối bản thân, nhưng đứng trước tình huống này, đây là cách tốt nhất giúp cô mau chóng trở lại bình thường
Sau khi im lặng một lát, ngoài cửa vang lên hàng loạt tiếng bước chân
Bartz và một người đàn ông khoác áo choàng đen bước nhanh vào phòng của giáo chủ Renato
Đám người canh gác giáo đường vác theo đủ loại vũ khí chia nhau đứng trên hành lang, phong tỏa nơi này
"Tôi là Tống Hà, "người cảnh báo"
Người đàn ông trung niên mặc áo chùng đen liếc nhìn giáo chủ Renato đang bị Thương Kiến Diệu khống chế, tự giới thiệu một câu
Ở chợ Đá Đỏ thịnh hành việc đeo mặt nạ, ông ta lại không hề ngụy trang, là tộc người Đất Xám, lông mày hơi thưa thớt, thái dương điểm hoa râm, trên mặt không có nếm nhăn, khiến người ta không phán đoán ra được số tuổi cụ thể của ông ta
Tương Bạch Miên liếc nhìn lại, thứ đầu tiên của đối phương mà cô ghi nhớ chính là gương mặt chữ điền khá chính trực và râu được cạo rất sạch sẽ
"Người cảnh báo
Cô nghi ngờ hỏi ngược lại một câu
Nghe có vẻ giống như một chức vị trong nội bộ giáo phái Cảnh Giác
"Người thần chức trực thuộc giáo chủ, phụ trách việc truyền giáo và giảng đạo thông thường
Tống Hà giải thích đơn giản
Tương Bạch Miên không hỏi nhiều:
"Ông mau tới xem đây có phải là giáo chủ Renato không
Cân nhắc đến sự tồn tại của đám người Bartz, lúc nói chuyện họ dùng tiếng Hồng Hà, biểu thị sự thẳng thắn
Tống Hà đi đến bên cạnh Thương Kiến Diệu, ngồi xổm xuống, nhìn tên "Vô tâm giả" đang cố gắng ngóc đầu lên, vẻ mặt ngày càng nghiêm trong
Vài giây sau, ông ta thở dài:
"Là giáo chủ
"Anh ta mắc "Bệnh Vô tâm" rồi
Ông ta lập tức lệnh cho đám người canh gác ngoài cửa giáo đường mang còng tay, dây thừng vào, trói chặt "Vô tâm giả" Renato đang giãy giụa kịch liệt lại
Làm xong việc, ông ta quay người nói với Thương Kiến Diệu và Tương Bạch Miên:
"Xin hai vị đợi một chút, tôi phải lập tức báo cáo tình huống của giáo chủ lên trên
"Được
Tương Bạch Miên tỏ ý đã hiểu
Tống Hà đi đến cửa, nghiêm túc nói:
"Tất cả mọi người ở yên chỗ này, không được rời đi, không được nói chuyện giáo chủ sinh bệnh cho người của anh ta biết
"Vâng, thưa người cảnh báo
Mấy người canh gác giáo đường đáp lại với vẻ kính trọng
Sau khi nhìn theo Tống Hà rời đi, Tương Bạch Miên nghiêng đầu nói với Bartz:
"Hình như các anh rất tin tưởng và nghe lời người cảnh báo Tống
"Ừm
Bartz gật đầu: "Ông ấy là một trong những người cảnh báo đầu tiên đến chợ Đá Đỏ truyền giáo
"Ông ta bao nhiêu tuổi
Tương Bạch Miên nhất thời nhận ra một vấn đề
Nhìn từ bề ngoài, tuổi tác của Tống Hà không khớp với việc là người đến chợ Đá Đỏ truyền giáo đầu tiên
Người không quá năm mươi tuổi làm sao có thể đến chợ Đá Đỏ truyền giáo vào khoảng thời kỳ đầu của lịch mới hoặc là cuối thời kỳ hỗn loạn
Lẽ nào ông ta có tài năng bẩm sinh, mấy tuổi đã biết ăn nói, có thể đảm nhiệm chức vụ người cảnh báo
"Không rõ lắm, hẳn là gần bằng ông nội đã chết của tôi, cho dù không đến bảy mươi thì cũng xấp xỉ tầm ấy
Bartz suy tư rồi đáp
Tương Bạch Miên cả thấy khá kinh ngạc:
"Trông ông ta có vẻ còn rất trẻ
"Đúng vậy, ông ấy không hề già đi, nói là được Chấp tuế ban ơn
Bartz tỏ ý mình cũng cảm thấy vậy
Thương Kiến Diệu nhỏ giọng nói xen vào:
"Có lẽ đây là Tống Hà đời thứ mấy rồi, mỗi lần Tống Hà bắt đầu già đi, thì lại có Tống Hà mới đến thay thế ông ta
"..
