Nghe Thương Kiến Diệu trả lời, Tương Bạch Miên cảm thấy có chút phức tạp, không thể dùng lời lẽ để giải thích, nhưng lại có xúc động muốn giơ hai tay lên vỗ bốp bốp
Cũng may cô kịp thời kiềm chế được mình, không làm ra hành vi quá giống phong cách của Thương Kiến Diệu
Long Duyệt Hồng bên cạnh lại tỏ vẻ bất lực:
"Người thức tỉnh lĩnh vực "Trang Sinh" cũng không giống tín đồ của Trang Sinh
Thương Kiến Diệu nhìn về phía hắn, dùng bàn tay trái ôm lấy nắm tay phải:
"Chí nhân vô kỷ, thế giới mới đang ở ngay trước mắt
Lần này, người cười thành tiếng không chỉ có Tương Bạch Miên, còn có Bạch Thần
Mình ngốc quá, sao luôn không nhịn được mà tranh luận với tên này..
Long Duyệt Hồng ảo não, tự kiểm điểm sâu sắc bản thân
Sau khi trao đổi xong chuyện về màn sương mù màu vàng xanh, Bạch Thần mấp máy môi mấy cái rồi nói:
"Sau khi cấp ghép xong tay chân nhân tạo, tương lai có thể đổi sang loại hình khác không
Tương Bạch Miên coi như là chuyên gia trong phương diện này, sắp xếp từ ngữ rồi nói:
"Trên lý thuyết thì có thể được, nhưng trong thực tế, bởi vì cấy ghép sinh vật loại hình khác nhau sẽ liên quan đến cả tạo dây thần kinh khác nhau, nếu thay đổi thành loại hình khác có thể sẽ tạo thành tổn thương lớn cho cơ thể, nếu không phải không có cách khác, thì không tiến cử làm việc này
"Ừm, nếu tay chân nhân tạo của cô bị phá hủy, đổi loại hình tương tự có lẽ sẽ đơn giản và an toàn hơn
Bạch Thần im lặng một hồi rồi nói:
"Vậy tôi chờ thêm một chút, đợi có thể thay được tay chân nhân tạo tốt hơn thì lại xin
"Thông minh"
Tương Bạch Miên bày tỏ tán thành: "Mấy thứ sứt sẹo này không đáng để cô đổi, trừ phi là bị cụt tứ chi
Dù sao cô vẫn còn thiết bị khung xương quân dụng, ở phương diện này không cần quá gấp gáp
Nói đến đây, cô nhìn về phía Long Duyệt Hồng, nhân cơ hộ nói đến chuyện phải đủ hai năm mới được chuyển công tác cho hắn biết
Long Duyệt Hồng không thất vọng lắm, thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm
Hắn cười nói:
"Chỉ hi vọng trong năm kế tiếp không cần phải ra ngoài làm việc nhiều
Lúc nói chuyện, hắn bất giác nhìn ra ngoài cửa sổ, muốn dùng bầu trời trong xanh để xoa dịu tâm trạng
Nhưng, trong tòa nhà ngầm của "Sinh vật Bàn Cổ", ngoài cửa sổ chỉ có hành lang coi làm đường phố và những ánh đèn huỳnh quang đang tỏa sáng
Phía khác của hành lang cũng là tường, cửa sổ và cửa gỗ, phía trên là trần nhà do những tấm lợp ghép lại
Long Duyệt Hồng ngẩn ra, rời ánh mắt đi
Tương Bạch Miên lập tức nhìn quanh một vòng:
"Ý tưởng bước đầu của tôi là, đợi qua tháng bốn, tháng năm, chỗ gãy xương của Tiểu Bạch hoàn toàn lành lại, Gnawa cũng đã ổn định xong "Chiếc thuyền Noah ngầm", chúng ta sẽ xuất phát đến thành phố Cỏ Dại
"Trong thời gian này cũng không phải hoàn toàn nhàn rỗi, hai đến ba tuần phải lên trên mặt đất làm một cuộc huấn luyện dã ngoại ngắn hạn, tránh việc quên mất kỹ năng sinh tồn bên ngoài hơi hoang dã
"Vâng, thư tổ trưởng
Thương Kiến Diệu trả lời rất lớn tiếng
"Dừng, dừng, tôi chỉ bị lãng tai chứ không có điếc
Tương Bạch Miên giận dữ nói
Đợi Bạch Thần và Long Duyệt Hồng cũng bày tỏ thái độ xong, cô tủm tỉm cười với Long Duyệt Hồng:
"Hiện giờ thời gian tương đối rộng dài, anh có thể bảo mẹ tiếp tục giới thiệu đối tượng cho
Ha ha, chưa biết chừng trước khi xuất phát, chúng tôi có thể uống rượu mừng của anh
"Tổ trưởng, "Sinh vật Bàn Cổ" chúng ta không thịnh hành việc mời rượu mừng..
