Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 389: Thần linh ngủ say




Ánh mặt trời bên ngoài xuyên qua tấm màn che bị ghim lên, chiếu vào trong điện thờ, giúp Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu có thể gắng gượng nhìn thấy dáng vẻ của người nằm trong quan tài
Người này có mái tóc đen dài, mặc áo tang màu trắng, gầy chỉ còn da bọc xương, giống một thi thể đã bôi chất chống phân hủy, bị hong gió nhiều năm
Trong trạng thái này, Tương Bạch Miên không thể nhìn ra tướng mạo thật sự của hắn, giống như một bộ xương bình thường mà thôi
Nếu không nhờ máy tính phục dựng, thì chỉ có thể đánh giá sơ bộ là có dị dạng hay không, có lại giống hay không, chứ không thể nhìn ra được có đẹp trai hay không
Nếu không phải cảm nhận được tín hiệu điện yếu ớt, xác nhận đối phương vẫn có hoạt tính sinh học, thì Tương Bạch Miên chỉ cho rằng đây là một thi thể vì hoàn cảnh đặc thù mà không bị thối rữa, chứ không là "thần linh" ngủ say gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lúc lơ mơ, cô thậm chí còn cảm thấy có mùi chất chống phân hủy đang lượn lờ trước mũi
Kết hợp với cảnh tượng trước mắt, thực sự rất đáng sợ
Tương Bạch Miên chậm rãi dời ánh mắt, phát hiện trên cổ tay phải của "thần linh" ngủ say có đeo một chiếc vòng tay được bện bằng nhánh cây
Cô chợt có linh cảm, nghiêng đầu nhìn về phía Thương Kiến Diệu
Thương Kiến Diệu đeo mặc nạ khỉ mặt lông miệng nhọn, nhìn thẳng vào "thần linh" ngủ say kia
"Anh đang nghĩ gì
Tương Bạch Miên do dự một chút, cuối cùng lên tiếng hỏi
Thương Kiến Diệu nghiêm túc đáp:

"Dùng kỹ thuật khôi phục tim phổi, hô hấp nhân tạo, tiêm Feca vào
Tương Bạch Miên một lần nữa xác định trạng thái tinh thần của mình rất tốt, không cùng thế giới với Thương Kiến Diệu
Vài giây sau, cô mới vừa bực mình vừa buồn cười nói:

"Trong hạng mục cần chú ý của công ty chẳng phải đã nói rồi sao
Nếu không cần thiết thì không được đụng vào cái gọi là "thần linh" ngủ say
"Chỉ nói là không được di chuyển
Trí nhớ của Thương Kiến Diệu vẫn rất tốt
Tương Bạch Miên "ha" một tiếng:

"Không phải tôi cũng vừa nói rồi sao
Phải để dư thời gian, phải dùng tiêu chuẩn nghiêm ngặt hơn để xử lý
Không để Thương Kiến Diệu có cơ hội phản bác, cô xì một tiếng:

"Suýt thì bị anh làm xáo trộn, quên mất việc chính
"Anh không cảm thấy chiếc vòng tay bằng cành cây này rất quen mắt à
Thương Kiến Diệu đã sớm nhìn ra:

"Giống vòng nguyệt quế mà người cá thức tỉnh kia đeo
"Xem ra sức mạnh của hắn đến từ việc đeo vòng nguyệt quế
Tương Bạch Miên hỏi: "Lúc đó anh hẳn là đã chạm vào vòng nguyệt quế, có phát hiện điều gì bất thường không
Thương Kiến Diệu lắc đầu:

"Rất bình thường
"Cũng phải, nếu có chỗ nào kỳ lạ, anh đã không để nó lại
Tương Bạch Miên cúi đầu nhìn về phía gương mặt chỉ còn một lớp da khô của "thây khô", phân tích: "Dựa theo miêu tả của người cảnh báo Tống, người thức tỉnh mạnh mẽ thăm dò đến chỗ sâu của "Hành lang tâm linh", có thể lưu khí tức của mình trong "Hành lang tâm linh" hoặc là trong thế giới hiện thực, có thể dung hợp với vật phẩm thậm chí là con người..
Khí tức vốn có dung hợp vào trong vòng nguyệt quế, nhưng khi người cá thức tỉnh lấy được nó, khí tức đã thẩm thấu vào cơ thể hắn, khiến hắn trở nên khá mạnh
Nhưng việc này cũng sẽ để lại tai họa ngầm, lúc đó hắn giống như đang thai nghén một con quái vật..
Nói đến đây Tương Bạch Miên đột nhiên nảy ra ý tưởng:

"Nếu như lúc đó chúng ta không tung hỏa lực mạnh, mặc cho mọi chuyện tiếp tục diễn biến, thì cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì
"Thần linh" ngủ say này liệu có vì thế mà tỉnh lại không
"Nhưng nếu thực sự đơn giản như thế, thì các tín đồ lúc trước của hắn đã có thể hoàn thành
Dùng vật phẩm tùy thân của thần linh phù hộ cho mình, không phải là một chuyện rất hợp lý sao
"Lẽ nào, điều kiện tiên quyết để khí tức dung hợp với cơ thể người là người thức tỉnh có lĩnh vực tương đồng
Cô cứ để suy đoán phân tán ra, không có quá nhiều căn cứ, bởi vì còn có cách giải thích khác
Ví dụ như, trước khi vị Diêm La này giáng thế, chìm vào giấc ngủ say, cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, không để lại đôi ba câu, mà các tín đồ vì kính sợ hắn, không dám sờ vào thân thể, không dám lấy đi vật phẩm trên người
Đối với suy đoán của Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu đưa ra cách để nghiệm chứng:

"Thử một chút là biết
"..
Đừng
Tương Bạch Miên ngăn cản sự kích động của mình
Cô biết ý của Thương Kiến Diệu là: Anh và người cá thức tỉnh rõ ràng không cùng một lĩnh vực, Tương Bạch Miên ngay cả người thức tỉnh cũng không phải
Nếu họ tháo chiếc vòng bằng cành cây kia xuống, có thể trực tiếp sử dụng mà không bị khí tức dung nhập, thì có thể chứng tỏ được rất nhiều chuyện
Nhưng việc này vô cùng nguy hiểm
Tương Bạch Miên thở hắt ra, một tay cầm súng, lật cổ tay xem đồng hồ điện tử:

"Còn chín phút
Lúc bước qua ngưỡng cửa của miếu thần, cô đã bắt đầu tính thời gian
Cũng dành ra chút thời gian dự phòng, không xử lý theo mười lăm phút, mà là mười ba phút
Thương Kiến Diệu tranh thủ thời gian, đưa ra một suy nghĩ:

"Cô nói xem, hắn có nghe thấy chúng ta nói chuyện không
"Nếu tôi bật nhạc, hắn có thưởng thức không
Liệu có bài hát nào đó có thể khiến hắn đứng dậy khỏi quan tài, nhảy theo nhạc không
Ở cùng một tên như anh, cảnh tượng thâm trầm kinh dị đáng sợ đến đâu cũng sẽ trở nên kỳ cục, thậm chí còn đầy cảm giác khôi hài..
Trừ phi anh vừa vặn cũng muốn dọa người khác..
Tương Bạch Miên lúc đầu thấy "thây khô" mặc áo tang trắng nằm trong quan tài còn cảm thấy hơi sợ, nhưng bây giờ cô cũng không biết nên bày ra vẻ mặt nào với mục tiêu
Do dự một chút, Tương Bạch Miên đáp lại:

"Có thể thử nói chuyện xem, bật nhạc, thì, không cần
Thương Kiến Diệu hơi tiếc nuối thở dài, tiến lên một bước, nhìn thi thể trong quan tài, nói:

"Ngươi có nghe thấy ta nói chuyện không
Nếu có nghe thấy thì chớp mắt một cái
Anh dùng tiếng Đất Xám, tiếng Hồng Hà lần lượt nói một lần
"Thần linh" ngủ say, da bọc xương, mặc áo tang màu trắng không hề có phản ứng nào
Thương Kiến Diệu đột nhiên nói to lên:

"Mũ của ngươi bị người ta cướp đi rồi
Ý chỉ chiếc vòng nguyệt quế kia
"Thần linh" ngủ say như thây khô kia vẫn giống như đã chết nhiều năm
"Xem ra vô dụng rồi
Tương Bạch Miên đưa ra phán đoán
Thương Kiến Diệu vẫn chưa hết hi vọng, hô thêm một tiếng:

"Vợ ngươi chạy theo người ta rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương trình phát thanh này cũng dám phát..
Tương Bạch Miên cố nén ý cười
"Thần linh" lẳng lặng nằm trong quan tài ngủ say kia vẫn không có gì thay đổi
Đợi Thương Kiến Diệu đổi sang tiếng Hồng Hà thử lại một lần, Tương Bạch Miên than thở:

"Nếu không phải anh xác định hắn còn lưu lại ý thức nhân loại, tôi cũng có thể cảm ứng được tín hiệu điện yếu ớt, thì tôi thực sự không tin hắn còn sống
"Hắn ngủ say ít nhất ba bốn mươi năm rồi nhỉ
Cơ thể vẫn giữ được hoạt tính nhất định, việc này quả là khó tin
Chẳng lẽ còn có người định kỳ tiêm đường gluco và dịch dinh dưỡng cho hắn
Cho dù nhân loại lấy lại năng lực ngủ đông tiềm tàng trong gien thì cũng không làm được chuyện này
Thương Kiến Diệu suy nghĩ một chút rồi nói:

"Kỹ thuật đông lạnh cơ thể người
Tương Bạch Miên không xa lạ gì với danh từ này, trầm ngâm một lát rồi nói:

"Ý của anh là hắn sử dụng năng lực hoặc một thứ gì đó khiến cơ thể mình tiến vào trạng thái giống như đông lạnh mức độ sâu
Hiển nhiên đây chắc chắn không phải là đông lạnh mức độ sâu thực sự, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu đứng ở trước quan tài chỉ cảm thấy hơi lạnh một chút thôi
"Phải đánh thức hắn dậy mới xác định được
Thương Kiến Diệu giơ tay lên sờ cằm
Anh vừa dứt lời, đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Tương Bạch Miên:

"Cô xem..
"Dừng
Cô xem anh xem cái gì
Tương Bạch Miên lập tức cảnh giác: "Anh muốn làm gì
Thương Kiến Diệu thản nhiên trả lời:

"Tôi muốn thử sử dụng năng lực người thức tỉnh với hắn
"Cô xem, cô suy nghĩ thử xem, năng lực người thức tỉnh của tôi có thể sử dụng với sinh vật có ý thức nhân loại, mà hắn vẫn còn có ý thức nhân loại tàn dư
Không cần "Thằng hề suy luận" giúp đỡ, Tương Bạch Miên cũng hiểu ý tưởng của Thương Kiến Diệu
Đừng nói, cô còn thực sự cảm thấy việc này có giá trị thực tiễn và tính thành công
"Công ty chỉ nói nếu không cần, thì không thể di chuyển cơ thể của "thần linh" ngủ say này, điều kiện mà tôi thêm vào chính là ngay cả đụng vào cũng không được..
Tương Bạch Miên suy tư rồi nói: "Tiếp xúc và ảnh hưởng ở mặt tinh thần không nằm trong những hạng mục cần chú ý
Nghe thấy câu này, Thương Kiến Diệu lập tức phấn khởi, thậm chí còn tháo mặt nạ xuống, muốn dốc toàn lực thực hiện
Tương Bạch Miên bấy giờ mới bổ sung:

"Thằng hề suy luận" không dùng được, có lẽ hắn không nghe thấy lời anh nói
"Người quái đản" và "Hai tay thiếu sót động tác" trên lý thuyết đều có thể, nhưng tôi đề nghị dùng "Hai tay thiếu sót động tác", bởi vì năng lực đầu sẽ trực tiếp sinh ra hiệu quả quái đản, có thể dẫn đến những chuyện ngoài ý muốn
Sau đó anh sẽ thành lập sự kết nối trước, rồi mới ảnh hưởng đến hai tay, ừm, hai tay của hắn vốn đã không nhúc nhích, như vậy, toàn bộ quá trình sẽ không có sự thay đổi rõ rệt, có thể giảm độ nguy hiểm đến mức thấp nhất
Tương Bạch Miên không muốn nhìn thấy "thây khô" này đột nhiên ngồi dậy
"Được
Thương Kiến Diệu không có ý kiến khác
Tương Bạch Miên lập tức tháo găng tay cao su bên trái ra, hoạt động các ngón tay
Cô vừa cười vừa nói:

"Tôi không đụng vào bất cứ vật gì ở đây, nhưng có thể đụng vào anh
"Đợi tôi quan sát tỉ mỉ trạng thái của anh, vừa có gì bất thường thì sẽ đánh thức anh dậy
Cô vừa nói chuyện vừa để tay trái bốc ra tia điện li ti
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Kiến Diệu nhìn cô một cái, sau đó quay sang "thần linh" đang ngủ say trong quan tài
Anh nhanh chóng suy nghĩ, nối liền với ý thức của đối phương
Đột nhiên trước mắt Thương Kiến Diệu trở nên đen kịt
Dường như anh đã trở về "Biển khởi nguồn", chỉ có thể nhìn thấy chút ánh sáng lờ mờ
Nương theo ánh sáng nhạt này, anh phát hiện ra một cánh cửa sổ, ngoài cửa sổ có một tòa tháp cao sừng sững lờ mờ xuyên qua cả đám mây
Dưới cửa sổ có một bóng người đang nằm trong bóng đêm, không có chút động tĩnh nào
Đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thương Kiến Diệu
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng kỳ dị, trong miệng phát ra tiếng nói yếu ớt:

"Cứu tôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.