Bartz không được các tiết mục giải trí khai sáng, nghe vậy thì nghệt mặt ra, nhưng lại cảm thấy những gì Thương Kiến Diệu miêu tả vô cùng đáng sợ
"Đừng nghe anh ta, anh thích kể mấy câu chuyện kinh dị
Tương Bạch Miên mắng một câu, lại hỏi: "Vậy vì sao ông ấy không thành giáo chủ
Là người cảnh báo nhiều năm như vậy, không có công lao thì cũng có công sức
Lẽ nào là do giáo phái Cảnh Giác quy định, chỉ có người được Chấp tuế ban ơn, thức tỉnh năng lực mới đảm nhiệm giáo chủ
"Là người cảnh báo tự từ chối
Ông ta luôn nói, hiện giờ đã nhận được nhiều rồi, ông ta rất hài lòng, không hi vọng xa vời được trở thành giáo chủ, như vậy chỉ thể hiện sự tham lam, không còn được "U Cô" chiếu cố nữa
Bartz kể lại những lời Tống Hà nói
Lúc này, giáo chủ Renato mắc "Bệnh Vô tâm" đã bị bịt miệng, không phát ra được tiếng kêu giống dã thú nữa, chỉ uốn éo ở nơi đó, muốn thoát khỏi trói buộc
Không lâu sau, người cảnh báo mặc áo chùng đen Tốn Hà quay về phòng, nói với Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu:
"Có lẽ đoàn giáo chủ sẽ nhanh chóng phái giáo chủ mới đến, cũng xử lý chuyện của Renato
Trong thời gian này, chuyện giáo hội của chợ Đá Đỏ sẽ do tôi phụ trách
Nói xong, ông ta khoanh hai tay trước ngực, lùi về sau một bước: "Cảnh giác là nhắc nhở của thần
Làm lễ xong, Tống Hà nhìn đám người Tương Bạch Miên, thành khẩn nói:
"Tôi có một thỉnh cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy điệu bộ của ông ta rất khiêm tốn, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu liếc nhìn nhau một cái:
"Xin hãy nói
"Xin hai vị đừng lan truyền chuyện giáo chủ Renato mắc "Bệnh Vô tâm" ra ngoài
Trước khi biết rõ nguyên nhân vì sao anh ta phát bệnh, những lời đồn đại sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của giáo hội
Tốn Hà không hề che giấu, thẳng thắn nói ra nỗi lo ngại của mình
"Tôi hiểu rồi
Tương Bạch Miên cảm thấy Tốn Hà vô cùng thân thiện, "ừm" một tiếng: "Chúng tôi sẽ giữ bí mật này
Một vị giáo chủ được thần linh ưu ái lại mắc "Bệnh Vô tâm", điều này sẽ gây ra đả kích khá lớn đối với uy nghiêm của giáo phái và hình tượng Chấp tuế, khiến các tín đồ nghi ngờ rốt cuộc Chấp tuế có phù hộ mình hay không
Điều tra đến cuối cùng, Renato rất có khả năng gánh danh xấu như báng bổ thần linh các kiểu..