Long Duyệt Hồng nhỏ giọng phản bác một câu
Phần lớn mọi người là phân phối thống nhất, kết hôn tập thể, mọi thứ đều được giản lược, cùng lắm là gia đình ăn một bữa ngon thôi
Không lãng phí thực phẩm là thói quen dưỡng thành bản năng của mỗi một nhân viên trong "Sinh vật Bàn Cổ"
Về phần cấp quản lý có như thế không, Long Duyệt Hồng không biết
"Hả, anh nói gì
Tương Bạch Miên lần này thật sự không nghe rõ
Long Duyệt Hồng nhảy qua câu vừa rồi, thở dài nói:
"Mẹ tôi nói có rất nhiều cô gái có suy nghĩ về việc này, nhưng lần này gia đình họ không ủng hộ, chỉ đành chờ đợi thêm xem sao
Tại sao lại phải chờ đợi, Tương Bạch Miên rất hiểu: Một nhân viên bình thường đi làm nhiệm vụ chưa đến nửa năm đã tăng đến D5, còn đổi cho gia đình một căn phòng lớn, cầm về rất nhiều điểm cống hiến và máy tính xách tay, chỉ cần là người đều sẽ nghi ngờ đằng sau có phải có vấn đề không
Hơn nữa đơn vị làm việc của Long Duyệt Hồng là Ban an toàn, bản thân đã nổi tiếng là có tính nguy hiểm khá cao, cha mẹ đều không muốn con gái mình vừa gả đi chưa được bao lâu đã phải chịu nỗi đau tang chồng, đương nhiên họ đều không ủng hộ xem mắt lúc này
"Ừm
Tương Bạch Miên gật đầu: "Còn nửa năm nữa, có thể thống nhất phân phối, chưa biết chừng lúc đó anh sẽ có vợ
Hôn nhân có một nửa là ép buộc, có rất ít người phản kháng
Đúng lúc Thương Kiến Diệu định nói gì đó, Tương Bạch Miên bỗng tủm tỉm cười:
"Đến lúc đó, Tiểu Bạch làm nhân viên chính thức, cũng sẽ được thêm vào danh sách thống nhất hôn nhân, nếu như hai người được ghép thành một đôi, vậy thì tốt rồi
Long Duyệt Hồng sửng sốt một giây, tưởng tượng đến kết quả kia, đột nhiên có chút lúng túng và xấu hổ
"Hẳn là không trùng hợp đến mức ấy chứ..
Hắn thấp giọng nói một câu
Bạch Thần không có phản ứng đặc biệt gì với việc này, chỉ nhắc nhở Tương Bạch Miên một câu:
"Cô và Thương Kiến Diệu hẳn là cũng sẽ được cho vào danh sách
Tương Bạch Miên hừ một tiếng:
"Tình hình cải tạo gien của tôi có ổn định hay không còn chưa có kết luận cuối cùng
Cô lập tức vỗ tay:
"Được rồi, đến phòng huấn luyện, chuẩn bị cho hành trình đến thành phố Ban Sơ vào tháng tư, tháng năm
Sau bản tin giờ chẵn, số nhà 196 khu B tầng 495
Thương Kiến Diệu dựa vào gối đầu nhồi đầy vỏ ngũ cốc, giơ tay day huyệt thái dương
Sau khi tiến vào "Biển khởi nguồn", anh cũng giống lần trước, kiên trì đợi một hồi, cho đến khi màn sương mù màu vàng xanh xuất hiện ở đường chân trời
Anh lập tức bịt mắt, nhét bông vào tai, dùng cách thức thích nghi với mọi hoàn cảnh để bơi về phía trước
Đến khi cảm giác mệt mỏi ập đến, anh bỏ bông gòn ra, tháo bịt mắt xuống, nhìn thấy màn sương mù nhàn nhạt màu vàng xanh đang lơ lửng trong tầm tay, thành phố như ảo ảnh kia cũng gần trong gang tấc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Kiến Diệu nhanh chóng xuyên qua màn sương mù, đi vào bên trong, phát hiện chiếc xe đạp đã đi lúc trước đã quay về vị trí cũ, không ở lại chỗ mà anh đã để lại
Anh lại leo lên xe đạp, đi vào con phố dẫn đến phòng thí nghiệm bí ẩn kia
Trên đường đi, Thương Kiến Diệu không hề hoang mang, quan sát bốn phía: Ô tô đỗ lộn xộn trên đường, rất nhiều chỗ chỉ có phương diện giao thông đơn giản như xe đạp mới có thể đi qua, dường như còn cưa bị đám "Vô tâm giả" dọn dẹp sau khi đèn sáng;
Lá rụng chồng chất hai bên đường, có dấu hiệu mục nát, có một vài tảng đá lớn còn có vết máu để lại, nhưng không có nhân loại hoặc "Vô tâm giả" qua lại;
Thời gian dường như dừng lại vào thời điểm chạng vạng, ánh nắng chiều khiến những tấm thủy tinh trên các tòa nhà như bốc cháy..
Trong lúc Thương Kiến Diệu tìm kiếm, một nơi nào đó trong thành phố đột nhiên vang lên một tiếng gầm khàn khàn thê lương
Một nỗi sợ hãi khủng khiếp trồi lên trong lòng Thương Kiến Diệu, khiến đầu óc anh trở nên trống rỗng
Bởi vì không có người "đáp lại", cho nên tiếng gầm nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại tiếng vang quanh quẩn hai giây
Thương Kiến Diệu ngồi trên xe đạp, một chân chống xuống đất, để lộ ra vẻ tiếc nuối, lẩm bẩm:
"Yếu hơn nhiều so với bình thường
Anh cúi lưng xuống, nhanh chóng đạp xe đi, hướng về phía tiếng gầm biến mất
Không lâu sau, Thương Kiến Diệu dừng lại trước một dãy nhà
So với xung quanh, nó vô cùng thấp, chỉ có ba tầng, phía trước là một cái sân kiêm bãi đỗ xe, tổng thể dãy nhà có màu xám, đường nét mượt mà, phản xạ lại ánh mặt trời
Tòa kiến trúc này nhìn vô cùng vững trãi, giống như do kim loại đúc thành, không có biển hiểu hay tấm bảng để đánh dấu thân phận của mình như những nơi khác
Hai cánh cổng của nó khá nặng, bên cạnh là khu vực nút bấm có thể nhập mật mã
Lại thêm một tiếng gào rống vang lên, đến từ khu vực lòng đất của tòa nhà này
Thương Kiến Diệu đạp xe đến trước cổng, loay hoay một hồi, phát hiện không thể nào mở cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh lùi về sau mấy bước, khẽ vung tay phải lên
Không có gì xảy ra
Trên mặt Thương Kiến Diệu không hề xuất hiện vẻ thất vọng, anh chia ra một Thương Kiến Diệu, để anh ta đi xe đạp đến sát mép thành phố, xuyên qua màn sương mù nhàn nhạt màu vàng xanh, về trong "Biển khởi nguồn"