Tương Bạch Miên không hề mang ác ý đối với giáo phái Cảnh Giác, mà cách xử lý này quá phổ biến
Thương Kiến Diệu cũng gật đầu nói: "Với tình hữu nghị của chúng ta, không có vấn đề gì
Kết giao bạn bè từ lúc nào
Tự nhận
Tương Bạch Miên buồn cười
Tống Hà không phản bác lời của Thương Kiến Diệu, dặn dò Bartz một lượt, sau đó chỉ đạo đám người canh gác giáo đường với vẻ khá uy nghiêm
Bản thân ông ta mang theo khí chất khiến người ta tin cậy
Thấy ông ta sắp xếp công việc đâu ra đấy, Tương Bạch Miên thấp giọng khen một câu:
"Tôi cảm thấy ông ta còn giống giáo chủ hơn Renato, thích hợp với vị trí này hơn
"Đáng tiếc ông ta không muốn đảm nhiệm, nếu không nội bộ chợ Đá Đỏ đã không bị chia cắt như bây giờ
Bartz phụ họa một câu
Lúc này Tống Hà bảo Bartz tới, dặn dò một vài chuyện
Tương Bạch Miên đợt trong phòng, bình thản nhìn họ ở ngoài hành lang
Qua hai ba mươi giây, cô bỗng nhíu mày
"Tôi đi vệ sinh một chút
Cô lớn tiếng nói
Tống Hà chỉ vào phía bên phải của mình:
"Ở cuối cùng
Ông ta không ngăn cản, có vẻ rất tín nhiệm, rất yên tâm
"Tôi cũng đi
Thương Kiến Diệu đi theo sau Tương Bạch Miên
Đi tới nhà vệ sinh, Tương Bạch Miên kéo anh ta vào một buồng ngăn bên nữ
"Phát giác ra chưa
Cô nghiêm túc hỏi
Thương Kiến Diệu "ừm" một tiếng:
"Tống Hà rất thích hợp kết giao bạn bè
Tương Bạch Miên khẽ gật đầu:
"Tôi vừa xét lại sự thay đổi về tâm trạng và thái độ của mình, phát hiện tốc độ chuyển từ đề phòng, cảnh giác sang thân mật, tin tưởng quá nhanh
"Tuy tôi quả thật cũng sẽ đồng ý giữ bí mật, nhưng tuyệt đối không phải là vì sự thân thiện của Tống Hà, vì một người bạn đáng tin tưởng mà đồng ý, lý do duy nhất tôi quyết định làm thế vì đây là tín điều cá nhân và phong cách làm việc của bản thân tôi
"Còn có thể vì cục diện áp đảo con người
Thương Kiến Diệu bổ sung thêm một câu
Tương Bạch Miên liếc nhìn anh:
"Cho nên anh có ý kiến gì
"Ông ta là người thức tỉnh
Thương Kiến Diệu đáp
Tương Bạch Miên nghẹn một hơi trong cổ:
"Một trong những năng lực của ông ta hẳn là khiến người ta cảm thấy thân thiện, có thể tin tưởng, bằng lòng nghe theo, ừm, lúc trước ông ta không sử dụng năng lực, đến khi đề nghị chúng ta mới phát động..
Dường như không cần hướng dẫn bằng ngôn ngữ..
"Đây quả là một năng lực thích hợp để truyền giáo
Cô không hề tức giận vì Tống Hà sử dụng năng lực thân thiết lên người mình
So với việc "thuyết phục" bằng mấy chục khẩu súng chĩa vào, thì "đề nghị" tương tự hoàn toàn có thể chấp nhận được, việc này còn khá giống biện pháp bảo vệ
Cô có thể hiểu được tâm trạng muốn giữ bí mật của đối phương, hơn nữa lại không bị ép buộc thay đổi ý chí, đương nhiên là không có gì phải tức giận
"Cái giá phải trả của ông ta sẽ là gì
Thương Kiến Diệu khá tò mò
Tương Bạch Miên suy tư rồi nói:
"Liệu có liên quan đến việc ông ta không muốn làm giáo chủ không
"Tôi nghĩ liên quan đến việc trông ông ta còn khá trẻ trung
Thương Kiến Diệu đưa ra cách nhìn của mình
"Đây mà là cái giá phải trả sao
Có ai không muốn cái giá này
Có lẽ đó là một trong những biểu hiện về năng lực nào đó của ông ta..
Tương Bạch Miên mỉm cười mắng hai câu, rồi lại cảm khái: "Giáo phái Cảnh giác quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long, chỉ mỗi chợ Đá Đỏ mà bố trí đến hai người thức tỉnh, thậm chí không chỉ như thế
Nghe ý của Tống Hà, dưới một vị giáo chủ hẳn là phải có mấy người cảnh báo
"Có lẽ không có tiệc thánh là để tiết kiệm chi phí
Thương Kiến Diệu than thở từ góc độ của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trao đổi xong chuyện này, họ theo tâm thái tới đã tới rồi, ai nấy tự đi vệ sinh, sau đó quay về phòng của giáo chủ Renato
Tống Hà thấy họ, khẽ gật đầu nói:
"Tôi đã hiểu chuyện của Bartz rồi, chuẩn bị phái người canh gác của giáo đường đến mời Anhebas tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người gặp mặt nói chuyện một chút, có thể giải quyết bằng hòa bình là tốt nhất
"Hai vị muốn ở bên chứng kiến, hay là đi ngay bây giờ
Bartz còn chưa kịp đề nghị giữ "Tiểu đội không làm mà hưởng" ở lại để bảo vệ khi cần thiết, thì Tương Bạch Miên đã mỉm cười:
"Đương nhiên là phải ở lại xem, việc này chắc hẳn có liên quan đến nhiệm vụ của chúng tôi."