Giây tiếp theo, Thương Kiến Diệu mượn sự đặc thù của thế giới tâm linh, nhanh chóng biến hóa thành một chiếc xe kéo theo nhiều khẩu đại bác
Chiếc xe này mang theo cảm giác bức bách rất lớn, lái vào trong màn sương mù màu vàng xanh, tiến vào trong thành phố "giấc mơ"
Nó đi thẳng tới tòa nhà không tên, dưới sự chỉ huy của Thương Kiến Diệu trước, để những khẩu đại bác xếp thành một hàng, chĩa vào trong cánh cửa nặng nề trước mặt
"Chuẩn bị, bắn
Thương Kiến Diệu lùi sang bên cạnh, vung tay phải lên
Ầm ầm
Ầm ầm
Tiếng pháo nổ gần như nối liền với nhau, ánh lửa che khuất hai cánh cổng của tòa nhà
Sau khi oanh tạc một lượt, cánh cổng đã rạn nứt, tường xung quanh thì sụp đổ,
Thương Kiến Diệu đang định bắn thêm một lượt nữa, thì đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển dữ dội
Dưới đất nhanh chóng nứt ra, tòa nhà ầm ầm đổ sập, thành phố như giấc mơ này tan rã từng chút một, trở nên hư ảo
Màn sương mù bao màu vàng xanh bao phủ xung quanh nó cũng nhanh chóng tan đi
Thương Kiến Diệu đưa tay về phía trước, nhưng chỉ bắt được không khí
Xung quanh anh đã biến trở về "Biển khởi nguồn" lấp lánh ánh sáng nhạt
"Quá là không vững chắc..
Thương Kiến Diệu nhìn phía trước, phê bình một câu
Sau đó, màn sương mù màu vàng xanh kia vẫn chưa hiện lên
Lại đến một ngày đi làm, Thương Kiến Diệu kể lại tỉ mỉ những gì tối qua gặp phải
"Lẽ nào phòng thí nghiệm bí ẩn kia không phải là trung tâm của thành phố giấc mơ
Long Duyệt Hồng suy đoán
Tương Bạch Miên lắc đầu phủ định:
"Có lẽ chính vì là trung tâm nên Thương Kiến Diệu bắn phá mới mang đến sự thay đổi lớn như vậy
"Tôi thậm chí còn nghi ngờ ảnh hưởng còn sót lại của "Đồ nhát gan" đã bị loại bỏ vì việc này, màn sương mù màu vàng xanh kia không xuất hiện lại nữa
Bạch Thần cũng phát biểu ý kiến của mình:
"Bản thân nó chính là tàn dư của giấc mơ, lại từng bộc phát ra toàn bộ sức mạnh khi đụng độ với Dimarco, sẽ không bền chắc lắm
"Đáng tiếc
Thương Kiến Diệu đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái: "Tôi còn đang định xem trong phòng thí nghiệm có cái gì
Anh dường như cảm thấy bản thân nên đổi một cách khác
"Chưa biết chừng vẫn còn chút tàn dư thì sao
Hơn nữa, trong tương lai cũng không phải là không có cơ hội
Tương Bạch Miên mỉm cười: "Chỉ cần có thể tìm được căn phòng trong "Hành lang tâm linh" tương ứng với chủ cũ, tiến vào giấc mơ hoặc thế giới ký ức của người này, là có thể tháo bỏ tấm màn che phòng thí nghiệm bí ẩn kia
Ừm, tôi cũng đang định xin phép bên trên, xem có thể nhận được thu hoạch của công ty về phế tích đầm lầy Số 1 trong mấy tháng gần đây không
Long Duyệt Hồng bất giác hỏi:
"Làm sao tìm được chính xác căn phòng đó trong "Hành lang tâm linh"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vừa dứt lời, đã nhìn thấy Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu và Bạch Thần đồng thời nhìn về phía mình
Giây tiếp theo, hắn mới ngộ ra: Căn phòng chính xác xác suất cao nằm trong những chữ số mà Diêm Hổ để lại
Đó là căn phòng là Diêm Hổ từng thăm dò hơn nữa còn thuận lợi quay trở về, mà những thứ thu hoạch được thường sẽ đến từ những nơi đó
Những căn phòng này theo thứ tự là:
"1210, 757, 935, 314, 329".